Conkusocute
Thanh niên hoi
Hôm nay tao vạch áo cho người xem lưng đây.
Nhà tao có 1 truyền thống mà tao rất hiểu nguyên do bắt đầu vì đâu.
Từ đời bà cố tao, tới đời bà nội tao, tới đời mẹ tao và tới đời lũ chị em gái tao, chính xác là 4 thế hệ, thực ra 4 là con số nhỏ nhất vì con số thức tế phải cao hơn, vì đời cụ cụ xa hơn bà cố thì không biết mà đời lũ cháu thì chúng còn nhỏ.
4 đời này, đéo hề khác nhau 1 ly 1 khắc mà đều có chung 1 điểm: bị chồng bỏ.
Tao quan sát và tao luôn nhắc đi nhắc lại, khuyên nhủ cả lũ đàn bà nhà tao, từ già tới trẻ, là nên tu cái miệng lại.
Quả nhiên, cái miệng đàn bà VN nó vốn dĩ cay nghiệt ghê gớm, mà cái miệng mấy bà nhà tao thì là 1 minh chứng rõ ràng và chính xác nhất. Không phải kiểu chửi bới hung hăng, mà cái miệng hỡi ơi là cay độc, đay nghiến, day dứt làm đàn ông mà cụ thể ở đây là ông cố, ông ngoại, ông già tao và mấy thằng anh em rể nó khổ ãi tâm hồn ghê gớm, và tất cả bọn họ đều chọn cách ra đi không bao giờ quay lại để giải thoát khỏi cái đời sống gia đình như liều thuốc độc ngày qua ngày âm ỉ trong phổi họ.
Tao không rõ đàn bà trong những thế hệ gia đình chúng mày thế nào, nhưng đàn bà trong gia đình tao thực sự ghê gớm, cay nghiệt. Từ bé hầu như ngày nào tao cũng nghe mẹ tao chửi, hết chửi cái này đến chửi cái kia, hầu như bất cứ điều gì trên thế gian này cũng là cái lý do cho họ chửi. Và đến mức tao tưởng rằng đàn bà là sinh ra để chửi. Bà ngoại tao khi còn sống cũng vậy. 1 việc nhỏ là chửi, chửi đến lúc ngủ, ngủ mơ mà bả cũng chửi. Bả chửi trong lúc ngủ mớ chúng mày ạ. Rồi thì con chị tao. Nó chửi thằng anh rể đếu sót ngày nào, đến độ thằng kia bỏ luôn em bé sơ sinh mà trốn biệt tăm biệt tích.
P/s: đến mấy con cháu giống cái trong nhà tao, do nó còn nhỏ chưa chửi được ai, nên nó chửi chó, chửi mèo. Con chó sủa là nó chửi con chó, con mèo meo meo 1 cái là nó chửi mèo. Hầu như chó mèo trong nhà ăn ngủ ỉa hay làm cái đéo gì nó cũng chửi
Nhà tao có 1 truyền thống mà tao rất hiểu nguyên do bắt đầu vì đâu.
Từ đời bà cố tao, tới đời bà nội tao, tới đời mẹ tao và tới đời lũ chị em gái tao, chính xác là 4 thế hệ, thực ra 4 là con số nhỏ nhất vì con số thức tế phải cao hơn, vì đời cụ cụ xa hơn bà cố thì không biết mà đời lũ cháu thì chúng còn nhỏ.
4 đời này, đéo hề khác nhau 1 ly 1 khắc mà đều có chung 1 điểm: bị chồng bỏ.
Tao quan sát và tao luôn nhắc đi nhắc lại, khuyên nhủ cả lũ đàn bà nhà tao, từ già tới trẻ, là nên tu cái miệng lại.
Quả nhiên, cái miệng đàn bà VN nó vốn dĩ cay nghiệt ghê gớm, mà cái miệng mấy bà nhà tao thì là 1 minh chứng rõ ràng và chính xác nhất. Không phải kiểu chửi bới hung hăng, mà cái miệng hỡi ơi là cay độc, đay nghiến, day dứt làm đàn ông mà cụ thể ở đây là ông cố, ông ngoại, ông già tao và mấy thằng anh em rể nó khổ ãi tâm hồn ghê gớm, và tất cả bọn họ đều chọn cách ra đi không bao giờ quay lại để giải thoát khỏi cái đời sống gia đình như liều thuốc độc ngày qua ngày âm ỉ trong phổi họ.
Tao không rõ đàn bà trong những thế hệ gia đình chúng mày thế nào, nhưng đàn bà trong gia đình tao thực sự ghê gớm, cay nghiệt. Từ bé hầu như ngày nào tao cũng nghe mẹ tao chửi, hết chửi cái này đến chửi cái kia, hầu như bất cứ điều gì trên thế gian này cũng là cái lý do cho họ chửi. Và đến mức tao tưởng rằng đàn bà là sinh ra để chửi. Bà ngoại tao khi còn sống cũng vậy. 1 việc nhỏ là chửi, chửi đến lúc ngủ, ngủ mơ mà bả cũng chửi. Bả chửi trong lúc ngủ mớ chúng mày ạ. Rồi thì con chị tao. Nó chửi thằng anh rể đếu sót ngày nào, đến độ thằng kia bỏ luôn em bé sơ sinh mà trốn biệt tăm biệt tích.
P/s: đến mấy con cháu giống cái trong nhà tao, do nó còn nhỏ chưa chửi được ai, nên nó chửi chó, chửi mèo. Con chó sủa là nó chửi con chó, con mèo meo meo 1 cái là nó chửi mèo. Hầu như chó mèo trong nhà ăn ngủ ỉa hay làm cái đéo gì nó cũng chửi