Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, chẳng lẽ trong xã hội này, hiền là 1 cái tội sao ?

Nó thì sao, không nói nhiều với nó nên chẳng biết ? :ops:
Thì mày nói với nó đi. Tao thấy nó có vẻ hoàn cảnh qua lời kể như là nghiện phó đà, với hình như bị bệnh với bị bắt nạt gì đó, với giống kiểu mấy thằng nerd ở Nhật ý.....
@votdien ở quận 12 tâm hự với @DeptrainhatmienBac đi nè, rồi lúc nào 2 thằng khăn gói quả mướp đi thăm nhau, nhậu và post hình lên, có gì xàm mờ qua chia vui. Nhậu ở Khúc Thừa Dụ càng tốt:haha:
 
Sửa lần cuối:
Thì mày nói với nó đi. Tao thấy nó có vẻ hoàn cảnh qua lời kể như là nghiện phó đà, với hình như bị bệnh với bị bắt nạt gì đó, với giống kiểu mấy thằng nerd ở Nhật ý.....
@votdien ở quận 12 tâm hự với @DeptrainhatmienBac đi nè, rồi lúc nào 2 thằng khăn gói quả mướp đi thăm nhau, nhậu và post hình lên, có gì xàm mờ qua chia vui. Nhậu ở Khúc Thừa Dụ càng tốt:haha:
Hình như nó từng tự nhận nó là Nhị Gia, theo mày nghĩ nó có phải clone của Nhị Gia không ? :ops:
 
Tôi trong bất cứ đâu hay gặp ai, không làm gì ai. Nhưng bây giờ tôi mới thấy, tôi quá hiền nên người xung quanh cứ bắt nạt hay khinh thường, xa lánh tôi. :too_sad:
Thời đi học, tôi bị bạo lực học đường. Sau này khi ra trường, chúng nó gặp tôi mặc dù không động tay động chân với tôi nữa nhưng nếu không khinh thường, xa lánh. Cũng nói đểu trước mặt tôi. Bây giờ tôi không có bạn, thậm chí những người xung quanh tôi tôi thấy họ hành động, nói chuyện thiếu tôn trọng tôi thế nào đấy. Mà lúc tôi phản kháng bằng cách chửi lại thì chúng nó lại nói tôi khốn nạn, lưu manh, không hiền lành gì. Thật không thể hiểu được tâm lý người Việt Nam. Lúc bắt nạt, chửi rủa tôi. Không ai can thiệp, đến lúc tôi phản kháng. Thì lại chửi tôi. Chẳng lẽ trong xã hội này, hiền là 1 cái tội hay do tôi nghèo và xấu nên bị khinh thường ? :embarrassed:
xấu thì mình có thể thẩm mỹ mà
 
Cao chỉ đúng 1m62, nặng 50kg, cận 5 độ. Tao không có bạn, tao cũng chưa từng có mối tình đầu luôn. Giờ tao thấy cuộc đời tao giờ chỉ như ngọn nến trước gió rồi, nên tao làm về rảnh rỗi thì ngồi đọc sách hết ngày. Tao biết khả năng loser như tao cũng chẳng có vợ con, nên t xác định từ nay về sau sẽ đầu tư vào con em gái của tao, nếu con của nó là con trai thì cũng là con của tao (xét về ADN) t cũng không khác gì bố nó, sẽ dạy nó mọi kiến thức mà t đã luyện tập. Tao chắc chỉ làm bóng ma của gia tộc thôi là đủ.
 
Cao chỉ đúng 1m62, nặng 50kg, cận 5 độ. Tao không có bạn, tao cũng chưa từng có mối tình đầu luôn. Giờ tao thấy cuộc đời tao giờ chỉ như ngọn nến trước gió rồi, nên tao làm về rảnh rỗi thì ngồi đọc sách hết ngày. Tao biết khả năng loser như tao cũng chẳng có vợ con, nên t xác định từ nay về sau sẽ đầu tư vào con em gái của tao, nếu con của nó là con trai thì cũng là con của tao (xét về ADN) t cũng không khác gì bố nó, sẽ dạy nó mọi kiến thức mà t đã luyện tập. Tao chắc chỉ làm bóng ma của gia tộc thôi là đủ.
Sao mấy chuyện này chẳng bao giờ tôi thấy bạn kể ? :ops:
 
Chapter 1 : Hoàn cảnh.

Tôi sinh ra ở thủ đô, sống trong 1 gia đình ở mức trung bình và có phần nào đó rất “cơ bản” khi mà bố tôi là công nhân viên chức nhà nước và mẹ là dân kinh doanh tự do. Tôi vẫn nhớ như in cuộc sống bình yên của tôi khi còn học ở cấp 2 ở VN, tuy nhà tôi ở Trần Khát Chân nhưng mẹ tôi lại bắt tôi học ở 1 trường cách khá xa nhà vì có bạn là giáo viên chủ nhiệm dậy ở đó và bà quyết định để tôi đạp xe đạp gần 1 tiếng đồng hồ để đi học mỗi ngày. Dù là trai Hà Nội nhưng bố mẹ không chiều chuộng tôi mà thậm chí còn rất nghiêm khắc để tôi không bị hư hỏng và họ đặt rất nhiều hy vọng vào tôi vì ba mẹ tôi nhìn thấy tôi có tiềm năng hơn và có thể trông cậy vào tôi khi về già. Tuy nhiên cuộc đời tôi đã thay đổi rất nhiều khi họ quyết định chuyển tôi đi học xa nhà. Tôi dần dần trở lên lầm lì hơn và tự lập hơn trước khá nhiều. Vì học xa nhà nên tôi có nhiều thời gian ở ngoài đường và theo bạn bè học được 1 vài thói hư tật xấu dù không nghiện ngập nhưng cũng rất nhiều trò quậy phá không đáng có. Học hành tuy có khá hơn nhưng hạnh kiểm không tốt và sự thật là dù ba mẹ có quan tâm nhưng thực sự ông bà khá bận và khó có thời gian để chú ý nhiều đến tôi. Họ hang nhà tôi do tranh chấp đất nên cũng ít gặp mặt, ông bà cũng mất sớm nên tôi không có quá nhiều tình cảm từ mọi hướng.

Rồi mọi chuyện cũng ổn cho đến khi tôi vào cấp 3 ở 1 trường trái tuyến với nhà nhưng không quá xa. Tuy nhiên trường không phải là trường điểm nên cũng rất nhiều thành phần khá bất hảo. Lớp 10 của tôi trải qua vô số những lần bắt nạt và đánh nhau rồi bị kiểm điểm nhưng do lúc đó thể hình tôi còn nhỏ cho nên thường thua cuộc, kể cả có mời bố mẹ lên thì dù tôi có đúng thì mình vẫn là chiếu dưới và vẫn là kẻ chịu nhục từ những lần bị bắt nạt trên. Vậy nên tính tôi càng trở nên lầm lì và khó hiểu. Mọi việc cứ như thế cho đến khi 1 biến cố khá lớn ập đến với tôi, nó biến tôi trở thành 1 kẻ săn mồi sau này.
https://xamvn.icu/r/tu-su-cua-han-doi.475490/
 
Ít ra tôi vẫn có sở thích cá nhân như chơi cờ, đọc sách chứ không đến nỗi ảm đạm như bạn:vozvn (19):
Nhiều khi tôi thấy dân Việt Nam dân trí thấp thật, người quen của tôi chửi rủa, nói đểu hay gây sự đánh nhau với tôi thì được. Đến lúc tôi phản kháng bằng cách chửi lại thì chúng nó lại chửi tôi là thằng điên, thằng khốn nạn, thằng lưu manh. Tôi cứ nghĩ là chỉ bọn bạn học chung của tôi như vậy nhưng sau này tôi mới thấy đại đa số người quen của tôi là như vậy. :confuse:
 
Nhiều khi tôi thấy dân Việt Nam dân trí thấp thật, người quen của tôi chửi rủa, nói đểu hay gây sự đánh nhau với tôi thì được. Đến lúc tôi phản kháng bằng cách chửi lại thì chúng nó lại chửi tôi là thằng điên, thằng khốn nạn, thằng lưu manh. Tôi cứ nghĩ là chỉ bọn bạn học chung của tôi như vậy nhưng sau này tôi mới thấy đại đa số người quen của tôi là như vậy. :confuse:
Có mày bị điên đấy.
 
Sửa lần cuối:
Top