Live COMBAT GIỮA DÂN PHÚ YÊN VỚI THẰNG NHÀ BÁO ĐỜI

im mẹ đi công tử, bố định cưới mà mẹ nó chê tao sinh viên tỉnh lẽ lên sài gòn học. giờ mẹ nó hối hận gồi đó, tao vẫn bám trụ được tại sài gòn với nghề grab.


may quá Đạo Tâm ko thả mình đỡ mất công : gâu gâu gâu
đóng cửa thả thằng này luôn.
Thiện tay
 
Đợt ni dân chúng nổi máu điên rồi, để coi còn có chiêu gì trấn an dư luận được đây :vozvn (19):
bên tuyên láo đang chỉ đạo chạy bài rồi, mấy bài tang thương, ng chết,...đã ko còn. Chỉ còn các bài ngợi ca, tự sục =))
 
chạy xe máy, ê tô hay vác dái khô chạy v m?
Mà làm sao m biết nên chạy hướng nào?
Ê tô t để ngoài lộ chứ, vì vùng t ở ven sông nên nước lên là nhanh ngập lắm, mày thấy nước tràn qua rọc là chạy rồi, chứ đợi nước 30-40cm so với mặt đường thì lúc đó càng khó cho mày di chuyển thậm chí bị kẹt luôn, tìm đường cao mà đi, như t là chở bà gia vs vợ qua nhà dì bên vợ, do nhà cấp 4 nên nhanh ngập lắm, nhà dì thì đỉnh lũ nó lên trên tầng 2 khoảng 40cm đấy, cũng chuẩn bị tinh thần rồi mà t sợ chết mẹ ra đây :vozvn (19): năm sau có cái lol t về dọn nhà cho mệt người, chỗ t cứ trên báo động 3 là xác định
 
Mai mốt đéo phải nội chiến Nam Bắc mà là nội chiến Trung Kì vs Bắc Kì thôi.

Tao để ý bọn Trung kì máu chó hung hãn vl,chúng nó kéo nhau đi chửi lộn với bò đỏ từ hôm qua tới giờ.

Nam kì bị như vầy im như chó đói
Mày ngu quá, đây phải tự dưng dân nam kỳ nó tốt vs dân trung kỳ đâu, đến lúc bem nhau thì kiểu gì dân trung kỳ chả xông pha đập bọn bắc kỳ còn nam kỳ do trc giờ nuôi trung kỳ nên toàn ở nhà cổ vũ
 
Gửi thằng nhà báo có tên Phạm Dương Ngọc trong hình dưới, và cả mấy thằng mõm trên mạng đang có ý bênh vực thủy điện mà chỉ trích người dân vùng lũ, tụi mày đang chăn ấm nệm êm ở các thành phố lớn, cả đời tụi mày có từng gặp cảnh lũ hay chưa? Nếu không chia sẻ được cho người dân, thì nên câm mẹ mồm tụi mày lại. Đừng viết những bài sặc mùi ngụy biện bố láo như thế này làm ảnh hưởng đến người dân quê tao.

Thứ nhất, khi người ta nói hàng trăm người chết. Mày bác bỏ ngay. Mày dựa vào cái gì mà bác bỏ? Mày lấy số liệu đâu ra? Mày có đến tận nơi để xác minh không mà dám bác bỏ? Hay tự lấy cái "kinh nghiệm 10 năm làm báo làm từ thiện" của mày để phỏng đoán theo ý mày? 10 năm của mày, đã bao giờ thấy Bình Định, Phú Yên, Khánh Hòa lũ lụt đến mức độ như này chưa? Tự xưng nhà báo mà cách nói ngụy biện vô học như vậy à? Tao không biết bao nhiêu người đã chết, nhưng 20-30 mạng người trong 1 làng không phải là sinh mạng hả? Con số đó chưa đủ khủng khiếp hay sao?

Thứ hai, mày bảo nước dâng từ từ không quá ghê gớm. Mày có ở Phú Yên những ngày đó không mà mày dám khẳng định lũ dâng từ từ? Ở xóm tao buổi sáng nước đến đầu gối, đến trưa chiều đã ngập nửa nhà, mà mày bảo là từ từ. Xóm tao ở thành phố Tuy Hòa mà còn vậy, thì các huyện khác nước dâng tính bằng phút.

Thứ ba, nhà ở các vùng quê không phải như nhà san sát ở thành phố. Nhà người ta có thể nằm giữa cánh đồng. Giữa một khu vườn. Nước vào tới sân nhà thì có nghĩa con đường vào nhà cũng không còn thấy nữa rồi. Mày bảo chạy, chạy đi đâu, mày biết đường đầy ổ gà, nước ngập lênh láng không còn thấy mặt đường thì mày còn dám chạy xe vào đường đó không?

Thứ tư, mày dựa vào một tấm hình mà bảo “Có nhà kiên cố ngay bên cạnh, sao không sang trú?”
Như đã nói ở trên, nhà ở vùng quê chứ đéo phải nhà ở đô thị. Khoảng cách giữa hai nhà là bao nhiêu mét? Nước chảy xiết không? Ra ngoài có đi đúng đường không hay sụp hầm sụp hố? Rồi nhà có trẻ nhỏ hay người già không? Bao nhiêu câu hỏi mà một người có đầu óc bình thường có thể đặt ra mà biết tiết chế cái mồm mình lại.
Còn nữa, ở quê có bao nhiêu cái nhà lầu như vậy để trú? Cả 1 làng mấy ngàn người đó, có đủ nhà lầu để chứa hết không?

Thứ năm, “Phía sau là đồi núi, sao không leo lên?” Mày có leo núi bao giờ chưa thằng nhà báo tự phong? Bộ núi muốn leo là leo lên hả? 1 ngọn núi lớn có được bao nhiêu lối đi? Phần lớn chỉ là vách đá, núi nằm sau nhà nhưng lối lên núi có khi cách vài cây số. Mày thử về miền trung đi leo núi đi rồi phán.

Thứ sáu, mày bảo "thời nay không ai chết đói chết rét cả". Tao khẳng định là mày ngu hết chỗ nói. Nhà báo cc gì cái thứ như mày. Ở điều kiện bình thường thì đúng là hiếm ai chết đói (chứ chết rét thì vẫn đầy nhé). Nhưng đây là trong cơn lũ, nhà người ta mấy ngày không có điện, nước ngập cuốn trôi hết mọi thứ. Mưa thì to suốt nhiều ngày, không lạnh hả? Ăn cái gì, mặc cái gì mà mày bảo không đói không rét? Hình ảnh người chết vì đói vì rét đầy ra đó mày không thấy hả thằng nhà báo ngu ngục.

Nói tóm lại. Bài này không chỉ chửi riêng thằng nhà báo Phạm Dương Ngọc mà còn chửi cả mấy thằng chuyên gia mõm trên mạng. Người dân quê tao đã khổ lắm rồi. Nếu không giúp ích ds được gì thì câm mẹ cái mõm tụi mày lại. Đừng lên mạng nói nhăng nói cuội. Dù tụi mày không có phẩm giá gì, nhưng đừng để chút đạo đức cuối cùng cũng trôi theo dòng lũ.
Thằng nào rảnh vào combat luôn
Link: https://www.facebook.com/share/14UHB9L3Umx/
m chấp nó làm gì. Toàn lũ bò đỏ...kaka. T cũng là dân PY, thời điểm sau đỉnh lũ 01 ngày t có về nhưng bị chặn ở đèo cả không về được đến nhà. Nhà t hiếm khi mười mấy năm mà nước vào khỏi cổng, nhưng năm nay nhanh và lẹ. Ngập cả nóc. Tụi nó méo biết cảm giác nước lạnh, ngâm nước, mặc đồ ướt, gặp gió trời nữa thì người thường cũng quéo nói gì người già và trẻ con.
 
Thằng bò đỏ ngu lồn bị vợ bỏ, anti Tây Lông nhưng hết làm kiếp chó cho Chó Mỹ rồi tiếp tục làm kiếp chó cho Tây Lông.
Có trò bẩn xin mấy đứa con gái cho chụp ảnh chung rồi lên mạng xạo lồn là gạ con này chịch con nọ.
Thân làm bò đỏ học điện nguyên tử nhưng bị chính bọn Nhà nước đem con bỏ chợ, vất vưởng như chó ghẻ.

Plan Rus là thằng bò đỏ adamantan trên voz, bị chửi như chó.
 
Thằng bò đỏ ngu lồn bị vợ bỏ, anti Tây Lông nhưng hết làm kiếp chó cho Chó Mỹ rồi tiếp tục làm kiếp chó cho Tây Lông.
Có trò bẩn xin mấy đứa con gái cho chụp ảnh chung rồi lên mạng xạo lồn là gạ con này chịch con nọ.
Thân làm bò đỏ học điện nguyên tử nhưng bị chính bọn Nhà nước đem con bỏ chợ, vất vưởng như chó ghẻ.

Thèn này khổ dâm à, bị cnó vứt như con chó ghẻ mà cứ phải nâng bi chúng nó mãi?

@xmorr
 
Thèn này khổ dâm à, bị cnó vứt như con chó ghẻ mà cứ phải nâng bi chúng nó mãi?

@xmorr
Nền tảng: sang chấn bị bỏ rơi và gắn bó
• Về mặt phát triển tâm lý, cảm giác bị bỏ rơi (bởi cha mẹ, bạn đời, tổ chức, nhà nước…) dễ kích hoạt kiểu gắn bó bất an: luôn nghi ngờ giá trị bản thân, sợ người khác bỏ mình, nhưng lại bấu víu cực đoan vào những “đối tượng thay thế” (ý thức hệ, quốc gia, thần tượng chính trị…)
• Hệ thống stress của não (trục HPA – vùng hạ đồi, tuyến yên, tuyến thượng thận) có thể bị “lập trình” phản ứng quá mức với các tín hiệu bị từ chối hoặc mất mát, khiến người đó dễ nổi giận, nhục cảm, hoặc xấu hổ chỉ vì một kích thích nhỏ.
Cơ chế thần kinh: cảm xúc, phần thưởng và kiểm soát
• Hạch hạnh nhân (amygdala) và mạng lưới xử lý đe dọa có xu hướng hoạt hóa mạnh khi người đó cảm nhận mình bị hạ nhục, bị lừa, bị “đá”, dẫn đến các phản ứng phẫn nộ, chửi rủa, nhục mạ tập thể (“Tây Lông”, “Chó Mỹ”, “bò đỏ”, “chó ghẻ”) như một cách tấn công để che giấu cảm giác nhục nhã sâu bên trong.
• Hệ thống thưởng (vùng vách – striatum, nhân accumbens) bị thu hút mạnh bởi những hành vi giúp khẳng định cái tôi đang bị tổn thương: khoe ảnh với gái để chứng minh “tao vẫn có giá”; khoe từng “phục vụ” phe này phe kia để được cảm giác quan trọng; dùng ngôn ngữ tục tĩu như một “liều dopamine” tạm thời.
• Vùng vỏ trán trước (PFC) – đặc biệt là phần chịu trách nhiệm ức chế xung động và đánh giá hậu quả – thường hoạt động kém hiệu quả trong các cơn kích động, khiến người đó khó dừng lại để tự soi xét, dễ sa vào hành vi bốc đồng, tự làm xấu mình trên mạng xã hội.
Liên quan rối loạn nhân cách và rối loạn lo âu
• Mẫu hình sợ bị bỏ rơi mạnh, cảm xúc dao động cực đoan, bùng nổ giận dữ, dùng ngôn ngữ hạ nhục, và quan hệ yêu – ghét với các đối tượng (Mỹ, Tây, nhà nước, phụ nữ…) gợi nhớ đến các nét của rối loạn nhân cách ranh giới (borderline) hoặc các dạng nhân cách bất ổn khác, dù không thể chẩn đoán chỉ từ vài dòng mô tả.
• Song song đó có thể là hội chứng sợ bị bỏ rơi và cô đơn: càng sợ cô đơn càng bấu vào các nhóm, ý thức hệ, hay quan hệ “ký sinh” (làm “chó” cho phe này phe kia), rồi khi thất vọng thì quay sang căm thù cực đoan.
Hành vi xã hội và vòng xoắn độc hại
• Việc cố tình xin chụp ảnh chung với phụ nữ rồi lên mạng khoe mẽ, xuyên tạc thành “gạ chịch” là dạng hành vi tìm kiếm xác nhận lệch lạc: dùng người khác như đạo cụ để vá cái tôi bị tổn thương, đồng thời thỏa mãn cảm giác quyền lực giả.
• Ngôn ngữ tục tĩu, cực đoan với tập thể (Mỹ, Tây, “bò đỏ”, “chó ghẻ”) tạo thành một “cộng đồng tưởng tượng” trong đầu: ta là người tỉnh táo, còn chúng nó là lũ súc vật; điều này giúp giảm bớt lo âu và tuyệt vọng tạm thời nhưng lại cô lập người đó khỏi những quan hệ lành mạnh, làm nặng thêm cảm giác bị bỏ rơi về lâu dài.
• Sự kết hợp giữa sang chấn gắn bó, hoạt hóa stress mãn tính, hệ thưởng định hướng vào hành vi gây hấn, và kiểm soát xung động kém tạo nên một hội chứng phức hợp: vừa nạn nhân của bỏ rơi, vừa là người tiếp tục tự phá hoại các mối quan hệ và danh tiếng của chính mình.
Nếu gặp một người có mẫu hình giống mô tả, tiếp cận hiệu quả thường cần: trị liệu tâm lý chuyên sâu (đặc biệt là các liệu pháp tập trung vào sang chấn và gắn bó), rèn kỹ năng điều tiết cảm xúc, xây lại cảm giác giá trị bản thân độc lập với ý thức hệ hay sự thừa nhận của người khác, và khi cần thiết kết hợp điều trị y khoa cho các rối loạn lo âu, trầm cảm hoặc nhân cách đi kèm.
 
Trò này của lũ tuyên giáo, công tử đọc ở đâu phân tích rồi.
cần tư duy ngược, lần sau công tử cứ phang thẳng câu: "ở đâu mà không có người bất đồng chính kiến với CS, ở đâu mà không có người khinh bỉ CS, ở đâu mà không có người coi CS là dòi bọ súc vật, ở đâu chả thế, quan tâm nhiều đi chặn họng người ta với bắt bớ làm gì?"
 

Có thể bạn quan tâm

Top