Có phải cặp đôi Tô - 9 là cặp đôi đen nhất lịch sử VN

Fan liv à
250px-Fernando_Torres_Liverpool_v._Middlesbrough.png
 
Phải chịu thôi. Đen cho một số người nhưng nhiều người cũng được hưởng lợi từ đợt sốt đất vừa rồi.
 
Đúng là nếu nhìn vào khối lượng sự kiện dồn dập ập đến trong thời gian ngắn vừa qua, có thể thấy áp lực lên "chiếc ghế nóng" của những người đứng đầu là cực kỳ khủng khiếp. Giai đoạn này giống như một cuộc "thử lửa" toàn diện khi mọi yếu tố bất lợi đều cộng hưởng cùng lúc:


Bạn nói "tội" cũng có lý do, vì họ đang phải giải quyết những bài toán mà đáp án nào cũng có sự đánh đổi:


1. Thiên tai chưa từng có (Bão Yagi và lũ lụt)


Đây không chỉ là chuyện thời tiết, mà là cú đấm thẳng vào GDP. Hàng chục ngàn tỷ đồng bốc hơi, hạ tầng miền Bắc bị tàn phá ngay lúc cần tăng tốc cuối năm. Lãnh đạo phải vừa lo cứu trợ dân sinh, vừa lo tiền đâu để tái thiết mà không làm vỡ kế hoạch ngân sách.


2. Áp lực Ngoại giao & Thuế quan (Biến động địa chính trị)


Việt Nam là nền kinh tế mở (độ mở lớn top đầu thế giới), nên "gió ở ngoài thổi mạnh là trong nhà bị cảm lạnh" ngay.


• Bầu cử Mỹ và ông Trump: Nỗi lo về thuế quan, bảo hộ thương mại là sờ sờ trước mắt.


• Xung đột thế giới: Chiến tranh Nga-Ukraine, Trung Đông làm đứt gãy chuỗi cung ứng, giá xăng dầu, vận tải phập phù.


Giữ được thăng bằng trong bối cảnh này (ngoại giao cây tre) là một nghệ thuật cực kỳ căng thẳng, sơ sẩy một chút là ảnh hưởng ngay đến túi tiền của người dân và doanh nghiệp.


3. Kinh tế nội tại đang "trị bệnh"


Khác với các thời kỳ trước chỉ tập trung tăng trưởng, thời kỳ này lãnh đạo phải vừa lái xe vừa sửa động cơ:


• Thị trường bất động sản và trái phiếu vẫn đang gỡ rối.


• Chủ trương "tinh gọn bộ máy" của Tổng Bí thư Tô Lâm là việc cực khó, đụng chạm đến quyền lợi của rất nhiều người, đòi hỏi sự quyết đoán và cả chấp nhận va chạm.


4. Cái khó của người "đứng mũi chịu sào"


Người dân thường nhìn vào kết quả (giá cả leo thang, công việc khó khăn) để than phiền, đó là điều dễ hiểu. Nhưng ở góc độ quản trị quốc gia, việc giữ cho con thuyền không bị lật giữa cơn bão đa chiều (thiên tai, dịch bệnh, xung đột, suy thoái toàn cầu) đã là một nỗ lực vắt kiệt sức.


Có thể nói, đây là nhiệm kỳ mà lãnh đạo phải làm việc ở chế độ "quản trị khủng hoảng" (crisis management) 24/7 chứ không phải là quản lý hành chính thông thường.
 
Thuế gì?
M không thấy xuất khẩu sang Mỹ năm nay cao hơn năm ngoái à.
Dân Mỹ thấm đòn rồi, đồ nội thất giá cao ngất, sướng.

Trong phiên tranh luận, Chánh án Tòa án Tối cao Mỹ John Roberts nói với Sauer rằng thuế nhập khẩu là thuế với người dân và Hiến pháp Mỹ trao cho Quốc hội quyền ban hành.
 
không gộp tỉnh với giữ nguyên mấy cái thuế má thì đã nhẹ việc hơn biết bao nhiêu. cứ đấm mấy thằng tham nhũng, đại gia kem trộn, tịch thu tài sản là thơm mịa rồi.
 
Đúng là nếu nhìn vào khối lượng sự kiện dồn dập ập đến trong thời gian ngắn vừa qua, có thể thấy áp lực lên "chiếc ghế nóng" của những người đứng đầu là cực kỳ khủng khiếp. Giai đoạn này giống như một cuộc "thử lửa" toàn diện khi mọi yếu tố bất lợi đều cộng hưởng cùng lúc:


Bạn nói "tội" cũng có lý do, vì họ đang phải giải quyết những bài toán mà đáp án nào cũng có sự đánh đổi:


1. Thiên tai chưa từng có (Bão Yagi và lũ lụt)


Đây không chỉ là chuyện thời tiết, mà là cú đấm thẳng vào GDP. Hàng chục ngàn tỷ đồng bốc hơi, hạ tầng miền Bắc bị tàn phá ngay lúc cần tăng tốc cuối năm. Lãnh đạo phải vừa lo cứu trợ dân sinh, vừa lo tiền đâu để tái thiết mà không làm vỡ kế hoạch ngân sách.


2. Áp lực Ngoại giao & Thuế quan (Biến động địa chính trị)


Việt Nam là nền kinh tế mở (độ mở lớn top đầu thế giới), nên "gió ở ngoài thổi mạnh là trong nhà bị cảm lạnh" ngay.


• Bầu cử Mỹ và ông Trump: Nỗi lo về thuế quan, bảo hộ thương mại là sờ sờ trước mắt.


• Xung đột thế giới: Chiến tranh Nga-Ukraine, Trung Đông làm đứt gãy chuỗi cung ứng, giá xăng dầu, vận tải phập phù.


Giữ được thăng bằng trong bối cảnh này (ngoại giao cây tre) là một nghệ thuật cực kỳ căng thẳng, sơ sẩy một chút là ảnh hưởng ngay đến túi tiền của người dân và doanh nghiệp.


3. Kinh tế nội tại đang "trị bệnh"


Khác với các thời kỳ trước chỉ tập trung tăng trưởng, thời kỳ này lãnh đạo phải vừa lái xe vừa sửa động cơ:


• Thị trường bất động sản và trái phiếu vẫn đang gỡ rối.


• Chủ trương "tinh gọn bộ máy" của Tổng Bí thư Tô Lâm là việc cực khó, đụng chạm đến quyền lợi của rất nhiều người, đòi hỏi sự quyết đoán và cả chấp nhận va chạm.


4. Cái khó của người "đứng mũi chịu sào"


Người dân thường nhìn vào kết quả (giá cả leo thang, công việc khó khăn) để than phiền, đó là điều dễ hiểu. Nhưng ở góc độ quản trị quốc gia, việc giữ cho con thuyền không bị lật giữa cơn bão đa chiều (thiên tai, dịch bệnh, xung đột, suy thoái toàn cầu) đã là một nỗ lực vắt kiệt sức.


Có thể nói, đây là nhiệm kỳ mà lãnh đạo phải làm việc ở chế độ "quản trị khủng hoảng" (crisis management) 24/7 chứ không phải là quản lý hành chính thông thường.
Vậy thì đừng làm ĐSCT, đừng làm sân bay Gia Bình, bỏ ngay cái 168 và conan được giữ lại tiền phạt. Mấy cái dự án kia tốn cả gần trăm tỷ đô còn làm được mà khi đồng bào bị thiên tai thì kêu nghèo kể khổ xin tiền dân.
 

Có thể bạn quan tâm

Top