Xoanquay
Hiệp Heo Nhân Ái
hay quá người anh em,cuối tuần ngà say mà nghe đc giai điệu hoài cũ vậy,thật tình quá lâng lòng
thời gian hay thật,người mất chứ nhạc ko chết
bread if
hay quá người anh em,cuối tuần ngà say mà nghe đc giai điệu hoài cũ vậy,thật tình quá lâng lòng
thời gian hay thật,người mất chứ nhạc ko chết
bread if
chơi rock thì phải chơi nhạc cụ chứ tml
tao chơi guitar piano kiêm vocalist,mà rocker nói cho sang chứ cũng bèo bọt tầm thường thôi tml ơi
chơi trong mấy quán cf nhỏ,có band bọt thời trẻ trâu cho thỏa chí tang bồng
nói chung rock thời trẻ của tụi tao là bọn cực đoan vl
ghét pop rap,thích bụi bặm phát xít vl
chứ ko phải như bây giờ rock toàn lai ẻo lả thổ tả
giờ tao cũng thích jazz,vời nhạc thính phòng giao hưởng hơn
nhiều khi nhăm nhi ly rượu nghe jazz với khói phê vl,già rồi u40 gu rock vẫn nghe nhưng thích dịu hơn
Disturbed - Down With The Sickness (Official Music Video)
con les đó hả
phải nhắc tơi An Nam band nha
có ku Cường Nhóc em trai La cẩm Mãn Black infinity
con mẹ nó quậy nhìn ngứa mắt luôn
nhưng công nhân band này chơi phê
chơi rock thì phải chơi nhạc cụ chứ tml
tao chơi guitar piano kiêm vocalist,mà rocker nói cho sang chứ cũng bèo bọt tầm thường thôi tml ơi
chơi trong mấy quán cf nhỏ,có band bọt thời trẻ trâu cho thỏa chí tang bồng
nói chung rock thời trẻ của tụi tao là bọn cực đoan vl
ghét pop rap,thích bụi bặm phát xít vl
chứ ko phải như bây giờ rock toàn lai ẻo lả thổ tả
giờ tao cũng thích jazz,vời nhạc thính phòng giao hưởng hơn
nhiều khi nhăm nhi ly rượu nghe jazz với khói phê vl,già rồi u40 gu rock vẫn nghe nhưng thích dịu hơn
Disturbed - Down With The Sickness (Official Music Video)
bro đánh giá t cao quá rồi,t không đến mức đó đâu broGiỏi quá, chơi được nhiều loại nhạc cụ quả thực là đáng ngưỡng mộ. Tao phục những ai chơi được nhiều loại nhạc cụ lắm, đặc biệt là những ai chơi được piano. Người ta nói những người chơi được nhiều loại nhạc cụ là những người rất thông minh, sáng tạo và có khí chất hơn người. Chắc chắn tml cũng thuộc tuýp này.
Lập được ban nhạc, không cần biết nhỏ hay lớn, có tiếng hay không có tiếng, đó đã là một thành công rồi. Mấy ai làm được như vậy. Tml ở SG hay HN?
Lần đầu tiên T được nghe Rammstein là cách đây mười mấy năm, lúc đó ông sếp người Anh ổng nghe T nghe Linkin Park cái ổng chê. Ổng cho T nghe Rammstein. Nhưng nói thực, lúc đó thấy Rammstein gout nặng quá, T lại không thấm được. 2 năm sau, một dịp tình cờ, tao nghe một đoạn quảng cáo nào đó của nước ngoài thì nó chèn cái nhạc "Du hast" vô. Tự nhiên, thấy thích quá tìm cho bằng được tên bài hát, sau đó làm đâm ra mê luôn. Sau này, có anh bạn đồng nghiệp người Đức, anh này đúng chất tài hoa, ngoài công việc chính còn là một người đam mê nhiếp ảnh và âm nhạc. Bạn này cũng giống tml đó, cũng có một band nhạc rock riêng của mình và bạn đó cũng chơi guitar. Rất thông minh và cũng rất đẹp trai nữa. Chính bạn này là người đã truyền cảm hứng cho T nghe nhạc và mê luôn Die Aerzte.
Giờ không còn trẻ như xưa, nên tuy vẫn còn thích Rammstein nhưng thỉnh thoảng mới nghe chứ không nghe thường xuyên như xưa nữa. Sáng sớm, thường T hay mở nhạc Jazz, nhấm nháp một ly Cappuccino trước khi làm việc, thấy tinh thần nó nhẹ nhàng, sảng khoái. Nhạc hòa tấu thì tao thiên về nhạc của phương Đông hơn là thính phòng của phương Tây. Nhứt là hòa tấu đàn tranh, vì T có chơi một chút xíu đàn tranh.^^
Nhạc thính phòng của phương Tây đòi hỏi người nghe cũng phải có ít nhất một trình độ âm nhạc nhứt định mới cảm được, tao thì không biết gì nhiều nên thỉnh thoảng chỉ nghe André Rieu vì thích và cũng vì nhạc của ổng dễ nghe. Ngày trước, first dance của T với ông xã là 2 bài "The Second Waltz" và "The beautiful blue Danube" cũng trên nền nhạc của ổng đó. Có ông chồng và gia đình ổng thì thích nhạc thính phòng lắm, Bach, Mozart, Beethoven, Richard Strauss... Gia đình ổng còn có hẳn một phòng để nghe nhạc thính phòng nữa, những dịp lễ lớn cả gia đình thường uống rượu, rồi nghe nhạc dưới ánh đèn vàng và đèn cầy thấy cũng ấm cúng.
Mà tml giờ còn chơi nhạc không hay là bỏ luôn rồi?
bro đánh giá t cao quá rồi,t không đến mức đó đâu bro
chỉ là tuổi trẻ t đc nghe rock từ năm 4-5t từ anh chị em trong nhà nên đam mê,sau đi học đàn từ thầy rocker Châu sinco(t ở SG)
rồi có căn bản thì sau này tự mày mò tập piano
không khí khái gì hơn ai cả,band nhạc ngày xưa t như tn bro lội page cũ sẽ thấy,cũng chỉ là 1 đám nhóc 9x hăm hở với ước mơ rồi cũng đến thế rồi thôi
nhưng may mắn đc mấy ae thương vì tính dễ dãi,nên quen biết nhiều rocker nổi thời đó
xong cũng bỏ đam mê để đi làm,là 1 thg kinh doanh buôn bán nhỏ nhoi giữa đời
nay u40 rồi,ngồi ngắm chén rượu khói thuốc tàn,nghe bản nhạc cũ mà hoài niệm thế thôi
3 doors Down Here Without You
Nước mắt ấm,rơi lần nữa được không?
Vì mộ phần giá buốt,anh không ôm em được
bài tao tâm đắc nhất là wind of change của scorpions
lời bài hát của Đông và Tây Đức
họ hòa hợp,khi mà dân tộc Đức sẵn sàng vì một dòng máu
những điều họ làm có thể gây chia rẽ khi cần thiết,nhưng họ không phản bội quê hương
còn dân ta sẵn sàng chia rẽ vì một túi quà