nongdanrikc
Đàn iem Duy Mạnh
Như tit
Thương emNhư tit
Rời khỏi trái đất luôn rồiAnh Đạt Xuân
Thương cái con củ cặc mà thươngThương em
@Thế Giới MớiRời khỏi trái đất luôn rồi
Thương cái con củ cặc mà thương
+1 @thanhchung1111 vào xăc nhận đi em.Anh Đạt Xuân
Sao mày bảo là mày không thể sống nếu thiếu gia đình???có và Tao vẫn ổn
tao không thể sống mà trong trái tim thiếu tình thương dành cho gia đình, chứ không phải là đéo dám bước ra khỏi nhàSao mày bảo là mày không thể sống nếu thiếu gia đình???
tao đang hỏi những thằng từ mặt gia đình, cắt đứt liên lạc trong nhiều năm.tao không thể sống mà trong trái tim thiếu tình thương dành cho gia đình, chứ không phải là đéo dám bước ra khỏi nhà
Chết hết hay mày tự từ bỏ họ?Tao, đéo còn ai. Giờ chết một mình.
nếu điểm yếu lớn nhất của bạn là gia đình thì bạn chính là người mạnh mẽ nhất thế giantao đang hỏi những thằng từ mặt gia đình, cắt đứt liên lạc trong nhiều năm.
mày yếu đuối lắm @Damlolol
Chết hết hay mày tự từ bỏ họ?
Nó là một thứ gì đó không đơn giản như sự giận dỗi, để tao biểu đạt bằng từ ngữ thì thuộc như kiểu: ám ảnh, lo lắng, sợ hãi, bất lực kèm một chút ghê tởm.M còn trẻ hả. Lúc giận dỗi thì nghĩ vậy thôi.
Mày yếu đuối lắm, tinh thần của m bị phụ thuộc quá nhiều vào gia đình.nếu điểm yếu lớn nhất của bạn là gia đình thì bạn chính là người mạnh mẽ nhất thế gian
Hmmmm. Nhà t cũng khá nát, t nhiều lần có suy nghĩ giống m nhưng rồi nhận ra vậy cũng chả để làm gìNó là một thứ gì đó vượt qua cả sự giận dỗi, để tao biểu đạt bằng từ ngữ thì thuộc như kiểu: ám ảnh, lo lắng, sợ hãi, bất lực.

). Ông ở vs con trưởng nên cũng chả gần gũi gì t lắm, nên t cũng chả ghét ông, thậm chí t quý ông vl vì ông chia cho t đất luôn, 6 đứa cháu còn lại kể cả là con trai thì cũng đều ko đc.Cám ơn vì đã chia sẻ câu chuyện của m và tao cũng thông cảm cho hoàn cảnh của m, hiểu được nổi khổ của m.Hmmmm. Nhà t cũng khá nát, t nhiều lần có suy nghĩ giống m nhưng rồi nhận ra vậy cũng chả để làm gì
- Ông t thì quan chức nhưng có 3 vk (thật ra nhà có 7 đứa cháu thì ông quý t nhất hehee, vì t là đứa đầu tiên còn sống, ngoan ngoãn học giỏi và cũng là đứa đầu tiên đỗ đh luôn). Ông ở vs con trưởng nên cũng chả gần gũi gì t lắm, nên t cũng chả ghét ông, thậm chí t quý ông vl vì ông chia cho t đất luôn, 6 đứa cháu còn lại kể cả là con trai thì cũng đều ko đc.
- Còn bà t thì là vk 2 của ông (trc đây cũng làm nhà nước nhưng nhiều lý do mà lại phải về hưu sớm) là gái già hết đát sân si xấu tính, ghét cháu gái thờ cháu trai. T vs bà nhiều lần cãi nhau rồi, bà thì chua ngoa nhưng t cũng ko vừa. Bà nói t 10 thì t cũng nói đến 9, ko phải t láo nhưng vì bà k coi t là cháu. Cháu trai mới là cháu bà.
- Bố t thì cũng bthg, công bằng và thậm chí thiên vị t hơn thg em trai dù t là con gái và mn trong nhà t cũng k ủng hộ việc bố t chiều con gái luôn, mà bố t cũng mặc kệ. Thg e trai phải xin tiền bố mới cho, còn t thì từ bé đến lớn t chưa mở mồm ra xin bao giờ vì toàn là bố tự cho, lúc bé thì dấm dúi vài đồng còn lớn rồi thì cứ ting ting thôi. Nhưng bố t cũng nóng tính, lại hay nghĩ xa, kiểu ovtk, cái gì cũng nghĩ ra đc, sự việc chỉ 1 thôi nhưng tưởng tượng nó 100 1000 luôn nên nhiều lúc làm t khó chịu.
- Mẹ t thì bảo thủ, keo kiệt, tồi tệ, trọng nam khinh nữ, mẹ t từng giết t nhưng ko thành vì bố t lao đến nắm chặt đc lưỡi con dao lại. Mẹ t chưa từng cho t đồng nào, cũng chả bỏ tiền nuôi t vì bố t đã lo hết (tiền ăn tiền học tiền phấn son váy áo 100% bố t lo). T chỉ nhận đc tình yêu thương của mẹ trong 5 năm đầu đời.
- Thg em t thì học dốt, láo toét, xấu tính. Nó tham ăn, chả biết nghĩ đến ai, coi mình là trời vì đc bà vs mẹ chiều quá đà. Nó sẵn sàng địt mẹ địt cha địt cụ trc mặt cả họ chỉ vì bà t cứ gọi nó ra ăn cơm.
M xem gđ m có nát hơn gđ t ko rồi hãy nghĩ đến chuyện cắt đứt haaha.
Tao hiểu cảm giác của mày, câu chuyện của mày dù mày không nói ra.Tao vì nghĩa vụ nên vẫn phải gặp gia đình ít nhất là ngày mùng 1 tết. Chuyện kể ra thì dài, tóm lại mỗi lần gặp là 1 lần tao thấy rất nặng nề về mặt tâm lý, giống như bị tra tấn. Cứ cảm giác bữa ăn sáng mùng 1 tết mà cả đại gia đình ko ai nói với ai câu nào, ko có tiếng cười nói mà chỉ có những chiếc mặt nạ vô cảm thờ ơ, ẩn dấu bên dưới là sự khinh bỉ, lừa dối lẫn nhau.
3 năm trở lại đây có vài thành viên đã vĩnh viễn rời khỏi cõi đời này, tao cũng ko còn qua lại hay tin tức gì về gia đình và cũng ko còn ai gọi thúc ép tao phải kết nối (những người đó đã chết) trong suốt 1000 ngày.
Cảm giác của tao bây giờ là hạnh phúc, như con chim cả đời bị nhốt trong lồng bây giờ được sải cánh bay tự do trên trời. Mỗi giây mỗi phút đều như ở THIÊN ĐƯỜNG.
Bần tăng được 20 năm có lẻ rồiNhư tit
Tao đang theo đuổi điều đóBần tăng được 20 năm có lẻ rồi
Dễ ấy mà. Thay sim số là xong. Bần tăng đàng làm ctv seo sim. Mua mạng nào báo bần tăngTao đang theo đuổi điều đó
đéoDễ ấy mà. Thay sim số là xong. Bần tăng đàng làm ctv seo sim. Mua mạng nào báo bần tăng
m giống t , nhưng t chưa rời khỏi gia đình t , t có house nhưng đéo có homeTao vì nghĩa vụ nên vẫn phải gặp gia đình ít nhất là ngày mùng 1 tết. Chuyện kể ra thì dài, tóm lại mỗi lần gặp là 1 lần tao thấy rất nặng nề về mặt tâm lý, giống như bị tra tấn. Cứ cảm giác bữa ăn sáng mùng 1 tết mà cả đại gia đình ko ai nói với ai câu nào, ko có tiếng cười nói mà chỉ có những chiếc mặt nạ vô cảm thờ ơ, ẩn dấu bên dưới là sự khinh bỉ, lừa dối lẫn nhau.
3 năm trở lại đây có vài thành viên đã vĩnh viễn rời khỏi cõi đời này, tao cũng ko còn qua lại hay tin tức gì về gia đình và cũng ko còn ai gọi thúc ép tao phải kết nối (những người đó đã chết) trong suốt 1000 ngày.
Cảm giác của tao bây giờ là hạnh phúc, như con chim cả đời bị nhốt trong lồng bây giờ được sải cánh bay tự do trên trời. Mỗi giây mỗi phút đều như ở THIÊN ĐƯỜNG.