SillyBi
Khổ vì lồn
Tml nào mà chả có 1 vài giai đoạn khủng hoảng, mất phương hướng trong đời. Giàu khủng hoảng kiểu giàu, nghèo khủng hoảng kiểu nghèo, bình bình khủng hoảng kiểu bình bình, trẻ khủng hoảng kiểu trẻ, già khủng hoảng kiểu già....Và tao cho đó cũng là 1 việc bình thường của thế gian thôi mày. Vượt qua được những giai đoạn đó thì tầm nhìn mày nó sẽ khác và trở nên chín chắn hơn!
Cái chính là đừng lo sợ sự thất bại, lo sợ những thứ mà nó chưa xảy ra và đừng bị sự chay ì nó lấn át, muốn làm gì thì bắt tay vô làm ngay. Thay đổi 1 thói quen hay cách tư duy thì thật sự rất khó, nhưng 1 khi đã có đà và có phương hướng để đi rồi thì mọi thứ nó lại nhẹ nhàng thôi. Mày phải hiểu không có điều gì là trường tồn bất biến, tất cả nó chỉ mang tính tạm thời mà thôi!
Tao hồi những năm 25-26t đi làm culi lương chưa tới 5 củ bọ, khổ chết mẹ nhục như con chó nhiều lần muốn nhảy cầu cho xong đời. Giờ 31t tháng làm ra được hơn 20, dù chưa được gọi là cao nhưng ít ra ở gốc độ nào đấy tao cũng đã chiến thắng được bản thân mình rồi. Cũng may nào giờ tao sống ko mắc nợ nần gì nên cũng dễ về bờ...
Cái chính là đừng lo sợ sự thất bại, lo sợ những thứ mà nó chưa xảy ra và đừng bị sự chay ì nó lấn át, muốn làm gì thì bắt tay vô làm ngay. Thay đổi 1 thói quen hay cách tư duy thì thật sự rất khó, nhưng 1 khi đã có đà và có phương hướng để đi rồi thì mọi thứ nó lại nhẹ nhàng thôi. Mày phải hiểu không có điều gì là trường tồn bất biến, tất cả nó chỉ mang tính tạm thời mà thôi!
Tao hồi những năm 25-26t đi làm culi lương chưa tới 5 củ bọ, khổ chết mẹ nhục như con chó nhiều lần muốn nhảy cầu cho xong đời. Giờ 31t tháng làm ra được hơn 20, dù chưa được gọi là cao nhưng ít ra ở gốc độ nào đấy tao cũng đã chiến thắng được bản thân mình rồi. Cũng may nào giờ tao sống ko mắc nợ nần gì nên cũng dễ về bờ...