Chúa Nguyễn Ánh mất bao lâu thì giành lại giang sơn?

Chúa Ánh là cháu nội của chúa Nguyễn Phúc Khoát, vị chúa Nguyễn áp chót ở Đàng Trong. Sau khi gia tộc chúa Nguyễn bị quân Tây Sơn lật đổ vào năm 1777, ông trốn chạy và bắt đầu cuộc chiến 25 năm với Tây Sơn để khôi phục ngôi vị.
vi-hoang-de-sang-lap-ra-trieu-dai-phong-kien-cuoi-cung-trong-lich-su-viet-nam-keo-dai-143-nam

Chúa Ánh thời còn bôn ba

Từ năm 1600 khi Nguyễn Hoàng trốn về Nam đến khi Nguyễn Ánh diệt Tây Sơn đất nước đã chia cắt hơn 200 năm, trải qua nhiều gian đoạn khói lửa chiến tranh. Thời gian Trịnh Nguyễn phân tranh tuy kéo dài nhưng so với Tây Sơn vẫn là thời gian khá yên bình vì 2 đàng đều cố gắng phát triển để có sức mạnh mà đối trọng với phía đối thủ, nên dân chúng vẫn có vài chục năm hoà bình an yên.


Đến năm 1771 Tây Sơn nổi lên đất nước bắt đầu bước vào thời kỳ đen tối bậc nhất trong lịch sử nội chiến nước nhà hơn 30 năm khốn khổ, chiến tranh loạn lạc dân chúng lầm than, không năm nào là không đánh nhau, mà lo vào đánh nhau thì làm sao có lực lượng lao động sản xuất, không có lao động sản xuất thì đói khổ vô bờ, con mất cha, chồng mất vợ (có nhiều làng ở xứ Thuận Quảng hay Thanh Nghệ không còn một bóng dáng người đàn ông) dù là đội quân thiện chiến được dẫn dắt bởi những lãnh đạo suất sắc như Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ...Dù trong thời gian đỉnh cao của Hoàng Triều, Tây Sơn vẫn không thống nhất được sơn hà, vì lý do chiến lược và vì lý do mất đoàn kết nội bộ và hơn hết thiên mệnh không dành cho Tây Sơn.



Đến năm 1802 khi Nguyễn Ánh thu phục lại được cơ đồ tổ tiên, đánh đuổi lực lượng Tây Sơn ra khỏi lãnh thổ Đàng Trong. Vua Gia Long đã mất bao lâu để tiêu diệt lực lượng Tây Sơn còn sót lại ở Bắc Hà và thống nhất giang sơn?



Dù binh bại trước Nguyễn Ánh phải lui về phía Bắc sông Gianh nhưng Tây Sơn vẫn còn đó một tìm lực khổng lồ, những danh tướng như Trần Quang Diệu, Võ Văn Dũng hay Bùi Thị Xuân...Và đội quân tinh nhuệ lên đến hàng vạn, và quan trọng hơn hết Tây Sơn có cả đất Bắc Hà, có dân chúng Bắc Hà, có lương thực, có của cải của toàn bộ xứ Bắc Hà gồm tất cả 14 Trấn, 47 Phủ, 187 Huyện, 40 Châu trong tay nhưng vẫn bị tiêu diệt và lại bị diệt rất nhanh, cụ thể chỉ trong vòng 1 tháng, theo chiếu lệnh bố cáo thiên hạ năm 1802 như sau:



"Từ khi ta lấy lại được Kinh thành, quân giặc chạy ra miền Bắc. Bờ cõi hai trăm năm núi rừng ngăn cách, phong tục đổi thay, 13 đạo thừa tuyên như nước ngập sâu, như lửa đốt bỏng. Đánh kẻ có tội để yên dân, thực không thể chậm được. Nay cử đại binh, đến đâu cũng thắng. Ngày 17 tháng 5, đặc mệnh cho Khâm sai chưởng Tả quân bình Tây tướng quân quận công Lê Văn Duyệt lãnh các đạo bộ binh, Khâm sai chưởng Trung quân bình Tây đại tướng quân quận công Nguyễn Văn Trương lãnh các đạo thủy bình, định ngày cùng tiến. Ngày 21 xa giá ra đi. Ngày 27 thủy bình thẳng đến Hoành Sơn, đánh phá đồn giặc, bọn đô đốc giặc Nguyễn Văn Ngũ đều thua chạy. Ngày 28, tiến lấy được Hà Trung. Ngày 29, bộ bình tiến lấy được Đại Nại. Ngày mồng 1 tháng 6 thủy bình tiến lấy được Vĩnh Dính (trấn lỵ Nghệ An), Thiếu phó giặc Đặng Văn Đằng đầu hàng, bắt được em Nguyễn Quang Toản là tên Thất và đô đốc giặc là Ngũ. Ngày mồng 2, bộ binh tiến lấy được Tiên Lý, Đô đốc giặc là Ý đầu hàng. Ngày mồng 5 tiến lấy được Dương Xá (trấn ly Thanh Hoa), bắt được Quang Bàn là em Quang Toản và bố con Đống lý giặc là Nguyễn Văn Thận.


Ngày mồng 7, Phó đô thống chế Võ Doãn Văn bắt được bọn tướng giặc Trần Quang Diệu, Từ Văn Chiêu, Nguyễn Văn Giáp, Lê Văn Hưng và tướng tốt rất nhiều. Dân Thanh Hoa lại bắt được Võ Văn Dũng giải nộp. Ngày mồng 9, bộ binh tiến đánh đồn Tam Điệp, Tư mã giặc là Nguyễn Văn Dụng, Nguyễn Văn Tứ chạy trốn. Ngày mồng 10, bộ binh tiến đánh Thanh Hoa ngoại, Đô đốc giặc là Tài đầu hàng. Ngày 12 tiến lấy được Châu Cầu (trấn lỵ Sơn Nam thượng). Thủy binh thẳng tới Vị Hoàng (trấn lỵ Sơn Nam hạ), Đô đốc giặc là Thọ đầu hàng. Ngày 17, bộ binh tiến lấy thành Thăng Long. Dân Kinh Bắc bắt được giặc Nguyễn Quang Toản, và thái tế là Quang Duy, Nguyên soái là Quang Thiệu, Tư mã là Nguyễn Văn Dụng, Nguyễn Văn Tứ giải nộp. Quang Thùy thắt cổ chết. Trước sau bắt được hơn trăm thớt voi chiến, khí giới, lương thực, thuyền ghe không xiết kế. Ngày 21, xa giá đến thành Thăng Long. Bọn ngụy quan kéo nhau đến lạy xin hàng. Giặc cướp đều quét sạch, công lớn đã hoàn thành..."
 
24 năm nếu tính từ lúc ông ấy trực tiếp cầm quân chỉ huy toàn quân đội chúa Nguyễn
15 năm nếu tính khi ông ấy quay lại Thổ Chu từ Xiêm với 2 bàn tay trắng và khoảng 1000 tàn quân bắt đầu lại từ đầu
 
24 năm nếu tính từ lúc ông ấy trực tiếp cầm quân lần đầu tiên giao chiến với Tây Sơn
15 năm nếu tính khi ông ấy quay lại Thổ Chu từ Xiêm với 2 bàn tay trắng và khoảng 1000 tàn quân bắt đầu lại từ đầu
Cờ Càng 3 Sọc Đỏ xuất hiện từ thời Vua Thành Thái phải không mày
 
Ánh là kiểu mượn binh nước ngoài để tranh ngôi, sau đó dâng đất cảm ơn. Hậu thế cũng như giới sử gia nhìn nhận Ánh cũng giống anh Nặc Tôn này thôi :feel_good:
Thứ nhất Nguyễn Ánh chưa dâng tấc đất nào cho ngoại bang
Thứ hai các anh cơm sườn mới là những kẻ mượn binh ngoại bang vào giết người trong nước rồi còn cắt biển cắt đảo dâng tặng cho ngoại bang nửa
Nếu nói nặc tôn ở đâu thì hãy lên ba đình mai dịch hỏi
Tụi nó nằm ở đó hết đấy
Tụi nó n
 
Thứ nhất Nguyễn Ánh chưa dâng tấc đất nào cho ngoại bang
Thứ hai các anh cơm sườn mới là những kẻ mượn binh ngoại bang vào giết người trong nước rồi còn cắt biển cắt đảo dâng tặng cho ngoại bang nửa
Nếu nói nặc tôn ở đâu thì hãy lên ba đình mai dịch hỏi
Tụi nó nằm ở đó hết đấy
Tụi nó n
dâng cái mả mẹ nhà mầy à, bọn nam cầy phế vật để TQ nó chiếm đc đảo xong h đổ vạ à
 
Thứ nhất Nguyễn Ánh chưa dâng tấc đất nào cho ngoại bang
Thứ hai các anh cơm sườn mới là những kẻ mượn binh ngoại bang vào giết người trong nước rồi còn cắt biển cắt đảo dâng tặng cho ngoại bang nửa
Nếu nói nặc tôn ở đâu thì hãy lên ba đình mai dịch hỏi
Tụi nó nằm ở đó hết đấy
Tụi nó n

nói về bú ngoại bang thì VNCH là số 1

thời phong kiến thì chỉ mượn lính thôi, còn VNCH thì tôn Mỹ lên làm bố luôn để bị chi phối hết
 
nói về bú ngoại bang thì VNCH là số 1

thời phong kiến thì chỉ mượn lính thôi, còn VNCH thì tôn Mỹ lên làm bố luôn để bị chi phối hết
Tao không thấy vnch tôn Mỹ làm bố
Tao chỉ thấy ủy viên Bộ Chính trị bắc Việt Nam tôn ngoại bang như thánh thần còn hơn cha hơn mẹ
Yêu biết mấy tiếng con thơ học nói
Tiếng đầu lòng con gọi stalin
 
24 năm nếu tính từ lúc ông ấy trực tiếp cầm quân chỉ huy toàn quân đội chúa Nguyễn
15 năm nếu tính khi ông ấy quay lại Thổ Chu từ Xiêm với 2 bàn tay trắng và khoảng 1000 tàn quân bắt đầu lại từ đầu
gặp tao, tao reset làm ván mới chứ éo kiên trì như NA nổi rồi
 
gặp tao, tao reset làm ván mới chứ éo kiên trì như NA nổi rồi
Ông ấy suýt reset nếu đéo được bề tôi cản lại.
Thuyền của Ong Chiang Su đến cửa vịnh tại Samutprakan thì không có gió nên không thể nào giương buồm được. Ong Chiang Su đốt nến, thắp hương và đốt vàng mã để cầu khẩn thần thánh. Ông ta xin rằng nếu như trời cho ông đi thoát, đánh lại kẻ thù và khôi phục vương quốc như lòng ông lâu nay mong mỏi thì gió hãy nổi lên để được thuận buồm xuôi gió. Thế nhưng khi Ong Chiang Su trông thấy thuyền rồng và thuyền hộ tống đến đông như kiến mà gió vẫn lặng yên. Ông ta kinh khiếp ra lệnh cho các tay chèo hết sức chèo cho thật nhanh. Các thuyền rồng dùng dầm bơi tới mỗi lúc một gần.


Ong Chiang Su nói: “Nếu ta chạy không thoát và người Thái bắt được ta lần này, thể nào họ cũng giết không tha, nếu không cũng giam lại suốt đời, và nếu như mệnh trời đã tuyệt thì ta cũng chẳng nên sống làm gì cho chật đất”. Ông nói rồi rút gươm ra khỏi vỏ toan cắt cổ tự tử.

Ong Phu We lập tức nhảy đến giựt lấy thanh kiếm khỏi tay Ong Chiang Su khiến lưỡi gươm cắt đứt môi Ong Phu We. Ong Phu We mới nói: “Chúa thượng việc gì mà phải vội vã tự vẫn như thế. Trước khi bỏ đi chúng ta đã cầu khấn và xin âm dương. Thật rõ ràng trời cho biết chúng ta sẽ đi thoát và hoàn thành đại nghiệp. Chúa thượng quả đúng là chân mạng đế vương. Mùa này chính là mùa gió nổi để đưa chúng ta ra khơi. Bây giờ còn sớm nên còn đứng gió. Chỉ thêm chút nữa là gió nổi lên thôi”.

Khi ông ta vừa dứt câu thì gió nổi lên, bốn chiếc thuyền Việt dùng cả buồm lẫn chèo chạy vượt xa chiếc long thuyền. Nhóm người Việt thấy chiếc thuyền rồng và hộ tống quay đầu trở về. Ong Chiang Su hết sức mừng rỡ và họ giương buồm đến đảo Sichang để gặp chiếc thuyền lớn.

Ong Chiang Su mới nói với các tùy tòng: “Lần này chúng ta thoát được là do lòng nhân của vua Xiêm đã cấm các viên chức hải phòng không được chặn thuyền ta ra vào để đánh cá mưu sinh. Chính vì thế chúng ta mới qua được dễ dàng. Còn bây giờ thì mình đi đâu?”.


Ong Chuang đáp: “Nếu mình ghé vào đảo Kut nghỉ ngơi có lẽ là tốt hơn cả. Còn như ghé vào đảo Dot thì lại quá gần quân thù. Ðảo Kut cũng còn nằm trong địa phận nước Xiêm và quân giặc chắc không mạo hiểm đến đây tìm kiếm đâu. Ở nơi đây cũng có đủ nước ngọt”.

Nghe vậy Ong Chiang Su bằng lòng và ra lệnh đưa Nai Chan, Nai Yu, và Nai Muang lên trên ở cùng tàu với ông ta. Ngoài ra còn có bốn chiếc thuyền nhỏ. Ong Hiao, thợ cả đội thợ chạm đi chiếc thứ nhất. Ong Hup, thợ cả đội thợ mộc đi chiếc thứ hai. Ong Kaolo, thợ cả đội thợ đúc đi chiếc thứ ba. Còn chiếc thứ tư là chiếc mà Ong Chiang Su dùng để đi từ Bangkok thì ông cho tất cả mọi người lên đó. Như thế tổng cộng là năm chiếc cả thảy.

Ðoàn thuyền cùng đi ngay đêm ấy. Họ mất bảy ngày mới đến được đảo Kut. Vào thời đó đảo này còn là đảo hoang không ai ở.
 
nói về bú ngoại bang thì VNCH là số 1

thời phong kiến thì chỉ mượn lính thôi, còn VNCH thì tôn Mỹ lên làm bố luôn để bị chi phối hết
Ta đánh đây là đánh cho Liên Xô, cho trung Quốc. Vầy có phải bố cữa bọn bắc cộng không.

Nhiều khi xưa bà ngoại mày ngoại tình với khựa đẻ ra má mày cũng có, nhửng 330000 ngàn thằng cơ mà, nhiều khi ông ngoại mày là liệt xỉ khựa cũng nên.

https://hon-viet.co.uk/LeDuySan_AiLaLinhDanhThue.htm
 
nói về bú ngoại bang thì VNCH là số 1

thời phong kiến thì chỉ mượn lính thôi, còn VNCH thì tôn Mỹ lên làm bố luôn để bị chi phối hết
Bớt giỡn, riêng khoản thờ ngoại bang cơm sườn nhận thứ 2 thì ai dám chủ nhật
8YqpqAj3.png
 
Ánh là kiểu mượn binh nước ngoài để tranh ngôi, sau đó dâng đất cảm ơn. Hậu thế cũng như giới sử gia nhìn nhận Ánh cũng giống anh Nặc Tôn này thôi :feel_good:
mượn đéo đâu, có trận Rạch gầm xoài mút thằng Thái nó húng chó đòi đánh thì cho đi 1 lần cho biết, chứ sau này Nguyễn Ánh về SG gia định tự tuyển lính đánh hết
 
Chúa Ánh là cháu nội của chúa Nguyễn Phúc Khoát, vị chúa Nguyễn áp chót ở Đàng Trong. Sau khi gia tộc chúa Nguyễn bị quân Tây Sơn lật đổ vào năm 1777, ông trốn chạy và bắt đầu cuộc chiến 25 năm với Tây Sơn để khôi phục ngôi vị.
vi-hoang-de-sang-lap-ra-trieu-dai-phong-kien-cuoi-cung-trong-lich-su-viet-nam-keo-dai-143-nam

Chúa Ánh thời còn bôn ba

Từ năm 1600 khi Nguyễn Hoàng trốn về Nam đến khi Nguyễn Ánh diệt Tây Sơn đất nước đã chia cắt hơn 200 năm, trải qua nhiều gian đoạn khói lửa chiến tranh. Thời gian Trịnh Nguyễn phân tranh tuy kéo dài nhưng so với Tây Sơn vẫn là thời gian khá yên bình vì 2 đàng đều cố gắng phát triển để có sức mạnh mà đối trọng với phía đối thủ, nên dân chúng vẫn có vài chục năm hoà bình an yên.


Đến năm 1771 Tây Sơn nổi lên đất nước bắt đầu bước vào thời kỳ đen tối bậc nhất trong lịch sử nội chiến nước nhà hơn 30 năm khốn khổ, chiến tranh loạn lạc dân chúng lầm than, không năm nào là không đánh nhau, mà lo vào đánh nhau thì làm sao có lực lượng lao động sản xuất, không có lao động sản xuất thì đói khổ vô bờ, con mất cha, chồng mất vợ (có nhiều làng ở xứ Thuận Quảng hay Thanh Nghệ không còn một bóng dáng người đàn ông) dù là đội quân thiện chiến được dẫn dắt bởi những lãnh đạo suất sắc như Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ...Dù trong thời gian đỉnh cao của Hoàng Triều, Tây Sơn vẫn không thống nhất được sơn hà, vì lý do chiến lược và vì lý do mất đoàn kết nội bộ và hơn hết thiên mệnh không dành cho Tây Sơn.



Đến năm 1802 khi Nguyễn Ánh thu phục lại được cơ đồ tổ tiên, đánh đuổi lực lượng Tây Sơn ra khỏi lãnh thổ Đàng Trong. Vua Gia Long đã mất bao lâu để tiêu diệt lực lượng Tây Sơn còn sót lại ở Bắc Hà và thống nhất giang sơn?



Dù binh bại trước Nguyễn Ánh phải lui về phía Bắc sông Gianh nhưng Tây Sơn vẫn còn đó một tìm lực khổng lồ, những danh tướng như Trần Quang Diệu, Võ Văn Dũng hay Bùi Thị Xuân...Và đội quân tinh nhuệ lên đến hàng vạn, và quan trọng hơn hết Tây Sơn có cả đất Bắc Hà, có dân chúng Bắc Hà, có lương thực, có của cải của toàn bộ xứ Bắc Hà gồm tất cả 14 Trấn, 47 Phủ, 187 Huyện, 40 Châu trong tay nhưng vẫn bị tiêu diệt và lại bị diệt rất nhanh, cụ thể chỉ trong vòng 1 tháng, theo chiếu lệnh bố cáo thiên hạ năm 1802 như sau:



"Từ khi ta lấy lại được Kinh thành, quân giặc chạy ra miền Bắc. Bờ cõi hai trăm năm núi rừng ngăn cách, phong tục đổi thay, 13 đạo thừa tuyên như nước ngập sâu, như lửa đốt bỏng. Đánh kẻ có tội để yên dân, thực không thể chậm được. Nay cử đại binh, đến đâu cũng thắng. Ngày 17 tháng 5, đặc mệnh cho Khâm sai chưởng Tả quân bình Tây tướng quân quận công Lê Văn Duyệt lãnh các đạo bộ binh, Khâm sai chưởng Trung quân bình Tây đại tướng quân quận công Nguyễn Văn Trương lãnh các đạo thủy bình, định ngày cùng tiến. Ngày 21 xa giá ra đi. Ngày 27 thủy bình thẳng đến Hoành Sơn, đánh phá đồn giặc, bọn đô đốc giặc Nguyễn Văn Ngũ đều thua chạy. Ngày 28, tiến lấy được Hà Trung. Ngày 29, bộ bình tiến lấy được Đại Nại. Ngày mồng 1 tháng 6 thủy bình tiến lấy được Vĩnh Dính (trấn lỵ Nghệ An), Thiếu phó giặc Đặng Văn Đằng đầu hàng, bắt được em Nguyễn Quang Toản là tên Thất và đô đốc giặc là Ngũ. Ngày mồng 2, bộ binh tiến lấy được Tiên Lý, Đô đốc giặc là Ý đầu hàng. Ngày mồng 5 tiến lấy được Dương Xá (trấn ly Thanh Hoa), bắt được Quang Bàn là em Quang Toản và bố con Đống lý giặc là Nguyễn Văn Thận.


Ngày mồng 7, Phó đô thống chế Võ Doãn Văn bắt được bọn tướng giặc Trần Quang Diệu, Từ Văn Chiêu, Nguyễn Văn Giáp, Lê Văn Hưng và tướng tốt rất nhiều. Dân Thanh Hoa lại bắt được Võ Văn Dũng giải nộp. Ngày mồng 9, bộ binh tiến đánh đồn Tam Điệp, Tư mã giặc là Nguyễn Văn Dụng, Nguyễn Văn Tứ chạy trốn. Ngày mồng 10, bộ binh tiến đánh Thanh Hoa ngoại, Đô đốc giặc là Tài đầu hàng. Ngày 12 tiến lấy được Châu Cầu (trấn lỵ Sơn Nam thượng). Thủy binh thẳng tới Vị Hoàng (trấn lỵ Sơn Nam hạ), Đô đốc giặc là Thọ đầu hàng. Ngày 17, bộ binh tiến lấy thành Thăng Long. Dân Kinh Bắc bắt được giặc Nguyễn Quang Toản, và thái tế là Quang Duy, Nguyên soái là Quang Thiệu, Tư mã là Nguyễn Văn Dụng, Nguyễn Văn Tứ giải nộp. Quang Thùy thắt cổ chết. Trước sau bắt được hơn trăm thớt voi chiến, khí giới, lương thực, thuyền ghe không xiết kế. Ngày 21, xa giá đến thành Thăng Long. Bọn ngụy quan kéo nhau đến lạy xin hàng. Giặc cướp đều quét sạch, công lớn đã hoàn thành..."
toàn đọc thấy Bắc kỳ bắt trói vua quan Quang Trung đem nộp
=)) .Đĩ mẹ bọn lươn lẹo này mặt ngoài thì vẫn cúng bái như anh hùng , sau lưng toàn bán đứng
=))
 

Có thể bạn quan tâm

Top