Không phải do chế độ CS TQ ưu việt mà do Tập Cận Bình là lãnh đạo giỏi và có tâm. Nhược điểm của chế độ độc tài đó là không ổn định, không có nền tảng vững chắc, do vậy rất dễ suy vong khi thế hệ sau lãnh đạo, khó khăn tìm kiếm thế hệ lãnh đạo kế cận, kế nhiệm. Chế độ độc tài thường có những lãnh đạo tài giỏi, xuất sắc ở thế hệ đầu tiên, thế hệ 2, 3 nâng tầm đất nước lên giàu có nhưng đến thế hệ thứ 4, 5, 6 ... sẽ tự đánh mất động lực, chia bè kéo cánh, tham nhũng để thu lợi từ của cải thế hệ trước, 1 vấn đề nữa đó là già hóa dân số từ thế hệ 1, 2, 3 gây áp lực , xung đột, bảo thủ lên thế hệ sau. Cách tốt nhất là gây chiến tranh để níu kéo động lực xây dựng đất nước, làm đoàn kết dân tộc. Nếu Tập Cận Bình chết đi thì sẽ rất khó tìm người thay thế để đi tiếp tư tưởng của ổng và người này có nguy cơ gây chia rẽ. TCB là 1 lãnh đạo giỏi thật sự khi lên chức đã biết cách thâu tóm quyền lực, tiêu diệt các bè phái, băng đảng, quan tham nhũng ngay từ đầu, nếu ông ta không giỏi thì TQ sẽ loạn lạc và không giàu có như ngày nay. Cũng vì vậy nên TCB tự sửa hiến pháp cho mình lên làm lãnh đạo trọn đời, không nghỉ hưu. Lý do đơn giản vì nếu ông ta nghỉ hưu thì các phe cánh khác sẽ tìm cách trả thù, lúc đó ông ta sẽ không tự bảo vệ mình được. Các quốc gia Hồi giáo ngày nay cũng vậy, trước đây họ là những đế chế độc tài có nền văn minh ngang hàng với Châu Âu, kết nối các dân tộc nhỏ lẻ khác nhau nhờ những lãnh đạo đầu tài giỏi, đến khi họ chết đi thì những lãnh đạo ngu dốt, tham nhũng về sau phá hoại đất nước gây chia rẽ, dẫn đến các dân tộc trong đất nước nổi loạn đòi ly khai. Còn Châu Âu và Mỹ thì họ theo hướng dân chủ nên bất cứ ai cũng có thể lên làm lãnh đạo đc, điều này sẽ ổn định hơn về sau này.