Mày là nữ mà cương trực quá kể ra cũng dở..
Thôi tao cũng chịu không biết khuyên mày như thế nào.
Tao kể với mày chuyện của chính tao nhé. Tao có 1 mối tình đầu rất đẹp, 2 đứa rất yêu nhau cho đến khi nó đá tao đi lấy chồng. Từ đó tao thù và hận nó nhưng vẫn luôn luôn ám ảnh về nó, không làm sao mà quên được. Mọi mối quan hệ về sau tao đều ấy nó ra để so sánh, 1 kiểu so sánh trong lòng chứ không nói ra, nhiều đứa còn nói thẳng với tao :" anh có yêu em không, tại sao anh chẳng bao giờ ghen vậy, em cứ thấy anh hờ hững lãnh cảm kiểu gì ấy".
Rồi con vợ tao bây giờ, nó là đứa ông già tao mai mối và chấm làm vợ cho tao. Mai mối thì cũng đi gặp mặt, thấy nó xinh thì tao cũng tán nhưng bảo là yêu nó thì chưa phải.
Rồi ông bà già 2 bên vun vào tao cũng tặc lưỡi tiến thêm bước nữa cầu hôn nó. Lấy nó vì nó là 1 đứa hiền lành ít nói.
Thế đấy, nạt mềm buộc chặt, cách nói chuyện của nó rất nhỏ nhẹ làm tao rất khó cãi nhau với nó, cái gì không vừa ý nó cũng chỉ dỗi hờn 1 lúc rồi thôi, tao có làm lên chuyện động trời là báo nhà cả đống tiền nó cũng không đành hanh ba máu sáu cơn..nhiều khi nó giận tao lắm nhưng chỉ cần tao mò đến chỗ nó đưa ngón tay chọc chọc cái là nó cười. Mày biết không, 1 đứa con gái không cần phải giống người yêu cũ nhưng lại là người cần thiết cho cuộc sống của tao. Đến giờ thì tao vẫn nhớ đến người cũ nhưng đó chỉ là kỷ niệm đẹp chứ tao không so sánh với con vợ tao bây giờ, điều đó và vô bổ.
Mày nên có 1 buổi nói chuyện thẳng thắn với người yêu mày, dẹp bỏ những tự ái bức bối trong lòng mà thẳng thắn với nhau, xem có thể tiếp tục nữa hay chấm dứt hẳn, trong lòng còn giận tức là vẫn còn tình cảm, không thể nói chấm dứt là chấm dứt được luôn.
Chúc mày có 1 quyết định thật là đúng đắn cho cuộc đời của mày...