Live Chatgpt nói về thời kì Đông Pháp.

vuhaanh234qwe

Chịu khó la liếm
Kuwait
Hỏi Chatgpt:
Hãy so sánh thời kì Đông Pháp so với thời kì congsan hiện nay

So sánh trung thực giữa thời kỳ Pháp thuộc và thời ******** cai trị

1. CHÍNH TRỊ

- Thời Pháp thuộc là chế độ thực dân – cai trị từ mẫu quốc, có phân cấp giữa dân An Nam và người Pháp.

- Có cho phép thành lập Hội đồng Thành phố, nghị viện Đông Dương (hạn chế), có báo chí tư nhân và đảng phái yêu nước.

- Đàn áp cách mạng nhưng vẫn tồn tại không gian chính trị cho trí thức.

- Thời ******** là chế độ độc đảng toàn trị kiểu Stalin, không có đối lập, không có bầu cử tự do, kiểm soát toàn bộ thông tin.

- Đàn áp mạnh mẽ mọi bất đồng chính kiến từ cải cách ruộng đất, Nhân văn – Giai phẩm cho tới tù nhân lương tâm hiện nay.

→ Trung thực mà nói: Dưới Pháp có khoảng không chính trị nhất định; dưới ******** là độc tài toàn trị.
2. KINH TẾ – ĐỜI SỐNG
- Pháp cho phép kinh tế tư nhân, quyền sở hữu, đô thị phát triển, có tầng lớp trí thức và tư sản bản xứ.

- Có đầu tư hạ tầng như đường sắt, cảng biển, điện nước.

- ******** sau 1945 áp dụng kinh tế kế hoạch hóa tập trung, hợp tác hóa, gây đói nghèo kéo dài.

- Trưng thu, đánh tư sản, phân phối bằng lý lịch.

→ Pháp bóc lột nhưng vẫn để nền kinh tế hoạt động thị trường. ******** làm cả xã hội rơi vào bế tắc kinh tế.

3. GIÁO DỤC – VĂN HÓA

- Pháp mở trường học, phổ biến chữ Quốc ngữ, tạo lớp trí thức tân học.

- Văn học đa dạng, báo chí tư nhân phát triển, có phê phán xã hội.

- ******** nhồi sọ tư tưởng Marx – Lenin, kiểm soát văn hóa, cấm các khuynh hướng độc lập.

- Trí thức bị kiểm duyệt, văn nghệ sĩ bị bóp nghẹt.

→ Pháp thuộc tạo nền móng giáo dục hiện đại, ******** dùng giáo dục làm công cụ tẩy não.

4. TỰ DO CÁ NHÂN – TÍN NGƯỠNG

- Thời Pháp: người dân có thể đi chùa, đi nhà thờ, hành nghề tự do.

- Có báo chí tư nhân, văn nghệ sĩ có khoảng không nhất định.

- Thời ********: kiểm soát từng đơn vị hành chính nhỏ, hộ khẩu, công an khu vực.

- Tôn giáo bị đàn áp, mọi hành vi lệch chuẩn đều bị trừng phạt.

→ Pháp cai trị nhưng còn để người dân sống riêng tư. ******** kiểm soát từ tư tưởng đến đời sống cá nhân.

5. CON SỐ THAM KHẢO

- GDP đầu người Đông Dương (1939): khoảng 200 USD; Việt Nam (1986): khoảng 100 USD.

- Nạn đói: 1945 (2 triệu chết) do Nhật – Pháp; 1979–1986 đói triền miên.

- Văn hóa, luật pháp, giáo dục thời Pháp ảnh hưởng lâu dài; thời ******** chủ yếu là tuyên truyền.

KẾT LUẬN TRUNG THỰC

- Thời Pháp thuộc: chế độ thuộc địa nhưng để lại nền tảng hạ tầng, giáo dục, văn hóa, và không gian tư tưởng.

- Thời ********: tuyên bố giải phóng nhưng thực chất là kiểm soát chặt hơn, triệt tiêu sáng tạo và nhân tính.

→ Nếu phải chọn một mô hình để cải cách và hiện đại hóa, thì di sản thời Pháp khả thi hơn nhiều.
 
Mức Lương mà Thực Dân Pháp bóc lột trả cho nhân dân Việt Nam.

Giáo viên sơ cấp - 15 đồng ~10 gam vàng ~21 triệu đồng

Bác sĩ Đông Dương -100 đồng ~66.7 gam vàng ~142 triệu đồng

Công nhân mỏ/cao su - 10 đồng ~6.7 gam vàng ~14 triệu đồng

Lính khố đỏ - 20 đồng ~13.3 gam vàng ~28 triệu đồng

Cảnh sát thuộc địa - 25–30 đồng ~ 16–20 gam vàng ~34–42 triệu đồng
 
Lúc đó, hầu hết các gia đình đại điền chủ, nhà giàu, ở Nam Kỳ đều hay cho con du học Pháp. Vì Nam Kỳ lúc đó không đào tạo cấp ĐH. ĐH mới có ở HN, đại học Đông Dương, và chỉ có vài ngành thôi. Nên thường nhà giàu Nam Kỳ là đi Pháp hết.
Đó là lý do tại sao, nhưng người có tư tưởng CS hay thiên tả đầu tiên ở Nam Kỳ hầu hết lại đều là con nhà giàu, kiểu như Nguyễn An Ninh, Phan Văn Hùm, Nguyễn Văn Tạo, Tạ Thu Thâu …(đủ thành phần đệ tam, đệ tứ CS). Hay các nhân vật học giỏi, trí thức có tiếng như Hoàng Xuân Hãn, Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường…đều là các trí thức, nhà có điều kiện và thiên tả.
Nói tóm lại, giới nhà giàu thời đó thường bị ảnh hưởng bởi cánh tả Pháp (tự do, bình đẳng, bác ái).
 
Mức Lương mà Thực Dân Pháp bóc lột trả cho nhân dân Việt Nam.

Giáo viên sơ cấp - 15 đồng ~10 gam vàng ~21 triệu đồng

Bác sĩ Đông Dương -100 đồng ~66.7 gam vàng ~142 triệu đồng

Công nhân mỏ/cao su - 10 đồng ~6.7 gam vàng ~14 triệu đồng

Lính khố đỏ - 20 đồng ~13.3 gam vàng ~28 triệu đồng

Cảnh sát thuộc địa - 25–30 đồng ~ 16–20 gam vàng ~34–42 triệu đồng
Lúc đó, hầu hết các gia đình đại điền chủ, nhà giàu, ở Nam Kỳ đều hay cho con du học Pháp. Vì Nam Kỳ lúc đó không đào tạo cấp ĐH. ĐH mới có ở HN, đại học Đông Dương, và chỉ có vài ngành thôi. Nên thường nhà giàu Nam Kỳ là đi Pháp hết.
Đó là lý do tại sao, nhưng người có tư tưởng CS hay thiên tả đầu tiên ở Nam Kỳ hầu hết lại đều là con nhà giàu, kiểu như Nguyễn An Ninh, Phan Văn Hùm, Nguyễn Văn Tạo, Tạ Thu Thâu …(đủ thành phần đệ tam, đệ tứ CS). Hay các nhân vật học giỏi, trí thức có tiếng như Hoàng Xuân Hãn, Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường…đều là các trí thức, nhà có điều kiện và thiên tả.
Nói tóm lại, giới nhà giàu thời đó thường bị ảnh hưởng bởi cánh tả Pháp (tự do, bình đẳng, bác ái).
Pháp nó khai hóa văn minh mà.
Đờ mờ cờ sờ thôi. :vozvn (7):
 
Pháp nó khai hóa văn minh mà.
Đờ mờ cờ sờ thôi. :vozvn (7):
xqWsPemz.jpeg

v3AfXwbR.jpeg
 
Hỏi Chatgpt:
Hãy so sánh thời kì Đông Pháp so với thời kì congsan hiện nay

So sánh trung thực giữa thời kỳ Pháp thuộc và thời ******** cai trị

1. CHÍNH TRỊ

- Thời Pháp thuộc là chế độ thực dân – cai trị từ mẫu quốc, có phân cấp giữa dân An Nam và người Pháp.

- Có cho phép thành lập Hội đồng Thành phố, nghị viện Đông Dương (hạn chế), có báo chí tư nhân và đảng phái yêu nước.

- Đàn áp cách mạng nhưng vẫn tồn tại không gian chính trị cho trí thức.

- Thời ******** là chế độ độc đảng toàn trị kiểu Stalin, không có đối lập, không có bầu cử tự do, kiểm soát toàn bộ thông tin.

- Đàn áp mạnh mẽ mọi bất đồng chính kiến từ cải cách ruộng đất, Nhân văn – Giai phẩm cho tới tù nhân lương tâm hiện nay.

→ Trung thực mà nói: Dưới Pháp có khoảng không chính trị nhất định; dưới ******** là độc tài toàn trị.
2. KINH TẾ – ĐỜI SỐNG
- Pháp cho phép kinh tế tư nhân, quyền sở hữu, đô thị phát triển, có tầng lớp trí thức và tư sản bản xứ.

- Có đầu tư hạ tầng như đường sắt, cảng biển, điện nước.

- ******** sau 1945 áp dụng kinh tế kế hoạch hóa tập trung, hợp tác hóa, gây đói nghèo kéo dài.

- Trưng thu, đánh tư sản, phân phối bằng lý lịch.

→ Pháp bóc lột nhưng vẫn để nền kinh tế hoạt động thị trường. ******** làm cả xã hội rơi vào bế tắc kinh tế.

3. GIÁO DỤC – VĂN HÓA

- Pháp mở trường học, phổ biến chữ Quốc ngữ, tạo lớp trí thức tân học.

- Văn học đa dạng, báo chí tư nhân phát triển, có phê phán xã hội.

- ******** nhồi sọ tư tưởng Marx – Lenin, kiểm soát văn hóa, cấm các khuynh hướng độc lập.

- Trí thức bị kiểm duyệt, văn nghệ sĩ bị bóp nghẹt.

→ Pháp thuộc tạo nền móng giáo dục hiện đại, ******** dùng giáo dục làm công cụ tẩy não.

4. TỰ DO CÁ NHÂN – TÍN NGƯỠNG

- Thời Pháp: người dân có thể đi chùa, đi nhà thờ, hành nghề tự do.

- Có báo chí tư nhân, văn nghệ sĩ có khoảng không nhất định.

- Thời ********: kiểm soát từng đơn vị hành chính nhỏ, hộ khẩu, công an khu vực.

- Tôn giáo bị đàn áp, mọi hành vi lệch chuẩn đều bị trừng phạt.

→ Pháp cai trị nhưng còn để người dân sống riêng tư. ******** kiểm soát từ tư tưởng đến đời sống cá nhân.

5. CON SỐ THAM KHẢO

- GDP đầu người Đông Dương (1939): khoảng 200 USD; Việt Nam (1986): khoảng 100 USD.

- Nạn đói: 1945 (2 triệu chết) do Nhật – Pháp; 1979–1986 đói triền miên.

- Văn hóa, luật pháp, giáo dục thời Pháp ảnh hưởng lâu dài; thời ******** chủ yếu là tuyên truyền.

KẾT LUẬN TRUNG THỰC

- Thời Pháp thuộc: chế độ thuộc địa nhưng để lại nền tảng hạ tầng, giáo dục, văn hóa, và không gian tư tưởng.

- Thời ********: tuyên bố giải phóng nhưng thực chất là kiểm soát chặt hơn, triệt tiêu sáng tạo và nhân tính.

→ Nếu phải chọn một mô hình để cải cách và hiện đại hóa, thì di sản thời Pháp khả thi hơn nhiều.
Thời thế nó vậy rồi, không oán trách ai được cả, ai ai điều có phần. Có câu "Góp gió thành bão" không tự dưng mà nó thành cả, hài!
Nếu nhìn cao hơn 1 tí thì đó là chiều hướng phát triển của cả Vũ Trụ rồi, phải có nơi tích tụ cái ác, cái xấu, cái tà để những nơi khác tốt hơn, đở hơn nhìn vào mà phân biệt được Tốt, Xấu, Ác, Tà, Gian, vv. Nếu không có cái quá ác, quá xấu thì người ta cũng không phân biệt đâu là cái Tốt, cái Đẹp được cả.
Nếu mà còn không nhận ra được, còn Chấp Mê Bất Ngộ thì bạn xứng đáng được đi theo nó, tư tưởng bạn nghỉ gì thì đó là con người bạn, bạn tự chọn bạn mà chơi, tự muốn như thế thì người ta cũng không còn cách nào cả.
Nói cao hơn 1 tí nửa thì đó là Điều Tất Nhiên Sẻ Xẩy ra, ai ai ở dân tộc nào, ai ai sống ở đâu, chụi tội khổ ra sao điều có an bài, có sấp đật rồi (bạn không được chọn) nhưng có cái bạn được chọn đó là"trong tâm, trong suy nghĩ biết cái gì là tốt, cái gì là xấu, có nên theo hay không theo" đó là cái quyết định bạn được Bảo Hộ, được Cấp Cho Cơ Hội được an toàn dù thiên tai nhân họa cở nào những người đã có lựa chọn 1 cách thần kì nào đó sẻ được an toàn mà sống tiếp, được lưu lại. Chỉ nói nhiêu đây thôi.
Điều là thể ngộ của ta.
 
Chúng mày chỉ biết tiền nên chúng mày sẵn sàng bán nước . Chúng mày sẵn sàng để ngoại bang làm chủ còn chúng mày làm chó ngay trên đất nước của chúng mày

Ko Có Gì Quý Hơn Độc Lập , Tự Do
Kết quả đám bán nước phải đu càng
Đất nước của chúng ta thì chúng ta phải làm chủ !!!

Và lịch sử đã chứng minh là chủ nghĩa Marx-Lenin là duy nhất có khả năng giải phóng dân tộc thoát khỏi ách đô hộ của thực dân
Nên nhớ , ko phải ai cũng chấp nhận sống kiếp nô lệ nhục nhã cho ngoại bang ngay trên quê hương như chúng mày đâu nhé
 
Lúc đó, hầu hết các gia đình đại điền chủ, nhà giàu, ở Nam Kỳ đều hay cho con du học Pháp. Vì Nam Kỳ lúc đó không đào tạo cấp ĐH. ĐH mới có ở HN, đại học Đông Dương, và chỉ có vài ngành thôi. Nên thường nhà giàu Nam Kỳ là đi Pháp hết.
Đó là lý do tại sao, nhưng người có tư tưởng CS hay thiên tả đầu tiên ở Nam Kỳ hầu hết lại đều là con nhà giàu, kiểu như Nguyễn An Ninh, Phan Văn Hùm, Nguyễn Văn Tạo, Tạ Thu Thâu …(đủ thành phần đệ tam, đệ tứ CS). Hay các nhân vật học giỏi, trí thức có tiếng như Hoàng Xuân Hãn, Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường…đều là các trí thức, nhà có điều kiện và thiên tả.
Nói tóm lại, giới nhà giàu thời đó thường bị ảnh hưởng bởi cánh tả Pháp (tự do, bình đẳng, bác ái).
Có học được không nữa, thời đó được đi Pháp học tốt nghiệp ra không phải dạng vừa đâu.
Ông tao trí thức miền Bắc nhưng không sang được Pháp học nhé (t nghĩ là cũng may vì chưa sang Pháp chúng nó đã hành lên xuống thời CCRĐ rồi)
Việc đấu tranh giành quyền tự quyết cho dân tộc Việt khá dễ hiểu, cho dù lúc đó ở Pháp cũng có nạn Cộng Sả thật.
Các tri thức thời đó cũng không hề ủng hộ bạo lực cách mạng như lũ lợn muốn thay Pháp ngồi lên đầu nhân dân cai trị.
Điển hình việc hơn triệu người di cư vào miền Nam năm 1954.
 
Hỏi Chatgpt:
Hãy so sánh thời kì Đông Pháp so với thời kì congsan hiện nay

So sánh trung thực giữa thời kỳ Pháp thuộc và thời ******** cai trị

1. CHÍNH TRỊ

- Thời Pháp thuộc là chế độ thực dân – cai trị từ mẫu quốc, có phân cấp giữa dân An Nam và người Pháp.

- Có cho phép thành lập Hội đồng Thành phố, nghị viện Đông Dương (hạn chế), có báo chí tư nhân và đảng phái yêu nước.

- Đàn áp cách mạng nhưng vẫn tồn tại không gian chính trị cho trí thức.

- Thời ******** là chế độ độc đảng toàn trị kiểu Stalin, không có đối lập, không có bầu cử tự do, kiểm soát toàn bộ thông tin.

- Đàn áp mạnh mẽ mọi bất đồng chính kiến từ cải cách ruộng đất, Nhân văn – Giai phẩm cho tới tù nhân lương tâm hiện nay.

→ Trung thực mà nói: Dưới Pháp có khoảng không chính trị nhất định; dưới ******** là độc tài toàn trị.
2. KINH TẾ – ĐỜI SỐNG
- Pháp cho phép kinh tế tư nhân, quyền sở hữu, đô thị phát triển, có tầng lớp trí thức và tư sản bản xứ.

- Có đầu tư hạ tầng như đường sắt, cảng biển, điện nước.

- ******** sau 1945 áp dụng kinh tế kế hoạch hóa tập trung, hợp tác hóa, gây đói nghèo kéo dài.

- Trưng thu, đánh tư sản, phân phối bằng lý lịch.

→ Pháp bóc lột nhưng vẫn để nền kinh tế hoạt động thị trường. ******** làm cả xã hội rơi vào bế tắc kinh tế.

3. GIÁO DỤC – VĂN HÓA

- Pháp mở trường học, phổ biến chữ Quốc ngữ, tạo lớp trí thức tân học.

- Văn học đa dạng, báo chí tư nhân phát triển, có phê phán xã hội.

- ******** nhồi sọ tư tưởng Marx – Lenin, kiểm soát văn hóa, cấm các khuynh hướng độc lập.

- Trí thức bị kiểm duyệt, văn nghệ sĩ bị bóp nghẹt.

→ Pháp thuộc tạo nền móng giáo dục hiện đại, ******** dùng giáo dục làm công cụ tẩy não.

4. TỰ DO CÁ NHÂN – TÍN NGƯỠNG

- Thời Pháp: người dân có thể đi chùa, đi nhà thờ, hành nghề tự do.

- Có báo chí tư nhân, văn nghệ sĩ có khoảng không nhất định.

- Thời ********: kiểm soát từng đơn vị hành chính nhỏ, hộ khẩu, công an khu vực.

- Tôn giáo bị đàn áp, mọi hành vi lệch chuẩn đều bị trừng phạt.

→ Pháp cai trị nhưng còn để người dân sống riêng tư. ******** kiểm soát từ tư tưởng đến đời sống cá nhân.

5. CON SỐ THAM KHẢO

- GDP đầu người Đông Dương (1939): khoảng 200 USD; Việt Nam (1986): khoảng 100 USD.

- Nạn đói: 1945 (2 triệu chết) do Nhật – Pháp; 1979–1986 đói triền miên.

- Văn hóa, luật pháp, giáo dục thời Pháp ảnh hưởng lâu dài; thời ******** chủ yếu là tuyên truyền.

KẾT LUẬN TRUNG THỰC

- Thời Pháp thuộc: chế độ thuộc địa nhưng để lại nền tảng hạ tầng, giáo dục, văn hóa, và không gian tư tưởng.

- Thời ********: tuyên bố giải phóng nhưng thực chất là kiểm soát chặt hơn, triệt tiêu sáng tạo và nhân tính.

→ Nếu phải chọn một mô hình để cải cách và hiện đại hóa, thì di sản thời Pháp khả thi hơn nhiều.

Quê chúng mày nếu may mắn mà được Pháp nó cai trị tầm 200 năm thì sẽ nên người, giữa đường đứt gánh nên thành mẹ một tọc nửa người nửa ngợm như giờ.
 
Quê chúng mày nếu may mắn mà được Pháp nó cai trị tầm 200 năm thì sẽ nên người, giữa đường đứt gánh nên thành mẹ một tọc nửa người nửa ngợm như giờ.
Chính ra về tư chất mấy thằng Việt cũng còn hơn lũ mọi đen.
Thế nào mà chúng nó quay ra cắn Pháp sớm nhất :vozvn (3):
Ăn cháo đá bát ăn mẹ vào tộc tính rồi ngài.
Giờ giống trại súc vật, nửa lợn nửa người.
Người người ngợm ngợm giống đéo gì quái thai ngâm giấm, cộng sả không ra cộng sả, tư bản không ra tư bản.
 
Top