Tôi là người Ăng Lê
Bò lái xe
Không như mọi người thường nghĩ, dân Ăng Lê chúng tôi không giầu, thậm chí còn nghèo hơn dân An Nam.
Người Ăng Lê chúng tôi nếu ai nghèo thì sống bằng trợ cấp, trợ cấp không tiêu hết cũng phải cố mà tiêu hết vì nếu trong ngân hàng có số tiền tích luỹ đến 1 giới hạn thì tiền trợ cấp sẽ bị giảm. Nên không ai có tiền cả. Sống bằng trợ cấp nhưng vẫn phải mua iPhone, Macbook cho hết tiền.
Người khá 1 tí thì vừa đi làm vừa trả góp 1 căn hộ, 1 cái xe, và nhiều thứ khác nữa, rồi tiêu pha đủ thứ, mỗi năm đi du lịch 2-3 lần. Cuối cùng cũng chẳng còn tiền.
Khá 1 tí nữa thì trả mua 1 căn nhà to hơn , 1 chiếc xe đẹp hơn, etc., rồi cũng chẳng còn tiền.
Khá 1 tí nữa thì còn mua thêm 1 căn ở gần biển để cả nhà nghĩ dưỡng mùa hè etc., Cuối cùng cũng chẳng còn tiền.
Khá 1 tí nữa thì mua thêm vài căn nhà, vài cái xe xịn, đi du lịch sang chảnh. Cuối cùng cũng chẳng còn tiền.
Khá 1 tí nữa thì còn mua tầu thuỷ chơi (cũng chỉ vài trăm nghìn là có 1 cái), thỉnh thoảng cả nhà hoặc bạn bè lại cùng đi thuyền chơi.
Khá 1 tí nữa thì nhà biệt thự, vài cái xe sang, 1 chiếc tầu đẹp etc., rồi cũng chẳng còn tiền.
Đại khái là vậy đấy.
Nhà giầu ở Anh cũng có nhưng ít, và tiền toàn ở cổ phiếu chứ đa phần dân chúng là nghèo. Chúng tôi không có tiền mặt mấy đâu, ít khi nào ai có 10,000 bảng trong ngân hàng. Vì thực ra tiền kiếm ra là để tiêu chứ không phải để tích góp, nếu tương lai bị vấn đề gì thì lại quay trở lại ăn trợ cấp, chả sao cả, chính phủ phải nuôi dân.
Vì thế cho nên, khi lạm phát đến như vừa rồi thì người Ăng Lê chúng tôi kêu trời và phải bắt chính phủ ra tay trợ giúp vì ai cũng bị ảnh hưởng cả - làm gì có ai có tiền đâu mà lại.
Văn hoá này gọi là văn hoá tiêu dùng và nó tạo ra 1 nền kinh tế gọi là nền kinh tế tiêu dùng.
Thế nhé các bạn hiền của tôi nhé.
Người Ăng Lê chúng tôi nếu ai nghèo thì sống bằng trợ cấp, trợ cấp không tiêu hết cũng phải cố mà tiêu hết vì nếu trong ngân hàng có số tiền tích luỹ đến 1 giới hạn thì tiền trợ cấp sẽ bị giảm. Nên không ai có tiền cả. Sống bằng trợ cấp nhưng vẫn phải mua iPhone, Macbook cho hết tiền.
Người khá 1 tí thì vừa đi làm vừa trả góp 1 căn hộ, 1 cái xe, và nhiều thứ khác nữa, rồi tiêu pha đủ thứ, mỗi năm đi du lịch 2-3 lần. Cuối cùng cũng chẳng còn tiền.
Khá 1 tí nữa thì trả mua 1 căn nhà to hơn , 1 chiếc xe đẹp hơn, etc., rồi cũng chẳng còn tiền.
Khá 1 tí nữa thì còn mua thêm 1 căn ở gần biển để cả nhà nghĩ dưỡng mùa hè etc., Cuối cùng cũng chẳng còn tiền.
Khá 1 tí nữa thì mua thêm vài căn nhà, vài cái xe xịn, đi du lịch sang chảnh. Cuối cùng cũng chẳng còn tiền.
Khá 1 tí nữa thì còn mua tầu thuỷ chơi (cũng chỉ vài trăm nghìn là có 1 cái), thỉnh thoảng cả nhà hoặc bạn bè lại cùng đi thuyền chơi.
Khá 1 tí nữa thì nhà biệt thự, vài cái xe sang, 1 chiếc tầu đẹp etc., rồi cũng chẳng còn tiền.
Đại khái là vậy đấy.
Nhà giầu ở Anh cũng có nhưng ít, và tiền toàn ở cổ phiếu chứ đa phần dân chúng là nghèo. Chúng tôi không có tiền mặt mấy đâu, ít khi nào ai có 10,000 bảng trong ngân hàng. Vì thực ra tiền kiếm ra là để tiêu chứ không phải để tích góp, nếu tương lai bị vấn đề gì thì lại quay trở lại ăn trợ cấp, chả sao cả, chính phủ phải nuôi dân.
Vì thế cho nên, khi lạm phát đến như vừa rồi thì người Ăng Lê chúng tôi kêu trời và phải bắt chính phủ ra tay trợ giúp vì ai cũng bị ảnh hưởng cả - làm gì có ai có tiền đâu mà lại.
Văn hoá này gọi là văn hoá tiêu dùng và nó tạo ra 1 nền kinh tế gọi là nền kinh tế tiêu dùng.
Thế nhé các bạn hiền của tôi nhé.
Sửa lần cuối: