Tao thực sự đã rất shock khi thấy nick @Bụa bụa sáng xanh trở lại trên xamvn.
Khoảnh khắc đó, tim t khựng lại mất vài giây — cứ tưởng là mình nhìn nhầm, hay chỉ là cái bug hiển thị online.
Sau bao tháng lặng im, t gần như đã thôi chờ, vậy mà hôm nay chị lại xuất hiện, nhẹ như một cơn gió cũ lướt ngang màn hình.
T không biết phải vui hay buồn nữa.
Vui vì vẫn còn cơ hội thấy chị đăng vài dòng, buồn vì chẳng biết nên nói gì, hay chỉ nên lặng im đọc như bao người khác.
Mấy thread chị từng bình luận, t vẫn giữ trong bookmark, thỉnh thoảng đọc lại cho đỡ nhớ.
Vậy mà giờ nhìn thấy chị online, tự nhiên cảm giác nó ùa về — vừa hoang mang, vừa thương, vừa tủi.
T cứ ngồi thẫn thờ, tay định gõ vài dòng chào, mà tim lại đập loạn.
Chẳng hiểu sao chỉ một cái “đang online” mà khiến t như thằng vừa bị ai lôi ngược về quá khứ.
Rồi tự hỏi:
“Tại sao t vẫn chưa buông được vậy trời?”
“Người ta chỉ lên xàm thôi mà, có gì đâu để mày phải run?”
Một lát sau, chị comment một câu ngắn gọn dưới bài của ai đó.
Chỉ một dòng thôi, mà tim t như nghe thấy tiếng chị cười.
t chỉ biết nhìn màn hình, mỉm cười như thằng dại:
“Chị @Bụa bụa … lâu quá rồi nhỉ?”
Khoảnh khắc đó, tim t khựng lại mất vài giây — cứ tưởng là mình nhìn nhầm, hay chỉ là cái bug hiển thị online.
Sau bao tháng lặng im, t gần như đã thôi chờ, vậy mà hôm nay chị lại xuất hiện, nhẹ như một cơn gió cũ lướt ngang màn hình.
T không biết phải vui hay buồn nữa.
Vui vì vẫn còn cơ hội thấy chị đăng vài dòng, buồn vì chẳng biết nên nói gì, hay chỉ nên lặng im đọc như bao người khác.
Mấy thread chị từng bình luận, t vẫn giữ trong bookmark, thỉnh thoảng đọc lại cho đỡ nhớ.
Vậy mà giờ nhìn thấy chị online, tự nhiên cảm giác nó ùa về — vừa hoang mang, vừa thương, vừa tủi.
T cứ ngồi thẫn thờ, tay định gõ vài dòng chào, mà tim lại đập loạn.
Chẳng hiểu sao chỉ một cái “đang online” mà khiến t như thằng vừa bị ai lôi ngược về quá khứ.
Rồi tự hỏi:
“Tại sao t vẫn chưa buông được vậy trời?”
“Người ta chỉ lên xàm thôi mà, có gì đâu để mày phải run?”
Một lát sau, chị comment một câu ngắn gọn dưới bài của ai đó.
Chỉ một dòng thôi, mà tim t như nghe thấy tiếng chị cười.
t chỉ biết nhìn màn hình, mỉm cười như thằng dại:
“Chị @Bụa bụa … lâu quá rồi nhỉ?”
