Live Con người không biết giữ chữ tín, thì mãi mãi không khá lên được.

Lovely124

Địt xong chạy
Ra xã hội đi làm kiếm cơm, tao tiếp xúc cũng kha khá loại người.
Bản chất con người thì muôn ngã.
Một trong số những loại người làm tao cảm thấy khó gần được, là loại người không biết giữ chữ tín.
Chuyện là tao đi làm, con HR đòi tao phải nộp giấy lý lịch tư pháp. Tụi mày cũng biết, đi làm giấy tư pháp thì phải ói ra cho tụi conan ít nhứt 250k nếu suôn sẻ, lại còn phải chầu chực, tốn thời gian, công sức, mệt mỏi vô cùng.
Tao đã làm và nộp cho nó. Nó cũng hứa sẽ gửi lại tiền làm giấy cho tao.
Và từ đây, bắt đầu câu chuyện con ma nhà họ Hứa.
Từ lúc nộp giấy cho nó tới bây giờ cũng ngót nghét hơn nửa năm trời rồi, và tao vẫn chưa nhận lại được tiền.
Đã rất nhiều lần tao nhắn tin hỏi nó, thì nó chỉ nói là "Đang dí kế toán, đang chờ kết xuất,..." rồi lại tiếp tục hứa hẹn, tiếp tục cho tao ăn bánh vẽ.
Đã nhắm không làm được thì đừng có hứa.
Tại sao lại hứa suông cho sướng cái miệng, còn lại không cần biết người ta nghĩ gì.
250k đối với tụi HR có thể không lớn, nhưng trong thời buổi kinh tế nát bươm như cái Lồn con phò hàng dạt hết đát như vầy, đối với một thằng đi làm công ăn lương như tao, thì nó vẫn đổi được hơn 10 ký gạo, vẫn đủ để cho tao mua cái bánh trung thu, vẫn đủ cho tao ăn trong nửa tháng.
Tới chữ tín mà còn không có, thì tối ngày mơ làm ông này bà kia làm gì?
 
Sửa lần cuối:
Ra xã hội đi làm kiếm cơm, tao tiếp xúc cũng kha khá loại người.
Bản chất con người thì muôn ngã.
Một trong số những loại người làm tao cảm thấy khó gần được, là loại người không biết giữ chữ tín.
Chuyện là tao đi làm, con HR đòi tao phải nộp giấy lý lịch tư pháp. Tụi mày cũng biết, đi làm giấy tư pháp thì phải ói ra cho tụi conan ít nhứt 250k nếu suôn sẻ, lại còn phải chầu chực, tốn thời gian, công sức, mệt mỏi vô cùng.
Tao đã làm và nộp cho nó. Nó cũng hứa sẽ gửi lại tiền làm giấy cho tao.
Và từ đây, bắt đầu câu chuyện con ma nhà họ Hứa.
Từ lúc nộp giấy cho nó tới bây giờ cũng ngót nghét hơn nửa năm trời rồi, và tao vẫn chưa nhận lại được tiền.
Đã rất nhiều lần tao nhắn tin hỏi nó, thì nó chỉ nói là "đang dí kế toán, chờ kết xuất,..." rồi lại tiếp tục hứa hẹn, tiếp tục cho tao ăn bánh vẽ.
Đã nhắm không làm được thì đừng có hứa.
Tại sao lại hứa suông cho sướng cái miệng, còn lại không cần biết người ta nghĩ gì.
250k đối với tụi HR có thể không lớn, nhưng trong thời buổi kinh tế nát bươm như cái lồn con phò hàng dạt hết đát như vầy, đối với một thằng đi làm công ăn lương như tao, thì nó vẫn đổi được hơn 10 ký gạo, vẫn đủ để cho tao mua cái bánh trung thu, vẫn đủ cho tao ăn trong nửa tháng.
Tới chữ tín mà còn không có, thì tối ngày mơ làm ông này bà kia làm gì?
Bắt làm VNEID, CCCD gắn chip rồi còn giấy tờ nữa hả?? Vậy làm 2 cái kia chi?
 
Ra xã hội đi làm kiếm cơm, tao tiếp xúc cũng kha khá loại người.
Bản chất con người thì muôn ngã.
Một trong số những loại người làm tao cảm thấy khó gần được, là loại người không biết giữ chữ tín.
Chuyện là tao đi làm, con HR đòi tao phải nộp giấy lý lịch tư pháp. Tụi mày cũng biết, đi làm giấy tư pháp thì phải ói ra cho tụi conan ít nhứt 250k nếu suôn sẻ, lại còn phải chầu chực, tốn thời gian, công sức, mệt mỏi vô cùng.
Tao đã làm và nộp cho nó. Nó cũng hứa sẽ gửi lại tiền làm giấy cho tao.
Và từ đây, bắt đầu câu chuyện con ma nhà họ Hứa.
Từ lúc nộp giấy cho nó tới bây giờ cũng ngót nghét hơn nửa năm trời rồi, và tao vẫn chưa nhận lại được tiền.
Đã rất nhiều lần tao nhắn tin hỏi nó, thì nó chỉ nói là "đang dí kế toán, chờ kết xuất,..." rồi lại tiếp tục hứa hẹn, tiếp tục cho tao ăn bánh vẽ.
Đã nhắm không làm được thì đừng có hứa.
Tại sao lại hứa suông cho sướng cái miệng, còn lại không cần biết người ta nghĩ gì.
250k đối với tụi HR có thể không lớn, nhưng trong thời buổi kinh tế nát bươm như cái lồn con phò hàng dạt hết đát như vầy, đối với một thằng đi làm công ăn lương như tao, thì nó vẫn đổi được hơn 10 ký gạo, vẫn đủ để cho tao mua cái bánh trung thu, vẫn đủ cho tao ăn trong nửa tháng.
Tới chữ tín mà còn không có, thì tối ngày mơ làm ông này bà kia làm gì?
Mày làm grab, thủ kho, kế toán hay dịch vụ gì mà nó lltp ghê thế.
 
Ra xã hội đi làm kiếm cơm, tao tiếp xúc cũng kha khá loại người.
Bản chất con người thì muôn ngã.
Một trong số những loại người làm tao cảm thấy khó gần được, là loại người không biết giữ chữ tín.
Chuyện là tao đi làm, con HR đòi tao phải nộp giấy lý lịch tư pháp. Tụi mày cũng biết, đi làm giấy tư pháp thì phải ói ra cho tụi conan ít nhứt 250k nếu suôn sẻ, lại còn phải chầu chực, tốn thời gian, công sức, mệt mỏi vô cùng.
Tao đã làm và nộp cho nó. Nó cũng hứa sẽ gửi lại tiền làm giấy cho tao.
Và từ đây, bắt đầu câu chuyện con ma nhà họ Hứa.
Từ lúc nộp giấy cho nó tới bây giờ cũng ngót nghét hơn nửa năm trời rồi, và tao vẫn chưa nhận lại được tiền.
Đã rất nhiều lần tao nhắn tin hỏi nó, thì nó chỉ nói là "đang dí kế toán, chờ kết xuất,..." rồi lại tiếp tục hứa hẹn, tiếp tục cho tao ăn bánh vẽ.
Đã nhắm không làm được thì đừng có hứa.
Tại sao lại hứa suông cho sướng cái miệng, còn lại không cần biết người ta nghĩ gì.
250k đối với tụi HR có thể không lớn, nhưng trong thời buổi kinh tế nát bươm như cái lồn con phò hàng dạt hết đát như vầy, đối với một thằng đi làm công ăn lương như tao, thì nó vẫn đổi được hơn 10 ký gạo, vẫn đủ để cho tao mua cái bánh trung thu, vẫn đủ cho tao ăn trong nửa tháng.
Tới chữ tín mà còn không có, thì tối ngày mơ làm ông này bà kia làm gì?
Đúng mất thời gian công sức thật, ra ngoài thì chầu chực xin giấy tụi conan, ở công ty thì Hr cầm tiền. Đm đông lào.
Thử ý kiến lên cấp cao hơn xem.
 
TRUYỆN NGẮN:
CÂY CẦU BẰNG MỘT LỜI HỨA
(Lời dạy của Thần Tiên về chữ TÍN, một khi đã nói ra, không thể rút lại)
Ngày xưa có một người tên là Lữ Đoan, là thương nhân buôn bán thành đạt. Người ta ca ngợi anh vì nhanh nhẹn, hiểu thời cuộc, giỏi ứng biến. Nhưng có một điều mà chính anh xem thường: Lời hứa.
Lữ Đoan thường hứa với người ta để cho yên chuyện, rồi lại quên. Anh từng hứa trả một khoản nợ nhỏ cho một người nghèo, rồi quên. Anh từng hứa trở về đúng ngày lễ, rồi cũng trễ. Anh từng hứa sẽ xây lại cây cầu gãy mà làng từng đi qua mỗi khi vào rừng kiếm củi, nhưng ba năm trôi qua, cây cầu vẫn là những khúc gỗ mục.
Mỗi khi người ta trách, anh chỉ cười:
“Tôi đâu có cố ý. Là do Tôi bận…. Mọi chuyện đâu nhất thiết phải giữ và ràng buộc lời hứa như vậy.”
Một đêm mùa đông, Lữ Đoan đi lạc vào rừng sương. Lối cũ bị lấp, tìm mãi mà không thấy đường ra, lương khô cũng cạn. Anh vừa đói vừa khát run rẩy cố đi đến một khe núi, lúc này anh thấy một cây cầu bằng đá mây trắng, lơ lửng giữa hai vách đá.
Trên cầu là một ông lão mặc áo dài trắng, mặt hiền hậu, đầu tóc bạc phơ, râu dài đến ngực, ánh mắt sáng như sao đêm hè.
Ông Lão mỉm cười hỏi:
“Ngươi muốn đi qua không?”
Lữ Đoan run giọng: Dạ Muốn… nếu qua được, tôi sẽ…”
Ông lão giơ tay, “Khoan”. Trước khi ngươi nói ra điều gì, hãy nhớ:
Tất cả những gì ngươi hứa, đều sẽ thành một viên đá gắn vào cây cầu này.
Mỗi lời hứa là một nhịp cầu. Nếu ngươi rút lại, nhịp ấy sẽ sụp.
Nếu ngươi quên, đá ấy sẽ mục. Nếu ngươi giữ trọn, cây cầu sẽ mãi dẫn đến nơi sáng.”
Lữ Đoan rùng mình. Cây cầu dưới chân anh bắt đầu hiện ra từng dòng chữ:
“Ta hứa trả nợ.”
“Ta hứa về đúng ngày”
“Ta hứa xây lại cầu làng.
Nhưng từng dòng chữ ấy nứt toác, rụng xuống vực, chỉ còn một đoạn cầu chênh vênh dẫn anh đến lưng chừng giữa không trung.
Phía trước là một khoảng trống đen, phía sau là giọng Thần Tiên vang lên:
“Kẻ không giữ tín là kẻ làm cầu cho mình bằng đá vụn.
Dẫu ngươi có tài đi đến đâu, đường đi cũng sẽ sụp dưới chân.”
Lữ Đoan gục xuống cầu, bật khóc. Khi tỉnh dậy, anh thấy mình nằm bên khe núi, bên cạnh một cây cầu gỗ cũ chính là nơi từng hứa xây lại. Bên tay là một tờ giấy trắng, có hàng chữ viết bằng ánh sáng:
“Một lời hứa là một nhịp cầu. Giữ lấy lời, sẽ có đường đi giữa muôn trùng cuộc đời.”
Mỗi lời hứa đều có Thần Tiên ấn chứng.
LỜI DẠY CỦA THẦN TIÊN
“Chữ Tín không phải là chiếc khóa khóa miệng người, mà là chiếc cầu nối trái tim người này đến trái tim người khác.
Một khi đã hứa, lời ấy không còn là của ngươi, nó trở thành cây cầu người khác đang bước qua. Nếu ngươi phá bỏ lời mình, chính là cưa cầu dưới chân kẻ khác.”
BÀI GIẢNG VỀ CHỮ TÍN
Tín là gốc của đạo làm người và đạo trị nước.
Người không giữ tín, dù có tài, cũng không thể đi xa.
Người giữ tín, dù chỉ là kẻ nhỏ bé, cũng được muôn người tín nhiệm.
Một lời nói ra, nếu không giữ, sẽ thành vực thẳm.
“Giữ chữ Tín là giữ lấy con đường cho chính mình, và cho người khác có chỗ bước chân.”
 
Ra xã hội đi làm kiếm cơm, tao tiếp xúc cũng kha khá loại người.
Bản chất con người thì muôn ngã.
Một trong số những loại người làm tao cảm thấy khó gần được, là loại người không biết giữ chữ tín.
Chuyện là tao đi làm, con HR đòi tao phải nộp giấy lý lịch tư pháp. Tụi mày cũng biết, đi làm giấy tư pháp thì phải ói ra cho tụi conan ít nhứt 250k nếu suôn sẻ, lại còn phải chầu chực, tốn thời gian, công sức, mệt mỏi vô cùng.
Tao đã làm và nộp cho nó. Nó cũng hứa sẽ gửi lại tiền làm giấy cho tao.
Và từ đây, bắt đầu câu chuyện con ma nhà họ Hứa.
Từ lúc nộp giấy cho nó tới bây giờ cũng ngót nghét hơn nửa năm trời rồi, và tao vẫn chưa nhận lại được tiền.
Đã rất nhiều lần tao nhắn tin hỏi nó, thì nó chỉ nói là "đang dí kế toán, chờ kết xuất,..." rồi lại tiếp tục hứa hẹn, tiếp tục cho tao ăn bánh vẽ.
Đã nhắm không làm được thì đừng có hứa.
Tại sao lại hứa suông cho sướng cái miệng, còn lại không cần biết người ta nghĩ gì.
250k đối với tụi HR có thể không lớn, nhưng trong thời buổi kinh tế nát bươm như cái lồn con phò hàng dạt hết đát như vầy, đối với một thằng đi làm công ăn lương như tao, thì nó vẫn đổi được hơn 10 ký gạo, vẫn đủ để cho tao mua cái bánh trung thu, vẫn đủ cho tao ăn trong nửa tháng.
Tới chữ tín mà còn không có, thì tối ngày mơ làm ông này bà kia làm gì?
chỗ m xin giấy tờ vẫn bị luật lá thế à, nọ t đi làm cái CT07 thấy các anh @Ongcan0511 làm nhanh gọn lẹ vkl (trước kia cứ phải 5 loét) xong có ngày mốt ngày 2 lấy luôn
 
Ra đời mới thấy thạch sanh thì ít mà ný thông thì nhiều... càng nhiều mối quan hệ, càng tiếp xúc nhiều ng ta lại càng thấy mặt tối sâu thẳm của con ng trong cái xh này... 🥸
 
chỗ m xin giấy tờ vẫn bị luật lá thế à, nọ t đi làm cái CT07 thấy các anh @Ongcan0511 làm nhanh gọn lẹ vkl (trước kia cứ phải 5 loét) xong có ngày mốt ngày 2 lấy luôn
Tạm gác qua chuyện làm giấy mệt mỏi ra sao.
Cái chính tao đang muốn nói tới là chữ tín.
Nó đã hứa trả lại tiền cho tao, nhưng lại hẹn tới hẹn lui.
Không muốn trả thì nói là không trả.
Mắc cái giống gì mà cứ hẹn tới hẹn lui?
 
LỜI DẠY CỦA THẦN TIÊN
“Chữ Tín không phải là chiếc khóa khóa miệng người, mà là chiếc cầu nối trái tim người này đến trái tim người khác.
Một khi đã hứa, lời ấy không còn là của ngươi, nó trở thành cây cầu người khác đang bước qua. Nếu ngươi phá bỏ lời mình, chính là cưa cầu dưới chân kẻ khác.”
BÀI GIẢNG VỀ CHỮ TÍN
Tín là gốc của đạo làm người và đạo trị nước.
Người không giữ tín, dù có tài, cũng không thể đi xa.
Người giữ tín, dù chỉ là kẻ nhỏ bé, cũng được muôn người tín nhiệm.
Một lời nói ra, nếu không giữ, sẽ thành vực thẳm.
“Giữ chữ Tín là giữ lấy con đường cho chính mình, và cho người khác có chỗ bước chân
 
Tạm gác qua chuyện làm giấy mệt mỏi ra sao.
Cái chính tao đang muốn nói tới là chữ tín.
Nó đã hứa trả lại tiền cho tao, nhưng lại hẹn tới hẹn lui.
Không muốn trả thì nói là không trả.
Mắc cái giống gì mà cứ hẹn tới hẹn lui?
Bóp vú trừ nợ thôi 🥸
 
Con này ngu về chuyên môn lẫn đối nhân xử thế. Trước tao làm chấm công đây. 100% giấy tờ của lính tráng kiểu này thì cty đéo chi tiền,nhất là tờ giấy ghẻ như mày. Con Lồn này lỡ hứa ngu rồi thì cứ lấy khoản khác ra bù,nhưng tao đéo biết cty mày có khó khoản chấm công với tăng ca ko,chứ xưa thiếu đủ công cán của lính tráng tháng này thì tao cộng vào tháng sau,đéo có gì phải suy nghĩ. Thằng chủ chỗ tao được cái đúng deadline của nó đề ra là được,còn chuyện tính công nó tin tao 100%.
 
Tạm gác qua chuyện làm giấy mệt mỏi ra sao.
Cái chính tao đang muốn nói tới là chữ tín.
Nó đã hứa trả lại tiền cho tao, nhưng lại hẹn tới hẹn lui.
Không muốn trả thì nói là không trả.
Mắc cái giống gì mà cứ hẹn tới hẹn lui?
thằng thầy tao ko nợ tao
nhưng nó cứ nói là "để cho em 500$ giao dịch cho vui, thấy ở không cũng buồn"
nhưng mãi nó đéo cho, rồi nó cứ hẹn rày hẹn mai, rồi có lúc tao chửi quá thì cũng bày đặt mở app bank lên chuẩn bị làm gì giống như cho, nhưng mở mở xong nó bật qua Chart coi nó thấy lệnh bị thua lỗ, cái tự dưng chửi om sòm lên, xong tóm lại đéo cho
có lẽ trường hợp này cũng cay cú y vậy
 
Tạm gác qua chuyện làm giấy mệt mỏi ra sao.
Cái chính tao đang muốn nói tới là chữ tín.
Nó đã hứa trả lại tiền cho tao, nhưng lại hẹn tới hẹn lui.
Không muốn trả thì nói là không trả.
Mắc cái giống gì mà cứ hẹn tới hẹn lui?
Nó ngu,chứ lên nói thẳng với kế toán,ghi âm lại rồi cho mày nghe nói cty đéo chịu chi là xong chuyện. Chuyện hết sức bình thường ở đời,cấp trên của nó hay mày có giết nó đâu mà sợ.
 
nay mới thấy bạn mèo đực (tomcat) nóng giận vô cùng :sad:
Nóng thì không phen, giận thì có.
Giận riết đâm ra buồn, bực.
Buồn bực đâm ra chán.
Chán hoài sinh ra nản.
Bây giờ gặp nó trong công ty tao éo buồn nhìn mặt, cũng éo thèm chào hỏi luôn.
Qúa chán.
 
Tao làm thằng ai ti quèn thôi.
Mà nó đòi phải có giấy tư pháp, vì là quy định của công ty.

Cty xàm lol, trước giờ tao chỉ thấy làm shipper, chạy taxi công nghệ thì phải có LLTP thôi, còn làm cty bình thường có ai cần đâu. Kể cả mày ứng tuyển vào mấy cty lớn họ còn ko yêu cầu.
 
Cty xàm lol, trước giờ tao chỉ thấy làm shipper, chạy taxi công nghệ thì phải có LLTP thôi, còn làm cty bình thường có ai cần đâu. Kể cả mày ứng tuyển vào mấy cty lớn họ còn ko yêu cầu.
Trực server cho công ty tài chính của Nhật đó m.
T cũng không hiểu sao tụi nó đòi giấy tư pháp, có thể vì lý do đạo đức nghề nghiệp hay gì đó.
Hoặc cũng có thể đòi cho có lệ, cho đủ thủ tục.
 
Ra xã hội đi làm kiếm cơm, tao tiếp xúc cũng kha khá loại người.
Bản chất con người thì muôn ngã.
Một trong số những loại người làm tao cảm thấy khó gần được, là loại người không biết giữ chữ tín.
Chuyện là tao đi làm, con HR đòi tao phải nộp giấy lý lịch tư pháp. Tụi mày cũng biết, đi làm giấy tư pháp thì phải ói ra cho tụi conan ít nhứt 250k nếu suôn sẻ, lại còn phải chầu chực, tốn thời gian, công sức, mệt mỏi vô cùng.
Tao đã làm và nộp cho nó. Nó cũng hứa sẽ gửi lại tiền làm giấy cho tao.
Và từ đây, bắt đầu câu chuyện con ma nhà họ Hứa.
Từ lúc nộp giấy cho nó tới bây giờ cũng ngót nghét hơn nửa năm trời rồi, và tao vẫn chưa nhận lại được tiền.
Đã rất nhiều lần tao nhắn tin hỏi nó, thì nó chỉ nói là "đang dí kế toán, chờ kết xuất,..." rồi lại tiếp tục hứa hẹn, tiếp tục cho tao ăn bánh vẽ.
Đã nhắm không làm được thì đừng có hứa.
Tại sao lại hứa suông cho sướng cái miệng, còn lại không cần biết người ta nghĩ gì.
250k đối với tụi HR có thể không lớn, nhưng trong thời buổi kinh tế nát bươm như cái lồn con phò hàng dạt hết đát như vầy, đối với một thằng đi làm công ăn lương như tao, thì nó vẫn đổi được hơn 10 ký gạo, vẫn đủ để cho tao mua cái bánh trung thu, vẫn đủ cho tao ăn trong nửa tháng.
Tới chữ tín mà còn không có, thì tối ngày mơ làm ông này bà kia làm gì?
Nói thẳng với mày luôn, đã dính đến chuyện tiền bạc thì tao đã làm việc 10 con đàn bà thì hết mịe 9 con chuyên lật lọng rồi, 1 con còn lại thì lừa cái lớn hơn.
Đến mẹ tao mà đụng vào làm ăn tiền bạc với tao thì hôm nay ý như thế này, hôm sau đổi ý khác liền, làm tao đéo biết đường Lồn nào mà lần.
Còn con bồ cũ của tao thuộc 10% còn lại, nó lừa tao cưới nó làm vợ và đẻ cho tao 1 đứa con làm tao phải cày ngày cày đêm nuôi 2 mẹ con nhà nó :too_sad:


Địt mẹ, trời đã sinh đàn ông sao lại sinh đàn bà :too_sad:
 

Có thể bạn quan tâm

Top