
Nuôi con trong khốn khó, mẹ đơn thân ước mơ một mái nhà lành
(Dân trí) - Một mình nuôi con nơi bản làng xa xôi, chị Vừ Thị Táng (31 tuổi) chật vật chống chọi với đói nghèo. Tai nạn bất ngờ ập đến khiến cuộc sống hai mẹ con càng thêm khốn khó.
Một mình nuôi con nơi bản làng xa xôi, chị Vừ Thị Táng (31 tuổi) chật vật chống chọi với đói nghèo. Tai nạn bất ngờ ập đến khiến cuộc sống hai mẹ con càng thêm khốn khó.
Gánh nặng mưu sinh oằn trên vai người mẹ đơn thân
Khi tuổi đời còn trẻ, chị Vừ Thị Táng (31 tuổi, ở bản Tìa Ghếnh A, xã Keo Lôm, huyện Điện Biên Đông, tỉnh Điện Biên) vì nhẹ dạ đã phải một mình sinh và nuôi con.
Cái tin chị Táng không chồng mà có con nhanh chóng lan đi khắp bản, khắp xã. Những lời dị nghị, gièm pha bủa vây như xát muối vào vết thương chưa kịp lành của cô gái trẻ.
"Lúc mang bầu, tôi vừa mệt mỏi lại vừa khổ tâm vì ánh mắt người đời. Nhiều đêm thức trắng, tôi chỉ biết khóc. Nghĩ đến tương lai mịt mờ phía trước mà lòng quặn đau", chị Táng buồn rầu kể.

Năm 20 tuổi, cô gái dân tộc Mông đã một mình sinh và nuôi con trai trong khốn khó (Ảnh: Tùng Dương).
Con trai chị Táng chào đời giữa những ánh nhìn soi xét của nhiều người và nỗi cô đơn của người mẹ trẻ. Một mình rau cháo nuôi con, chị Táng chật vật giữa bộn bề khốn khó. Nhưng khi cuộc sống còn chưa kịp yên ổn, tai họa bất ngờ ập đến.
Năm 2023, trong lần đến xã Nong U giúp chị gái tưới nước nương ngô trên triền dốc đứng, tai nạn đã xảy ra. Khi ấy, chị Táng ở dưới phun nước, còn chị gái ở trên cao vác can nhựa cứng loại 20 lít, lấy nước từ khe xa về.
Không may, chị gái trượt tay làm rơi can nước từ trên cao xuống. Dù chị gái đã hốt hoảng hét lớn cảnh báo, nhưng chị Táng không nghe thấy vì tiếng máy phun quá ồn.
Can nước lăn nhanh theo dốc, va mạnh khiến chị Táng ngã quỵ và ngất lịm. Khi tỉnh lại, chị thấy đau nhói ở vai. Tới bệnh viện khám, bác sĩ chẩn đoán chị bị gãy xương đòn.
Chị Táng là con thứ 5 trong gia đình nghèo có 7 người con. Bố mẹ chị đã ngoài 70 tuổi, sức khỏe yếu nên chỉ biết động viên con gái là chính. Các anh chị em mỗi người một nơi, ai cũng nghèo khó.
Sau tai nạn, chị Táng phải bó bột dài ngày để cố định chỗ xương gãy. Không có Bảo hiểm y tế, chị phải vay mượn khắp nơi để chi trả viện phí. Suốt thời gian điều trị vết thương, chị cũng không thể lao động, đồng nghĩa không có khoản thu nhập nào.
Vì vậy, khi vết thương chưa lành hẳn, chị nén đau tiếp tục công việc ruộng nương. Ai thuê gì làm nấy, chị mong kiếm được tiền trả nợ và nuôi con.
Cậu bé lớp 5 ước mơ có mái nhà vững chãi và chiếc cặp mới
Con trai chị Táng là bé Vừ Tiến Thành đang học lớp 5, Trường PTDTBT Tiểu học Keo Lôm. Thành là một cậu bé rụt rè, nhút nhát nhưng ngoan hiền và sớm hiểu chuyện.

Ý thức được hoàn cảnh khó khăn của gia đình nên bé Thành rất thương mẹ (Ảnh: Tùng Dương).
Ôm cậu con trai vào lòng, chị Táng kể: "Có lần, con bị ngã, đầu chảy nhiều máu phải khâu 4 mũi ở trạm y tế xã. Vậy mà con bảo, mẹ không có tiền thì đừng đưa con đi viện. Con vẫn tỉnh, con không sốt, mẹ đừng lo!".
Ý thức được hoàn cảnh khó khăn của gia đình nên Thành rất thương mẹ. Những ngày được nghỉ học, lúc thì em phụ nấu cơm, khi lại cùng mẹ lên rừng kiếm rau bán lấy tiền đong gạo.
Bữa sáng của Thành là tô mì úp vội, bữa chiều là bát cơm chan canh rau. Bữa ăn hàng ngày của hai mẹ con hiếm khi có thịt. Vì thiếu dinh dưỡng nên cậu bé lớp 5 nhìn gầy gò, xanh xao.
Thành rất chăm học, dù trời nắng hay mưa, đôi dép mòn gót và chiếc cặp sách cũ vẫn cùng cậu bé vượt quãng đường 5km để đến lớp.
"Con không có bố nên đến trường hay bị bạn bè trêu chọc, có lúc còn bị bắt nạt. Những lúc như vậy, con chỉ biết im lặng, cúi đầu lặng lẽ khóc", Thành nói nhỏ, mắt nhìn xuống đất.
Khi được hỏi về ước mơ của mình, Thành rụt rè nói: "Con mong có 1 ngôi nhà vững chãi để ở và có 1 chiếc cặp sách mới để đi học". Ước mơ tưởng chừng rất bình thường với nhiều người, nhưng với Thành và mẹ lại rất lớn lao, là tia hy vọng để vượt qua khó khăn.

Căn nhà của mẹ con chị Táng thực chất chỉ là túp lều tranh dột nát (Ảnh: Tùng Dương).
Căn nhà mà mẹ con chị Táng ở thực chất chỉ là một túp lều tạm bợ, rộng chừng 20m2, mái tranh, vách ghép từ những phên nứa đơn sơ. Chị Táng nói, mùa hè, nắng xuyên qua khe hắt thẳng vào trong khiến ngôi nhà nóng như rang. Còn mùa đông, gió rít ào ào qua kẽ vách, mang theo hơi lạnh thấu xương.
Trong nhà không có đồ đạc gì đáng giá ngoài 2 chiếc giường ọp ẹp, 1 rổ bát và mấy cái nồi cũ. Bếp đun đặt ngay cạnh chỗ ngủ, mỗi lần nấu cơm là khói bốc lên cay xè mắt.
Những đêm mưa gió, người mẹ trẻ chỉ biết ôm con vào lòng, nơm nớp lo sợ căn nhà sụp đổ. Chị Táng cho biết, ngôi nhà đã 2 lần bị gió quật đổ. Mỗi lần như vậy, chị phải nhờ mọi người giúp dựng lại để có chỗ trú thân.
"Đêm đêm, nhìn con ngủ chập chờn trong gió rét hay mưa dột, tôi chỉ ước có một ngôi nhà vững chãi...", chị Táng bày tỏ.
Thương cảm trước hoàn cảnh mẹ con chị Táng, bà Sùng Thị Thương, Chủ tịch Hội Phụ nữ xã Keo Lôm đã vận động một số ít nhu yếu phẩm như mì tôm, muối, quần áo cũ... để chị Táng và con trai cầm cự qua ngày.

Hai mẹ con chị Táng ước mơ có một mái nhà an toàn để ổn định cuộc sống (Ảnh: Tùng Dương).
Ông Mùa A Văn, Phó Chủ tịch UBND xã Keo Lôm cho biết, gia đình chị Táng là hộ đặc biệt khó khăn của xã. Chính quyền địa phương đã nỗ lực huy động các chương trình, chính sách hỗ trợ, nhưng nguồn lực còn hạn chế, chưa thể giúp chị Táng ổn định cuộc sống.
"Thông qua báo Dân trí, chúng tôi rất mong nhận được sự chung tay từ các nhà hảo tâm, giúp mẹ con chị Táng có một mái nhà kiên cố, làm điểm tựa vượt qua khó khăn", ông Văn bày tỏ.