Adsll1234
Khổ vì lồn
TUỲ HỶ RONG CHƠI
Tất cả mọi thứ mà ta tích lũy, rồi sẽ trở về nơi xuất thân của nó. Cho dù đó là tiền bạc, danh vọng, kỹ năng hay chính cơ thể của ta, mọi thứ rồi cũng trở lại mặt đất bằng không.
Đó là cơ bản mà mọi người đều có thể đã nhận ra, nhưng hầu hết ai cũng đều đang khổ sở trong công việc tích luỹ những thứ mà ta cho rằng quý giá, mang ý nghĩa cho cuộc sống.
Cái mong muốn dẫn đến hành trình tích tạo những thứ ta chưa có nó cũng đồng khổ sở như khi những thứ mà ta đã tạo lên nó lần lược ra đi. Vậy thì sự quý giá hay ý nghĩa ở đâu?
Giải thoát không nhất thiết là học tập cách buông bỏ, đấu tranh với ham muốn. Sự phản kháng nào cũng không thoải mái an vui. Giải thoát chỉ ĐƠN GIẢN là nhận thấy SỰ THẬT quá rõ ràng của mọi thứ rồi tuỳ hỷ rong chơi.
Không cần bày đặt,
GIÁC NGỘ là dễ ẹc
Bất cứ mục tiêu gì ta theo đuổi, là để thỏa đáng mong muốn. Khi đạt được, ta cho rằng đó là thành công, dẫn đến sự hài lòng. Chúng ta lặp lại những bước này để tới điểm mà ta nghĩ là thành công đỉnh nhất của mình, có hết thứ ta muốn. Và từ đó ta được hoàn toàn hài lòng. Ngược lại, chúng ta cố tránh né mọi thứ đáng sợ. Và nếu ta được vĩnh viễn không tiếp cận mấy thứ đó, ta sẽ thấy an toàn tuyệt đối. Cảm giác sẽ như thế nào khi hoàn toàn hài lòng và an toàn tuyệt đối? Chẳng phải ta sẽ như kiểu “Siêu Bình An” ư?
Có phải chăng tất cả những thứ chúng ta sợ hoặc muốn đều là ta tự tạo ra trong đầu của chính mình sao? Vậy nếu ta không bày đặt ra cái này cái nọ, thì ta tức thì hoàn toàn hài lòng và an toàn tuyệt đối ngay bây giờ ngay tại đây? Ta sẽ tức khắc là SIÊU BÌNH AN chứ còn gì?
Thực sự mọi thứ đã là SIÊU BÌNH AN từ bao giờ. Gọi là người Giác Ngộ chỉ là người tuỳ ý bày đặt hoặc không. Người chưa Giác Ngộ là người cứ bày đặt hoài thôi. Tóm lại là dễ ẹc vậy đó. Đức Phật cũng ngồi nghỉ mệt rồi Giác Ngộ chứ có làm gì đâu.
Thôi, giờ đến
Khẩu quyết chọn vợ :
Hàng bằng lá mít
Đít lồng bàn
Hột xoàn cả kho
Chăm lo cho chồng
Biết bồng trẻ con
Phấn son đúng chỗ
Cái lỗ khít khịt
Địt kêu ớ ớ.





Tất cả mọi thứ mà ta tích lũy, rồi sẽ trở về nơi xuất thân của nó. Cho dù đó là tiền bạc, danh vọng, kỹ năng hay chính cơ thể của ta, mọi thứ rồi cũng trở lại mặt đất bằng không.
Đó là cơ bản mà mọi người đều có thể đã nhận ra, nhưng hầu hết ai cũng đều đang khổ sở trong công việc tích luỹ những thứ mà ta cho rằng quý giá, mang ý nghĩa cho cuộc sống.
Cái mong muốn dẫn đến hành trình tích tạo những thứ ta chưa có nó cũng đồng khổ sở như khi những thứ mà ta đã tạo lên nó lần lược ra đi. Vậy thì sự quý giá hay ý nghĩa ở đâu?
Giải thoát không nhất thiết là học tập cách buông bỏ, đấu tranh với ham muốn. Sự phản kháng nào cũng không thoải mái an vui. Giải thoát chỉ ĐƠN GIẢN là nhận thấy SỰ THẬT quá rõ ràng của mọi thứ rồi tuỳ hỷ rong chơi.
Không cần bày đặt,
GIÁC NGỘ là dễ ẹc
Bất cứ mục tiêu gì ta theo đuổi, là để thỏa đáng mong muốn. Khi đạt được, ta cho rằng đó là thành công, dẫn đến sự hài lòng. Chúng ta lặp lại những bước này để tới điểm mà ta nghĩ là thành công đỉnh nhất của mình, có hết thứ ta muốn. Và từ đó ta được hoàn toàn hài lòng. Ngược lại, chúng ta cố tránh né mọi thứ đáng sợ. Và nếu ta được vĩnh viễn không tiếp cận mấy thứ đó, ta sẽ thấy an toàn tuyệt đối. Cảm giác sẽ như thế nào khi hoàn toàn hài lòng và an toàn tuyệt đối? Chẳng phải ta sẽ như kiểu “Siêu Bình An” ư?
Có phải chăng tất cả những thứ chúng ta sợ hoặc muốn đều là ta tự tạo ra trong đầu của chính mình sao? Vậy nếu ta không bày đặt ra cái này cái nọ, thì ta tức thì hoàn toàn hài lòng và an toàn tuyệt đối ngay bây giờ ngay tại đây? Ta sẽ tức khắc là SIÊU BÌNH AN chứ còn gì?
Thực sự mọi thứ đã là SIÊU BÌNH AN từ bao giờ. Gọi là người Giác Ngộ chỉ là người tuỳ ý bày đặt hoặc không. Người chưa Giác Ngộ là người cứ bày đặt hoài thôi. Tóm lại là dễ ẹc vậy đó. Đức Phật cũng ngồi nghỉ mệt rồi Giác Ngộ chứ có làm gì đâu.
Thôi, giờ đến
Khẩu quyết chọn vợ :
Hàng bằng lá mít
Đít lồng bàn
Hột xoàn cả kho
Chăm lo cho chồng
Biết bồng trẻ con
Phấn son đúng chỗ
Cái lỗ khít khịt
Địt kêu ớ ớ.




























đại phú do thiên mà tiểu phú do nhân, nma 4x 5x của t đâu ???