Cái lối mòn "đi làm từ thiện" này ai trải qua rồi thì thấm lắm. Nôm na các cung bậc cảm xúc nó như thế này.
Ban đầu tự bỏ tiền túi mình đi làm từ thiện. Đi tận nơi thấy người ta hoàn cảnh khổ quá, mình cho người ta xong cảm thấy mình như 1 vị thần, cảm thấy trong lòng an yên, thoải mái lắm. Thế là lên mạng kêu gọi mọi người làm từ thiện với mình. Địt mẹ thế éo nào tiền tới nhiều vkl. Mình dự định đi 1,2 chỗ nữa thôi mà giờ nhận cả đống thế này thì phải vác xác đi tiếp. Rốt cuộc từ dự tính ban đầu làm từ thiện xong lại thành bị hành. Nhưng đếu sao tiền thiên hạ nhưng mình được bú fame mà, thế là đi đến đâu rêu rao livestream đến nấy. Ngu cũng từ đây mà ra. Làm từ thiện thì im mẹ đi mà làm, cứ phải cố lên kéo truyền thông về mình, lúc người ta tôn lên làm cô Tiên ông Bụt thì sướng lắm, nhưng đã chơi với truyền thông thì phải xác định bị đá đít lại lúc nào không hay. Từ vị thế người đi làm từ thiện để tâm hồn mình thanh thản giờ đã thành người gánh trách nhiệm đi bố thí từ thiện với cái cơ thể mệt mỏi và cái đầu lúc nào cũng cáu gắt. Chỉ cần ai đó lên tiếng góp ý là lại giãy nãy lên như đỉa phải vôi.
Cái suy nghĩ ban đầu là dùng tiền thiên hạ làm từ thiện bú fame, mình chỉ mất công chứ mất đéo gì đâu lại còn được tiếng thơm, chỉ vì vài lời dèm pha nay đã trở thành cái suy nghĩ là mình bỏ công sức ra làm, đã đéo ăn gì cũng bị bọn mồm lồn mặt cặc chõ mõm vào, cái cảm xúc này nó ức chế vl lắm

. Tao dám chắc giờ Thuỷ Tiên nó đang ở cung bậc này đấy