Nhà t cũng thế, bố mẹ bỏ nhau t ở vs ông bà nội từ lớp 1 nên chưa cảm nhận đc gì, lớn lên đi học đh mợ thấy mình thua thiệt bạn bè. Trời rét cắt da thịt t ko dám xin bố tiền mua đôi giày, toàn mặc áo bóng đá đến trường đi học vì ko dám xin tiền mua áo mới. Ra trường thì cặm cụi đi xin việc. T còn nhớ lúc đấy những ng như dì hay mẹ t ở HN cũng bảo t về quê trong lúc chờ xin việc, chính mẹ t lúc đấy cũng ko đùm bọc t. Đến h t vẫn tự đứng dậy sau bao lần ngã và lời nói của mn. Người thân cũng chỉ giúp m khi m có 1 giá trị gì đấy trên người như công việc hay địa vị thôi.