thaiheheyb
Chúa tể đa cấp
Trong bài thơ “ Câu ma chú của kẻ tuyệt vọng” (Invocation of One in Despair), Marx viết:
Thượng Đế đã lấy đi của ta tất cả,
Trong sự nguyền rủa và tra tấn của định mệnh.
Tất cả thế giới đã ra đi không trở lại!
Ta không còn lại gì ngoài thù hận!
Ta sẽ dựng ngai của ta ở trên trời cao,
Lạnh lẽo và kinh khiếp làm sao khi ở trên đỉnh,
Cho bức tường thành của sự mê tín khủng khiếp,
Sự thống khổ đen tối nhất cho kẻ ngồi trên.
Kẻ nhìn vào nó với đôi mắt khỏe mạnh,
Sẽ trở thành xanh đen như chết và câm lặng;
Chiếm cứ bởi sự mù quáng và lạnh lẽo của tử vong,
Có lẽ niềm hạnh phúc sẽ chuẩn bị phần mộ cho hắn.
Thượng Đế đã lấy đi của ta tất cả,
Trong sự nguyền rủa và tra tấn của định mệnh.
Tất cả thế giới đã ra đi không trở lại!
Ta không còn lại gì ngoài thù hận!
Ta sẽ dựng ngai của ta ở trên trời cao,
Lạnh lẽo và kinh khiếp làm sao khi ở trên đỉnh,
Cho bức tường thành của sự mê tín khủng khiếp,
Sự thống khổ đen tối nhất cho kẻ ngồi trên.
Kẻ nhìn vào nó với đôi mắt khỏe mạnh,
Sẽ trở thành xanh đen như chết và câm lặng;
Chiếm cứ bởi sự mù quáng và lạnh lẽo của tử vong,
Có lẽ niềm hạnh phúc sẽ chuẩn bị phần mộ cho hắn.