Cơ duyên nào đưa chúng mày tới nghề nghiệp hiện tại?

Vì nghèo và đói. nên t đến với nghề lụm rác ve chai rất nhân duyên.
 
Đáng ra tau là một thằng broker môi giới chứng khoán úp bô nhân dân mặc sơ mi quần tây máy lạnh 2 tay 2 em thay vì ngồi vẽ cad đến lòi trĩ rồi.
:doubt: Đáng ra tao là cs csnd ngạo nghễ chứ đéo phải hót cứt lòi trĩ dưới mưa bom bão đạn rồi.
 
Ông già tao bắt tao học xây dựng dù đéo đam mê, giờ vẫn làm nhưng được cái thu nhập ổn nên vẫn theo chứ cũng đéo đam mê :vozvn (3):
 
tao vỡ nợ rồi vào sài gòn cày tiền để trả nợ, mà chị tao trả trước rồi, tao chỉ vào để gọi là tránh xa môi trường cờ bạc và cái thú rãnh rỗi sinh nông nỗi thôi
tao vào làm kho vận của một shop bán hàng thương mại điện tử, rồi từ từ tìm hiểu thêm về sàn, trước đó tao không biết gì về sàn thương mại điện tử, tao học đại học kinh tế và bỏ học đầu năm 3, tao cứ lông bông ở nhà, rồi thiếu tiền chơi bời vỡ nợ
giờ tao về quê có job thì tao ứng tuyển quản lý sàn tmdt luôn, nhưng dạo này ế ẩm quá, tao đéo biết khi nào nhà đầu tư rút, tao cũng đã cố làm hết sức rồi, vì k có đơn hàng nên tao cũng thoải mái thời gian đá job ngoài
tao nhận ra là ông bà già tao như muốn biến tao thành con gà công nghiệp ấy, tao đi làm ở ngoài xã hội tao học được nhiều điều, tao càng căm ghét khoảng thời gian mà tao bị trói buộc với công việc gia đình, làm đéo có một đồng tiền Lồn nào, mà sáng sớm bét mắt ra đã phải dậy làm xong rồi mất ngủ đéo ngủ lại được, đéo học hỏi được cái lồn gì từ công việc gia đình
địt mẹ cuộc đời
 
Có khó gì đâu vào buổi chiều.
Thấy chó đi lạc thế là duyên.
 
nghèo. Chán. Đi chém gió bốc phét. sếp đầu tiên nghe êm tai.

đi làm ban đầu đéo biết gì, cày cho đến khi đéo có gì không biết + không ngừng sống trong lo sợ việc phải trải qua cảm giác bất lực không biết làm gì khác ngoài làm trò cho người ta vui.

giờ thì đi làm chỉ đơn giản vì có kỹ năng đủ ngon để kiếm ra tiền ăn chơi phá phách
 
Top