Đéo hiểu chúng mày cười cợt cái lồn gì. Cuba nó nghèo thật đấy, nhưng đm nếu chúng mày đã nghe câu trong hoạn nạn mới biết ai là bạn thì đối với VN nó là Cuba đấy.
Năm 79 thằng Tàu đánh nó là thằng duy nhất lên án TQ và bảo vệ VN. Chúng mày tìm đọc lại bài diễn văn của Phidel Castro để biết nó hào hùng như thế nào. Đây là nghĩa cử thuần tuý vì tình cảm, Cuba đéo được lợi lộc gì từ việc ủng hộ VN, thậm chí còn gặp nhiều bất lợi, trong lúc thằng Đông Lào lưỡng đầu thọ địch, bị cô lập trên trường quốc tế, bị cả thế giới lên án vì đổ quân vào Campuchia. Bạn bè thực sự đáng trân trọng là ở những thời điểm như vậy.
Chúng mày vẫn bảo ở đời đéo ai cho ko ai cái gì, vậy mà có thằng Cuba cho không VN, ko chỉ 1 mà nhiều thứ, trong khi nó nghèo đói thiếu thốn như thế đấy. Chơi với thằng giàu nó giàu chứ mày giàu đéo đâu. Thậm chí có thằng còn lấy tiền của mày (Tàu), ko thì mày phải làm tôi mọi liếm đít cho nó thì nó mới nhả cho mày chút tiền (Mỹ, Nhật, Hàn).
Tóm lại, sống trong thời đại này cố gắng đừng quá tôn thờ chủ nghiã vật chất. Biết là khó, nhưng nếu chúng mày không làm được thì lương tri chúng mày sẽ ngày càng bị bào mòn, tất cả các giá trị đạo đức sẽ ngày càng trở nên xa lạ đối vs chúng mày.