Có Video Cảm động hình ảnh nam thanh niên chạy ship kiếm tiền nuôi vợ con học đại học năm cuối

Chẳng qua địt nhau ra sản phẩm + thêm 2 đứa đang nhìn cuộc đời màu hồng chứ bây h nói gở tí con nó ốm đau nặng nhẹ phải đưa đi viện xem 5tr có sống qua nổi 1 tuần k ? xong lúc bí bách tiền bạc lại cãi cọ chửi nhau ? Tiền đéo mua đc hạnh phúc nhưng nuôi sống đc hạnh phúc
Con tao đợt dịch covid bị bệnh nhập viện,hên nhà có tiền nằm phòng dịch vụ 1 mình 1 phòng riêng,tổng hết 20tr,đéo có tiền thì lỏ cặc
 
Tuổi trẻ phải biết nhục khi không có tiền; để từ đó mới khát khao kiếm tiền. Chứ tuổi trẻ mà vẫn nghĩ rằng: bây giờ thì chẳng quan trọng gì đến đâu thì lo đến đấy. Lương 5 triệu cũng được; 10 triệu cũng được thì thua. Miễn đủ ăn, đủ tiêu, chẳng lo nghĩ gì; chẳng quan tâm gì đến tương lai; chỉ biết nghĩ cho trước mắt.,

Những người trẻ không có cha mẹ chống lưng rốt cuộc khổ đến mức nào? Nhiều người sinh ra trong gia cảnh khó khăn; cha mẹ chẳng có điều kiện, cũng chẳng có khả năng giúp đỡ. Mới 17, 18 tuổi đã phải rời quê đến một thành phố xa lạ để mưu sinh; mọi thứ đều phải tự mình lần mò; kinh nghiệm không có nên cái giá phải trả cho những lần thử sai lại quá đắt.

Ở góc khắp nơi; chuyện gì cũng phải tự mình gồng gánh; cứ cúi đầu bước đi mãi đến mức quên mất phải ngẩng đầu lên để nhìn xem mình đang đi đâu.
Thế là lạc mất phương hướng cuộc đời.

Lúc tủi thân; không có cha để đứng ra bảo vệ; cũng chẳng có mẹ để vỗ về an ủi; càng không có ai làm chỗ dựa tiếp thêm dũng khí.
Giống như một bụi cỏ hoang; chỉ còn cách tự mình trở thành bến đỗ an toàn cho chính mình.

Đến khi sau này có người đưa tay ra giúp; em cũng chẳng biết đó là người… hay là quỷ.
Có những tháng năm trôi chảy dần đi những mối quan hệ cũ, người quen - người lạ, cũng chỉ là ranh giới nhạt nhoà. Những người đã từng thề hẹn, yêu quý trọn đời, đã từng ôm lấy nhau nghẹn ngào trong giờ phút chia xa cũng mất tích trong biển người mênh mông.
Tình cảm không thắng được thời gian, không thắng được gánh nặng cuộc sống, không thắng đượcsức ép số phận. Người chúng ta gắn bó cũng chỉ là 1 thời. Cái mà chúng ta cần chỉ là cảm giác an toàn,có hay không có tình bạn, tình yêu cũng chẳng còn quan trọng.
Thật ra, đi đến độ tuổi nào đó, chúng ta chỉ còn mong ước ổn định, bình yên. Và đôi lúc, chúng ta cũng hoài niệm, cũng thương nhớ về cái thời mơ mộng ngày xưa, nhưng thực tế, chẳng còn đủ mạnh mẽ, chẳng còn đủ can đảm,và cũng chẳng còn đủ chút điên khùng để vứt bỏ hết thảy cho tình yêu. Cái gọi là hạnh phúc lâu bền chỉ là mộtđời yên ổn, lúc khó khăn có người đưa tay ra nắm lấy, lúc mệt mỏi có người để tựa vào, bình bình đạm đạm mà đi qua
 
Đây là cuộc sống của súc vật
Nói thế cho nhanh

Chẳng qua địt nhau ra sản phẩm + thêm 2 đứa đang nhìn cuộc đời màu hồng chứ bây h nói gở tí con nó ốm đau nặng nhẹ phải đưa đi viện xem 5tr có sống qua nổi 1 tuần k ? xong lúc bí bách tiền bạc lại cãi cọ chửi nhau ? Tiền đéo mua đc hạnh phúc nhưng nuôi sống đc hạnh phúc
Quá đau đớn cho thực tại ko là mơ
 
Có những tháng năm trôi chảy dần đi những mối quan hệ cũ, người quen - người lạ, cũng chỉ là ranh giới nhạt nhoà. Những người đã từng thề hẹn, yêu quý trọn đời, đã từng ôm lấy nhau nghẹn ngào trong giờ phút chia xa cũng mất tích trong biển người mênh mông.
Tình cảm không thắng được thời gian, không thắng được gánh nặng cuộc sống, không thắng đượcsức ép số phận. Người chúng ta gắn bó cũng chỉ là 1 thời. Cái mà chúng ta cần chỉ là cảm giác an toàn,có hay không có tình bạn, tình yêu cũng chẳng còn quan trọng.
Thật ra, đi đến độ tuổi nào đó, chúng ta chỉ còn mong ước ổn định, bình yên. Và đôi lúc, chúng ta cũng hoài niệm, cũng thương nhớ về cái thời mơ mộng ngày xưa, nhưng thực tế, chẳng còn đủ mạnh mẽ, chẳng còn đủ can đảm,và cũng chẳng còn đủ chút điên khùng để vứt bỏ hết thảy cho tình yêu. Cái gọi là hạnh phúc lâu bền chỉ là mộtđời yên ổn, lúc khó khăn có người đưa tay ra nắm lấy, lúc mệt mỏi có người để tựa vào, bình bình đạm đạm mà đi qua
Văn này quen v b
 
Ít nữa e ra trường rồi đi làm rồi lại có ngày thấy xe mẹc của sếp đưa về tận cổng thì lại ối zồi ôi ngay , đắng nòng thanh liên :vozvn (7):
Rồi phát hiện ra đứa con cũng đéo phải con mình mới phê :vozvn (7):
 
Tuổi trẻ phải biết nhục khi không có tiền; để từ đó mới khát khao kiếm tiền. Chứ tuổi trẻ mà vẫn nghĩ rằng: bây giờ thì chẳng quan trọng gì đến đâu thì lo đến đấy. Lương 5 triệu cũng được; 10 triệu cũng được thì thua. Miễn đủ ăn, đủ tiêu, chẳng lo nghĩ gì; chẳng quan tâm gì đến tương lai; chỉ biết nghĩ cho trước mắt.,

Những người trẻ không có cha mẹ chống lưng rốt cuộc khổ đến mức nào? Nhiều người sinh ra trong gia cảnh khó khăn; cha mẹ chẳng có điều kiện, cũng chẳng có khả năng giúp đỡ. Mới 17, 18 tuổi đã phải rời quê đến một thành phố xa lạ để mưu sinh; mọi thứ đều phải tự mình lần mò; kinh nghiệm không có nên cái giá phải trả cho những lần thử sai lại quá đắt.

Ở góc khắp nơi; chuyện gì cũng phải tự mình gồng gánh; cứ cúi đầu bước đi mãi đến mức quên mất phải ngẩng đầu lên để nhìn xem mình đang đi đâu.
Thế là lạc mất phương hướng cuộc đời.

Lúc tủi thân; không có cha để đứng ra bảo vệ; cũng chẳng có mẹ để vỗ về an ủi; càng không có ai làm chỗ dựa tiếp thêm dũng khí.
Giống như một bụi cỏ hoang; chỉ còn cách tự mình trở thành bến đỗ an toàn cho chính mình.

Đến khi sau này có người đưa tay ra giúp; em cũng chẳng biết đó là người… hay là quỷ.
chỉ lo đủ ăn, đủ tiêu, nghĩ đến cái trước mắt chẳng bao giờ là sai cả.

tâm an ở đâu, khát khao ở đó, đúng sai cũng vậy.

cái như Lồn của cuộc đời, là đéo chỉ có một mình chúng ta sống trong đó.

xã hội và cuộc đời luôn vận chuyển. một trong những sự vận chuyển đó là vật giá leo thang, cả về vật chất lẫn tinh thần.

muốn giữ được tâm an, đủ ăn tiêu thì cũng phải vận động.

tao thấy người đời toàn nhầm nhẫn giữa an phận thủ thường với giậm chân tại chỗ.

một cái là đời đến đâu, mình từ từ đi tới đó, không cần tranh nhưng cũng không bị cuốn ngược.

1 cái là đứng bất động, mặc kệ đời đưa đẩy. xong đến lúc không trụ được nữa bị cuốn đi thì lại khóc -.-
 
chỉ lo đủ ăn, đủ tiêu, nghĩ đến cái trước mắt chẳng bao giờ là sai cả.

tâm an ở đâu, khát khao ở đó, đúng sai cũng vậy.

cái như lồn của cuộc đời, là đéo chỉ có một mình chúng ta sống trong đó.

xã hội và cuộc đời luôn vận chuyển. một trong những sự vận chuyển đó là vật giá leo thang, cả về vật chất lẫn tinh thần.

muốn giữ được tâm an, đủ ăn tiêu thì cũng phải vận động.

tao thấy người đời toàn nhầm nhẫn giữa an phận thủ thường với giậm chân tại chỗ.

một cái là đời đến đâu, mình từ từ đi tới đó, không cần tranh nhưng cũng không bị cuốn ngược.

1 cái là đứng bất động, mặc kệ đời đưa đẩy. xong đến lúc không trụ được nữa bị cuốn đi thì lại khóc -.-
Thương bạn 🫂🫂🫂
 
Xét cho cùng, ở đời ai cũng khổ.
Người khổ cách này, người cách khác.
Bí quyết là biết tìm cái vui trong cái khổ.
Vì chỉ sống thôi cũng đã quý lắm rồi.
Người ta không bao giờ nên phí phạm cái sống, coi thường sự sống....

Giọng thằng này công tử mà nghe ở ngoài chắc quýnh chết đĩ mẹ nó luôn quá.
 
chỉ lo đủ ăn, đủ tiêu, nghĩ đến cái trước mắt chẳng bao giờ là sai cả.

tâm an ở đâu, khát khao ở đó, đúng sai cũng vậy.

cái như lồn của cuộc đời, là đéo chỉ có một mình chúng ta sống trong đó.

xã hội và cuộc đời luôn vận chuyển. một trong những sự vận chuyển đó là vật giá leo thang, cả về vật chất lẫn tinh thần.

muốn giữ được tâm an, đủ ăn tiêu thì cũng phải vận động.

tao thấy người đời toàn nhầm nhẫn giữa an phận thủ thường với giậm chân tại chỗ.

một cái là đời đến đâu, mình từ từ đi tới đó, không cần tranh nhưng cũng không bị cuốn ngược.

1 cái là đứng bất động, mặc kệ đời đưa đẩy. xong đến lúc không trụ được nữa bị cuốn đi thì lại khóc -.-
cảm ơn bạng đã viết một bài thể hiện rõ tính chất công việc của Ôm.
 
tới lúc con vk lấy được bằng, kiếm được việc thì thằng ck sẽ bị sút vì lí do không cùng đẳng cấp
Mày xem ít phim tàu thôi kẻo hư cmn não.loại đi học mà đã chồng con thế này thì đẳng Lồn đâu mà kiếm nhiều hơn shipper
 
Xét cho cùng, ở đời ai cũng khổ.
Người khổ cách này, người cách khác.
Bí quyết là biết tìm cái vui trong cái khổ.
Vì chỉ sống thôi cũng đã quý lắm rồi.
Người ta không bao giờ nên phí phạm cái sống, coi thường sự sống....

Cái áo giống bọn học viện đầu buồi à đầu bờ nhỉ.
 
Xét cho cùng, ở đời ai cũng khổ.
Người khổ cách này, người cách khác.
Bí quyết là biết tìm cái vui trong cái khổ.
Vì chỉ sống thôi cũng đã quý lắm rồi.
Người ta không bao giờ nên phí phạm cái sống, coi thường sự sống....

mặt con vợ sáng, mồm có duyên, người mẩy, nhất là sau đẻ :)

tốt nghiệp đi làm, linh tinh là khó giữ :))

được cái thằng này cũng đéo vừa hay đần đâu. biết đường quay và đăng tải lên mạng. góc quay khá chuyên nghiệp, méo phải dạng vlog tự phát. cũng đéo thấy hàng xóm ở trọ

tao nghi là có cả người sp thậm chí là ekip :vozvn (19):
 
Xét cho cùng, ở đời ai cũng khổ.
Người khổ cách này, người cách khác.
Bí quyết là biết tìm cái vui trong cái khổ.
Vì chỉ sống thôi cũng đã quý lắm rồi.
Người ta không bao giờ nên phí phạm cái sống, coi thường sự sống....

Con vợ khá vl k chê chồng nghèo. Bần tăng cũng chạy grab mà chưa con nào yêu
 
Chúng nó đang xây kênh tiktok kiếm tiền đấy, đù má lũ iq60 chúng mày sao không tạo một cái nhóm riêng rồi nói chuyện cùng nhau
 
Tuổi trẻ phải biết nhục khi không có tiền; để từ đó mới khát khao kiếm tiền. Chứ tuổi trẻ mà vẫn nghĩ rằng: bây giờ thì chẳng quan trọng gì đến đâu thì lo đến đấy. Lương 5 triệu cũng được; 10 triệu cũng được thì thua. Miễn đủ ăn, đủ tiêu, chẳng lo nghĩ gì; chẳng quan tâm gì đến tương lai; chỉ biết nghĩ cho trước mắt.,

Những người trẻ không có cha mẹ chống lưng rốt cuộc khổ đến mức nào? Nhiều người sinh ra trong gia cảnh khó khăn; cha mẹ chẳng có điều kiện, cũng chẳng có khả năng giúp đỡ. Mới 17, 18 tuổi đã phải rời quê đến một thành phố xa lạ để mưu sinh; mọi thứ đều phải tự mình lần mò; kinh nghiệm không có nên cái giá phải trả cho những lần thử sai lại quá đắt.

Ở góc khắp nơi; chuyện gì cũng phải tự mình gồng gánh; cứ cúi đầu bước đi mãi đến mức quên mất phải ngẩng đầu lên để nhìn xem mình đang đi đâu.
Thế là lạc mất phương hướng cuộc đời.

Lúc tủi thân; không có cha để đứng ra bảo vệ; cũng chẳng có mẹ để vỗ về an ủi; càng không có ai làm chỗ dựa tiếp thêm dũng khí.
Giống như một bụi cỏ hoang; chỉ còn cách tự mình trở thành bến đỗ an toàn cho chính mình.

Đến khi sau này có người đưa tay ra giúp; em cũng chẳng biết đó là người… hay là quỷ.
"Khá lắm con trai của ta" :vozvn (32):
 
Má sao tao lại liên tưởng tới kịch bản bỏ chồng khi ra trường vậy bây. Tao nhớ lại câu chuyện của tml nào trên fb kể nuôi ny tới khi ra trường quá =))
 
Top