Quand Evist
Pần cùng đạo tặc
thấy nhiều người cuồng tàu mà không biết miền nào
Dân SG chỉ thích bọn Đài với HK chứ đéo ưa bọn Tàu cộng.Dân miền cuồng tàu, tao sài gòn đây rất thích trung quốc
Kệ mẹ màyDân miền cuồng tàu, tao sài gòn đây rất thích trung quốc
Alau tính phong bị đuổi rồiK hiểu s mod vs min để cho những bài này vs những con xúc vật này nó tồn tại
nam kỳ xài từ lai tàu còn bắc kỳ xài từ rặc tàudân nam , đặc điểm hay dùng từ lai tàu như khinh tốc đỉnh , hỏa tiễn
Chữ bột ngọt là tiếng thuần Việt, chữ mì chính là tiếng Tàu rặc chớ đừng nói tới tiếng Hán-Việt.
Trong hình là một graphic quảng cáo bột ngọt Vị Hương Tố ở miền Nam trước năm 1975. Để ý chữ bự in đậm là chữ “Vị Hương Tố viết bằng Hán tự, ở dưới là bốn chữ “Đặc cấp vị tinh (特級味精)” tức “Bột ngọt cao cấp”. “Vị tinh” là phiên âm Hán Việt của chữ 味精, tức bột ngọt.
Trước đây, ở bắc kỳ không có bột ngọt mà gia vị chánh của xứ này là muối và mắm tôm. Khoảng thời gian sau 1957, khi Trung Quốc đem người qua (gồm quân nhơn, kỹ sư, công nhơn,…) để giúp đỡ bắc việt trong thời kỳ “kháng chiến chống người Nam” , những người Hoa này đem theo thứ gia vị mới là bột ngọt qua, và cũng chính người TQ xây cho người bắc kỳ một nhà máy bột ngọt ở Việt Trì.
Do không có khái niệm gì về loại gia vị này, nên người Tàu đọc sao thì người bắc kỳ đọc theo vậy , hai chữ “mì chính” là cách đọc của 味精 trong tiếng Quảng Đông. Sau khi bột ngọt xuất hiện ở bắc kỳ, dân xứ này như được khai sáng sau hàng ngàn năm nêm muối và mắm tôm. Vậy là món nào nêm bột ngọt được cứ nêm. Bột ngọt loại tinh chất thời đó được coi như một loại gia vị cao cấp, vậy nên người bắc kỳ thời trước hay có câu “Hiếm như mì chính cánh”. Do không có gia sú.c, gia cầm để nấu nên người bắc kỳ nhanh chóng yêu thích bột ngọt, tập tục đó kéo dài cho tới ngày hôm nay (dù đời sống đã được nâng cấp lên rất nhiều).
Tóm lại chữ “bột ngọt” là một chữ thuần Việt, chữ Hán Việt là “vị tinh”, còn âm tiếng Tàu (Quảng Đông) là “mì chính”.
Được Tàu khai sáng cho cách ăn, còn xây cho nhà máy bột ngọt, rồi xài luôn tiếng của Tàu, vậy mà vừa chiếm được xứ khác xong thì quay qua chống “quới nhơn” của mình. Xấu tánh lắm đa!
mày giỏi sử nhưng lại yếu môn địa 🙄Lịch sử chưa ghi nhận miền nam chống xâm lược phương bắc.
Xem nghệ thuật uống trà , ấm chén,bàn ghế các kiểu nơi đâu giống Tàu là biết ! Ah nơi nào đặt học viện Khổng Tử nửa.100% NAM nhé, chứ bọn tàu khựa ngoài bắc co sống được đéo đâu
Hì.mày giỏi sử nhưng lại yếu môn địa 🙄
Tàu đéo nào chẳng là tàu mà phải lươn lẹo3 tàu trong Nam đa số di cư từ thời trước Congsan, nói tiếng Quảng Đông Phúc Kiếng Tiều Châu chứ có nói tiếng phổ thông lòng hướng về đại lục đéo đâu
n 500 nghìn thằng tàu sống trong nam , lập chợ riêng khu sống riêng , cấm con cái nhất là con gái lấy dân bản địa mà vẫn chấp nhận thì 1 là hèn với tàu 2 là thích nó vl mới để thế chứ không như ngoài bắc là đuổi hay giết hêt rồiXem nghệ thuật uống trà , ấm chén,bàn ghế các kiểu nơi đâu giống Tàu là biết ! Ah nơi nào đặt học viện Khổng Tử nửa.
Ngu sử. Dân Nam nếu nói về sở thích thì có 1 cái thích nhất là đọc truyện xưa của Tàu thôin 500 nghìn thằng tàu sống trong nam , lập chợ riêng khu sống riêng , cấm con cái nhất là con gái lấy dân bản địa mà vẫn chấp nhận thì 1 là hèn với tàu 2 là thích nó vl mới để thế chứ không như ngoài bắc là đuổi hay giết hêt rồi