tao cũng đéo biết làm giàu như thế nào, đi làm lương có 8 9 củ đi ăn nhậu mát xa mát gần cũng hết mẹ nó. tao thật là một thằng thất bại cùi bắp.
nhưng tao đã nhận ra một điều tuyệt vời, đó là tao đéo cần phải giàu, có ba mẹ giàu là được rồi, hồi tao tầm tuổi mày là sinh viên, đám bạn nghèo thì xài đập đá, khá hơn thì nokia, tao lúc đó đã có iphone 3Gs xài, đi học thì mấy thằng học chung tỉnh lẻ lên thành phố học đại học mà bày đặt đua đòi, cố sống cố chết kiếm exciter chạy, tao thì xin nhẹ ông già con sh300i chạy, gửi bãi b4 bách khoa cho tụi kia thấy để tụi nó chừa thói đua đòi. ra trường tao chưa muốn đi làm, nhất là phải làm cu li công trường cho ba cái bọn nhà thầu chó ghẻ sao đủ tầm cho tao làm, thế là xin nhẹ bà già đi du học úc thạc sĩ, và úc là nơi chắp cánh tao tiến hóa từ dân học hành thành dân chơi bời, học xong cũng có bằng thạc sĩ về nước kèm theo vài kinh nghiệm bay lắc, some, gangbang, đập đá,... rồi lại đéo tìm được việc làm, ông già gửi gắm cho 1 chân làm QS ngồi văn phòng cho khỏe, nhà ở tuốt q12 xa quá nên tao vòi bà già mua 1 căn chung cư hà đô 3 tháng 2 cho gần trung tâm, vòi thêm tí nữa mua con ecosport chạy cho bắng anh bằng em, đi làm thì khỏe re vì bọn sếp chả dám làm khó tao, tao được gửi mà. giờ cứ chơi bời nhong nhong tới 30 tuổi ông bà già tìm 1 mối môn đăng hộ đối cưới là xong.
đấy tml thấy ko? đéo cần phải giàu hay nghĩ cách làm giàu chi cho cực, ba mẹ giàu là được, còn ko có ba mẹ giàu thì tìm ba mẹ vợ giàu, còn không thì cứ ra cầu sài gòn để lại đôi dép và reset hy vọng kiếp sau sẽ giàu thôi