Khoảng Khắc Niềm Vui
Thôi vậy thì bỏ
Tao có bà bác ruột (chị ông già), với nhà tao thì tình cảm lắm. Bên ngoài, bả hay thích ca nghèo kể khổ nhưng bên trong, đi theo con đường tích lũy đất đai. Lúc trẻ, bả với con bà làm bao nhiêu là mua gom đất xung quanh hết. Túng thiếu tiền ăn, tiền hàng thì đi mượn họ hàng để khỏi phải trả lãi (điếm vkl, sau mới hiểu), còn tiền thì hùn hạp mua đất hết cmnl. .png)
Về già, lúc nào bả cũng than nghèo kể khổ, kể lể con cái không thương, cứ muốn bán đất bả để chia ra làm ăn, không hùn hạp mua đất cho bả nữa, tao cũng ko hiểu chuyện nên tưởng bả khổ thật, nhà tao cũng chỉ hơn đủ ăn ít mà thương người già nên cũng hay cho (vì tết nhất, lễ lạt bả cũng hay cho đồ ăn,...). Lúc thì than ko có điện thoại, tao mua hẳn cho con Samsung mới cứng, xịn, màn Amoled tận 7tr cho dùng. Khi thì than máy giặt hư, mà con cái gây áp lực bán nhà, đéo sửa cho dùng, tự phải giặt tay, tao thương quá mua máy giặt mới cho nhà, còn máy giặt của nhà đang dùng được bảo dư, cho bả (Chứ con cái bả đang gây chuyện, mình qua cho máy mới sợ anh chị bảo bâu bâu để bòn tiền bả).
Nói chung bả cũng bảo tao cháu ruột, bên ngoài thì lạnh lùng mà trong thì để ý, thương bả.
Sau bao năm anh chị họ cũng gây áp lực được để bả bán miếng đất đi, chia nhau ra để mỗi người 1 chỗ, có tiền lằm ăn nuôi các cháu (xưa ở chung với nhau trên mảnh đất lớn mà 5 người con, ai cũng có vợ chồng, rồi mỗi nhà 1-2 cháu nữa, việc chia ra chỉ là sớm muốn). Bả và chồng mỗi người 1 phần trong phần chia đều đó (mỗi người khoảng 6-7 tỉ)..png)
Chúng mày bàn kế để tao qua xin được bả 100tr-200tr phát. Đụ mẹ, chứ lúc nghèo khó, qua thăm nom nhau không, quà cáp qua lại, trung thu, lễ tết tao luôn có quà, lì xì các cháu bên đó, sống điếm điếm, tiền thì để mua đất, bả hay anh chị mượn tiền, vàng nhà tao, nhà tao chưa dùng cho mượn luôn, ko lấy lãi, mấy năm mới trả. Giờ bán đất được rồi mà im im, lặn lặn. Tao từ nguồn tin khác biết được chuyện vậy, thấy buồn. Bả buồn thì gọi cháu qua tâm sự, Covid đéo có ai nói chuyện thì Zalo gọi cháu tâm sự, cháu thương bác mấy năm nay cứ để ý thiếu gì cho luôn, bánh kẹo mua cho. Giờ có tiền im im, lặn lặn tận hưởng luôn, đéo cho cháu tí tiền mua dâm, buồn thật sự buồn....
.png)
Về già, lúc nào bả cũng than nghèo kể khổ, kể lể con cái không thương, cứ muốn bán đất bả để chia ra làm ăn, không hùn hạp mua đất cho bả nữa, tao cũng ko hiểu chuyện nên tưởng bả khổ thật, nhà tao cũng chỉ hơn đủ ăn ít mà thương người già nên cũng hay cho (vì tết nhất, lễ lạt bả cũng hay cho đồ ăn,...). Lúc thì than ko có điện thoại, tao mua hẳn cho con Samsung mới cứng, xịn, màn Amoled tận 7tr cho dùng. Khi thì than máy giặt hư, mà con cái gây áp lực bán nhà, đéo sửa cho dùng, tự phải giặt tay, tao thương quá mua máy giặt mới cho nhà, còn máy giặt của nhà đang dùng được bảo dư, cho bả (Chứ con cái bả đang gây chuyện, mình qua cho máy mới sợ anh chị bảo bâu bâu để bòn tiền bả).

Nói chung bả cũng bảo tao cháu ruột, bên ngoài thì lạnh lùng mà trong thì để ý, thương bả.
Sau bao năm anh chị họ cũng gây áp lực được để bả bán miếng đất đi, chia nhau ra để mỗi người 1 chỗ, có tiền lằm ăn nuôi các cháu (xưa ở chung với nhau trên mảnh đất lớn mà 5 người con, ai cũng có vợ chồng, rồi mỗi nhà 1-2 cháu nữa, việc chia ra chỉ là sớm muốn). Bả và chồng mỗi người 1 phần trong phần chia đều đó (mỗi người khoảng 6-7 tỉ).
.png)
Chúng mày bàn kế để tao qua xin được bả 100tr-200tr phát. Đụ mẹ, chứ lúc nghèo khó, qua thăm nom nhau không, quà cáp qua lại, trung thu, lễ tết tao luôn có quà, lì xì các cháu bên đó, sống điếm điếm, tiền thì để mua đất, bả hay anh chị mượn tiền, vàng nhà tao, nhà tao chưa dùng cho mượn luôn, ko lấy lãi, mấy năm mới trả. Giờ bán đất được rồi mà im im, lặn lặn. Tao từ nguồn tin khác biết được chuyện vậy, thấy buồn. Bả buồn thì gọi cháu qua tâm sự, Covid đéo có ai nói chuyện thì Zalo gọi cháu tâm sự, cháu thương bác mấy năm nay cứ để ý thiếu gì cho luôn, bánh kẹo mua cho. Giờ có tiền im im, lặn lặn tận hưởng luôn, đéo cho cháu tí tiền mua dâm, buồn thật sự buồn....
