Câu trên chắc ảnh viết theo kiểu văn xuôi bình thường nên e đùa thế thôi.
Chứ e từng đọc rất nhiều thơ của cả 2 a Phương rồi, 2 ng làm thơ rất hay, mỗi ng 1 vẻ.
Là khi cơn mưa chợt đến, anh bỗng thấy nhớ đến em của trước đây
Là tháng năm kia có hai chúng ta đi cùng trên chiếc xe
Lang thang giữa thành phố đã ngủ say
Trái tim của anh như được thế giới ôm vào lòng
Mà sao giờ đây người đã đi xa tầm tay?
Thời gian vội qua, năm tháng bên nhau giờ đây đã khuất xa
Anh vẫn còn ở đấy, ký ức chưa thể xoá nhoà
Ngày mai dù ta có bước qua nhau như hai người xa lạ
Vẫn là nơi đấy, vẫn bầu trời ấy, ta đã lạc mất nhau
Là khi cơn mưa chợt đến, anh bỗng thấy nhớ đến em của trước đây
Là tháng năm kia có hai chúng ta đi cùng trên chiếc xe
Lang thang giữa thành phố đã ngủ say
Trái tim của anh như được thế giới ôm vào lòng
Mà sao giờ đây người đã đi xa tầm tay?
chỉ có simp lõ mới khuyên gái khi buồn. khi em buồn anh sẽ haha, khi em buồn cười anh cũng sẽ haha.nhưng em nên nhớ sẽ có 1 người ngồi bên em không nói gì cả mà chỉ muốn nghe tiếng lòng của em
Dăm ba con chữ nửa vời.
Sao tường tận hết bước đời Ther qua?
Chuyện xưa giữ lại làm quà,
Đừng mang nước mắt nhuộm tà áo mây.