Chúc mừng 70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ - 07/5/1954 - 07/5/2024

biết để nhớ ơn các anh hùng liệt sĩ đó bạn - nhờ các anh hùng thì mới có ngày hôm nay :feel_good:
Ko b. Ko có anh hùng này thì có anh hùng khác b. Ko có mấy ng đó là thế giới ngừng phát triển. Trái đất ngừng quay à, mình chỉ nên nhớ ơn cha ,mẹ thôi
 
Ko b. Ko có anh hùng này thì có anh hùng khác b. Ko có mấy ng đó là thế giới ngừng phát triển. Trái đất ngừng quay à, mình chỉ nên nhớ ơn cha ,mẹ thôi
chịu rồi :feel_good:
 
Pháp nó mới quay lại VN và xây dựng ĐBP từ T11/1953 đến T4/1954.
Nó ở xa, quân số thì ít, tướng thì mới thay tướng cũ. Tướng mới từ EU đưa qua, còn chưa biết VN nóng nhiệt cỡ nào. Cắm quân ở giữa núi rừng.
Trận này không có gì khó khăn với nước chủ nhà. Nhất là họ chơi biển người.
Đánh đôi công thì tao mới nể
Biển người nào? Có biết gì về Điện Biên Phủ không mà phát biểu ghê vậy.
 
Pháp nó mới quay lại VN và xây dựng ĐBP từ T11/1953 đến T4/1954.
Nó ở xa, quân số thì ít, tướng thì mới thay tướng cũ. Tướng mới từ EU đưa qua, còn chưa biết VN nóng nhiệt cỡ nào. Cắm quân ở giữa núi rừng.
Trận này không có gì khó khăn với nước chủ nhà. Nhất là họ chơi biển người.
Đánh đôi công thì tao mới nể

Chỉ những thằng mất gốc mới phát ngôn những câu mà đến tây nó thua cũng đéo nói.

Đm 1 bên thủ 1 bên công, bên thủ vk xịn tận răng trong khi bên công vk thì thiếu còn không xịn bằng. Đôi công cái mả cha nhà mày quân phản phúc.

Nhìn bài mày post tao nhớ tới có lần tao tới công trường kiểm tra tiến độ. Đang ngồi chém gió với mấy ông bảo vệ thì thâyd từ ngoài sùng sục phi vào 1 con sh. Trên xe là 1 thằng béo chắc phải 9 chục, cao tầm 1m75. Đm xăm trổ tầm gần 40. Tao đánh mắt qua mấy lão bảo vệ, thì ra đây là thằng macô ở quán kara ở huyện. Thằng chả rút trong cốp ra con côn nhị khúc đi tới, tao nhìn ra nó tiến tới chỗ 1 thằng bé trẻ ranh đang đẩy xe rùa. Chắc chỉ 17 18 thôi, sau tao hỏi lại vẫn 16 sắp 17. Thằng macô đéo nói năng sáp tới bạt tai thằng kia như trời giáng. Khổ thân thằng bé sấp mặt vào đống đá. Cứ thế chân đạp tay vụt côn nó định giết thằng bé. Tao nói thật hơi chờn nhưng chức trách trong người lương tâm và trách nhiệm thúc giục nên đứng dậy. Bên cạnh ông bảo vệ bỗng giữ tay tao lại.

- đừng chú. Nó không đánh chết đâu. Nhà nó mấy anh em đều kinh cả. Giờ mình cứu sợ nó sau này làm khó dễ.

- thế cứ để vậy sao đc. Người của mình.
- để nó đánh vài cái nữa rồi tôi lựa lời. Do thằng kia nữa, nó quen con bé trong quán kara, cùng quê, định dẫn con kia về quê.

Tao nghe xong vẫn thấy đéo ổn. Đm đòn thù thế chết người như bỡn. Tặc lưỡi gồng lên làm anh hùng một lần. Nhưng vừa bước vài bước thì tao dừng lại. Vì thằng macô kia rú lên như lợn bị chọc tiết. Hóa ra cu em kia biết lấy đá chọi lại. 1 cú trúng ngay khóe mắt máu chảy ròng ròng. Thằng bé thấy thế định chạy xong thế nào lại cầm đá lên ném tiếp. Thanh niên lao động nên lực khỏe lắm. Con lợn kia trúng mấy cú cự ly gần đầu trán toe toét máu. Nó sợ rút ra xa rồi chửi.

- đm mày lại đây. Tao mày tay đôi.

Thằng kia sao ngu như thằng @Nguyễn Quang 01 đc. Thách à, nó lại gần nhưng tay vẫn 1 đống đá. Cùng lúc tao thấy có 1 thằng bé khác tiến lại. Tao nghĩ cùng quê rồi. Chắc định chờ ứng cứu bạn. Tao đánh mắt ra hiệu cho thằng kia chỗ đống đá. Nó ngơ ra nhưng hiểu luôn cầm túm đá tiến lại. Con lợn kia định khôn lỏi à, bị 2 thằng nhãi ranh nó ném cho đầu mặt be bét máu. Tay che thì nát tay. Lúc gần thì đéo chịu đau đi còn chạy ra xa. Khôn khác đéo gì mấy anh Pháp đĩ đâu.

Kết: tao ra hiệu đóng cổng công trường lại. Kết cục 2 thằng ranh đc đồng đội dí xà beng giã cho thằng lợn kia 1 trận. Xong tao tiến tới cho 2 thằng mỗi đứa cái bạt tai đuổi đi. Không quên dí cho mỗi thằng 200 tiền đuổi việc. Ngay sau đấy 2 thằng kéo đi đưa con bé kia chạy về quê. Tao thì phi ngay ra công an báo án. Đm mất 5 loét để các anh lảng vảng 1 tuần bảo vệ công trường dù đó là trách phận. Tao thâm hụt tiền nhưng cảm giác sướng nhue chính tay tao giã con lợn ấy. Quả đấy mà không làm gì lương tâm áy náy.
 
Chỉ những thằng mất gốc mới phát ngôn những câu mà đến tây nó thua cũng đéo nói.

Đm 1 bên thủ 1 bên công, bên thủ vk xịn tận răng trong khi bên công vk thì thiếu còn không xịn bằng. Đôi công cái mả cha nhà mày quân phản phúc.

Nhìn bài mày post tao nhớ tới có lần tao tới công trường kiểm tra tiến độ. Đang ngồi chém gió với mấy ông bảo vệ thì thâyd từ ngoài sùng sục phi vào 1 con sh. Trên xe là 1 thằng béo chắc phải 9 chục, cao tầm 1m75. Đm xăm trổ tầm gần 40. Tao đánh mắt qua mấy lão bảo vệ, thì ra đây là thằng macô ở quán kara ở huyện. Thằng chả rút trong cốp ra con côn nhị khúc đi tới, tao nhìn ra nó tiến tới chỗ 1 thằng bé trẻ ranh đang đẩy xe rùa. Chắc chỉ 17 18 thôi, sau tao hỏi lại vẫn 16 sắp 17. Thằng macô đéo nói năng sáp tới bạt tai thằng kia như trời giáng. Khổ thân thằng bé sấp mặt vào đống đá. Cứ thế chân đạp tay vụt côn nó định giết thằng bé. Tao nói thật hơi chờn nhưng chức trách trong người lương tâm và trách nhiệm thúc giục nên đứng dậy. Bên cạnh ông bảo vệ bỗng giữ tay tao lại.

- đừng chú. Nó không đánh chết đâu. Nhà nó mấy anh em đều kinh cả. Giờ mình cứu sợ nó sau này làm khó dễ.

- thế cứ để vậy sao đc. Người của mình.
- để nó đánh vài cái nữa rồi tôi lựa lời. Do thằng kia nữa, nó quen con bé trong quán kara, cùng quê, định dẫn con kia về quê.

Tao nghe xong vẫn thấy đéo ổn. Đm đòn thù thế chết người như bỡn. Tặc lưỡi gồng lên làm anh hùng một lần. Nhưng vừa bước vài bước thì tao dừng lại. Vì thằng macô kia rú lên như lợn bị chọc tiết. Hóa ra cu em kia biết lấy đá chọi lại. 1 cú trúng ngay khóe mắt máu chảy ròng ròng. Thằng bé thấy thế định chạy xong thế nào lại cầm đá lên ném tiếp. Thanh niên lao động nên lực khỏe lắm. Con lợn kia trúng mấy cú cự ly gần đầu trán toe toét máu. Nó sợ rút ra xa rồi chửi.

- đm mày lại đây. Tao mày tay đôi.

Thằng kia sao ngu như thằng @Nguyễn Quang 01 đc. Thách à, nó lại gần nhưng tay vẫn 1 đống đá. Cùng lúc tao thấy có 1 thằng bé khác tiến lại. Tao nghĩ cùng quê rồi. Chắc định chờ ứng cứu bạn. Tao đánh mắt ra hiệu cho thằng kia chỗ đống đá. Nó ngơ ra nhưng hiểu luôn cầm túm đá tiến lại. Con lợn kia định khôn lỏi à, bị 2 thằng nhãi ranh nó ném cho đầu mặt be bét máu. Tay che thì nát tay. Lúc gần thì đéo chịu đau đi còn chạy ra xa. Khôn khác đéo gì mấy anh Pháp đĩ đâu.

Kết: tao ra hiệu đóng cổng công trường lại. Kết cục 2 thằng ranh đc đồng đội dí xà beng giã cho thằng lợn kia 1 trận. Xong tao tiến tới cho 2 thằng mỗi đứa cái bạt tai đuổi đi. Không quên dí cho mỗi thằng 200 tiền đuổi việc. Ngay sau đấy 2 thằng kéo đi đưa con bé kia chạy về quê. Tao thì phi ngay ra công an báo án. Đm mất 5 loét để các anh lảng vảng 1 tuần bảo vệ công trường dù đó là trách phận. Tao thâm hụt tiền nhưng cảm giác sướng nhue chính tay tao giã con lợn ấy. Quả đấy mà không làm gì lương tâm áy náy.
Nó ngáo mà:))
 
Chỉ những thằng mất gốc mới phát ngôn những câu mà đến tây nó thua cũng đéo nói.

Đm 1 bên thủ 1 bên công, bên thủ vk xịn tận răng trong khi bên công vk thì thiếu còn không xịn bằng. Đôi công cái mả cha nhà mày quân phản phúc.

Nhìn bài mày post tao nhớ tới có lần tao tới công trường kiểm tra tiến độ. Đang ngồi chém gió với mấy ông bảo vệ thì thâyd từ ngoài sùng sục phi vào 1 con sh. Trên xe là 1 thằng béo chắc phải 9 chục, cao tầm 1m75. Đm xăm trổ tầm gần 40. Tao đánh mắt qua mấy lão bảo vệ, thì ra đây là thằng macô ở quán kara ở huyện. Thằng chả rút trong cốp ra con côn nhị khúc đi tới, tao nhìn ra nó tiến tới chỗ 1 thằng bé trẻ ranh đang đẩy xe rùa. Chắc chỉ 17 18 thôi, sau tao hỏi lại vẫn 16 sắp 17. Thằng macô đéo nói năng sáp tới bạt tai thằng kia như trời giáng. Khổ thân thằng bé sấp mặt vào đống đá. Cứ thế chân đạp tay vụt côn nó định giết thằng bé. Tao nói thật hơi chờn nhưng chức trách trong người lương tâm và trách nhiệm thúc giục nên đứng dậy. Bên cạnh ông bảo vệ bỗng giữ tay tao lại.

- đừng chú. Nó không đánh chết đâu. Nhà nó mấy anh em đều kinh cả. Giờ mình cứu sợ nó sau này làm khó dễ.

- thế cứ để vậy sao đc. Người của mình.
- để nó đánh vài cái nữa rồi tôi lựa lời. Do thằng kia nữa, nó quen con bé trong quán kara, cùng quê, định dẫn con kia về quê.

Tao nghe xong vẫn thấy đéo ổn. Đm đòn thù thế chết người như bỡn. Tặc lưỡi gồng lên làm anh hùng một lần. Nhưng vừa bước vài bước thì tao dừng lại. Vì thằng macô kia rú lên như lợn bị chọc tiết. Hóa ra cu em kia biết lấy đá chọi lại. 1 cú trúng ngay khóe mắt máu chảy ròng ròng. Thằng bé thấy thế định chạy xong thế nào lại cầm đá lên ném tiếp. Thanh niên lao động nên lực khỏe lắm. Con lợn kia trúng mấy cú cự ly gần đầu trán toe toét máu. Nó sợ rút ra xa rồi chửi.

- đm mày lại đây. Tao mày tay đôi.

Thằng kia sao ngu như thằng @Nguyễn Quang 01 đc. Thách à, nó lại gần nhưng tay vẫn 1 đống đá. Cùng lúc tao thấy có 1 thằng bé khác tiến lại. Tao nghĩ cùng quê rồi. Chắc định chờ ứng cứu bạn. Tao đánh mắt ra hiệu cho thằng kia chỗ đống đá. Nó ngơ ra nhưng hiểu luôn cầm túm đá tiến lại. Con lợn kia định khôn lỏi à, bị 2 thằng nhãi ranh nó ném cho đầu mặt be bét máu. Tay che thì nát tay. Lúc gần thì đéo chịu đau đi còn chạy ra xa. Khôn khác đéo gì mấy anh Pháp đĩ đâu.

Kết: tao ra hiệu đóng cổng công trường lại. Kết cục 2 thằng ranh đc đồng đội dí xà beng giã cho thằng lợn kia 1 trận. Xong tao tiến tới cho 2 thằng mỗi đứa cái bạt tai đuổi đi. Không quên dí cho mỗi thằng 200 tiền đuổi việc. Ngay sau đấy 2 thằng kéo đi đưa con bé kia chạy về quê. Tao thì phi ngay ra công an báo án. Đm mất 5 loét để các anh lảng vảng 1 tuần bảo vệ công trường dù đó là trách phận. Tao thâm hụt tiền nhưng cảm giác sướng nhue chính tay tao giã con lợn ấy. Quả đấy mà không làm gì lương tâm áy náy.
Tao đã phân tích ở trên:
- Pháp ở quá xa VN
- Pháp quay lại xây dựng căn cứ 11/1953 - 4/1954: được 6 tháng. Thời gian quá hạn chế
- Vũ khí hạng nặng khó vận chuyển, chỉ những loại chở được bằng máy bay.
- Hậu cần phải nhờ Thái Lan và Lào làm điểm trung chuyển hàng hoá.
- Pháp nó xua quân nhiều mặt trận
- Tướng Pháp mới thay, tướng mới trước giờ ở EU, mới bước chân đến VN.
- Chiến lược xây dựng căn cứ ở trong thung lũng là sai lầm ngu ngốc. Mỹ và Pháp thời hiện đại bây giờ cũng toàn xây căn cứ ở vùng đồng bằng.
- VN không cần đánh ĐBP. Đập sân bay Lào, rồi bao vây ĐBP 3 tháng nội bất xuất ngoại bất nhập. Pháp nó chết đói khát thì cũng lòi đầu ra giương cờ trắng. VN không mất 1 quân nào. Nếu mày không tin thì xem trận Đông Quan thời Hậu Lê. Vua Lê Lợi muốn công thành nhưng Nguyễn Trãi bảo như vậy sẽ chết hi sinh vô ích, mới đề xuất diệt hết hậu cần nhà Minh dọc đường để bít đường vận chuyển. Kết quả quân Minh trong thành hết lương thực phải lòi đầu xin đầu hàng.
 
Tao đã phân tích ở trên:
- Pháp ở quá xa VN
- Pháp quay lại xây dựng căn cứ 11/1953 - 4/1954: được 6 tháng. Thời gian quá hạn chế
- Vũ khí hạng nặng khó vận chuyển, chỉ những loại chở được bằng máy bay.
- Hậu cần phải nhờ Thái Lan và Lào làm điểm trung chuyển hàng hoá.
- Pháp nó xua quân nhiều mặt trận
- Tướng Pháp mới thay, tướng mới trước giờ ở EU, mới bước chân đến VN.
- Chiến lược xây dựng căn cứ ở trong thung lũng là sai lầm ngu ngốc. Mỹ và Pháp thời hiện đại bây giờ cũng toàn xây căn cứ ở vùng đồng bằng.
- VN không cần đánh ĐBP. Đập sân bay Lào, rồi bao vây ĐBP 3 tháng nội bất xuất ngoại bất nhập. Pháp nó chết đói khát thì cũng lòi đầu ra giương cờ trắng. VN không mất 1 quân nào. Nếu mày không tin thì xem trận Đông Quan thời Hậu Lê. Vua Lê Lợi muốn công thành nhưng Nguyễn Trãi bảo như vậy sẽ chết hi sinh vô ích, mới đề xuất diệt hết hậu cần nhà Minh dọc đường để bít đường vận chuyển. Kết quả quân Minh trong thành hết lương thực phải lòi đầu xin đầu hàng.
Thắng: bạn nói cái lồn gì cũng đc
Thua: cái lồn gì bạn cũng nói đc
 
NỔ, XẠO QUÁ. CHẤN ĐỘNG CC, LẪY LỪNG CC. TÁC ĐỘNG CC, Ý NGHĨA THỜI ĐẠI CC. CUỐI CÙNG CŨNG ĐI LÀM CULI CHO XỨ RẪY CHẾT.
Nếu không có Điện Biên Phủ …Chắc Pháp cũng sẽ trả Độc lập cho VN . Chính Phủ Bảo Đại đã được Pháp trả Độc Lập từ 1949 .Nhìn các Nước Xung quanh : Mỹ trả độc Lập cho Philipine 1946 , Anh trả cho Ấn Độ 1947 , Hà Lan cho Inđo năm 1949 , Anh trả cho Malaysia năm 1957 … Hầu như người dân không phải đổ máu . Nếu CS không chiếm ưu thế biết đâu người dân VN cũng giành Độc lập mà không phải đổ máu nhiều như vậy . VN thời 1946-1975 là chiến trường của 2 phe . Cuộc chiến uỷ nhiệm …. Có gì mà tự hào ?????
 
Nếu không có Điện Biên Phủ …Chắc Pháp cũng sẽ trả Độc lập cho VN . Chính Phủ Bảo Đại đã được Pháp trả Độc Lập từ 1949 .Nhìn các Nước Xung quanh : Mỹ trả độc Lập cho Philipine 1946 , Anh trả cho Ấn Độ 1947 , Hà Lan cho Inđo năm 1949 , Anh trả cho Malaysia năm 1957 … Hầu như người dân không phải đổ máu . Nếu CS không chiếm ưu thế biết đâu người dân VN cũng giành Độc lập mà không phải đổ máu nhiều như vậy . VN thời 1946-1975 là chiến trường của 2 phe . Cuộc chiến uỷ nhiệm …. Có gì mà tự hào ?????

Lịch sử không có nếu như. Cùng mẹ đẻ ra song sinh mà kẻ nghèo người giàu, người lấy chồng thương mình kẻ lấy thằng nghiện ngập. Muốn lật sử mời tìm gặp thằng atlas. Tao phản biện cho mày thấy nhé.

Trong thời gian Nhật Bản chiếm đóng, căng thẳng dân tộc gia tăng và chủ nghĩa dân tộc phát triển.[35] Người Malaya hân hoan khi chứng kiến người Anh trở lại vào năm 1945, song mọi thứ không thể được duy trì như thời tiền chiến, và có mong muốn mạnh mẽ hơn về độc lập.[36] Anh bị phá sản và chính phủ Lao động mới quyết định rút lực lượng khỏi phương Đông sớm nhất có thể. Chính sách của Anh nay là quyền tự trị thuộc địa và cuối cùng là độc lập, và cơn sóng chủ nghĩa dân tộc nhanh chóng tiếp cận Malaya. Tuy nhiên, hầu hết người Mã Lai quan tâm đến việc tự vệ trước Đảng ******** Malaya do người Hoa chi phối nhiều hơn là yêu cầu độc lập từ Anh.

Đây là lý do Malay đc độc lập và Ấn nữa. Thằng Anh sau thế chiến hết mẹ hơi rồi. Ở Ấn phong trào giành quyền độc lập của gandi, ở Mã là dcs thì bị thằng Anh dập nhưng sau cũng đành thôi.

Ở indo, mời đọc wiki xem bn người indo đã chết trong 4 năm giành độc lập. Không tự nhiên sung rơi vào miệng.

Quay lại Vn, thì phải nhìn về Châu Phi. Pháp đĩ nó có trả độc lập cho nước lồn nào không hay phải đợi trận ĐBP là quân domino đầu tiên đổ để từ đó phong trào đấu tranh giành độc lập mới lan khắp. Và tới giờ thằng Pháp đĩ vẫn chưa buông đâu, vừa rồi bị thằng Nga nó chơi cho mấy cú ở Tây Phi thì cay lắm.

Còn chính quyền Bảo Đại, có khác gì cái chính quyền trăm năm trước của nhà Nguyễn không? Tao nói thế thôi, ai hiểu khắc hiểu. Còn những kẻ cố tình lập lờ đánh lận con đen, nói đâu có vô.
 
Pháp nó mới quay lại VN và xây dựng ĐBP từ T11/1953 đến T4/1954.
Nó ở xa, quân số thì ít, tướng thì mới thay tướng cũ. Tướng mới từ EU đưa qua, còn chưa biết VN nóng nhiệt cỡ nào. Cắm quân ở giữa núi rừng.
Trận này không có gì khó khăn với nước chủ nhà. Nhất là họ chơi biển người.
Đánh đôi công thì tao mới nể
Đại tướng nhơn dơn cầm binh trận Nà sản, điện biên phủ mini đó, kết quả ra sao ta đã biết
 
Lịch sử không có nếu như. Cùng mẹ đẻ ra song sinh mà kẻ nghèo người giàu, người lấy chồng thương mình kẻ lấy thằng nghiện ngập. Muốn lật sử mời tìm gặp thằng atlas. Tao phản biện cho mày thấy nhé.

Trong thời gian Nhật Bản chiếm đóng, căng thẳng dân tộc gia tăng và chủ nghĩa dân tộc phát triển.[35] Người Malaya hân hoan khi chứng kiến người Anh trở lại vào năm 1945, song mọi thứ không thể được duy trì như thời tiền chiến, và có mong muốn mạnh mẽ hơn về độc lập.[36] Anh bị phá sản và chính phủ Lao động mới quyết định rút lực lượng khỏi phương Đông sớm nhất có thể. Chính sách của Anh nay là quyền tự trị thuộc địa và cuối cùng là độc lập, và cơn sóng chủ nghĩa dân tộc nhanh chóng tiếp cận Malaya. Tuy nhiên, hầu hết người Mã Lai quan tâm đến việc tự vệ trước Đảng ******** Malaya do người Hoa chi phối nhiều hơn là yêu cầu độc lập từ Anh.

Đây là lý do Malay đc độc lập và Ấn nữa. Thằng Anh sau thế chiến hết mẹ hơi rồi. Ở Ấn phong trào giành quyền độc lập của gandi, ở Mã là dcs thì bị thằng Anh dập nhưng sau cũng đành thôi.

Ở indo, mời đọc wiki xem bn người indo đã chết trong 4 năm giành độc lập. Không tự nhiên sung rơi vào miệng.

Quay lại Vn, thì phải nhìn về Châu Phi. Pháp đĩ nó có trả độc lập cho nước lồn nào không hay phải đợi trận ĐBP là quân domino đầu tiên đổ để từ đó phong trào đấu tranh giành độc lập mới lan khắp. Và tới giờ thằng Pháp đĩ vẫn chưa buông đâu, vừa rồi bị thằng Nga nó chơi cho mấy cú ở Tây Phi thì cay lắm.

Còn chính quyền Bảo Đại, có khác gì cái chính quyền trăm năm trước của nhà Nguyễn không? Tao nói thế thôi, ai hiểu khắc hiểu. Còn những kẻ cố tình lập lờ đánh lận con đen, nói đâu có vô.
Pháp sau Thế chiến Ii thì đuối mẹ nó rồi . Trước mắt cứ tạm độc lập trong khối liên hiệp rồi tính …Hung hăng dựa vào Tàu cs đánh với Pháp Mỹ .C/T VN Theo tao CT là uỷ nhiệm 2 phe … Rồi nhờ vũ khí , Kt , cố vấn của nó … Giờ vẫn không thoát khỏi tầm ảnh hưởng của nó . Thời Pháp thuộc Bắc kỳ còn có tự do báo chí ( Nam kỳ Đông pháp khỏi nói) …sau 1954 … Nước có Độc lập ( Bắc V) xong dân éo có tự do … Cả XH như trại lính , nhìn Bắc Hàn bây giờ cũng giống Bắc việt sau 1954 …
 
Mày coi số người chết so với số quân Pháp thì không phải biển người là gì?
Trận Điện Biên Phủ bỏ cách đánh nhanh tiến nhanh chuyển sang đánh chắc tiến chắc thì biển người ở chỗ nào. Đào hào áp sát căn cứ Pháp thì biển người chỗ nào. Còn biển người với Điện Biên Phủ thì cả triệu quân cũng tan nát hết vì hỏa pháo. Một bên thủ thành với một bên công thành mà đòi bằng mạng à. Như Hạng Vũ với Bạch Khởi chôn sống hàng binh là cân chứ gì.
 
Pháp sau Thế chiến Ii thì đuối mẹ nó rồi . Trước mắt cứ tạm độc lập trong khối liên hiệp rồi tính …Hung hăng dựa vào Tàu cs đánh với Pháp Mỹ .C/T VN Theo tao CT là uỷ nhiệm 2 phe … Rồi nhờ vũ khí , Kt , cố vấn của nó … Giờ vẫn không thoát khỏi tầm ảnh hưởng của nó . Thời Pháp thuộc Bắc kỳ còn có tự do báo chí ( Nam kỳ Đông pháp khỏi nói) …sau 1954 … Nước có Độc lập ( Bắc V) xong dân éo có tự do … Cả XH như trại lính , nhìn Bắc Hàn bây giờ cũng giống Bắc việt sau 1954 …

Mày có đọc diễn biến hội nghị phông tên buồi to và các điều khoản Pháp yc không? Khác đéo gì dành cho triều Nguyễn. Không có quân đội tới khi Pháp nó hồi sức thì chỉ còn nước banh háng cho nó địt. Nhìn tới tận giờ các Tây Phi còn mãi đéo tự chủ đc mà còn viển vông.

Lịch sử là lịch sử, như bánh xe cứ thế lăn đi. Nếu có giá như thì nên giá như không ở cạnh thằng Tàu, giá như các cuộc khởi nghĩa của phe tư sản dân tộc trước đó giành thắng lợi chứ không phải thất bại để phong trào cs mạnh lên. Còn không có, thì thời điểm đó chỉ coz việt minh là duy nhất. Đừng có việt tân, việt cách, quốc dân đảng hay bảo đại. Xàm.
 
Ngày 6/5, hãng thông tấn Mỹ Latinh Prensa Latina cho biết các chuyên gia quân sự khắp thế giới tái khẳng định trước thềm lễ kỷ niệm 70 năm trận chiến lịch sử Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024) rằng Đại tướng Võ Nguyên Giáp là một trong 10 nhà chiến lược lỗi lạc nhất mọi thời đại.

Nhiều nhà quân sự quốc tế còn gọi Đại tướng Võ Nguyên Giáp là “Napoléon Đỏ”, song Prensa Latina cho rằng sự so sánh này chưa thỏa đáng, chưa xứng với tầm vóc của “Người anh cả” của Quân đội nhân dân Việt Nam, bởi Napoleón là người chinh phục, còn Đại tướng Võ Nguyên Giáp là nhà giải phóng.

Theo Prensa Latina, Chiến dịch Điện Biên Phủ năm 1954 đã ghi danh Đại tướng Võ Nguyên Giáp vào biên niên sử quân sự đương thời. Lực lượng do Đại tướng Võ Nguyên Giáp lãnh đạo đã phát động các cuộc tấn công rải rác vào “tập đoàn cứ điểm mạnh chưa từng có ở Đông Dương” theo phương châm tác chiến thay đổi từ “đánh nhanh, giải quyết nhanh sang đánh chắc, tiến chắc”. Sau hơn 50 ngày đêm chiến đấu dũng cảm, mưu trí, sáng tạo, quân và dân ta đã đập tan toàn bộ Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ.

Tuy nhiên, Đại tướng Võ Nguyên Giáp không nhận về mình bất kỳ vinh quang nào mà dành tất cả vinh quang cho dân tộc. Theo Prensa Latina, chính lối sống giản dị và tận hiến của nhà chỉ huy quân sự tài ba, anh hùng dân tộc Võ Nguyên Giáp đã truyền cảm hứng cho nhiều chiến sĩ Việt Nam.
 
Ngày 6/5, hãng thông tấn Mỹ Latinh Prensa Latina cho biết các chuyên gia quân sự khắp thế giới tái khẳng định trước thềm lễ kỷ niệm 70 năm trận chiến lịch sử Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024) rằng Đại tướng Võ Nguyên Giáp là một trong 10 nhà chiến lược lỗi lạc nhất mọi thời đại.

Nhiều nhà quân sự quốc tế còn gọi Đại tướng Võ Nguyên Giáp là “Napoléon Đỏ”, song Prensa Latina cho rằng sự so sánh này chưa thỏa đáng, chưa xứng với tầm vóc của “Người anh cả” của Quân đội nhân dân Việt Nam, bởi Napoleón là người chinh phục, còn Đại tướng Võ Nguyên Giáp là nhà giải phóng.

Theo Prensa Latina, Chiến dịch Điện Biên Phủ năm 1954 đã ghi danh Đại tướng Võ Nguyên Giáp vào biên niên sử quân sự đương thời. Lực lượng do Đại tướng Võ Nguyên Giáp lãnh đạo đã phát động các cuộc tấn công rải rác vào “tập đoàn cứ điểm mạnh chưa từng có ở Đông Dương” theo phương châm tác chiến thay đổi từ “đánh nhanh, giải quyết nhanh sang đánh chắc, tiến chắc”. Sau hơn 50 ngày đêm chiến đấu dũng cảm, mưu trí, sáng tạo, quân và dân ta đã đập tan toàn bộ Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ.

Tuy nhiên, Đại tướng Võ Nguyên Giáp không nhận về mình bất kỳ vinh quang nào mà dành tất cả vinh quang cho dân tộc. Theo Prensa Latina, chính lối sống giản dị và tận hiến của nhà chỉ huy quân sự tài ba, anh hùng dân tộc Võ Nguyên Giáp đã truyền cảm hứng cho nhiều chiến sĩ Việt Nam.
Hay
 
Top