Nguyen208864
Đẹp trai mà lại có tài
Phẫu thuật xong vẫn đéo cao nổi 1m70 , reset mẹ đi sống làm gì nữa mấy thằng lùn dưới 1m80 .png)
Sở hữu dáng người thấp bé, thời đi học, Đức Thịnh (25 tuổi, Hà Nội) luôn lọt thỏm giữa đám con trai đang tuổi ăn, tuổi lớn. Từng ngày trôi qua, Thịnh dần thu mình sau những ánh nhìn đăm đăm và lời trêu chọc từ những đứa trẻ cao hơn mình cả cái đầu.
Tốt nghiệp đại học, nỗi mặc cảm ấy càng nhiều hơn hơn khi anh có cơ hội gặp gỡ các đối tác đến từ Châu Âu với vóc dáng cao lớn. Chàng trai 1,62 m bắt đầu nuôi mộng phẫu thuật kéo dài chân.
Chiều cao 1,62 m từng là nỗi mặc cảm lớn của Thịnh.
Dựa trên tình trạng sức khỏe và nguyện vọng của Thịnh, bác sĩ đánh giá rằng việc kéo dài chân ở mức 7,3 cm là phù hợp. 2 ngày sau buổi khám, trong một buổi chiều tháng 5/2024, Đức Thịnh chính thức lên bàn mổ.
Đọc nhiều tài liệu về phẫu thuật kéo chân, chàng trai biết rõ bất cứ sự can thiệp dao kéo nào cũng có nguy cơ xảy ra biến chứng. Tuy nhiên, cảm giác tự ti lúc này đã lấn áp nỗi sợ hãi, anh vẫn quyết định “đánh cược”.
“Một là thay đổi cuộc đời, hai là mất tất cả”, anh tự nói với chính mình trước khi được đẩy vào phòng phẫu thuật.
Thịnh được lặp khung cố định sau ca phẫu thuật.
Suốt ca phẫu thuật kéo dài khoảng 2,5 giờ, hàng chục nhân viên y tế tỉ mỉ rạch từng cm da, đóng từng chiếc đinh vào ống tủy xương chày. Bác sĩ cẩn thận lắp khung cố định lên cẳng chân – thiết bị quan trọng giúp giữ vững từng đoạn xương và hỗ trợ kéo dài chân.
Thịnh tỉnh dậy khi trời đã sập tối. Trong cơn chếnh choáng, anh thấy cơ thể của mình nặng trịch. Trên hai chân là cơ man ốc vít, thanh kim loại lạnh ngắt đâm xuyên qua da thịt.
Luồng suy nghĩ “cuối cùng cũng làm được rồi!” cùng niềm vui khó tả len lỏi vào từng tế bào thần kinh của chàng trai. Thịnh không biết, những tháng ngày sau đó mới thật sự là ác mộng.
Đều đặn 3 lần mỗi ngày, Thịnh dùng cờ lê đặt vào khớp nối, tự mình kéo giãn nẹp chân với độ dài 0,33 mm/lần. Mỗi một thao tác là mỗi lần Thịnh đánh vật với cơn đau. Ở tuổi 25, trong từng khoảnh khắc đau đớn ấy, Thịnh cảm nhận rõ chân mình đang dài ra, mỗi ngày 1 mm.
Thịnh kể, giai đoạn căng giãn nẹp từ mức 4,5 cm là khủng khiếp nhất. “Như có ai dùng lực kéo mạnh tất cả cơ và dây chằng ở chân mình, đau không tả nổi”, Thịnh miêu tả.
Có những hôm tưởng chừng “chết đi sống lại”, trước khi giãn nẹp, chàng trai phải uống một viên thuốc giảm đau liều mạnh “chặn cử”, sau khi hoàn thành lại uống thêm một viên. Thời điểm đó, Thịnh không có nổi một đêm nào được ngủ tròn giấc, bởi những cơn đau luôn bủa vây.
Vật vã gần 2,5 tháng, chàng trai được phẫu thuật tháo khung. Sau đó, anh bắt đầu chập chững tập đi. Những ngày đầu, trong khoảnh khắc cố nhấc đôi chân đang buông thõng, Thịnh cảm thấy chúng như không thuộc về mình.
Khoảng một tháng kiên trì, anh dò dẫm đi những bước đầu tiên. Nhiều tháng sau đó, Thịnh quen dần với đôi chân dài hơn của mình, đi lại nhịp nhàng và bắt đầu vận động mạnh hơn. Dù vậy, anh vẫn chậm rãi với mỗi lần leo cầu thang hoặc chạy xe.
Bắt đầu cuộc sống với đôi chân mới, anh thấy mình như được lột xác: năng động, tự tin và yêu bản thân hơn. Trải qua nhiều đau đớn tột cùng, nhưng ngắm nhìn cơ thể cân đối với chiều cao 1,7 m trong gương, Thịnh chưa từng hối hận. “Đối với tôi đây là cột mốc đáng nhớ nhất trong cuộc đời”, Thịnh tâm sự.[/COLOR]
.png)
Chàng trai đần đụt 25 tuổi chi 160 triệu đồng kéo chân thêm 7 cm
- Chiều cao 1,62 m từng là nỗi mặc cảm lớn của Thịnh.
Sở hữu dáng người thấp bé, thời đi học, Đức Thịnh (25 tuổi, Hà Nội) luôn lọt thỏm giữa đám con trai đang tuổi ăn, tuổi lớn. Từng ngày trôi qua, Thịnh dần thu mình sau những ánh nhìn đăm đăm và lời trêu chọc từ những đứa trẻ cao hơn mình cả cái đầu.
Tốt nghiệp đại học, nỗi mặc cảm ấy càng nhiều hơn hơn khi anh có cơ hội gặp gỡ các đối tác đến từ Châu Âu với vóc dáng cao lớn. Chàng trai 1,62 m bắt đầu nuôi mộng phẫu thuật kéo dài chân.
Chiều cao 1,62 m từng là nỗi mặc cảm lớn của Thịnh.
![]() |
Chiều cao 1,62 m từng là nỗi mặc cảm lớn của Thịnh. |
Quyết định liều lĩnh thay đổi cuộc đời
Khao khát được cao thêm, Thịnh nhiều lần lân la chia sẻ ý định phẫu thuật kéo chân với ba mẹ. Thế nhưng, anh chỉ nhận được những cái lắc đầu kèm theo câu nói “trời cho sao thì cứ giữ như vậy”.Bất chấp sự ngăn cản, suốt gần 2 năm, phần lớn tiền lương hàng tháng của anh đều được rót vào khoản tiết kiệm mang tên “phẫu thuật kéo dài chân”. Khi số tiền cán mốc 160 triệu đồng, cũng là lúc Thịnh tìm đến một bệnh viện ở Hà Nội, quyết định “thay đổi cuộc đời”.[COLOR=rgba(0, 0, 0, 0.65)]“Một là thay đổi cuộc đời, hai là mất tất cả”, anh tự nói với chính mình trước khi được đẩy vào phòng phẫu thuật.
Dựa trên tình trạng sức khỏe và nguyện vọng của Thịnh, bác sĩ đánh giá rằng việc kéo dài chân ở mức 7,3 cm là phù hợp. 2 ngày sau buổi khám, trong một buổi chiều tháng 5/2024, Đức Thịnh chính thức lên bàn mổ.
Đọc nhiều tài liệu về phẫu thuật kéo chân, chàng trai biết rõ bất cứ sự can thiệp dao kéo nào cũng có nguy cơ xảy ra biến chứng. Tuy nhiên, cảm giác tự ti lúc này đã lấn áp nỗi sợ hãi, anh vẫn quyết định “đánh cược”.
“Một là thay đổi cuộc đời, hai là mất tất cả”, anh tự nói với chính mình trước khi được đẩy vào phòng phẫu thuật.
Thịnh được lặp khung cố định sau ca phẫu thuật.
![]() ![]() |
Thịnh được lặp khung cố định sau ca phẫu thuật. |
Thịnh tỉnh dậy khi trời đã sập tối. Trong cơn chếnh choáng, anh thấy cơ thể của mình nặng trịch. Trên hai chân là cơ man ốc vít, thanh kim loại lạnh ngắt đâm xuyên qua da thịt.
Luồng suy nghĩ “cuối cùng cũng làm được rồi!” cùng niềm vui khó tả len lỏi vào từng tế bào thần kinh của chàng trai. Thịnh không biết, những tháng ngày sau đó mới thật sự là ác mộng.
Những cơn đau khủng khiếp nhất đời
Tròn một tuần sau ca mổ thay đổi cuộc đời, Thịnh xuất viện khi đã được hướng dẫn tự vận hành khung để căng dãn ổ cắt xương.![]() |
Những ngày đầu tập đi sau khi được tháo khung của Thịnh. |
Thịnh kể, giai đoạn căng giãn nẹp từ mức 4,5 cm là khủng khiếp nhất. “Như có ai dùng lực kéo mạnh tất cả cơ và dây chằng ở chân mình, đau không tả nổi”, Thịnh miêu tả.
Có những hôm tưởng chừng “chết đi sống lại”, trước khi giãn nẹp, chàng trai phải uống một viên thuốc giảm đau liều mạnh “chặn cử”, sau khi hoàn thành lại uống thêm một viên. Thời điểm đó, Thịnh không có nổi một đêm nào được ngủ tròn giấc, bởi những cơn đau luôn bủa vây.
Vật vã gần 2,5 tháng, chàng trai được phẫu thuật tháo khung. Sau đó, anh bắt đầu chập chững tập đi. Những ngày đầu, trong khoảnh khắc cố nhấc đôi chân đang buông thõng, Thịnh cảm thấy chúng như không thuộc về mình.
Khoảng một tháng kiên trì, anh dò dẫm đi những bước đầu tiên. Nhiều tháng sau đó, Thịnh quen dần với đôi chân dài hơn của mình, đi lại nhịp nhàng và bắt đầu vận động mạnh hơn. Dù vậy, anh vẫn chậm rãi với mỗi lần leo cầu thang hoặc chạy xe.
Bắt đầu cuộc sống với đôi chân mới, anh thấy mình như được lột xác: năng động, tự tin và yêu bản thân hơn. Trải qua nhiều đau đớn tột cùng, nhưng ngắm nhìn cơ thể cân đối với chiều cao 1,7 m trong gương, Thịnh chưa từng hối hận. “Đối với tôi đây là cột mốc đáng nhớ nhất trong cuộc đời”, Thịnh tâm sự.[/COLOR]