Chuyện của m nữ nhi thường tình vai lone.Tao tài năng thì bình thưởng bỏ mẹ nhưng tao thấy tao hay gặp may,nên bạn bè ngưòi thân tao kì vọng đánh giá tao cao quá.Lúc bé thì may mắn đi thi hs giỏi ở tỉnh đc giải nhất ( năm đấy 20 đứa đi thi đc giải hết sạch,sau này tao mới biết là đc phím đề truớc,đkm bệnh thành tích vl),cấp 3 thì tao học ngu khối A vl nhưng may quá tao lại giỏi tiếng Anh nên tao đỗ khối D ( đc có 22 điểm thôi nhưng đỗ đc truờng Ngoại Ngữ Quốc Gia),ra trường xong tao đi xkld tao làm 3 năm thì mua đc cái nhà,giờ tao vẫn đang ở nước ngoài. Gia đình bạn bè tao thấy tao thế có vẻ nể trọng với đánh giá tao cao quá chúng mày ạ, trong khi tao thì thấy tao ngu vl,lại gái gú nữa nhưng truớc mặt mọi ngưòi tao vẫn tỏ ra đứng đắn ngoan hiền.Tao sợ sau này họ biết con ngưòi thật của tao thì sẽ thất vọng lắm đây.Chúng mày thấy tao có giả tạo ko?
câu này có đúng trong trưòng hợp của tao đâu màybất chấp thể diện để kiếm tiền = hiểu biết.
dùng tiền lấy lại thế diện = thành công.
someone said...
that's life!!!
tao chỉ sợ sau này tao đéo kiếm ra nhiều tiền nữa với lại quá khứ ăn chơi của tao bị lộ ra thì họ sẽ thất vọng lắm mày ạNhiều khi thánh nhân đãi kẻ khù khờ, cứ tận hưởng cuộc sống của mày, kệ mẹ người khác nghĩ gì
tao có ủy mị gì đâu màyChuyện của m nữ nhi thường tình vai lone.
Có đéo gì mà phải uỷ mị?
chả có thánh nhân đéo nào ở đây cả. Nó được hưởng những thứ nó xứng đáng được hưởng. Có thế thôiNhiều khi thánh nhân đãi kẻ khù khờ, cứ tận hưởng cuộc sống của mày, kệ mẹ người khác nghĩ gì
đéo biết nữa tao thì thấy tao ngu nhưng hay gặp may vl mày ạ, đéo biết có may mắn cả đời đc ko nữa hiiichả có thánh nhân đéo nào ở đây cả. Nó được hưởng những thứ nó xứng đáng được hưởng. Có thế thôi![]()
Mày đéo may đâu. Tính cách + cách hành xử + kiến thức của mày dẫn mày đến hoàn cảnh của mày hiện tại. Giàu sang hay nghèo hèn, đều là do mày xứng đáng được hưởng. Tao chưa bao giờ tin vào hai chữ may mắn.đéo biết nữa tao thì thấy tao ngu nhưng hay gặp may vl mày ạ, đéo biết có may mắn cả đời đc ko nữa hiii
Ồ cảm ơn mày cho tao thêm 1 cách nhìn mới. Vậy có phải là tao đang đánh giá thấp bản thân mình ko nhỉ? Nhưng từ ngày tao ra xh làm việc kiếm tiền thì tao thấy tao nhỏ bé và có nhiều cái ngu vl ra mày ạMày đéo may đâu. Tính cách + cách hành xử + kiến thức của mày dẫn mày đến hoàn cảnh của mày hiện tại. Giàu sang hay nghèo hèn, đều là do mày xứng đáng được hưởng. Tao chưa bao giờ tin vào hai chữ may mắn.
đm, đúng thì này nhé:câu này có đúng trong trưòng hợp của tao đâu mày
T nghĩ thế giới này có các khuôn phép mà làm con người k bh có thể sống thật với mình cả.Chúng mày thấy tao có giả tạo ko?
Đời người chỉ cần 4 năm lần mày mắn là đủ rồi, may mắn cũng là thuộc một dạng tài năng đấy. Cứ vui với những sự may mắn của mình đi mày, có gái ngon nhớ share bọn tao là đượcTao tài năng thì bình thưởng bỏ mẹ nhưng tao thấy tao hay gặp may,nên bạn bè ngưòi thân tao kì vọng đánh giá tao cao quá.Lúc bé thì may mắn đi thi hs giỏi ở tỉnh đc giải nhất ( năm đấy 20 đứa đi thi đc giải hết sạch,sau này tao mới biết là đc phím đề truớc,đkm bệnh thành tích vl),cấp 3 thì tao học ngu khối A vl nhưng may quá tao lại giỏi tiếng Anh nên tao đỗ khối D ( đc có 22 điểm thôi nhưng đỗ đc truờng Ngoại Ngữ Quốc Gia),ra trường xong tao đi xkld tao làm 3 năm thì mua đc cái nhà,giờ tao vẫn đang ở nước ngoài. Gia đình bạn bè tao thấy tao thế có vẻ nể trọng với đánh giá tao cao quá chúng mày ạ, trong khi tao thì thấy tao ngu vl,lại gái gú nữa nhưng truớc mặt mọi ngưòi tao vẫn tỏ ra đứng đắn ngoan hiền.Tao sợ sau này họ biết con ngưòi thật của tao thì sẽ thất vọng lắm đây.Chúng mày thấy tao có giả tạo ko?
miêu tả chi tiết cái quá khứ ăn chơi của mày để anh em đánh giá em thế nào.tao chỉ sợ sau này tao đéo kiếm ra nhiều tiền nữa với lại quá khứ ăn chơi của tao bị lộ ra thì họ sẽ thất vọng lắm mày ạ
Nếu mày như thế thì đúng là mày giỏi mẹ rồi còn gì nữa. Tao giờ vẫn làm culi đéo hơn đéo kém, tuy thu nhập có thể cao so với ở VN nhưng tao cũng đéo làm đc ở đây cả đời, kiểu gì cũng có lúc phải về. Mà công việc hiện tại của tao tao cũng nghĩ là tao may mắn mới kiếm đc, đầu tiên tao cũng ko định sang làm sau quen con bé ở trên FB 2 đứa chát chít với nhau tao kể có cviec này tao đang phân vân ko biết có nên sang làm ko thì nó khuyên tao nên đi, thế là tao mới đi. Tao mà lúc đó đéo nghe nó, ở nhà thì giờ chắc vẫn đéo có gì trong tay. Thế tao mới nói tao gặp mayMày thấy mày may mắn à? Tao thấy đôi khi tao cũng được may mắn. Học cấp 2 dốt như bò, ham chơi. Nhưng thế lồn nào chuẩn bị thi chuyển cấp, tao được ông hàng xóm học giỏi dạy tao vs thằng em trai ông ấy (học cùng tao) 3-4 buổi thì tao vỡ ra 1 tí. Lúc đi thi (thi thật) thì tao vừa hay đỗ vào trường cấp 3 số 1 ở huyện tao, kéo theo đó là sự ngỡ ngàng của bạn bè cùng lớp, lớp bên cạnh và gia đình, hàng xóm)). Lên c3 tao vẫn học dốt như bt, thích chơi game, tụ tập đánh phỏm hội ăn nhậu và tốp cuối của lớp. Năm đầu vì học dốt đéo thi ĐH luôn. Ở nhà 1 2 tháng định đi bộ đội thì thằng bạn thân nó rủ đi ôn thi đh, tao lại đi. Nhưng lý do chủ yếu là lúc đấy NY tao đang học năm nhất của ĐHNN-QGHN nên tao muốn ra đấy gần nó, ngày xưa yêu nhau mà phải ở xa nhớ nhau vkl. Ôn thi vài tháng ở ĐH SP1 HN thì tao thi. ĐKM chắc do thi lần đầu nên tao làm bài đéo tốt lắm (hơi thất vọng với số điểm mình có được), trượt cmn NV1 trường Thủy Lợi. Về nhà định đi học CĐ BK rồi thì mẹ tao bắt NV2 lên TN học. Ko nghe nhưng thằng ml hàng xóm thi cùng nó cũng gửi lên đó nên nó cứ tỉ tê vs mẹ tao. Thế đéo nào đỗ NV2. Ra trường 1 tháng ở nhà đéo biết làm gì định xin đi làm công nhân (đéo được nhận do tao đi khám sk ở trạm y tế xã đéo được ok, phải có giấy khám sk của bv). Đùng cái hôm sau thì ô chú nhấc đi làm ở Sở TNMT, 1 tuần sau có lịch kiểm tra đúng cái công ty may mà tao xin làm công nhân, bọn nhân sự ở đấy thấy tao mặt đần thối (hài vkl
)))), nó tưởng tao hôm nọ đến thăm dò công ty nó. Làm ở sở mấy năm đồng ra đồng vào cũng chủ đủ ăn, đéo khá được mấy tao thấy ko phù hợp lắm nên xin nghỉ. Ra ngoài thành lập cty ngoài, vẫn ăn theo các mqh cũ. Nhưng thế lồn nào vs một thằng chưa có tiềm lực gì đáng kể tao lại cũng làm ăn được, giờ tao có 2 xế, 10 nhân viên, nhà có,.....
Người ta cứ bảo tao giỏi, nhưng thú thật vs mày tao chưa bao giờ nghĩ thế. Tao chỉ thấy tao liều hơn, chấp nhận thất bại hơn người khác. Tao lúc ra làm ăn luôn nghĩ: mình đã có cái lồn gì đâu, làm ăn ko được thì cũng lắm mất ít tiền, vẫn là tay trắng thôi, có cặc gì phải phờ lo 19 19 19. Tao cũng hay cảm thấy may mắn giống như mày. Quan trọng hơn là cứ thoải mái mà sống, lo nghĩ nhiều cũng chả giải quyết cặc gì. Đời thì có vấp ngã, va vấp cũng phải chấp nhận. Sống đéo hại ai là được
TML. Đôi khi như mày lại là một lợi thế, vì m biết m ở đâu, ở vị trí nào, năng lực m thế nào nên m ko bị cái sĩ diện làm hại. ĐKm, t đây thì ngược lại, ăn học cũng đàng hoàng, bằng cử nhân, thạc sĩ, người thân, hàng xóm nhìn vào cũng nể trong. T đang làm NN nhưng lương 3 cọc 3 đồng nhiều khi muốn ra ngoài làm thuê mà đkm cái sĩ diện đéo vượt qua được. Và đkm thằng thớt, may mắn chỉ đến với những người lỗ lực nên mày kêu ca cái địt gì.Mày thấy mày may mắn à? Tao thấy đôi khi tao cũng được may mắn. Học cấp 2 dốt như bò, ham chơi. Nhưng thế lồn nào chuẩn bị thi chuyển cấp, tao được ông hàng xóm học giỏi dạy tao vs thằng em trai ông ấy (học cùng tao) 3-4 buổi thì tao vỡ ra 1 tí. Lúc đi thi (thi thật) thì tao vừa hay đỗ vào trường cấp 3 số 1 ở huyện tao, kéo theo đó là sự ngỡ ngàng của bạn bè cùng lớp, lớp bên cạnh và gia đình, hàng xóm)). Lên c3 tao vẫn học dốt như bt, thích chơi game, tụ tập đánh phỏm hội ăn nhậu và tốp cuối của lớp. Năm đầu vì học dốt đéo thi ĐH luôn. Ở nhà 1 2 tháng định đi bộ đội thì thằng bạn thân nó rủ đi ôn thi đh, tao lại đi. Nhưng lý do chủ yếu là lúc đấy NY tao đang học năm nhất của ĐHNN-QGHN nên tao muốn ra đấy gần nó, ngày xưa yêu nhau mà phải ở xa nhớ nhau vkl. Ôn thi vài tháng ở ĐH SP1 HN thì tao thi. ĐKM chắc do thi lần đầu nên tao làm bài đéo tốt lắm (hơi thất vọng với số điểm mình có được), trượt cmn NV1 trường Thủy Lợi. Về nhà định đi học CĐ BK rồi thì mẹ tao bắt NV2 lên TN học. Ko nghe nhưng thằng ml hàng xóm thi cùng nó cũng gửi lên đó nên nó cứ tỉ tê vs mẹ tao. Thế đéo nào đỗ NV2. Ra trường 1 tháng ở nhà đéo biết làm gì định xin đi làm công nhân (đéo được nhận do tao đi khám sk ở trạm y tế xã đéo được ok, phải có giấy khám sk của bv). Đùng cái hôm sau thì ô chú nhấc đi làm ở Sở TNMT, 1 tuần sau có lịch kiểm tra đúng cái công ty may mà tao xin làm công nhân, bọn nhân sự ở đấy thấy tao mặt đần thối (hài vkl
)))), nó tưởng tao hôm nọ đến thăm dò công ty nó. Làm ở sở mấy năm đồng ra đồng vào cũng chủ đủ ăn, đéo khá được mấy tao thấy ko phù hợp lắm nên xin nghỉ. Ra ngoài thành lập cty ngoài, vẫn ăn theo các mqh cũ. Nhưng thế lồn nào vs một thằng chưa có tiềm lực gì đáng kể tao lại cũng làm ăn được, giờ tao có 2 xế, 10 nhân viên, nhà có,.....
Người ta cứ bảo tao giỏi, nhưng thú thật vs mày tao chưa bao giờ nghĩ thế. Tao chỉ thấy tao liều hơn, chấp nhận thất bại hơn người khác. Tao lúc ra làm ăn luôn nghĩ: mình đã có cái lồn gì đâu, làm ăn ko được thì cũng lắm mất ít tiền, vẫn là tay trắng thôi, có cặc gì phải phờ lo 19 19 19. Tao cũng hay cảm thấy may mắn giống như mày. Quan trọng hơn là cứ thoải mái mà sống, lo nghĩ nhiều cũng chả giải quyết cặc gì. Đời thì có vấp ngã, va vấp cũng phải chấp nhận. Sống đéo hại ai là được
giỏi đéo gì mày. Tao còn cái may mắn nữa chưa kể vs mày là trong lúc đi làm là tao thế Lồn nào cũng thi đỗ thạc sỹ. Ở phòng tao có mấy người rủ nhau đi thi, tao đéo thích. Hội ấy mua hồ sơ, xong đi ôn thi 2-3 tháng. có 1 đứa nó chán, đéo muốn thi nữa nó mới bảo có lấy hồ sơ nó cho. Tao nghĩ ngẫm thế lồn nào mà lại đăng ký, lúc đó đợt cuối, chỉ còn khoảng 2 tuần là thi, đéo có học ôn nữa. hài vkl, tao lại thi đỗ @@ mà mấy người cùng phòng thi 6 người đi ôn chỉ đỗ 2Nếu mày như thế thì đúng là mày giỏi mẹ rồi còn gì nữa. Tao giờ vẫn làm culi đéo hơn đéo kém, tuy thu nhập có thể cao so với ở VN nhưng tao cũng đéo làm đc ở đây cả đời, kiểu gì cũng có lúc phải về. Mà công việc hiện tại của tao tao cũng nghĩ là tao may mắn mới kiếm đc, đầu tiên tao cũng ko định sang làm sau quen con bé ở trên FB 2 đứa chát chít với nhau tao kể có cviec này tao đang phân vân ko biết có nên sang làm ko thì nó khuyên tao nên đi, thế là tao mới đi. Tao mà lúc đó đéo nghe nó, ở nhà thì giờ chắc vẫn đéo có gì trong tay. Thế tao mới nói tao gặp may
làm nhà nước lắm tiền mà mày. ít nhất vs những người tao hàng ngày phải mang tiền đi cho :v. Năm đéo nào tao chả mang đi vài B đi gửiTML. Đôi khi như mày lại là một lợi thế, vì m biết m ở đâu, ở vị trí nào, năng lực m thế nào nên m ko bị cái sĩ diện làm hại. ĐKm, t đây thì ngược lại, ăn học cũng đàng hoàng, bằng cử nhân, thạc sĩ, người thân, hàng xóm nhìn vào cũng nể trong. T đang làm NN nhưng lương 3 cọc 3 đồng nhiều khi muốn ra ngoài làm thuê mà đkm cái sĩ diện đéo vượt qua được. Và đkm thằng thớt, may mắn chỉ đến với những người lỗ lực nên mày kêu ca cái địt gì.
Thi DH có 22 điểm mà ng ta bảo là học giỏi á @@ chỗ m rớt DH chắc nhiều lắmlần tao cố gắng nhất chắc là lần tao ôn thi đại học, tao cày ngày cày đêm,cũng là do áp lực sợ truợt thì sẽ mất mặt vì từ bé đến lớn gia đình bạn bè tao lúc đéo nào cũng tưởng tao học giỏi.Đkm
Gọi là quá khứ ăn chơi thì cũng hơi quá. Nhưng so với tưởng tượng của mọi người về tao thì chắc chắn là khác xa. Tao cũng chơi lô đề lúc sinh viên, cá độ bóng đá cũng có nhưng ít chủ yếu là đánh lô thôi. Rồi lên thiendia xin share số phòn đi check, thỉnh thoảng cũng đi hát kara ôm rồi phang. Mấy cái này tao đảm bảo mấy thằng bạn chơi thân của tao đéo thằng nào chơi, có thể nói tao nát nhất bọn. Rồi cũng chăn rau, lái máy bay có chồng các thứ v.v đặc biệt yêu ai đéo bao giờ công khai nên giờ nhà tao vẫn nghĩ tao tập chung sự nghiệp nên gác lại chuyện yêu đươngmiêu tả chi tiết cái quá khứ ăn chơi của mày để anh em đánh giá em thế nào.
mà mày chắc ở vùng quê nào đó xung quanh HN, chưa phát triển lắm chứ thì ĐH khối D 22 điểm thì quá bình thường, có cái đéo gì đâu. với điểm số đấy mày chắc ko học chuyên ngành tiếng anh ở ĐH mà học 1 thứ tiếng khác như Trung, Hàn gì đó.
tao thấy quá bình thường, mày được đánh giá cao vì ở quê mày ít đứa giỏi thôi.
ăn chơi gái mú thì trai trẻ thằng nào chả thế, trừ bọn gay lọ mới không mê gái thôi.
tóm lại mày cũng chỉ là 1 thằng hết sức bình thường, nhạt nhoà chứ chả có cái đéo gì mà phải lo là may mắn quá cả. bao giờ có 1 triệu đô thì lúc đấy hãy lo.