Cựu Trưởng ban tài chính Vingroup làm Giám đốc tài chính Masan

Chả biết mấy thằng ml đánh giá người làm tài chính thế nào cứ ra vẻ nhăng quậy xàm lol. Đối vơi người làm tài chính giỏi chính là lợi nhuận tao ra. Dù có buôn cứt vẫn phải có lãi. Còn éo có lãi lời gì. Với số vốn khổng lồ dự án khắp nơi mà lợi nhuận éo bằng HPG thì có con cặc gì để kể. Tag mấy chuyên gia củ lol vào phân tích ra vẻ hiểu biết nội tình mà ngứa giái. Đúng là mấy thằng xàm lol hóng cũng éo có não mà tiếp nhận
Bác nói về tài chính cháu nghe thử
 
Bác nói về tài chính cháu nghe thử
Bản chất éo có tiền nói đúng cũng éo ai thèm nghe đâu cháu. Nhưng không nên nói về mấy thứ mà mình hiểu hời hợt. Nghe nó chán . Với lĩnh vực tài chính ở VN là dựa vào cơ chế chứ không dựa vào tài năng. Một công ty bia rượu a dựa vào phân tích đánh giá và dự 3 năm thu hồi vốn. Nhưng nhà nước ra luật mới kiểu cấm uống rượu làm gắt. Và một a Thái lan nếm trái đắng luôn. Nên đừng phân tích tài chính ở VN. Mọi công ty thành công ở VN đều có bí mật riêng chứ không do làm tài chính giỏi
 
Chả biết mấy thằng ml đánh giá người làm tài chính thế nào cứ ra vẻ nhăng quậy xàm lol. Đối vơi người làm tài chính giỏi chính là lợi nhuận tao ra. Dù có buôn cứt vẫn phải có lãi. Còn éo có lãi lời gì. Với số vốn khổng lồ dự án khắp nơi mà lợi nhuận éo bằng HPG thì có con cặc gì để kể. Tag mấy chuyên gia củ lol vào phân tích ra vẻ hiểu biết nội tình mà ngứa giái. Đúng là mấy thằng xàm lol hóng cũng éo có não mà tiếp nhận
Người làm tài chính giỏi và lợi nhuận từ hoạt động kinh doanh của tập đoàn không có mối tương quan trọng yếu để quy kết trách nhiệm của người làm tài chính. Nếu bắt người làm tài chính giỏi phải mang lại lợi nhuận cao cho tập đoàn thì dân tài chính xáo trộn bỏ nghề, nghoẻo luôn.
Vốn dĩ trọng trách kinh doanh và doanh thu, bán hàng, lợi nhuận sẽ do ban kinh doanh đảm nhiệm. Nên những người làm kinh doanh trực tiếp trên thương trường như chiến trường, bạc cả tóc, và thay máu liên tục, và xáo trộn liên tục, vì các chỉ tiêu nó dễ bị áp, và rất khó đạt, vì nó phụ thuộc rất lớn vào thị trường. Đã dính đến bán hàng là phụ thuộc vào thị trường, bán được hàng không phải là dễ.
Vd; Trong lĩnh vực bđs, xây 1 tòa nhà căn hộ thì "về mặt tài chính", hoàn toàn có thể lập trước dự toán đầu tư, ước tính chi phí xây lắp, hoàn thiện, và thu xếp khoản tài trợ của ngân hàng cũng không khó lắm, cho dự án. Nhưng về mặt kinh doanh, ai dám đảo bảo là xây xong thì bán được. Ở trong nội thành HN, có rất nhiều tòa căn hộ xây xong từ "rất lâu rồi", nhưng hầu như không bán được căn nào! Rất nhiều người kinh doanh giỏi, vào lập các kiểu kế hoạch, tóm lại là cũng cóc bán được căn nào. Những người không phải trong ngành, thì hay bị lừa là "bán hết rồi", nhưng thật ra người trong ngành mới biết là cả tòa xây xong hết rồi, xong từ lâu rồi, chưa thanh khoản được vì không thể bán được 1 căn nào. Nhiều tòa "ế xưng ế xỉa", quỹ hàng còn ế chiếm đến 70%, thôi thì nó nằm trên nhiều phố: Trần Duy Hưng, Nguyễn Tuân, Nguyễn Văn Huyên, Mai Hắc Đế, Ngọc Hồi, Phan Trọng Tuệ, ....
Trong lĩnh vực thương mại, nhập hàng hóa về, người "làm tài chính" thu xếp tín dụng nhập khẩu, câu giờ nộp thuế, trả chậm, các kiểu,... nhưng hàng hóa máy móc thiết bị nhập về VN chưa chắc đã bán được.
Trong lĩnh vực sản xuất bia, có 1 tập đoàn lớn, đóng góp khoảng 1/3 cho ngân sách 1 tỉnh, của anh S, anh S cho làm 1 nhãn hiệu gọi là bia Đ.V. Bia này đốt khoảng vài trăm tỷ tiền quảng cáo, PR, lăng xê các kiểu, những chuyên gia tài chính đã "hoạch định" nhiều kế hoạch tài chính "sáng", ngân hàng bơm tiền cho vay như mưa, huy động rất nhiều "nhân tài bán hàng" ở các hãng bia, tiếp thị khác về làm.... Làm mãi vẫn không bán được, không bán được là do sức cạnh tranh trên thị trường chứ đâu phải lỗi của người làm tài chính. (Giờ này sập tiệm bia này. Nhà máy 10ha của anh S thì bây giờ gia công bia SG cho khỏe, khỏi lo đấu đá).
Nên để có lợi nhuận lớn cho 1 tập đoàn thì luôn có bàn tay của thị trường. Và nhân sự kinh doanh liên tục xáo trộn vì những chỉ tiêu kinh doanh rất dễ bắt lỗi.

Còn về mặt tài chính, người làm tài chính vốn dĩ rất ổn định. Những kiểm toán viên của E&Y, PWC, Deloitte, KPMG thì nếu nghỉ từ 1 cty thì cứ loanh quanh lĩnh vực tài chính. Những kế toán trưởng, CFO nghỉ từ 1 công ty này thì sang công ty khác vẫn làm về tài chính... Người làm tài chính nó cần thâm niên, gắn bó với ngành đó thì như cái nghiệp cả đời. Nên nhân sự tài chính thì ít xáo trộn và ít thay đổi hơn nhân sự kinh doanh, vì làm tài chính nó ít bị bắt lỗi bởi các chỉ tiêu KPI như kinh doanh.
Ở một số tập đoàn, thì "head" về tài chính phải lo cơ bản là mấy việc: Trên website tuyển dụng thì nói dông dài đủ thứ linh tinh, nghe trừu tượng, nên nói luôn vào việc cho nhanh: Người làm tài chính xử lý một số vấn đề chuyên ngành:
- "Xử lý số liệu" các báo cáo tài chính cho sạch đẹp để tăng điểm tín dụng, để ngân hàng dễ tăng hạn mức cho vay, kéo dài thời gian vay, giảm lãi cho vay,....
- Đối ngoại với "ngân hàng" để sao cho nhiều ngân hàng cho vay.
- Lên phương án thu nợ. vd: ban kinh doanh mang hàng đi ký gửi, rồi thất thoát, hàng hóa "tẩu đâu mất", rồi ban kinh doanh giải thể, nhân sự kinh doanh như chim vỡ tổ, thì CFO và kế toán trưởng cùng "sếp" thống kê thiệt hại và lên danh sách con nợ để tìm phương án đòi tiền.
- Cân đối số liệu đầu vào, đầu ra, trong bảng, ngoài bảng, sao cho giảm tối đa số thuế phí phải nộp trên tất cả các mặt trận. Các đầu vào nào không đủ "chứng từ" thì cần phải đi lo "chứng từ" hợp lệ cho đủ để mà còn kê khai.
- Xử lý số liệu để che mắt các kiểm toán viên. Có 1 tập đoàn rất to về "nghỉ dưỡng", TI tiền gửi chỉ có lèo tèo chục tỷ, nhưng yêu cầu "bức thiết" là cần xác nhận 300 tỷ trong tài khoản (phục vụ kiểm toán hoặc phục vụ chứng minh năng lực nhà thầu). Nếu để tiền tại quỹ thì kiểm toán họ yêu cầu kiểm quỹ ngay, "Lộ" bài. Nên phải để TK ở ngân hàng, vì kiểm toán viên họ sẽ yêu cầu ngân hàng xác nhận bằng văn bản số dư, nên thị trường tài chính cứ đến gần ngày 30/06 và 31/12 là nháo nhác đi thuê tiền qua đêm để nó tồn dư tại TK, để cho đủ điều kiện. Các tập đoàn, các công ty niêm yết, doanh nghiệp FDI, đều phải báo cáo kiểm toán bán niên và báo cáo cuối năm. Nên cứ đến sát ngày là cả thị trường "vay tiền" của nhau đảo như đèn cù. Trở lại cái tập đoàn kia, "CFO" sẽ đi "thu xếp" để ngân hàng xác nhận cho cái số dư 300 tỷ trên TK, còn đương nhiên đó không phải là tiền của doanh nghiệp.
- Khi doanh nghiệp đi đấu giá, đấu thầu, muốn được trúng đấu giá, đấu thầu, thì CFO và kế toán trưởng đi lo sao cho nhà thầu "đủ năng lực tài chính". Thu xếp sao cho công ty chỉ có vài chục tỷ tiền mặt, nhưng có "xác nhận năng lực 2.000 tỷ" để đi làm dự án 10.000 tỷ.
- Đi lo dòng tiền để lấy chỗ nọ lấp chỗ kia, rút chỗ nọ vá chỗ kia, vì đa số các "tập đoàn" đa ngành ở VN thủng lung tung, nên cả năm phải đi lo để "vá". Vd: 1 tập đoàn lớn, sở hữu quỹ đất ở 1 cái đảo nổi tiếng cách HN 2h lái xe. Khi dòng tiền kinh doanh bị thiếu, thì "CFO" rồi kết toán trưởng phải đi lo "vay lãi ngày", cứ vay 50 tỷ thì phải trả lãi 50x2trVND/ngày = 100tr/ngày để trả lãi. Vay từ tín dụng đen, tín dụng đỏ, tín dụng vàng...vay tứ phương, để mang về "lo việc" cho chủ tịch tập đoàn.
- Phân bổ nguồn tiền vào ra cho các công ty thành viên, công ty liên kết...
- Làm việc với các quỹ đầu tư, các nơi có thể có "nhà tài trợ" để chim mồi câu tiền về cho tập đoàn.
- Trước trong và sau khi triển khai dự án thì tính toán "rút tiền" cho "sếp", gửi sân sau, sân trước, sao cho chia miếng bánh cho nhiều cổ đông, nhiều trái chủ, vì ai cũng muốn ăn nhiều hơn các "cổ đông khác", ăn riêng, ăn một mình,...Nên điều phối tiền bạc kín đáo, sạch sẽ, khó truy vết. Với các công ty đã IPO thì làm sao báo cáo lãi vừa đẹp số, nhưng tiền chia và rút ra thật nhiều theo yêu cầu của HĐQT. Nếu công ty lỗ thì làm sao nhìn trên bảng thì số nó đừng lỗ, mà từ lỗ thật phải chuyển thành lãi giả, vì nếu lỗ thì cổ phiếu mất giá, thì giảm giá trị tài sản đảm bảo. Nếu công ty FDI cần chuyển giá, thì làm sao nó đang lãi nhiều, phải chuyển nó thành lỗ, để gửi tiền về "mẫu quốc", hoặc đảo tiền thì các doanh nghiệp FDI trong cùng hệ sinh thái.
- tư vấn "đầu tư tài chính" xem đầu tư thế nào lãi càng nhiều càng tốt, mà bỏ càng ít tiền tươi càng tốt, và thu tiền thật càng nhanh càng tốt cho HĐQT.
- Sắp xếp quân xanh, quân đỏ. Cái này người không làm thực tế thì sẽ không biết được. Trên thị trường chứng khoán Việt Nam, có cực kỳ nhiều công ty "hoàn toàn chẳng có giá trị gì", nó là 1 công ty trong hệ sinh thái của 1 tập đoàn được mông má làm đẹp sổ sách để cho lên sàn thu hút vốn, huy động trái phiếu mang về cho tập đoàn, còn nó gánh doanh thu là gánh "hộ" cho các công ty khác, như là giữ hộ "trứng" của họ hàng. Nhưng nó không có 1 tý giá trị gì, vì cái "gốc" của vấn đề là 1 công ty khác trong tập đoàn sẽ cho "chủ tịch" giữ. Nói thế này: Chủ tịch giữ quân Át (không niêm yết), còn thí tốt cho 1 quân tép riu nhưng sổ sách cực đẹp lên sàn để huy động tiền, huy động về thì nó sẽ chuyển tiền qua quân Át kia. Và quân Át kia bơm doanh thu cho công ty trên sàn. Nên nhiều công ty trên sàn, thật ra chỉ là cái vỏ, ruột của nó "hoàn toàn không phải ở trên sàn". Chủ tịch ở "nơi xa" mà rút ruột, thì công ty trên sàn vỡ vỏ, về mo luôn.
- Còn mấy cái khái niệm "hoạch định chiến lược tài chính" thì nó quá vĩ mô, và nó hơi trừu tượng. Vốn dĩ nhiều tập đoàn ở VN còn đang phải lo tiền chạy ăn từng bữa, đang ở thế cưỡi lên lưng hổ, sống qua ngày đoạn tháng, những kế hoạch nhìn thì chỉ đến 1 năm là hết đạn. Thì trong lĩnh vực tài chính ở VN, lấy đâu ra kế hoạch 5 năm, kế hoạch 10 năm như con đường xây dựng CNXH vĩ đại. Tầm nhìn của hầu hết các ông chủ tập đoàn ở VN cũng chỉ nhìn trước được vài năm, thì người làm tài chính đi bên cạnh cũng chỉ chạy việc theo các đầu mục vài năm đó.

Còn vấn đề so sánh anh V và anh L (HPG) nó khác nhau: HPG kinh doanh trong 1 ngành hẹp. Bỏ qua mấy cái mảng trứng gà, thịt bò, bđs của họ đóng góp tỷ trọng rất nhỏ. 80% doanh thu và lợi nhuận của họ là từ ngành thép. tỷ suất lợi nhuận gộp từ mảng lõi: (kinh doanh thép) trong giai đoạn "đột phá" mấy năm qua trung bình là 26%/doanh thu (Mà trong điều kiện thông thường của nền kinh tế thì nó chỉ khoảng 16%/doanh thu). Làm thép là 1 ngành hẹp. Sở dĩ lợi nhuận tăng đột biến trong 4 năm qua là 2 nguyên nhân:
- Mấy năm qua TQ cắt giảm đầu tư tràn lan vào làm thép vì nhiều nhà máy thép ô nhiễm môi trường, khiến khan hiếm cung thép.
- Covid làm gián đoạn nguồn cung quốc tế. Thiếu thép cả trong nước và khu vực. Đây gọi là thế nước lên bèo lên. Sán xuất thép là 1 ngành cần đầu tư tài sản cố định với trị giá lớn để đạt hiệu suất theo quy mô. thật ra sản lượng thép 8tr tấn/năm của HPG thì chỉ bằng 1/5 các tập đoàn thép lớn của Đức, Nhật, Hàn, và TQ. Và thép của HPG thì vẫn còn rất xa để đạt đến chất lượng như thép Đức, thép Nhật, nên chủ yếu đi các nước "đang phát triển" để làm thép xây dựng, chứ chưa phải là công nghệ cao. Trong điều kiện kinh tế bình thường, thì lợi nhuận làm thép nó không đột phá. Nhờ "thiên thời" nên giai đoạn 2017-2022 phất lên nhanh. Nhưng như vậy cũng chưa phải là hay, kinh doanh 1 ngành nó luôn có tính chu kỳ, vài năm được mùa thì kiếm mỗi năm cả tỷ USD, nhưng sẽ (và chắc chắn sẽ có lúc) có năm mất mùa, thì lúc đó lại húp tô súp bình dân. Nên nếu cắm cúi hỳ hục làm 1 ngành có ưu điểm và nhược điểm của nó.
Anh L hưởng lợi nhuận lớn về thép trong mấy năm qua, do "lộc giời".
Làm thép nó không hề khó về công nghệ, cũng không khó về quỹ đất. Nhưng vì sao mà ở VN những ông làm thép không thành công bằng anh L.
Nói luôn cho nhanh. Thật ra ở VN 20 năm trước có rất nhiều đại gia thép, có nhiều đại gia nắm cả trăm triệu USD tiền mặt từ thép từ những năm 1995-2000 (những năm đó thì HP của anh L làm gì có tên tuổi gì, anh L lúc đó mới tập tọe vào ngành). Nhưng vấn đề là nhiều đại gia thép của VN đời đầu cứ máu me cờ bạc, gái gú, hàng tuần đi chuyên cơ đem tiền đi Macau, đi HK, đi Singapore đánh bạc "hàng tuần", thép là ngành sx cơ bản và cổ điển, họ giàu sớm quá, từ đầu những năm 1995-2002, nên không chịu làm ăn gì, ông chủ tập đoàn suốt ngày đi lo chơi gái, cờ bạc, tiêu xài. Nên lỡ mất thời cơ. Rồi nhiều ông cứ áp đặt văn hóa gia đình vào tập đoàn làm tập đoàn không đi lên được. Còn các ông thép nhà nước thì chẳng đoái hoài kinh doanh, toàn xâu xé xúc tiền ra tiêu, hốt của nhà nước đẩy ra công ty sân sau chấm mút, dự án thép mà Tàu tài trợ thì chi trong chi ngoài, nên không hoàn thiện để đi vào sx nâng cao được. Nên thị trường thép bị phân tán, nát như tương. Anh L thì căn cơ, tiết kiệm, chịu khó, bền bỉ, kiên trì, nên cứ xây dựng từ từ cái cơ ngơi HP rồi đi lên dần dần, không nóng vội, không đốt cháy giai đoạn, và anh L là người không ôm đồm công việc, không tham công tiếc việc, nên anh làm từ tốn, chơi từ tốn, nên cứ thong thả sống. Thép nó lên giá nhiều thì lãi nhiều, giá nó lên ít thì lãi ít. Hệ thống kiểu đó nó có tính ổn định cao.
1619175002-hoa-phat-mtdt.jpg


Còn mình đánh giá anh V ở tầm cao hơn anh L (mặc dù lợi nhuận anh L kiếm ra mỗi năm trong mấy năm gần đây nhìn thì thấy nhiều, cả tỷ USD mỗi năm). Vì ở quy mô đa ngành, anh V phải xử lý nhiều bài toán khó hơn rất nhiều, ở nhiều mảng khó hơn rất nhiều. Chỉ riêng mảng BĐS để triển khai khoảng chục dự án "đồng thời", mỗi dự án quy mô tầm vài trăm đến gần nghìn ha nó đòi hỏi thủ tục và chi phí khó hơn đi xây 1 cái tổ hợp nhà máy thép nhiều lần. Đó mới là tính riêng mảng BĐS, anh V phải xử lý khối lượng thông tin, công việc, và sự đan xen chồng chéo giữa nhiều lĩnh vực mà nó không liên quan đến nhau mấy (BĐS, ô tô, y tế, giáo dục, công nghệ, ....) . Nên anh V vất vả hơn anh L nhiều lần. Giả sử anh V muốn làm thép, thì nếu bơm cho anh V 2 tỷ USD để làm thép thì anh V làm được luôn cả liên hợp sản xuất chỉ trong thời gian đảm bảo là "ngắn kỷ lục" xây xong nhà máy. Nhưng nếu anh L làm bđs, bơm cho anh L 2 tỷ USD chắc chắn anh L cũng không làm được dự án sang, xanh, sạch, đẹp, văn minh, kỷ luật, lịch sự, và tiến độ nhanh gọn như chung cư của anh V (Để so sánh thực tế thì trong chục năm qua anh L có cho đầu tư 2 cái tổ hợp chung cư ở HN đó (các dự án còn lại ở tận Quảng Ngãi, Cần Thơ thì anh L xí đất chờ "thập kỷ tiếp theo" chứ cứ tiến độ chạy phát triển đầu tư rùa bò đến mùa quýt mới xây dựng hoàn chỉnh được 1 khu đô thị). Cả 2 cái chung cư "cao cấp "của anh L đầu tư nó nát như tương bần, dân kêu ca ầm ĩ, bên ngoài thì nhộn nhạo, lộn xộn, xe ôm, ị bậy, tè bậy đầy xung quanh tường bao, bảo vệ hống hách, hàng nước chè, mắm tôm bún đậu, nước mía ngồi lấn chiếm la liệt vỉa hè, ô tô lổn nhổn,... nhìn không văn minh và so sánh được về đẳng cấp so với các tổ hợp chung cư mà anh V làm). Anh V làm bđs, với 1 dự án 200ha thì anh V làm thủ tục chỉ cần trong khoảng 2 năm, và trong 2 năm tiếp theo là xây dựng hoàn chỉnh 'gần như xong hết". Còn với 1 dự án cũng vài trăm ha đó (ở Quảng Ngãi, ở Cần Thơ,...) anh L xí đất mấy năm qua, đi đi lại lại, vòng vèo mãi, còn chưa xong về pháp lý, mà từ pháp lý đến xây dựng hoàn chỉnh, với tốc độ đó, thì đến mùa quýt. Còn anh V thì chẳng qua là anh không thích thép và không muốn làm thép. Chứ nếu anh V không làm ô tô mà quyết làm thép, mình chắc chắn anh V có thể lấy cả nghìn ha và làm cả tổ hợp gang thép xây dựng lên với tiến độ quyết liệt và thần tốc còn nhanh gấp đôi anh L.
 
Sửa lần cuối:
Mình rất thích T. viết về ô tô, nhất là ô tô chạy bằng nhiên liệu hóa thạch. Nhưng khoảng vài ba tuần gần đây bạn đá-lấn sang sân tài chính-ngân hàng hơi nhiều :-) . Thú thực mình không nghĩ trên Xamvn này lại có người rành về kỹ thuật ô tô, biết sâu về BĐS như T, đọc các post(s) dạo trước rất thú vị. Nhưng từ khi T trình bày thêm mấy môn kế toán, thẩm định dự án điện mặt trời/gió thì thấy bắt đầu hơi lan man nhưng vì mình mù tịt (điện) hoặc cho rằng ở tầm lãnh đạo thì chỉ biết về hướng xử lý thôi (chứng từ kế toán) nên chỉ lướt qua. Tuy nhiên khi bạn đá sang sân tài chính doanh nghiệp, ngân hàng thì mình phải nói rất chân thành là bạn không phải là người có-nghề, thông tin bạn có không chính xác nên các post(s) bạn viết về chủ đề (mở rộng) này rất dở. Tài chính doanh nghiệp, Ngân hàng, Luật, Thầy thuốc là những nghề mà nếu người ngoại đạo bàn-luận về chuyên môn thì sẽ lộ gót chân Asin ra ngay, bạn ạ.

Trong post ở đường link này https://xamvn.com/threads/xe-vinfast-niem-tin-hay-som-no-chong-tan.397749/page-45 bạn nhầm lẫn 2 khái niệm "chuyển ngân lậu qua nước nào" với "nếu bị truy nã thì chạy đến nước nào để tránh bị dẫn độ". Mấy nhân vật bạn viết tắt mình biên đủ tên luôn nhé, có cần mình post lên đây Kết luận điều tra không? Anh Trần Bắc Hà (hỗn danh là Mận, ai làm ở BIDV sẽ biết nick này) về hưu sang Laos sống, chưa kịp chạy sang SIN đã được dẫn độ về HAN. Bạn Trần Đại Vũ (nhôm) bay DAD-SIN và bị cơ quan quản lý di trú SIN giữ lại khi định chạy đường bộ từ SIN sang Malaysia bằng hộ chiếu Antigua & Barbudan chứ không phải hộ chiếu Việt Nam. Phan Sào Nam và Nguyễn Văn Dương chuyển tiền sang SIN mua căn hộ và có gửi một ít ở ngân hàng, mình có chứng từ chuyển tiền đây; nói luôn là Nam+Dương vẫn còn khá $, đã kịp chuyển đến 1 nước khác trước khi KT. Mình cũng nói luôn chỗ dở: bạn có biết tại sao các anh Vũ "nhôm", Út "bộ trưởng" gặp đại hạn không dù đều biết trước: $ của họ nằm hết ở các dự án tại VN, và không ai đoán được lại có cái ngày 21/9/2018. SIN thì đúng không phải là xuất phát điểm của các công nghệ nguồn, công nghệ lõi như anh nhận định; NHƯNG SIN là một trong những trung tâm tài chính, thương mại của thế giới nên gần như tất cả các Cty trong Fortune 500 đều đặt văn phòng tại đây. Chắc anh quá rành với hoạt động Xuất nhập khẩu thì The Seller thường có business registration address KHÁC với Country of origin của hàng hóa; NÊN việc kiểm/điều tra bằng cách mua cái vé khứ hồi bay chặng HAN/DAD/SGN-SIN sẽ chẳng lần ra được manh mối gì đâu. Ví dụ luôn nhé: trước khi Việt Nam có 2 cái nhà máy lọc dầu thì gần như 100% xăng, Jet A1, diesel, mazut Petrolimex, SaigonPetro… đều mua qua mấy Cty thương mại có trụ sở đặt ở SIN, trong khi hàng thực tế thì đều do các nhà máy lọc dầu ở các nước khác (không phải ở khu hóa dầu Jurong đâu) sản xuất. Cái mình gọi là logistics để xử lý ấy nó mơ hồ đến mức dân trong ngành còn khó hiểu, đại để như cái gọi là “hoa hồng chữ ký” trong các hợp đồng thăm dò dầu khí ấy; để ở mức vừa-phải thì nó là công cụ trên cả tuyệt vời. Mình đi làm cũng hai chục năm có lẻ, phải nói thẳng thắn là mình nghĩ anh hơi ba-hoa ở đoạn “ Ở châu Âu thì trung chuyển qua TK Thụy Sĩ hoặc Malta. Ở châu Mỹ thì trung chuyển qua TK ở Bahamas. Anh V muốn chuyển vài trăm triệu đi Ukcraina, Latvia, Litvia và bắn qua TK để sang "đầu tư" ở mấy nước đó …” trong post này https://xamvn.com/threads/xe-vinfast-niem-tin-hay-som-no-chong-tan.397749/page-42#post-7617910 vì việc chuyển ngoại hệ qua ngân hàng từ nước này sang nước kia bị kiểm soát bởi rất nhiều control points cả cơ quan giám sát/quản lý, cả bởi chính các ngân hàng vì mức phạt dành cho hành vi chuyển tiền bẩn (vô phúc lại là tiền liên quan đến các tổ chức khủng bố) nó rất kinh khủng, sợ nhất là bị cộng đồng doanh nghiệp tẩy chay không giao dịch nữa. Lại ví dụ cho sinh động: ở Việt Nam này, ngày nào mà có vài ba cái L/C tầm dăm bảy chục triệu đô Mỹ/cái due thanh toán là gần như tất cả anh em làm mảng Fx đều biết ngay bởi tỷ giá nhảy tưng tưng.

Đoạn quoted bên trên mình cũng viết đủ tên Sovico luôn, mình không lạ gì anh chị Hùng-Thảo, Thuận trợ lý anh Hùng mình có thể gọi bất cứ lúc nào, và đều phải nghe máy cả. Ở 25bis Nguyễn Thị Minh Khai Q1 mọi người thường trang trọng gọi là Dr. Thanh Hùng và Madame Thảo còn bọn mình thì thích dùng cái tên dân-dã "cô giáo" hơn. Không biết bạn đã có dịp nào ăn sáng với Dr và Mdm trên lầu ở 25bis chưa? Nhân tiện tặng luôn bạn 1 cái tin là trong thời gian rất ngắn nữa thì khu đất góc Phan Bội Châu vs Lý Thường Kiệt, đối diện Pacific Palace ấy trước đây là trụ sở UNDP ấy sẽ được xây thành 9 tầng, cái biệt thự Pháp cổ giữ nguyên để làm đại bản doanh miền Bắc cho cả nhóm Sovico-HDBank-VietJetAir kiêm luôn nhà nghỉ cho anh chị mỗi khi kinh lý Bắc Hà. Để mình tìm lại cái giấy mời dự đêm nhạc của Mdm tại Nhà hát Thành phố với đề nghị trang phục màu tím hoặc hồng dịp cuối 2018 nhé, có bút tích của Mdm mời bọn mình đi xem, vì thấy cái yêu cầu trang phục nó buồn-cười quá nên mình chụp lại lúc nào buồn thì lại cười cho vui thôi. Nói nốt: tỷ phú đéo gì mà keo kiệt vãi, đấy là nhận xét của cận vệ anh Bảy nhé chứ không phải của mình. Tết năm rồi thấy thằng đệ của anh chị (Phó Tổng HDB) với đứa trợ lý ngồi đợi vêu mặt ở cổng cái nhà màu trắng gần Bách Thảo chờ đến lượt trong khi thiên hạ thông-chốt ầm ầm chúc Tết lờ-đờ, đủ biết tầm anh/chị chỉ cáo mượn oai hùm anh Bảy thôi. Sovico làm ĐẾCH gì có CFO hả bạn, nói tào lao thằng @vanchamngoan nó cười cho. Trên Xamvn này nó là thằng rành về Tài chính doanh nghiệp số 2 đấy (số 1 là ai mình không biết). Cũng lại nói nốt tí chỗ dở, mọi người chửi Mdm vụ trao tặng cả trăm triệu Bảng cho trường Oxford nhân chuyến đi UK với anh Ajinomoto vừa rồi mà sao không tài trợ cho Đại học quốc nội. Xin thưa: cái trường Đại học Hòa Bình ở số 8 Bùi Xuân Phái trong Mỹ đình 2 dưới mạn Từ Liêm Hà Nội là trường của cô-giáo Thảo đấy.

Ngứa tay biên mấy dòng. Vẫn nợ bạn cái hẹn cafe từ hồi tháng 7/2021, chả biết đến lúc nào hết dịch. Nói thực là mình thấy hơi ngượng khi T. nhận xét “Bác 12h đó là cao nhân trình độ cao đó. Đọc cách bác ấy viết là biết trình bác ấy rất cao. Tầm "siêu đại kiện tướng" về tài chính đấy.” Về trình độ văn hóa, mình chỉ ở mức sạch nước cản nếu phải làm một cái nghiên cứu gì đó; về món tài chính thì mình ở trên mức trung bình so với anh em trong nghề, có cái gì đó nghe hay-ho hơn chăng thì do mình đá cả 2 sân là ngân hàng thương mại + tài chính doanh nghiệp nên có nhiều thông tin thực tế. Tầm “siêu” phải dành cho một số clients của mình, các ông anh ấy ra đề, mình chỉ là người hiện thực hóa – đại loại cũng giống như Thiên Lôi chỉ đâu đánh đấy thôi.
Bác 12h là người am hiểu và có trình độ rất cao về mảng tài chính, nghe network bác nói là biết bác xử lý "nhiều việc to", cho các "soái to".
Về vai trò của CFO, ý em muốn nói là trong các tập đoàn có tính holdings, vd như tập đoàn T, của anh NTC, anh là trùm kinh doanh máy công trình tại VN, và mở cả chuỗi phân phối ô tô cho mấy hãng tại VN, anh C này là trùm đến cỡ là: Ở VN chỉ có dưới chục người có thể "xin cấp phép mở hãng hàng không", Anh C có giấy phép máy bay từ đời đầu, nhưng CFO tính đi tính lại không lãi nên anh không làm, đóng cửa mảng hàng không. Còn Vietjetair ban đầu vốn dĩ chị Thảo không xin được cấp phép, để có giấy phép bay, là chị Thảo phải nhờ anh C này thu xếp giấy phép rồi chuyển nhượng lại cho chị Thảo (Vì có những lúc chị Thảo chán vì thủ tục thành lập cái Vietjetair dài và khó đến mức giữa cuộc họp còn nói: "Thế bây giờ các ông bà tư vấn xem có nên làm nữa hay bỏ thôi?" (Ông CFO ở cái tập đoàn T của anh C này, vài năm trước, là ông H, cái tập đoàn này ngoài thị trường thì chẳng ai biết, vì anh C kín tiếng, nhưng cái tập đoàn này ngấm ngầm nắm cổ phần trong cả mấy ngân hàng TMCP). Với 1 tập đoàn kiểu holdings, thì luôn có 1 người, gọi là CFO hay gọi là gì cũng được, chịu trách nhiệm thu xếp vốn, dòng tiền, giải ngân đầu tư vào các công ty con, công ty liên kết.... Nên "oai lắm". Ông CFO của tập đoàn C đi đến đâu là các công ty "tiếp nhận vốn" sợ như cọp. Điều đó là dễ hiểu vì người nắm giữ khâu "giải ngân tiền", "tư vấn tăng hay giảm cung tiền vào 1 cty" có "vai trò to lớn" mà tất cả ban bệ công ty tiếp nhận đầu tư đều hóng, vì ai cũng "khát tiền".

Còn về Singapore thì em không có thiện cảm lắm với Singapore, có lẽ vì thế hệ "đời đầu" ở VN hay "gửi " ở Singapore, nhưng em thấy "gửi" đi Singapore nhiều vấn đề quá, mà lịch sử đang thay đổi, em hay thích "gửi" đi xa hơn, vd đây là lệnh em cho "bay" đi Cameroon luôn, cho "xa".
1640277594886.png

Ý kiến của em về Singapore là:
Singapore là quốc gia trung chuyển. Mà các nước trong khu vực ĐNA thì toàn tham nhũng (muốn vào đầu tư ở Philippines, thì qua tay tập đoàn Ayala họ là "cánh tay nối dài" của các quan chức nhà nước, muốn vào đầu tư ở Mianmar bây giờ, nếu không qua Thống tướng Myanmar Min Aung Hlaing thì không xong, muốn vào Campuchia, thì phải qua ba ông con trai nắm giữ trọng trách quốc gia: Manet, Manith và Many (nơi Thủ tướng Hun Sen và phu nhân Bun Rany "gửi gắm"),...Nên các tập đoàn Fortune 500 đặt công ty con thương mại ở Singapore để cung cấp hàng hóa dịch vụ vào Đông Nam Á, và cái công ty ở Singapore điều phối dòng tiền từ các nước ĐNA sẽ qua cửa Singapore, rồi "chia năm xẻ bảy", đi các nơi theo "thỏa thuận". Nhưng VN thì không ăn được ở Singapore, vì một là Singapore có quy mô nhỏ, ở đó có muốn rút ra mua bđs (1 căn hộ ở Singapore khoảng 1tr USD/căn, 1 biệt thự ở Singapore khoảng 10tr USD/căn) cũng không mua được nhiều, vì chính phủ Singapore chống đầu cơ nhà. Ngay cả anh Q. (FL...) và bầu Đ. (HA...) thì cũng chỉ sở hữu 1 căn ở Sing là cùng. Để tiền ở Singapore thì người ở VN "kiểu gì" cũng biết được trong TK có bao nhiêu tiền, rồi sẽ có cách cử "đoàn công tác sang phối hợp làm việc", lại thu hồi hế lại. Singapore có ảnh hưởng của giới Hoa Kiều ở Singapore rất lớn, và áp đảo, nên họ luôn nắm được bài các doanh nghiệp VN đang diễn, và giới chức Singapore chẳng ra tư bản, cũng chẳng ra XHCN, họ cũng thỏa hiệp tương hỗ. Nên hay lộ bài. VN lại có thỏa thuận tương trợ tư pháp trong khối ASEAN, nên em nghĩ cứ loay hoay quanh mấy nước ASEAN không "tối ưu" lắm. Nếu đi xa hơn thì thấy "chắc cú hơn". Đi xa thì còn ai nhòm ngó gì nữa. Mấy năm qua nhiều anh ngã ngựa thấy toàn qua ngả Singapore. Còn vụ TXT anh đi qua ngả Thổ Nhĩ Kỳ đến Đ là cực kỳ tối ưu, chỉ là anh hám gái nên chết vì gái. Chứ các ông anh khác đi Đức, mà kín, đừng lộ liễu om xòm, thì giờ vẫn thấy sống chơi nhăn răng bên Đ. Còn các ông anh cứ loay hoay "Singapore", em thấy đội VN sang "bốc" về hết.
 
Sửa lần cuối:
Với số vốn khổng lồ dự án khắp nơi mà lợi nhuận éo bằng HPG thì có con cặc gì để kể. Tag mấy chuyên gia củ lol vào phân tích ra vẻ hiểu biết nội tình mà ngứa giái. Đúng là mấy thằng xàm lol hóng cũng éo có não mà tiếp nhận
Ngành thép là ngành sx cơ bản, truyền thống, với công nghệ và kỹ thuật của HPG thì cũng không có gì thần bí cao siêu cả. Anh L thành công vì là bối cảnh khi các bậc tiền bối về thép ăn chơi, tán gia bại sản, các ông làm thép toàn đam mê cờ bạc, gái gú, những ông như thép VL mà ở những năm tháng đỉnh cao, mỗi tuần đánh bạc mất 2-3tr USD, không tu chí làm ăn, thì anh L rất tu chí làm ăn, rất căn cơ, rất tiết kiệm, rất tỷ mỷ. Điểm nổi bật ở HPG là "cực kỳ tiết kiệm". Vd: Lương tổng giám đốc HPG trong nhiều năm thì loanh quanh có 80tr/tháng giai đoạn 2010-2016, sau đó thì có tăng hơn tý nhưng cũng chỉ hơn 120tr/tháng!!! Ở nhà máy của HPG mà công nhân tai nạn lao động, cụt tay cụt chân, thì cũng chỉ nhận hỗ trợ "mức tối thiểu", không có gì là hậu hĩnh.

Còn anh V phải chiến đấu ở lĩnh vực mà sự "cần cù", "tu chí", "tiết kiệm", "căn cơ" chẳng có ý nghĩa gì. Ở các lĩnh vực như BĐS của anh V, phải dùng toàn các chiêu đỉnh cao của đỉnh cao của các áp phe chính trị để thành công (trong lĩnh vực BĐS). Còn trong lĩnh vực ô tô thì kể cả 'cần cù", + "tu chí" + "căn cơ" + "tiết kiệm" + áp phe chính trị cũng không giải quyết được gì, không đảm bảo được thành công. Ô tô nó lại còn ở lĩnh vực còn khó hơn cả BĐS nữa. Nên chiến trường anh V đấu là "ngoại hạng". Ngoài anh V ra thì chẳng ai ở VN dám làm ô tô. Ở chiến trường đó, nếu mà thắng là quá giỏi, còn thua thì là bình thường.
 
Bác 12h là người am hiểu và có trình độ rất cao về mảng tài chính, nghe network bác nói là biết bác xử lý "nhiều việc to", cho các "soái to".
Về vai trò của CFO, ý em muốn nói là trong các tập đoàn có tính holdings, vd như tập đoàn T, của anh NTC, anh là trùm kinh doanh máy công trình tại VN, và mở cả chuỗi phân phối ô tô cho mấy hãng tại VN, anh C này là trùm đến cỡ là: Ở VN chỉ có dưới chục người có thể "xin cấp phép mở hãng hàng không", Anh C có giấy phép máy bay từ đời đầu, nhưng CFO tính đi tính lại không lãi nên anh không làm, đóng cửa mảng hàng không. Còn Vietjetair ban đầu vốn dĩ chị Thảo không xin được cấp phép, để có giấy phép bay, là chị Thảo phải nhờ anh C này thu xếp giấy phép rồi chuyển nhượng lại cho chị Thảo (Vì có những lúc chị Thảo chán vì thủ tục thành lập cái Vietjetair dài và khó đến mức giữa cuộc họp còn nói: "Thế bây giờ các ông bà tư vấn xem có nên làm nữa hay bỏ thôi?" (Ông CFO ở cái tập đoàn T của anh C này, vài năm trước, là ông H, cái tập đoàn này ngoài thị trường thì chẳng ai biết, vì anh C kín tiếng, nhưng cái tập đoàn này ngấm ngầm nắm cổ phần trong cả mấy ngân hàng TMCP). Với 1 tập đoàn kiểu holdings, thì luôn có 1 người, gọi là CFO hay gọi là gì cũng được, chịu trách nhiệm thu xếp vốn, dòng tiền, giải ngân đầu tư vào các công ty con, công ty liên kết.... Nên "oai lắm". Ông CFO của tập đoàn C đi đến đâu là các công ty "tiếp nhận vốn" sợ như cọp. Điều đó là dễ hiểu vì người nắm giữ khâu "giải ngân tiền", "tư vấn tăng hay giảm cung tiền vào 1 cty" có "vai trò to lớn" mà tất cả ban bệ công ty tiếp nhận đầu tư đều hóng, vì ai cũng "khát tiền".

Còn về Singapore thì em không có thiện cảm lắm với Singapore, có lẽ vì thế hệ "đời đầu" ở VN hay "gửi " ở Singapore, nhưng em thấy "gửi" đi Singapore nhiều vấn đề quá, mà lịch sử đang thay đổi, em hay thích "gửi" đi xa hơn, vd đây là lệnh em cho "bay" đi Cameroon luôn, cho "xa".

Ý kiến của em về Singapore là:
Singapore là quốc gia trung chuyển. Mà các nước trong khu vực ĐNA thì toàn tham nhũng (muốn vào đầu tư ở Philippines, thì qua tay tập đoàn Ayala họ là "cánh tay nối dài" của các quan chức nhà nước, muốn vào đầu tư ở Mianmar bây giờ, nếu không qua Thống tướng Myanmar Min Aung Hlaing thì không xong, muốn vào Campuchia, thì phải qua ba ông con trai nắm giữ trọng trách quốc gia: Manet, Manith và Many (nơi Thủ tướng Hun Sen và phu nhân Bun Rany "gửi gắm"),...Nên các tập đoàn Fortune 500 đặt công ty con thương mại ở Singapore để cung cấp hàng hóa dịch vụ vào Đông Nam Á, và cái công ty ở Singapore điều phối dòng tiền từ các nước ĐNA sẽ qua cửa Singapore, rồi "chia năm xẻ bảy", đi các nơi theo "thỏa thuận". Nhưng VN thì không ăn được ở Singapore, vì một là Singapore có quy mô nhỏ, ở đó có muốn rút ra mua bđs (1 căn hộ ở Singapore khoảng 1tr USD/căn, 1 biệt thự ở Singapore khoảng 10tr USD/căn) cũng không mua được nhiều, vì chính phủ Singapore chống đầu cơ nhà. Ngay cả anh Q. (FL...) và bầu Đ. (HA...) thì cũng chỉ sở hữu 1 căn ở Sing là cùng. Để tiền ở Singapore thì người ở VN "kiểu gì" cũng biết được trong TK có bao nhiêu tiền, rồi sẽ có cách cử "đoàn công tác sang phối hợp làm việc", lại thu hồi hế lại. Singapore có ảnh hưởng của giới Hoa Kiều ở Singapore rất lớn, và áp đảo, nên họ luôn nắm được bài các doanh nghiệp VN đang diễn, và giới chức Singapore chẳng ra tư bản, cũng chẳng ra XHCN, họ cũng thỏa hiệp tương hỗ. Nên hay lộ bài. VN lại có thỏa thuận tương trợ tư pháp trong khối ASEAN, nên em nghĩ cứ loay hoay quanh mấy nước ASEAN không "tối ưu" lắm. Nếu đi xa hơn thì thấy "chắc cú hơn". Đi xa thì còn ai nhòm ngó gì nữa. Mấy năm qua nhiều anh ngã ngựa thấy toàn qua ngả Singapore. Còn vụ TXT anh đi qua ngả Thổ Nhĩ Kỳ đến Đ là cực kỳ tối ưu, chỉ là anh hám gái nên chết vì gái. Chứ các ông anh khác đi Đức, mà kín, đừng lộ liễu om xòm, thì giờ vẫn thấy sống chơi nhăn răng bên Đ. Còn các ông anh cứ loay hoay "Singapore", em thấy đội VN sang "bốc" về hết.
Vụ chị Thảo làm cái bay-là-biết-ngay cũng không khác lắm vụ chị nhận DAB. Người ngoài sẽ bảo nhà này điên, tự nhiên ôm cái đống rác thải của lão Bình để lại. Nhưng mấy ai biết cổ đông chính của DAB là ai đâu, là ai mà anh Bình "ruồi" vừa hôm trước lấy người từ BIDV vào thiết lập chế độ mới, định sẽ tuyên bố cái 0 VNĐ thứ tư mà quyết định đã soạn sẵn rồi lại phải thôi, cũng chẳng dám công khai tuyên bố đưa DAB vào diện KSĐB. Ông mất chân giò, bà thò nẫm rượu; T quá biết cái luật chơi này rồi đúng không?

Vụ SIN, anh vẫn chưa hiểu ý của mình: chả ai dở hơi cất tiền ở cái đảo quốc đấy cả, nó chỉ là nơi trung chuyển thôi, chuyển $ từ VN sang đấy, rồi từ đấy sẽ đi tiếp. Tương tự, chỉ có mấy thằng gàn dở mới chọn SIN làm chỗ nương thân khi lâm nạn. Chuyện này nó hơi gợn, chả viết được cụ thể như anh biên về ô tô.

Nhân nói về Ayala, mình có một thời gian ngắn bị tống sang Manila ngồi. Tính mình thì ham vui, độ gần tháng là mấy cái món ăn chơi loanh quanh khu Makati city biết gần hết; cuối tuần hay rủ các ông anh lớn sang chơi, vui mà lại rẻ. Đi / về có hẳn xe cảnh sát bật còi hụ dẫn đường cứ như nguyên thủ quốc gia, lần đầu các ông anh cứ nghĩ mình sang đấy quan hệ oách lắm nên mới có chế độ đấy; đi đến đâu cúng Good morning Sir như đúng rồi. Có cái đếch gì đâu, muốn có cảnh sát dẫn đường thì bỏ tiền ra thuê (thuê có hợp đồng hẳn hoi). Mấy cái strip night clubs bên đấy thì tuyệt vời, Las Vegas còn thua.
 
Vào đọc cm của chúng mày thấy kiến thức của mình còn nhỏ bé quá.
T chắc ít tuổi hơn chúng mày, T đang làm quản lý cho 1 công ty của gia đình trong lĩnh vực khoáng sản.
Công ty T thì văn hoá Chủ tịch công ty mẹ quyết định hết mọi việc to nhỏ, cơ chế xin cho như nhà nước. Làm việc nản vl mà vướng vào gia đình không dứt được.
T luôn mong muốn 1 ngày thay đổi toàn bộ hệ tư tưởng, văn hoá của hệ thống.
 
Người làm tài chính giỏi và lợi nhuận từ hoạt động kinh doanh của tập đoàn không có mối tương quan trọng yếu để quy kết trách nhiệm của người làm tài chính. Nếu bắt người làm tài chính giỏi phải mang lại lợi nhuận cao cho tập đoàn thì dân tài chính xáo trộn bỏ nghề, nghoẻo luôn.
Vốn dĩ trọng trách kinh doanh và doanh thu, bán hàng, lợi nhuận sẽ do ban kinh doanh đảm nhiệm. Nên những người làm kinh doanh trực tiếp trên thương trường như chiến trường, bạc cả tóc, và thay máu liên tục, và xáo trộn liên tục, vì các chỉ tiêu nó dễ bị áp, và rất khó đạt, vì nó phụ thuộc rất lớn vào thị trường. Đã dính đến bán hàng là phụ thuộc vào thị trường, bán được hàng không phải là dễ.
Vd; Trong lĩnh vực bđs, xây 1 tòa nhà căn hộ thì "về mặt tài chính", hoàn toàn có thể lập trước dự toán đầu tư, ước tính chi phí xây lắp, hoàn thiện, và thu xếp khoản tài trợ của ngân hàng cũng không khó lắm, cho dự án. Nhưng về mặt kinh doanh, ai dám đảo bảo là xây xong thì bán được. Ở trong nội thành HN, có rất nhiều tòa căn hộ xây xong từ "rất lâu rồi", nhưng hầu như không bán được căn nào! Rất nhiều người kinh doanh giỏi, vào lập các kiểu kế hoạch, tóm lại là cũng cóc bán được căn nào. Những người không phải trong ngành, thì hay bị lừa là "bán hết rồi", nhưng thật ra người trong ngành mới biết là cả tòa xây xong hết rồi, xong từ lâu rồi, chưa thanh khoản được vì không thể bán được 1 căn nào. Nhiều tòa "ế xưng ế xỉa", quỹ hàng còn ế chiếm đến 70%, thôi thì nó nằm trên nhiều phố: Trần Duy Hưng, Nguyễn Tuân, Nguyễn Văn Huyên, Mai Hắc Đế, Ngọc Hồi, Phan Trọng Tuệ, ....
Trong lĩnh vực thương mại, nhập hàng hóa về, người "làm tài chính" thu xếp tín dụng nhập khẩu, câu giờ nộp thuế, trả chậm, các kiểu,... nhưng hàng hóa máy móc thiết bị nhập về VN chưa chắc đã bán được.
Trong lĩnh vực sản xuất bia, có 1 tập đoàn lớn, đóng góp khoảng 1/3 cho ngân sách 1 tỉnh, của anh S, anh S cho làm 1 nhãn hiệu gọi là bia Đ.V. Bia này đốt khoảng vài trăm tỷ tiền quảng cáo, PR, lăng xê các kiểu, những chuyên gia tài chính đã "hoạch định" nhiều kế hoạch tài chính "sáng", ngân hàng bơm tiền cho vay như mưa, huy động rất nhiều "nhân tài bán hàng" ở các hãng bia, tiếp thị khác về làm.... Làm mãi vẫn không bán được, không bán được là do sức cạnh tranh trên thị trường chứ đâu phải lỗi của người làm tài chính. (Giờ này sập tiệm bia này. Nhà máy 10ha của anh S thì bây giờ gia công bia SG cho khỏe, khỏi lo đấu đá).
Nên để có lợi nhuận lớn cho 1 tập đoàn thì luôn có bàn tay của thị trường. Và nhân sự kinh doanh liên tục xáo trộn vì những chỉ tiêu kinh doanh rất dễ bắt lỗi.

Còn về mặt tài chính, người làm tài chính vốn dĩ rất ổn định. Những kiểm toán viên của E&Y, PWC, Deloitte, KPMG thì nếu nghỉ từ 1 cty thì cứ loanh quanh lĩnh vực tài chính. Những kế toán trưởng, CFO nghỉ từ 1 công ty này thì sang công ty khác vẫn làm về tài chính... Người làm tài chính nó cần thâm niên, gắn bó với ngành đó thì như cái nghiệp cả đời. Nên nhân sự tài chính thì ít xáo trộn và ít thay đổi hơn nhân sự kinh doanh, vì làm tài chính nó ít bị bắt lỗi bởi các chỉ tiêu KPI như kinh doanh.
Ở một số tập đoàn, thì "head" về tài chính phải lo cơ bản là mấy việc: Trên website tuyển dụng thì nói dông dài đủ thứ linh tinh, nghe trừu tượng, nên nói luôn vào việc cho nhanh: Người làm tài chính xử lý một số vấn đề chuyên ngành:
- "Xử lý số liệu" các báo cáo tài chính cho sạch đẹp để tăng điểm tín dụng, để ngân hàng dễ tăng hạn mức cho vay, kéo dài thời gian vay, giảm lãi cho vay,....
- Đối ngoại với "ngân hàng" để sao cho nhiều ngân hàng cho vay.
- Lên phương án thu nợ. vd: ban kinh doanh mang hàng đi ký gửi, rồi thất thoát, hàng hóa "tẩu đâu mất", rồi ban kinh doanh giải thể, nhân sự kinh doanh như chim vỡ tổ, thì CFO và kế toán trưởng cùng "sếp" thống kê thiệt hại và lên danh sách con nợ để tìm phương án đòi tiền.
- Cân đối số liệu đầu vào, đầu ra, trong bảng, ngoài bảng, sao cho giảm tối đa số thuế phí phải nộp trên tất cả các mặt trận. Các đầu vào nào không đủ "chứng từ" thì cần phải đi lo "chứng từ" hợp lệ cho đủ để mà còn kê khai.
- Xử lý số liệu để che mắt các kiểm toán viên. Có 1 tập đoàn rất to về "nghỉ dưỡng", TI tiền gửi chỉ có lèo tèo chục tỷ, nhưng yêu cầu "bức thiết" là cần xác nhận 300 tỷ trong tài khoản (phục vụ kiểm toán hoặc phục vụ chứng minh năng lực nhà thầu). Nếu để tiền tại quỹ thì kiểm toán họ yêu cầu kiểm quỹ ngay, "Lộ" bài. Nên phải để TK ở ngân hàng, vì kiểm toán viên họ sẽ yêu cầu ngân hàng xác nhận bằng văn bản số dư, nên thị trường tài chính cứ đến gần ngày 30/06 và 31/12 là nháo nhác đi thuê tiền qua đêm để nó tồn dư tại TK, để cho đủ điều kiện. Các tập đoàn, các công ty niêm yết, doanh nghiệp FDI, đều phải báo cáo kiểm toán bán niên và báo cáo cuối năm. Nên cứ đến sát ngày là cả thị trường "vay tiền" của nhau đảo như đèn cù. Trở lại cái tập đoàn kia, "CFO" sẽ đi "thu xếp" để ngân hàng xác nhận cho cái số dư 300 tỷ trên TK, còn đương nhiên đó không phải là tiền của doanh nghiệp.
- Khi doanh nghiệp đi đấu giá, đấu thầu, muốn được trúng đấu giá, đấu thầu, thì CFO và kế toán trưởng đi lo sao cho nhà thầu "đủ năng lực tài chính". Thu xếp sao cho công ty chỉ có vài chục tỷ tiền mặt, nhưng có "xác nhận năng lực 2.000 tỷ" để đi làm dự án 10.000 tỷ.
- Đi lo dòng tiền để lấy chỗ nọ lấp chỗ kia, rút chỗ nọ vá chỗ kia, vì đa số các "tập đoàn" đa ngành ở VN thủng lung tung, nên cả năm phải đi lo để "vá". Vd: 1 tập đoàn lớn, sở hữu quỹ đất ở 1 cái đảo nổi tiếng cách HN 2h lái xe. Khi dòng tiền kinh doanh bị thiếu, thì "CFO" rồi kết toán trưởng phải đi lo "vay lãi ngày", cứ vay 50 tỷ thì phải trả lãi 50x2trVND/ngày = 100tr/ngày để trả lãi. Vay từ tín dụng đen, tín dụng đỏ, tín dụng vàng...vay tứ phương, để mang về "lo việc" cho chủ tịch tập đoàn.
- Phân bổ nguồn tiền vào ra cho các công ty thành viên, công ty liên kết...
- Làm việc với các quỹ đầu tư, các nơi có thể có "nhà tài trợ" để chim mồi câu tiền về cho tập đoàn.
- Trước trong và sau khi triển khai dự án thì tính toán "rút tiền" cho "sếp", gửi sân sau, sân trước, sao cho chia miếng bánh cho nhiều cổ đông, nhiều trái chủ, vì ai cũng muốn ăn nhiều hơn các "cổ đông khác", ăn riêng, ăn một mình,...Nên điều phối tiền bạc kín đáo, sạch sẽ, khó truy vết. Với các công ty đã IPO thì làm sao báo cáo lãi vừa đẹp số, nhưng tiền chia và rút ra thật nhiều theo yêu cầu của HĐQT. Nếu công ty lỗ thì làm sao nhìn trên bảng thì số nó đừng lỗ, mà từ lỗ thật phải chuyển thành lãi giả, vì nếu lỗ thì cổ phiếu mất giá, thì giảm giá trị tài sản đảm bảo. Nếu công ty FDI cần chuyển giá, thì làm sao nó đang lãi nhiều, phải chuyển nó thành lỗ, để gửi tiền về "mẫu quốc", hoặc đảo tiền thì các doanh nghiệp FDI trong cùng hệ sinh thái.
- tư vấn "đầu tư tài chính" xem đầu tư thế nào lãi càng nhiều càng tốt, mà bỏ càng ít tiền tươi càng tốt, và thu tiền thật càng nhanh càng tốt cho HĐQT.
- Sắp xếp quân xanh, quân đỏ. Cái này người không làm thực tế thì sẽ không biết được. Trên thị trường chứng khoán Việt Nam, có cực kỳ nhiều công ty "hoàn toàn chẳng có giá trị gì", nó là 1 công ty trong hệ sinh thái của 1 tập đoàn được mông má làm đẹp sổ sách để cho lên sàn thu hút vốn, huy động trái phiếu mang về cho tập đoàn, còn nó gánh doanh thu là gánh "hộ" cho các công ty khác, như là giữ hộ "trứng" của họ hàng. Nhưng nó không có 1 tý giá trị gì, vì cái "gốc" của vấn đề là 1 công ty khác trong tập đoàn sẽ cho "chủ tịch" giữ. Nói thế này: Chủ tịch giữ quân Át (không niêm yết), còn thí tốt cho 1 quân tép riu nhưng sổ sách cực đẹp lên sàn để huy động tiền, huy động về thì nó sẽ chuyển tiền qua quân Át kia. Và quân Át kia bơm doanh thu cho công ty trên sàn. Nên nhiều công ty trên sàn, thật ra chỉ là cái vỏ, ruột của nó "hoàn toàn không phải ở trên sàn". Chủ tịch ở "nơi xa" mà rút ruột, thì công ty trên sàn vỡ vỏ, về mo luôn.
- Còn mấy cái khái niệm "hoạch định chiến lược tài chính" thì nó quá vĩ mô, và nó hơi trừu tượng. Vốn dĩ nhiều tập đoàn ở VN còn đang phải lo tiền chạy ăn từng bữa, đang ở thế cưỡi lên lưng hổ, sống qua ngày đoạn tháng, những kế hoạch nhìn thì chỉ đến 1 năm là hết đạn. Thì trong lĩnh vực tài chính ở VN, lấy đâu ra kế hoạch 5 năm, kế hoạch 10 năm như con đường xây dựng CNXH vĩ đại. Tầm nhìn của hầu hết các ông chủ tập đoàn ở VN cũng chỉ nhìn trước được vài năm, thì người làm tài chính đi bên cạnh cũng chỉ chạy việc theo các đầu mục vài năm đó.

Còn vấn đề so sánh anh V và anh L (HPG) nó khác nhau: HPG kinh doanh trong 1 ngành hẹp. Bỏ qua mấy cái mảng trứng gà, thịt bò, bđs của họ đóng góp tỷ trọng rất nhỏ. 80% doanh thu và lợi nhuận của họ là từ ngành thép. tỷ suất lợi nhuận gộp từ mảng lõi: (kinh doanh thép) trong giai đoạn "đột phá" mấy năm qua trung bình là 26%/doanh thu (Mà trong điều kiện thông thường của nền kinh tế thì nó chỉ khoảng 16%/doanh thu). Làm thép là 1 ngành hẹp. Sở dĩ lợi nhuận tăng đột biến trong 4 năm qua là 2 nguyên nhân:
- Mấy năm qua TQ cắt giảm đầu tư tràn lan vào làm thép vì nhiều nhà máy thép ô nhiễm môi trường, khiến khan hiếm cung thép.
- Covid làm gián đoạn nguồn cung quốc tế. Thiếu thép cả trong nước và khu vực. Đây gọi là thế nước lên bèo lên. Sán xuất thép là 1 ngành cần đầu tư tài sản cố định với trị giá lớn để đạt hiệu suất theo quy mô. thật ra sản lượng thép 8tr tấn/năm của HPG thì chỉ bằng 1/5 các tập đoàn thép lớn của Đức, Nhật, Hàn, và TQ. Và thép của HPG thì vẫn còn rất xa để đạt đến chất lượng như thép Đức, thép Nhật, nên chủ yếu đi các nước "đang phát triển" để làm thép xây dựng, chứ chưa phải là công nghệ cao. Trong điều kiện kinh tế bình thường, thì lợi nhuận làm thép nó không đột phá. Nhờ "thiên thời" nên giai đoạn 2017-2022 phất lên nhanh. Nhưng như vậy cũng chưa phải là hay, kinh doanh 1 ngành nó luôn có tính chu kỳ, vài năm được mùa thì kiếm mỗi năm cả tỷ USD, nhưng sẽ (và chắc chắn sẽ có lúc) có năm mất mùa, thì lúc đó lại húp tô súp bình dân. Nên nếu cắm cúi hỳ hục làm 1 ngành có ưu điểm và nhược điểm của nó.
Anh L hưởng lợi nhuận lớn về thép trong mấy năm qua, do "lộc giời".
Làm thép nó không hề khó về công nghệ, cũng không khó về quỹ đất. Nhưng vì sao mà ở VN những ông làm thép không thành công bằng anh L.
Nói luôn cho nhanh. Thật ra ở VN 20 năm trước có rất nhiều đại gia thép, có nhiều đại gia nắm cả trăm triệu USD tiền mặt từ thép từ những năm 1995-2000 (những năm đó thì HP của anh L làm gì có tên tuổi gì, anh L lúc đó mới tập tọe vào ngành). Nhưng vấn đề là nhiều đại gia thép của VN đời đầu cứ máu me cờ bạc, gái gú, hàng tuần đi chuyên cơ đem tiền đi Macau, đi HK, đi Singapore đánh bạc "hàng tuần", thép là ngành sx cơ bản và cổ điển, họ giàu sớm quá, từ đầu những năm 1995-2002, nên không chịu làm ăn gì, ông chủ tập đoàn suốt ngày đi lo chơi gái, cờ bạc, tiêu xài. Nên lỡ mất thời cơ. Rồi nhiều ông cứ áp đặt văn hóa gia đình vào tập đoàn làm tập đoàn không đi lên được. Còn các ông thép nhà nước thì chẳng đoái hoài kinh doanh, toàn xâu xé xúc tiền ra tiêu, hốt của nhà nước đẩy ra công ty sân sau chấm mút, dự án thép mà Tàu tài trợ thì chi trong chi ngoài, nên không hoàn thiện để đi vào sx nâng cao được. Nên thị trường thép bị phân tán, nát như tương. Anh L thì căn cơ, tiết kiệm, chịu khó, bền bỉ, kiên trì, nên cứ xây dựng từ từ cái cơ ngơi HP rồi đi lên dần dần, không nóng vội, không đốt cháy giai đoạn, và anh L là người không ôm đồm công việc, không tham công tiếc việc, nên anh làm từ tốn, chơi từ tốn, nên cứ thong thả sống. Thép nó lên giá nhiều thì lãi nhiều, giá nó lên ít thì lãi ít. Hệ thống kiểu đó nó có tính ổn định cao.
1619175002-hoa-phat-mtdt.jpg


Còn mình đánh giá anh V ở tầm cao hơn anh L (mặc dù lợi nhuận anh L kiếm ra mỗi năm trong mấy năm gần đây nhìn thì thấy nhiều, cả tỷ USD mỗi năm). Vì ở quy mô đa ngành, anh V phải xử lý nhiều bài toán khó hơn rất nhiều, ở nhiều mảng khó hơn rất nhiều. Chỉ riêng mảng BĐS để triển khai khoảng chục dự án "đồng thời", mỗi dự án quy mô tầm vài trăm đến gần nghìn ha nó đòi hỏi thủ tục và chi phí khó hơn đi xây 1 cái tổ hợp nhà máy thép nhiều lần. Đó mới là tính riêng mảng BĐS, anh V phải xử lý khối lượng thông tin, công việc, và sự đan xen chồng chéo giữa nhiều lĩnh vực mà nó không liên quan đến nhau mấy (BĐS, ô tô, y tế, giáo dục, công nghệ, ....) . Nên anh V vất vả hơn anh L nhiều lần. Giả sử anh V muốn làm thép, thì nếu bơm cho anh V 2 tỷ USD để làm thép thì anh V làm được luôn cả liên hợp sản xuất chỉ trong thời gian đảm bảo là "ngắn kỷ lục" xây xong nhà máy. Nhưng nếu anh L làm bđs, bơm cho anh L 2 tỷ USD chắc chắn anh L cũng không làm được dự án sang, xanh, sạch, đẹp, văn minh, kỷ luật, lịch sự, và tiến độ nhanh gọn như chung cư của anh V (Để so sánh thực tế thì trong chục năm qua anh L có cho đầu tư 2 cái tổ hợp chung cư ở HN đó (các dự án còn lại ở tận Quảng Ngãi, Cần Thơ thì anh L xí đất chờ "thập kỷ tiếp theo" chứ cứ tiến độ chạy phát triển đầu tư rùa bò đến mùa quýt mới xây dựng hoàn chỉnh được 1 khu đô thị). Cả 2 cái chung cư "cao cấp "của anh L đầu tư nó nát như tương bần, dân kêu ca ầm ĩ, bên ngoài thì nhộn nhạo, lộn xộn, xe ôm, ị bậy, tè bậy đầy xung quanh tường bao, bảo vệ hống hách, hàng nước chè, mắm tôm bún đậu, nước mía ngồi lấn chiếm la liệt vỉa hè, ô tô lổn nhổn,... nhìn không văn minh và so sánh được về đẳng cấp so với các tổ hợp chung cư mà anh V làm). Anh V làm bđs, với 1 dự án 200ha thì anh V làm thủ tục chỉ cần trong khoảng 2 năm, và trong 2 năm tiếp theo là xây dựng hoàn chỉnh 'gần như xong hết". Còn với 1 dự án cũng vài trăm ha đó (ở Quảng Ngãi, ở Cần Thơ,...) anh L xí đất mấy năm qua, đi đi lại lại, vòng vèo mãi, còn chưa xong về pháp lý, mà từ pháp lý đến xây dựng hoàn chỉnh, với tốc độ đó, thì đến mùa quýt. Còn anh V thì chẳng qua là anh không thích thép và không muốn làm thép. Chứ nếu anh V không làm ô tô mà quyết làm thép, mình chắc chắn anh V có thể lấy cả nghìn ha và làm cả tổ hợp gang thép xây dựng lên với tiến độ quyết liệt và thần tốc còn nhanh gấp đôi anh L.
Mày viết dài quá tao éo đọc đâu. Nhưng kết luận éo khác gì đâu. Bẻ chữ bẻ nghĩa làm éo gì. Một cái con bé củ lìn nào đó tạo éo quan tâm
 
1. Ở đâu cũng quyền quyết to nhất là ng đứng đầu
2. Uỷ quyền hạn mức quyết cho PCT chứ kt hay tc chỉ là thực hiện và kiểm tra cùng với 1 vài ban
3. Văn hoá vắt chanh thôi hết nc thì vứt
4. Tự trọng nghề nghiệp
5. Chúng mày ngồi mà đoán già đoán non
 
Mày viết dài quá tao éo đọc đâu. Nhưng kết luận éo khác gì đâu. Bẻ chữ bẻ nghĩa làm éo gì. Một cái con bé củ lìn nào đó tạo éo quan tâm
sinh viên đại học toán giải thích cho mấy bạn học sinh câp 2 3 về toán cao cấp thì hoc sinh chuyên toán may ra hiểu phần nào. Văng tục cũng chả thể hiện hay ho gì hết
 
Mình rất thích T. viết về ô tô, nhất là ô tô chạy bằng nhiên liệu hóa thạch. Nhưng khoảng vài ba tuần gần đây bạn đá-lấn sang sân tài chính-ngân hàng hơi nhiều :-) . Thú thực mình không nghĩ trên Xamvn này lại có người rành về kỹ thuật ô tô, biết sâu về BĐS như T, đọc các post(s) dạo trước rất thú vị. Nhưng từ khi T trình bày thêm mấy môn kế toán, thẩm định dự án điện mặt trời/gió thì thấy bắt đầu hơi lan man nhưng vì mình mù tịt (điện) hoặc cho rằng ở tầm lãnh đạo thì chỉ biết về hướng xử lý thôi (chứng từ kế toán) nên chỉ lướt qua. Tuy nhiên khi bạn đá sang sân tài chính doanh nghiệp, ngân hàng thì mình phải nói rất chân thành là bạn không phải là người có-nghề, thông tin bạn có không chính xác nên các post(s) bạn viết về chủ đề (mở rộng) này rất dở. Tài chính doanh nghiệp, Ngân hàng, Luật, Thầy thuốc là những nghề mà nếu người ngoại đạo bàn-luận về chuyên môn thì sẽ lộ gót chân Asin ra ngay, bạn ạ.

Trong post ở đường link này Xe Vinfast - Niềm tin hay Sớm nở chóng tàn? bạn nhầm lẫn 2 khái niệm "chuyển ngân lậu qua nước nào" với "nếu bị truy nã thì chạy đến nước nào để tránh bị dẫn độ". Mấy nhân vật bạn viết tắt mình biên đủ tên luôn nhé, có cần mình post lên đây Kết luận điều tra không? Anh Trần Bắc Hà (hỗn danh là Mận, ai làm ở BIDV sẽ biết nick này) về hưu sang Laos sống, chưa kịp chạy sang SIN đã được dẫn độ về HAN. Bạn Trần Đại Vũ (nhôm) bay DAD-SIN và bị cơ quan quản lý di trú SIN giữ lại khi định chạy đường bộ từ SIN sang Malaysia bằng hộ chiếu Antigua & Barbudan chứ không phải hộ chiếu Việt Nam. Phan Sào Nam và Nguyễn Văn Dương chuyển tiền sang SIN mua căn hộ và có gửi một ít ở ngân hàng, mình có chứng từ chuyển tiền đây; nói luôn là Nam+Dương vẫn còn khá $, đã kịp chuyển đến 1 nước khác trước khi KT. Mình cũng nói luôn chỗ dở: bạn có biết tại sao các anh Vũ "nhôm", Út "bộ trưởng" gặp đại hạn không dù đều biết trước: $ của họ nằm hết ở các dự án tại VN, và không ai đoán được lại có cái ngày 21/9/2018. SIN thì đúng không phải là xuất phát điểm của các công nghệ nguồn, công nghệ lõi như anh nhận định; NHƯNG SIN là một trong những trung tâm tài chính, thương mại của thế giới nên gần như tất cả các Cty trong Fortune 500 đều đặt văn phòng tại đây. Chắc anh quá rành với hoạt động Xuất nhập khẩu thì The Seller thường có business registration address KHÁC với Country of origin của hàng hóa; NÊN việc kiểm/điều tra bằng cách mua cái vé khứ hồi bay chặng HAN/DAD/SGN-SIN sẽ chẳng lần ra được manh mối gì đâu. Ví dụ luôn nhé: trước khi Việt Nam có 2 cái nhà máy lọc dầu thì gần như 100% xăng, Jet A1, diesel, mazut Petrolimex, SaigonPetro… đều mua qua mấy Cty thương mại có trụ sở đặt ở SIN, trong khi hàng thực tế thì đều do các nhà máy lọc dầu ở các nước khác (không phải ở khu hóa dầu Jurong đâu) sản xuất. Cái mình gọi là logistics để xử lý ấy nó mơ hồ đến mức dân trong ngành còn khó hiểu, đại để như cái gọi là “hoa hồng chữ ký” trong các hợp đồng thăm dò dầu khí ấy; để ở mức vừa-phải thì nó là công cụ trên cả tuyệt vời. Mình đi làm cũng hai chục năm có lẻ, phải nói thẳng thắn là mình nghĩ anh hơi ba-hoa ở đoạn “ Ở châu Âu thì trung chuyển qua TK Thụy Sĩ hoặc Malta. Ở châu Mỹ thì trung chuyển qua TK ở Bahamas. Anh V muốn chuyển vài trăm triệu đi Ukcraina, Latvia, Litvia và bắn qua TK để sang "đầu tư" ở mấy nước đó …” trong post này Xe Vinfast - Niềm tin hay Sớm nở chóng tàn? vì việc chuyển ngoại hệ qua ngân hàng từ nước này sang nước kia bị kiểm soát bởi rất nhiều control points cả cơ quan giám sát/quản lý, cả bởi chính các ngân hàng vì mức phạt dành cho hành vi chuyển tiền bẩn (vô phúc lại là tiền liên quan đến các tổ chức khủng bố) nó rất kinh khủng, sợ nhất là bị cộng đồng doanh nghiệp tẩy chay không giao dịch nữa. Lại ví dụ cho sinh động: ở Việt Nam này, ngày nào mà có vài ba cái L/C tầm dăm bảy chục triệu đô Mỹ/cái due thanh toán là gần như tất cả anh em làm mảng Fx đều biết ngay bởi tỷ giá nhảy tưng tưng.

Đoạn quoted bên trên mình cũng viết đủ tên Sovico luôn, mình không lạ gì anh chị Hùng-Thảo, Thuận trợ lý anh Hùng mình có thể gọi bất cứ lúc nào, và đều phải nghe máy cả. Ở 25bis Nguyễn Thị Minh Khai Q1 mọi người thường trang trọng gọi là Dr. Thanh Hùng và Madame Thảo còn bọn mình thì thích dùng cái tên dân-dã "cô giáo" hơn. Không biết bạn đã có dịp nào ăn sáng với Dr và Mdm trên lầu ở 25bis chưa? Nhân tiện tặng luôn bạn 1 cái tin là trong thời gian rất ngắn nữa thì khu đất góc Phan Bội Châu vs Lý Thường Kiệt, đối diện Pacific Palace ấy trước đây là trụ sở UNDP ấy sẽ được xây thành 9 tầng, cái biệt thự Pháp cổ giữ nguyên để làm đại bản doanh miền Bắc cho cả nhóm Sovico-HDBank-VietJetAir kiêm luôn nhà nghỉ cho anh chị mỗi khi kinh lý Bắc Hà. Để mình tìm lại cái giấy mời dự đêm nhạc của Mdm tại Nhà hát Thành phố với đề nghị trang phục màu tím hoặc hồng dịp cuối 2018 nhé, có bút tích của Mdm mời bọn mình đi xem, vì thấy cái yêu cầu trang phục nó buồn-cười quá nên mình chụp lại lúc nào buồn thì lại cười cho vui thôi. Nói nốt: tỷ phú đéo gì mà keo kiệt vãi, đấy là nhận xét của cận vệ anh Bảy nhé chứ không phải của mình. Tết năm rồi thấy thằng đệ của anh chị (Phó Tổng HDB) với đứa trợ lý ngồi đợi vêu mặt ở cổng cái nhà màu trắng gần Bách Thảo chờ đến lượt trong khi thiên hạ thông-chốt ầm ầm chúc Tết lờ-đờ, đủ biết tầm anh/chị chỉ cáo mượn oai hùm anh Bảy thôi. Sovico làm ĐẾCH gì có CFO hả bạn, nói tào lao thằng @vanchamngoan nó cười cho. Trên Xamvn này nó là thằng rành về Tài chính doanh nghiệp số 2 đấy (số 1 là ai mình không biết). Cũng lại nói nốt tí chỗ dở, mọi người chửi Mdm vụ trao tặng cả trăm triệu Bảng cho trường Oxford nhân chuyến đi UK với anh Ajinomoto vừa rồi mà sao không tài trợ cho Đại học quốc nội. Xin thưa: cái trường Đại học Hòa Bình ở số 8 Bùi Xuân Phái trong Mỹ đình 2 dưới mạn Từ Liêm Hà Nội là trường của cô-giáo Thảo đấy.

Ngứa tay biên mấy dòng. Vẫn nợ bạn cái hẹn cafe từ hồi tháng 7/2021, chả biết đến lúc nào hết dịch. Nói thực là mình thấy hơi ngượng khi T. nhận xét “Bác 12h đó là cao nhân trình độ cao đó. Đọc cách bác ấy viết là biết trình bác ấy rất cao. Tầm "siêu đại kiện tướng" về tài chính đấy.” Về trình độ văn hóa, mình chỉ ở mức sạch nước cản nếu phải làm một cái nghiên cứu gì đó; về món tài chính thì mình ở trên mức trung bình so với anh em trong nghề, có cái gì đó nghe hay-ho hơn chăng thì do mình đá cả 2 sân là ngân hàng thương mại + tài chính doanh nghiệp nên có nhiều thông tin thực tế. Tầm “siêu” phải dành cho một số clients của mình, các ông anh ấy ra đề, mình chỉ là người hiện thực hóa – đại loại cũng giống như Thiên Lôi chỉ đâu đánh đấy thôi.
ở Xàm cũng có cao nhân ẩn anh, Ngưỡng mộ Bác quá. Còn có chuyện gì hay kể nghe cho mở mang đi Bác
 
Top