mày xam lol một hồi tao hổi thật chính bản thân mày có hiểu mày đang nói gì ko?
Mày không hiểu những điều tao nói là do mày kém đấy.
Để tao giải thích cho mày hiểu nhé:
Theo triết học chính trị, người ta thường đánh giá cao nhận xét và lời chửi của những người bình thường.
Từ lời tựa của "Khế ước xã hội", một cuốn sách kinh điển của triết học chính trị:
"Người ta sẽ hỏi tôi rằng tôi có phải là một quân vương hay là một nhà lập pháp chăng mà viết về chính trị. Tôi trả lời rằng tôi chẳng phải là ai hết, và vì lý do đó mà tôi viết về chính trị. Nếu tôi là một quân vương hay là một nhà lập pháp tôi sẽ không lãng phí thì giờ để nói chuyện cần phải làm gì, tôi sẽ cứ làm hoặc tôi sẽ im lặng."
Ngoài ra họ cũng rất thực tế và người chịu tác động trực tiếp từ chính sách, nên cách nhìn của họ tuy không toàn diện nhưng bao giờ cũng chưa đựng điều gì đó khôn ngoan.
Hãy lấy ví dụ là mày đi, mày cho rằng những người phê phán chính quyền hầu hết là chửi đổng và âm mưu mờ ám.
Nếu mày nói với tư cách là dư luận viên, đảng viên, công an, bộ đội, thậm chí là đoàn viên và giáo viên. Ý kiến của mày bị tao vứt vào sọt rác. Bởi vì đơn giản mày là cái loa của tổ chức. Nhắc lại luận điệu của giai cấp thống trị.
Nhưng nếu mày thực sự không trong bộ máy chính quyền, là tiểu thương, công nhân, thợ thủ công, doanh nghiệp tư nhân, sinh viên, thì đột nhiên ý kiến của mày trở nên có giá trị hơn nhiều.
Dù tao không đồng ý với mày, nhưng tao sẽ buộc phải coi đó là một trường hợp để nghiên cứu, và coi đó là một khuynh hướng của dư luận xã hội.
Và phải nói rằng, khi mày bảo rằng tham nhũng ăn sâu bám rễ vào hệ thống, là một phần hệ thống thì tao đồng ý với mày.
Tất nhiên sẽ tốt hơn nếu tao biết mày là ai. Nếu mày thực sự là tầng lớp dân chúng bị trị, sẽ rất thú vị nếu tao hỏi mày đưa ra ví dụ, tìm hiểu tư tưởng ấy của mày đến từ đâu, và hành động của mày.
Và ở đây, ngay cả khi mày có ý kiến khác của tao, tao vẫn thừa nhận rằng có điểm đúng đắn trong đó. Đó là sự khác biệt trong tư duy của tao và mày. Tao có tư duy mở hơn và tìm cầu sự thật hơn. Đó là điều tao có thể tự hào so với mày.
Và quan trọng nhất họ là chủ thể của mọi chính sách, nếu họ không hài lòng, đéo cần biết động cơ là gì, chính sách đó sai.
Hãy làm rõ sự hài lòng là gì đã, nó không phải là thỏa mãn mọi nhu cầu, đảm bảo mọi mọi tính cách thiện ác đều được no nê. Nó không có nghĩa là giết người, hiếp dâm, trộm cắp cũng đáng được chính sách làm hài lòng và thoả mãn.
Sự hài lòng ở đây là có cơ hội để thay đổi và lựa chọn, được cộng đồng trợ giúp và đóng góp cho cộng đồng. Đó là sự hài lòng hướng thiện và ở mức tối thiểu.
Và nếu một người không hài lòng theo nghĩa đó và lên tiếng, thì đó là chính sách đó sai. Tư duy của mày là tư duy đóng, quy mọi người đóng góp ý kiến và không hài lòng là những kẻ bất mãn, khiến cho mày không thể lắng nghe ai, không cân nhắc và không cải tiến được.