Chuyện khi đi rừng

ông ngoại tau hồi còn sống kể chuyện độ còn độ năm 195x khúc đường cái quan khúc Nhatrang-NinhHoa-Vanninh của Khánh hòa đm còn rừng rú vl. Xứ Cọp Khanhhoa Ma bình thuận nên cọp quanh núi hay ra nhát người + cướp phỉ khá ớn ăn. Độ nọ trời tối xẩm ổng đi bộ từ xuống đèo cái đm bị ma dắt đi lòng vòng mẹ luôn k thấy đường về đến, cái ổng biết xong ổng xỉa chym cò đái mẹ vòng quanh xong lấy nc đái rửa mắt xong mới hết đi một mạch về nhà :)))
vụ bị ma trêu sợ quá phải đái ra rồi lấy nước đái lau lên người chắc có thật . Tao cũng nghe qua rồi. Bà ấy bị bọn ma rừng dẫn khi đi tìm ông chồng đi bắt cá trong rừng sâu
 
Khi tao lên đắc min thì có vào rừng 2 lần
Tao dân miền xuôi nên vụ rừng rú thì ko rành
Thằng em tao dắt đi chỉ dặn vầy:
1 -đi hàng 1,thằng sau ngó cho thằng trước.nhất và vắt,rắn...
2.-ko nói chuyện--->gây mất tập trung,đéo nhìn ra dc sự nguy hiểm :rắn,bò cạp
-->Gây mất thể lực-->dm,đi rừng rất mất nước,mệt..mà tml đi chung cứ lải nhải,la hét thì ăn rựa vào đầu
-->kẻ thù: tụi nó đi rừng chỉ điểm lồ ô,tre,bẫy thú ...vvv tụi mày cứ luyên thuyên,hò hét thì dm xác định bay đầu hoặc là bẫy mày đặt sẽ có người thăm giùm
3. Mặt quần đùi,vén cao: chống vắt,đỉa rừng..nó bò lên hút máu thì đéo thấy dc.nên bận quần đùi để dễ thấy rồi lấy rựa gạt xuống
4.chỉ có 1 thằng đi đầu là làm dấu,mấy thằng sau chỉ đi theo,đéo bẻ cây lung tung
Còn việc sinh tồn là 1 level khác nữa,tùy vùng...còn tao thì chỉ biết bao nhiêu đó
Mà theo tao biết thì đi đêm,tụi nó đéo bao giờ rọi đèn,ko nói chuyện...vì bận đi thì kẻ thù nó canh mày lúc về:nghe tiếng nói,ánh đèn...là dm,đi ngang thì rựa phang ngang..rụng nụ.
Thời nay thì đéo biết còn ko,chứ lúc trước là vậy
Đăk min mày đi năm mấy mà nghe ghê vậy. Rừng đăk min giáp cam có khi nào người anh em không cùng sắc tộc ra tay không
 
Đăk min mày đi năm mấy mà nghe ghê vậy. Rừng đăk min giáp cam có khi nào người anh em không cùng sắc tộc ra tay không
Tao đi cách đây chắc 27 năm...🤨.lúc đó dân thanh hóa tràn vô kinh tế mới...1 tuần..là lên 100 căn nhà.thành làng thanh hóa.dân thanh hóa tràn vào dẹp loạn hết tụi tộc..hình thành nên "trai độc thân':1 mình+1 rựa+1 ba lô..chiếm rừng làm rẫy cf để bán.
Mày ngon thì chạy ra ,dở cây cọc(thánh giá)--->vậy là hẹn ra .mỗi thằng 1 cây,combat nhau.thằng nào thắng thì chiếm chỗ.mày nghĩ cỡ đó thì loạn ko????
 
Tao đi cách đây chắc 27 năm...🤨.lúc đó dân thanh hóa tràn vô kinh tế mới...1 tuần..là lên 100 căn nhà.thành làng thanh hóa.dân thanh hóa tràn vào dẹp loạn hết tụi tộc..hình thành nên "trai độc thân':1 mình+1 rựa+1 ba lô..chiếm rừng làm rẫy cf để bán.
Mày ngon thì chạy ra ,dở cây cọc(thánh giá)--->vậy là hẹn ra .mỗi thằng 1 cây,combat nhau.thằng nào thắng thì chiếm chỗ.mày nghĩ cỡ đó thì loạn ko????
Vkl Thanh Hoá :))
Đm Thanh Hoá đói khổ đéo có cứt gì thì sao ko solo vs nhà giàu bản địa Thanh Hoá đi . Nhà giàu Thanh Hoá thua thì chết , chết thì bỏ , nhà giàu Thanh Hoá còn sống thì giữ dc đất . Còn Thanh Hoá đói khổ thua thì chết , Thanh Hoá đói khổ còn sống thì dc đất :)

Đm Thanh Hoá đói khổ đi vùng khác solo vs nhà giàu vùng khác , nhà giàu vùng khác thua thì chết , chết thì bỏ , nhà giàu vùng khác sống thì giữ dc đất . Còn Thanh Hoá đói khổ chết thì bỏ , còn Thanh Hoá đói khổ sống thì dc đất :))

Đm sống khôn vậy thì hỏi sao đi đâu cũng gặp 363738 :))
 
Là sao mày; đó là ảo giác đi rừng hay sao
Ảo giác hay ko thì tao ko biết, nhưng chuyện gặp đàn lợn vàng tao nghe nhiều lắm rồi, ngay như chỗ tao vùng đồng bằng mà cũng có ông kể ngày bé đi đường làng thấy 1 đàn lợn vàng chạy ngang qua đường, có 1 con què chạy chậm thì ko bắt, đòi vồ con lành. Thế là chả được con nào. Nghe giống chuyện dân gian để khuyên răn đừng tham lam thì đúng hơn :vozvn (19):
 
Đi Cam, chiến trường K thì tao có mẫu truyện này, truyện này của hàng xóm ngay gần nhà tao luôn. Thời đó tụi Cam pốt hay đặt mịn, làm bẫy, hố chông này kia. Qua tới bển tml nào táy máy, trộm tượng phật vàng, lư đồng ở chùa bỏ ba lo đem về thì cả tiểu đội dễ rớt hố chông hoặc đạp dính mìn lắm. Nghe mấy ông bộ đội đi về hay nói tụi bên miên nó có làm phép hay khắc phong ấn gì lên đồ vật, ai đem đi chỗ khác thì sẽ gặp chuyện xui rủi, tai ương.
Con trai của bà hàng xóm tao đi biệt tâm biệt tích đéo thấy đâu, trong xóm có mấy người về phép, bả xin gặp nhờ người ta hỏi tung tích con bả dùm, sau này hỏi ra được nói con bả tử trận rồi, bị ngã hố chông mà chết, người ta đem thi thể lên kiểm tra, mở balo ra thì thấy có giấu pho tượng nhỏ ở trỏng. Rồi có nhiều bộ đội qua đó gạ gái Cam, nó đưa bánh đưa đồ cho ăn, hứa hẹn với nó xong không quay lại tìm, nó ghét nó làm kiểu gì mà trong bụng nở ra con gà, cây đinh hoặc lưỡi lam.
mấy cái này tôi không rõ
nhưng sự tích mổ ruột có sợi tóc nó cắt vát chéo đâm vào thành ruột bị tổn thương mà chết thì có rồi
( đi siêu âm không ra )
 
Tao đi cách đây chắc 27 năm...🤨.lúc đó dân thanh hóa tràn vô kinh tế mới...1 tuần..là lên 100 căn nhà.thành làng thanh hóa.dân thanh hóa tràn vào dẹp loạn hết tụi tộc..hình thành nên "trai độc thân':1 mình+1 rựa+1 ba lô..chiếm rừng làm rẫy cf để bán.
Mày ngon thì chạy ra ,dở cây cọc(thánh giá)--->vậy là hẹn ra .mỗi thằng 1 cây,combat nhau.thằng nào thắng thì chiếm chỗ.mày nghĩ cỡ đó thì loạn ko????
Ông bác t ngày xưa cũng lên Daklak chiếm rừng kiểu y như mày kể, chém nhau với bọn tộc dành đất.
 
Tao có lần vào rừng bắn chim với mấy thằng bạn. Về lúc chạng vạng tối mặc dù ngay bìa rừng thôi mà khiếp vía. Ko biết lối nào mà đi, rồi cứ có tiếng xì xầm xôn xao như người nói chuyện quẩn quanh, rất hãi.
Còn vụ ko đc gọi tên nhau trong rừng là do tránh bị động vật bắt chước theo. Ví dụ như chim chóc nó nhại theo dễ bị tưởng nhầm có ai gọi đi theo là lạc luôn. Thậm chí 1 số con hung dữ như báo, mèo rừng nó có thể bắt chước tiếng người nói để dụ con người đến rồi vồ. Nghe tiếng con báo nó nhại giọng người trong đêm phải nói là rợn tóc gáy.
 
Chúng mày tìm đọc Đội đặc nhiệm tìm vàng. Chuyện đi rừng thật và hay vđ.

Chúng mày tìm đọc Đội đặc nhiệm tìm vàng. Chuyện đi rừng thật và hay vđ.

Chúng mày tìm đọc Đội đặc nhiệm tìm vàng. Chuyện đi rừng thật và hay vđ.

Chúng mày tìm đọc Đội đặc nhiệm tìm vàng. Chuyện đi rừng thật và hay vđ.
 
Ê đụ má ghê nha, có 1 ông thầy Phong Thủy nói y như vậy nó chưa tới số chết nhưng làm chuyện phạm tới các vị nên mới chết
các ổng xem dựa trên tử vi nữa hay s ấy nên giống nhau
 
Ăn trúng con hoặc cây độc là đi luôn đấy
Mày có quyền lựa chọn:
1. Đéo ăn và kiệt sức mà chết.
2. Ăn thì có rủi ro nhưng vẫn có % sống để mà lết ra ngoài.

Có một số kinh nghiệm để phân biệt cây độc, nấm độc. Cây cấu tạo càng đơn giản, thuần màu sắc thì càng lành. Cây xanh nếu có dấu hiệu bị động vật, côn trùng, sâu,... đục khóet thì là an toàn.
Ví dụ như nấm loại trắng bệch, chùm ôm lấy thân thì đó là loại lành. Nấm màu sắc sặc sỡ, chấm chấm, đầu xòe kỳ dị thì khả năng có độc tố.

Đi rừng đéo đơn giản đâu. Nếu đó có đoàn, đéo có kinh nghiệm, đéo có phụ kiện thì tốt nhất đừng mạo hiểm.
 
Ảo giác hay ko thì tao ko biết, nhưng chuyện gặp đàn lợn vàng tao nghe nhiều lắm rồi, ngay như chỗ tao vùng đồng bằng mà cũng có ông kể ngày bé đi đường làng thấy 1 đàn lợn vàng chạy ngang qua đường, có 1 con què chạy chậm thì ko bắt, đòi vồ con lành. Thế là chả được con nào. Nghe giống chuyện dân gian để khuyên răn đừng tham lam thì đúng hơn :vozvn (19):
Vàng của người Hời
 
T sống và lớn lên ở bìa rừng, rừng chỗ t đầu những năm 2000 còn có hổ, gấu, khỉ về.
Mấy cái nương ngô, nương sắn bị gấu, khỉ với lợn rừng phá suốt, nhớ năm đó bọn t đi thả bò, thả vào sâu trong rừng già, thường thì bọn t chỉ lùa vào đó r ra phía bìa rừng nằm chơi tới chiều bò nó ăn no vs theo bản năng trời tối là nó mò về thôi.
Nhưng hôm đó đang nằm bọn t nghe thấy tiếng gầm, đ biết là con gì, bò của bọn t chạy ra toán loạn. K con nào giám mò vào phía trong, mà chỉ ngẩng cổ nhìn vào, hôm đấy tụi t mất 1 con bê con. Sau hôm đấy tụi t sợ n mắc bẫy nên đi tìm, nhưng k thấy.
Ở rừng nhiều cái thú vị lắm, đi rừng càng nhiều thì kinh nghiệm sống, kinh nghiệm sinh tồn, khả năng sinh tồn càng cao, có những thứ trên sách vở k bao giờ ghi cho tụi bây biết. Có những kinh nghiệm chỉ truyền tai nhau.
Thời đi chăn bò món tụi t ăn nhiều nhất là gà rừng,
Mỗi khi trời mưa rào xong là gà sẽ tập trung ra khoảng đất trống để tìm mồi, nó săn những con mối, những con cào cào ướt cánh k bay được.

quanh bìa rừng chỗ nào tụi t cũng đặt bẫy, cái bẫy đơn giản thôi, có sợ giây dù, giây cước với 1 cái que, bọn t hay lấy cây giang, cây nứa làm. Làm thành hình số 4 có cái thòng lòng chờ con gà đi vào sẽ dính, nếu muốn bắt sống thì làm cái bẫy , cái giây thòng lòng thấp xuống, để khi con gà đi vào thì sẽ mắc cái chân, còn mà chơi ăn chắc thì làm cao lên tý khi đấy nó sẽ thắt cái cổ con gà.

Ấy thế mà nhiều hôm thăm bẫy con gà chỉ còn lại phần đầu hoặc phần chân, đôi khi lại còn có tý da hoặc lông, khi đấy biết chắc là mấy con chồn đã xơi của bọn t, chồn thì hiếm khi mới đc ăn.

Món tụi t ăn nhiều nữa là chim rừng, mỗi thằng đi rừng ngoài kỹ năng bẫy thú ra thì còn có thêm 1 cái Ná, tụi t gọi là súng ná, gọi là súng ná cho sang mồm chứ có cl gì đâu, 1 cây chạng 2, 2 đoạn săm xe cắt dài độ 30-40cm với 1 miếng da của quả bóng chuyền. xâu đi, cột lại thì thành cái Ná,
Đạn thì làm bằng đá quanh bìa rừng, đôi khi hết đá thì lấy cả đất cứng để bắn, ấy thế mà tụi t cũng ăn đc kha khá đấy,
Còn chim tụi t ăn nhiều có lẽ là con chim cu xanh, tụi t gọi thế vì nó giống còn chim cu gáy, nhưng mà nó lại màu xanh, loại này dạn lắm nên chúng nó bị thịt cũng nhiều.
À dạo gần đây lướt tóp tóp thấy mấy đứa làm nhà trên cây, với đi săn đêm làm t nhớ ngày trc.
Tụi t k làm nhà trên cây nhưng tụi t mắc võng trên cây để nằm, vì vào rừng nhiều muỗi, lắm rắn, vắt, nhất là trời mưa, nên tụi t hay mắc võng ở trên còn ở dưới đốt lửa cho đỡ muỗi.
Còn săn đêm thì tụi t k đi vào rừng, chỉ đi quanh quanh cái làng t để đi soi ếch với nhái vào những đêm mưa rào thôi.
Vào rừng đi ban ngày nó còn tối um đi, bạn đêm vào rừng đ biết lối nào mà mò, nhất là vào rừng nứa với rừng Giang, nó âm u dễ sợ.
 
T sống và lớn lên ở bìa rừng, rừng chỗ t đầu những năm 2000 còn có hổ, gấu, khỉ về.
Mấy cái nương ngô, nương sắn bị gấu, khỉ với lợn rừng phá suốt, nhớ năm đó bọn t đi thả bò, thả vào sâu trong rừng già, thường thì bọn t chỉ lùa vào đó r ra phía bìa rừng nằm chơi tới chiều bò nó ăn no vs theo bản năng trời tối là nó mò về thôi.
Nhưng hôm đó đang nằm bọn t nghe thấy tiếng gầm, đ biết là con gì, bò của bọn t chạy ra toán loạn. K con nào giám mò vào phía trong, mà chỉ ngẩng cổ nhìn vào, hôm đấy tụi t mất 1 con bê con. Sau hôm đấy tụi t sợ n mắc bẫy nên đi tìm, nhưng k thấy.
Ở rừng nhiều cái thú vị lắm, đi rừng càng nhiều thì kinh nghiệm sống, kinh nghiệm sinh tồn, khả năng sinh tồn càng cao, có những thứ trên sách vở k bao giờ ghi cho tụi bây biết. Có những kinh nghiệm chỉ truyền tai nhau.
Thời đi chăn bò món tụi t ăn nhiều nhất là gà rừng,
Mỗi khi trời mưa rào xong là gà sẽ tập trung ra khoảng đất trống để tìm mồi, nó săn những con mối, những con cào cào ướt cánh k bay được.

quanh bìa rừng chỗ nào tụi t cũng đặt bẫy, cái bẫy đơn giản thôi, có sợ giây dù, giây cước với 1 cái que, bọn t hay lấy cây giang, cây nứa làm. Làm thành hình số 4 có cái thòng lòng chờ con gà đi vào sẽ dính, nếu muốn bắt sống thì làm cái bẫy , cái giây thòng lòng thấp xuống, để khi con gà đi vào thì sẽ mắc cái chân, còn mà chơi ăn chắc thì làm cao lên tý khi đấy nó sẽ thắt cái cổ con gà.

Ấy thế mà nhiều hôm thăm bẫy con gà chỉ còn lại phần đầu hoặc phần chân, đôi khi lại còn có tý da hoặc lông, khi đấy biết chắc là mấy con chồn đã xơi của bọn t, chồn thì hiếm khi mới đc ăn.

Món tụi t ăn nhiều nữa là chim rừng, mỗi thằng đi rừng ngoài kỹ năng bẫy thú ra thì còn có thêm 1 cái Ná, tụi t gọi là súng ná, gọi là súng ná cho sang mồm chứ có cl gì đâu, 1 cây chạng 2, 2 đoạn săm xe cắt dài độ 30-40cm với 1 miếng da của quả bóng chuyền. xâu đi, cột lại thì thành cái Ná,
Đạn thì làm bằng đá quanh bìa rừng, đôi khi hết đá thì lấy cả đất cứng để bắn, ấy thế mà tụi t cũng ăn đc kha khá đấy,
Còn chim tụi t ăn nhiều có lẽ là con chim cu xanh, tụi t gọi thế vì nó giống còn chim cu gáy, nhưng mà nó lại màu xanh, loại này dạn lắm nên chúng nó bị thịt cũng nhiều.
À dạo gần đây lướt tóp tóp thấy mấy đứa làm nhà trên cây, với đi săn đêm làm t nhớ ngày trc.
Tụi t k làm nhà trên cây nhưng tụi t mắc võng trên cây để nằm, vì vào rừng nhiều muỗi, lắm rắn, vắt, nhất là trời mưa, nên tụi t hay mắc võng ở trên còn ở dưới đốt lửa cho đỡ muỗi.
Còn săn đêm thì tụi t k đi vào rừng, chỉ đi quanh quanh cái làng t để đi soi ếch với nhái vào những đêm mưa rào thôi.
Vào rừng đi ban ngày nó còn tối um đi, bạn đêm vào rừng đ biết lối nào mà mò, nhất là vào rừng nứa với rừng Giang, nó âm u dễ sợ.
ghê vl nhỉ nhưng mà cũng vẫn ở địa phận biên giới việt nam thì cũng đỡ chứ đi lọ mọ mấy cái rừng khác có mà toi
 
T sống và lớn lên ở bìa rừng, rừng chỗ t đầu những năm 2000 còn có hổ, gấu, khỉ về.
Mấy cái nương ngô, nương sắn bị gấu, khỉ với lợn rừng phá suốt, nhớ năm đó bọn t đi thả bò, thả vào sâu trong rừng già, thường thì bọn t chỉ lùa vào đó r ra phía bìa rừng nằm chơi tới chiều bò nó ăn no vs theo bản năng trời tối là nó mò về thôi.
Nhưng hôm đó đang nằm bọn t nghe thấy tiếng gầm, đ biết là con gì, bò của bọn t chạy ra toán loạn. K con nào giám mò vào phía trong, mà chỉ ngẩng cổ nhìn vào, hôm đấy tụi t mất 1 con bê con. Sau hôm đấy tụi t sợ n mắc bẫy nên đi tìm, nhưng k thấy.
Ở rừng nhiều cái thú vị lắm, đi rừng càng nhiều thì kinh nghiệm sống, kinh nghiệm sinh tồn, khả năng sinh tồn càng cao, có những thứ trên sách vở k bao giờ ghi cho tụi bây biết. Có những kinh nghiệm chỉ truyền tai nhau.
Thời đi chăn bò món tụi t ăn nhiều nhất là gà rừng,
Mỗi khi trời mưa rào xong là gà sẽ tập trung ra khoảng đất trống để tìm mồi, nó săn những con mối, những con cào cào ướt cánh k bay được.

quanh bìa rừng chỗ nào tụi t cũng đặt bẫy, cái bẫy đơn giản thôi, có sợ giây dù, giây cước với 1 cái que, bọn t hay lấy cây giang, cây nứa làm. Làm thành hình số 4 có cái thòng lòng chờ con gà đi vào sẽ dính, nếu muốn bắt sống thì làm cái bẫy , cái giây thòng lòng thấp xuống, để khi con gà đi vào thì sẽ mắc cái chân, còn mà chơi ăn chắc thì làm cao lên tý khi đấy nó sẽ thắt cái cổ con gà.

Ấy thế mà nhiều hôm thăm bẫy con gà chỉ còn lại phần đầu hoặc phần chân, đôi khi lại còn có tý da hoặc lông, khi đấy biết chắc là mấy con chồn đã xơi của bọn t, chồn thì hiếm khi mới đc ăn.

Món tụi t ăn nhiều nữa là chim rừng, mỗi thằng đi rừng ngoài kỹ năng bẫy thú ra thì còn có thêm 1 cái Ná, tụi t gọi là súng ná, gọi là súng ná cho sang mồm chứ có cl gì đâu, 1 cây chạng 2, 2 đoạn săm xe cắt dài độ 30-40cm với 1 miếng da của quả bóng chuyền. xâu đi, cột lại thì thành cái Ná,
Đạn thì làm bằng đá quanh bìa rừng, đôi khi hết đá thì lấy cả đất cứng để bắn, ấy thế mà tụi t cũng ăn đc kha khá đấy,
Còn chim tụi t ăn nhiều có lẽ là con chim cu xanh, tụi t gọi thế vì nó giống còn chim cu gáy, nhưng mà nó lại màu xanh, loại này dạn lắm nên chúng nó bị thịt cũng nhiều.
À dạo gần đây lướt tóp tóp thấy mấy đứa làm nhà trên cây, với đi săn đêm làm t nhớ ngày trc.
Tụi t k làm nhà trên cây nhưng tụi t mắc võng trên cây để nằm, vì vào rừng nhiều muỗi, lắm rắn, vắt, nhất là trời mưa, nên tụi t hay mắc võng ở trên còn ở dưới đốt lửa cho đỡ muỗi.
Còn săn đêm thì tụi t k đi vào rừng, chỉ đi quanh quanh cái làng t để đi soi ếch với nhái vào những đêm mưa rào thôi.
Vào rừng đi ban ngày nó còn tối um đi, bạn đêm vào rừng đ biết lối nào mà mò, nhất là vào rừng nứa với rừng Giang, nó âm u dễ sợ.
hay đấy mày. Mày ở tỉnh nào đó.
 
T xa quê cũng khá lâu rồi, từ khi lên đh rồi tới giờ đã mấy mặt con rồi.
Giờ k sống ở rừng nữa, nhưng mỗi lần có dịp về thăm quê thì lại dương đôi mắt nhìn đồi cây trùng điệp, theo bản năng t lại xách con rựa đi vào rừng, k phải đi đặt bẫy, đi chặt cây mà là đi thăm lại con đường, những tán cây ngày trước tụi t làm trại, mắc võng nằm.
Bạn bè thì mỗi đứa 1 nơi rồi, đứa còn đứa mất nhưng bao nhiêu kỷ niệm của tụi t vẫn ở đây.

Bây giờ nhìn bọn trẻ thành phố, ăn với suốt ngày nhốt trong nhà, k nhốt trong nhà mình thì nhốt trong nhà trường. Nuôi như nuôi gà công nghiệp, ăn uống thì toàn hoá chất. nghĩ lại tuổi thơ mình nó kém 1 tý, nhưng có lẽ vẫn ổn hơn bọn trẻ bây giờ.
 
T xa quê cũng khá lâu rồi, từ khi lên đh rồi tới giờ đã mấy mặt con rồi.
Giờ k sống ở rừng nữa, nhưng mỗi lần có dịp về thăm quê thì lại dương đôi mắt nhìn đồi cây trùng điệp, theo bản năng t lại xách con rựa đi vào rừng, k phải đi đặt bẫy, đi chặt cây mà là đi thăm lại con đường, những tán cây ngày trước tụi t làm trại, mắc võng nằm.
Bạn bè thì mỗi đứa 1 nơi rồi, đứa còn đứa mất nhưng bao nhiêu kỷ niệm của tụi t vẫn ở đây.

Bây giờ nhìn bọn trẻ thành phố, ăn với suốt ngày nhốt trong nhà, k nhốt trong nhà mình thì nhốt trong nhà trường. Nuôi như nuôi gà công nghiệp, ăn uống thì toàn hoá chất. nghĩ lại tuổi thơ mình nó kém 1 tý, nhưng có lẽ vẫn ổn hơn bọn trẻ bây giờ.
tao tưởng đi rừng thì lấy dao khắc lên cây để làm dấu, có lạc đường thì mò theo dấu khắc đó mà về chứ nhỉ
 
có mấy thằng có vẻ chưa được nghe tiếng mèo hoang kêu bao giờ nhỉ. ngày xưa trước nhà tao có một khu vực rậm, mèo hoang ở đó thì cả đàn. đêm đến nó kêu nghe như tiếng trẻ con gọi "bà ơi, bà ơi". lần đầu tao nghe cứ tưởng con nhà ai đi chơi mà giờ còn gọi bà, sau suy nghĩ lại mới biết là tiếng mèo
 

Có thể bạn quan tâm

Top