Concuaconcu
Cái lồn nhăn nheo
Tại sao cái chủ nghĩa mac-Lê máu Lồn nó thất bại toàn tập mà bọn lãnh đạo vẫn cố chấp để dùng. Rồi còn bắt sinh viên phải học.
Tao nghĩ bà Từ Hy cũng giỏi chứ ko đống Nhà Thanh thời đó nát mẹ lâu rồi . H tình trạng này khả năng quân biệt thời cuối nhà thanh thấy hơi khóRối canh hẹ đéo khác gì lúc Từ Hy còn cầm quyền, chỉ có mụ ta chết đi thì dân mới nổi loạn
Phân tích hay lắm tml, nhưng cộng đã bỏ thí 2tr mạng để cướp chế độ thì nó không bao giờ bỏ các quyền trên. Vì bỏ 1 phát thì không bao giờ lấy lại được.Cải cách thể chế của Tô Lâm chắc chắn thất bại, Việt Nam phải làm sao?
Tô Lâm lại hô hào cải cách thể chế, kiểu muốn cứu Việt Nam khỏi tụt hậu. Nhưng tao nói thẳng, cái kế hoạch này thất bại cmn từ trong trứng nước! Tao đã phân tích rồi, cải cách kiểu này đi ngược bản chất chế độ, đéo thể thành công. Hôm nay, tao lật lại lịch sử cải cách của mấy nước ********, xem tụi nó làm gì, thành bại ra sao, để biết Việt Nam nên làm gì cho khỏi sml.
Chủ nghĩa Mác-Lênin: Cái gốc của vấn đề
Nói đơn giản, Mác-Lênin chia làm hai phần: kinh tế và chính trị.
Đối mặt khủng hoảng kinh tế và lòng tin, các nước ******** có 3 cách xử lý. Việt Nam chọn đường nào, tụi mày đoán xem?
- Chính trị: Chuyên chính vô sản, tức là Đảng ******** nắm hết quyền, kiểm soát nhà nước, quân đội, công an. Dân muốn nói gì? Câm mồm! Bầu cử chỉ là trò hề, đối lập thì bị cấm sạch.
- Kinh tế: Kinh tế tập thể, nhà nước sở hữu hết nhà máy, ruộng đất. Sản xuất cái gì, bao nhiêu, bán giá nào – nhà nước quyết tất. Kết quả? Dân đói meo, nghèo rớt mồng tơi. XHCN ở Việt Nam còn bị gọi là “xuống hố cả nước”! 😡
Cách 1: Cải cách toàn diện – Đông Âu và Liên Xô
Đây là kiểu từ bỏ cả kinh tế tập thể lẫn chuyên chính vô sản, chuyển sang kinh tế thị trường và dân chủ tự do. Kết quả thì tùy nước:
Cách 2: Không làm gì – Triều Tiên
- Thành công: Ba Lan, Hungary, Tiệp Khắc (giờ tách thành Czech và Slovakia), Latvia, Estonia, Lithuania. Tụi này chuyển sang dân chủ ôn hòa, có tổ chức, giới trí thức chuẩn bị kỹ. Kết quả? GDP bình quân đầu người giờ từ 23.000-31.000 USD, vượt xa trung bình thế giới (13.000 USD). Sướng vl!
- Đặc biệt:
- Đông Đức: Bỏ chuyên chính, nhưng ban đầu giữ kinh tế tập thể để “giữ độc lập”. Sau bầu cử tự do, dân biểu quyết sáp nhập Tây Đức. Giờ Đức thống nhất là nước mạnh nhất châu Âu.
- Romania: Tổng Bí thư Sesu ngoan cố, không cải cách. Dân biểu tình, ông ta ra lệnh bắn, chết cả đống. Cuối cùng quân đội đảo chính, xử bắn vợ chồng Sesu ngay Giáng sinh. Romania chuyển sang dân chủ, dù hơi lộn xộn, giờ GDP bình quân 19.000 USD, cũng tạm ổn.
- Thất bại: Nga, Belarus, Ukraine. Sau khi Liên Xô sụp, tụi này có bầu cử tự do, nhưng Putin và Lukashenko thâu tóm quyền lực, thành độc tài cá nhân. Ukraine thì lận đận qua hai cuộc cách mạng (Cam, Maidan), chết hàng trăm, thương hàng ngàn. Vì sao? Dân chủ không chuẩn bị kỹ, bối rối khi Liên Xô sụp đột ngột. Dù vậy, dân tụi này thà chết chứ đéo muốn quay lại thời xếp hàng mua bánh mì!
Triều Tiên chọn kiểu “đéo cải cách, giữ nguyên độc tài và kinh tế tập thể”. Kết quả? Đói nghèo, tối tăm, sống như địa ngục. Nhà họ Kim gây tội ác kinh khủng: chiến tranh Triều Tiên chết 3 triệu dân, đánh bom máy bay Korean Air giết 115 người. Nếu mở cửa, dân biết bị lừa, chắc lật đổ nhà Kim ngay. Đm, nước này đúng là thảm họa!
Cách 3: Cải cách nửa vời – Trung Quốc và Việt Nam
Trung Quốc và Việt Nam chọn cải cách kinh tế, nhưng giữ nguyên độc tài. Nhờ mở cửa kinh tế, đời sống dân khá lên:
Nhưng cả hai nước đều chạm giới hạn. Trung Quốc khủng hoảng bất động sản (chiếm 30% kinh tế), dân nghèo đi vì nợ ngân hàng, giảm phát nguy hiểm hơn lạm phát. Dân số già, GDP bình quân 13.000 USD, ngang trung bình thế giới. Việt Nam thì sao? Sau 40 năm đổi mới, vẫn dựa vào lao động giá rẻ. 38/53 triệu lao động không có bằng cấp. Bất động sản sụp, giáo dục lạc hậu, tham nhũng thì hết thuốc chữa. Chỉ 20 năm nữa, dân số Việt Nam sẽ già, sml luôn!
- Trung Quốc: Từ thời Mao chết đói hàng chục triệu, giờ thành cường quốc công nghiệp, dẫn đầu vài mảng công nghệ.
- Việt Nam: Từ đói ăn, giờ xuất khẩu nông sản top đầu.
Cả hai nước mắc kẹt ở bẫy thu nhập trung bình. Lúc đầu, tăng trưởng cao nhờ dân trẻ, lương thấp, tài nguyên dồi dào. Nhưng khi dân già, lương tăng, tài nguyên cạn, đầu tư nước ngoài giảm, kinh tế trì trệ. Muốn thoát bẫy, phải từ nước nông nghiệp (giai đoạn 1) qua công nghiệp kỹ thuật cao (giai đoạn 2), rồi thành kinh tế tri thức (dịch vụ chiếm 60% GDP). Trung Quốc đang ở giai đoạn 2, Việt Nam vẫn lẹt đẹt giai đoạn 1. Đm, chậm thế này thì bao giờ thoát?
Tô Lâm cải cách: Đùa tao à?
The Economist khen Tô Lâm là nhà cải cách, bảo đây là cơ hội cuối để Việt Nam thành nước thu nhập cao trước khi dân số già. Nhưng tao nói thẳng: Tô Lâm đéo phải nhà cải cách, kế hoạch của ông ta cũng sập tiệm cmn!
Làm sao thoát bẫy thu nhập trung bình?
- Nghị quyết 68: Kêu kinh tế tư nhân là động lực, nhưng chỉ là thay đổi nhỏ xíu. Chuyên chính vô sản vẫn giữ nguyên, cải cách kiểu này thì được cái đéo gì?
- Muốn kinh tế tư nhân phát triển? Cần hai thứ:
- Chống tham nhũng: Tham nhũng ở Việt Nam trầm trọng vl, tạo ra lũ tư bản phe cánh, làm giàu nhờ quan hệ chứ không phải cạnh tranh. Môi trường kinh doanh bị phá nát!
- Tư pháp độc lập: Thẩm phán phải công bằng, không bị chính quyền can thiệp. Nhưng ở Việt Nam, công an muốn bắt ai, khám xét ai thì tùy tiện. Ai dám đầu tư?
- Tô Lâm có thực tâm không? Đéo!
- Kêu tiết kiệm, chống lãng phí, nhưng chính ông ta ăn bò dát vàng khi dân đói vì Covid.
- Nói phát triển khoa học, hội nhập, nhưng cấm bài báo của The Economist.
- Kêu phân quyền, nhưng thâu tóm hết quyền lực, đưa người thân vào ghế ngon.
- Nói bỏ tư duy “không quản được thì cấm”, nhưng công an cấm Telegram.
- Kêu xây hệ thống pháp luật dân chủ, nhưng bắt giam người bất đồng như Trần Khắc Đức, Nguyễn Quốc Khang (tập hợp Dân chủ Đa nguyên).
Chương trình của Tô Lâm sẽ thất bại, vài tháng nữa tụi mày sẽ thấy. Muốn Việt Nam thành nước thu nhập cao, chỉ có một cách: từ bỏ chuyên chính vô sản, chuyển sang dân chủ như Ba Lan.
Chừng nào Đảng ******** còn chiếm đất nước làm của riêng, dân Việt Nam đéo thể cùng nhau xây dựng đất nước.
- Bước 1: Bỏ kiểm duyệt báo chí, dừng đàn áp đối lập, thả hết tù nhân lương tâm.
- Bước 2: Đối thoại giữa Đảng và các tổ chức dân chủ, tổ chức bầu cử tự do, công bằng, trong tinh thần hòa giải.
- Bước 3: Dù đảng nào thắng, dân chủ được thiết lập, cả nước thắng!
Tụi mày nghĩ sao?
- Cải cách của Tô Lâm có hy vọng gì không, hay chỉ là diễn trò?
- Việt Nam có nên dân chủ hóa như Ba Lan, hay cứ để Đảng nắm quyền?
- Thoát bẫy thu nhập trung bình thế nào khi tham nhũng và độc tài còn đó?
tao u40 loser thất nghiệp, gà trống nuôi con, ăn bám bố mẹ già. Đói đến mức ko có sức đứng dậy mà đi thì chạy kiểu gì? Hnay t lại nhịn ăn trưa, dùng chút sức lực gõ mấy dòng tâm sự. Từ giờ t không quan tâm chính trị nữa.tóm lại là mày ở lại ko hay mà chạy![]()
Toàn xuyên tạc, dân ngu làm chủ ỉa cứt lên cả XH
CS nát nhưng lũ phản động còn nát bét hơn- Những cảng viên không muốn cải cách đã ăn quá sâu vào chính quyền, cản trở cách. Điều này không phải chỉ diễn ra ở TW, cài cắm tại các địa phương.
Đây là những con người hồng, tác dụng phụ là tỷ lệ người yếu kém tăng cao, người có năng lực bị đì sát đáy
Đây là thành quả của người thích ní nuận, ngâm thơ
Chốt lại : bộ máy cực kỳ yếu kém, từ các nghị gặt đến tướng thủ. Và hầu hết ko muốn cải cách, vì cải cách để chọn người có năng lực họ sẽ bị loại.
- Kinh tế ko có nội lực, phụ thuộc rất nặng vào trung
Đây cũng là thành quả của người bắc có ní
nuận
a Rừng giả sử có khát vọng cải cách đi, rất khó để làm. NĐ 168, thu thuế đã thể hiện duy ý chí, làm không có khoa học. Không một ai tư vấn, tướng thủ đụng việc thi lẩn như chạch. Đem ra quốc hội bàn thôi quên đi, kiểu việc đó đéo ảnh hưởng đến nồi cơm.
Đến giờ tao vẫn chưa vội kết luận a Rừng, ý muốn thực sự của a Rừng là gì ?
Bộ máy nó quá nát không thể làm gì được, thay máu con người và thực hiện cải cách là điều rất không dễ dàng dù a Rừng nắm trong tay súng ngắn.
Vksh là giải pháp toàn diện nhất cho tới thời điểm nàyXác suất để VN thoát bẫy trung bình chỉ khoảng 1/triệu, vấn đề quan trọng nhất là tìm ra con đường thì chưa thấy, những cái mày nói thì chỉ là lý thuyết chứ không ăn thua, những người giỏi nhất hiện tại thì cũng chỉ nó vậy thôi, phải có con đường khác biệt và chỉ có thánh mới tìm ra để lọt vào 1/triệu thôi, giờ có 1000 park chung hee hay lý quang diệu sống lại cũng bó tay. Riêng về TQ thì tao nghĩ cải cách của nó thế có thể coi là vĩ đại rồi.
TML mày thả thì thả mẹ đi, còn không bớt sủa bên tai lại. Đéo ai rảnh đi block acc m hoàiVksh là giải pháp toàn diện nhất cho tới thời điểm này
Tao có thì đã thả rồi,gom tiền ủng hộ tao mở trung tâm sinh học điTML mày thả thì thả mẹ đi, còn không bớt sủa bên tai lại. Đéo ai rảnh đi block acc m hoài
Thất bại cho dân thôi. Chứ quan chức thì vẫn Làm theo năng lực hưởng theo nhu cầuTại sao cái chủ nghĩa mac-Lê máu lồn nó thất bại toàn tập mà bọn lãnh đạo vẫn cố chấp để dùng. Rồi còn bắt sinh viên phải học.
Còn mấy thằng đòi ảo tưởng độc tài tốt kéo đất nước lên nữa, thằng nào đòi vậy xử bắn hết cmn đi thì mới khá dcCải cách thể chế của Tô Lâm chắc chắn thất bại, Việt Nam phải làm sao?
Tô Lâm lại hô hào cải cách thể chế, kiểu muốn cứu Việt Nam khỏi tụt hậu. Nhưng tao nói thẳng, cái kế hoạch này thất bại cmn từ trong trứng nước! Tao đã phân tích rồi, cải cách kiểu này đi ngược bản chất chế độ, đéo thể thành công. Hôm nay, tao lật lại lịch sử cải cách của mấy nước ********, xem tụi nó làm gì, thành bại ra sao, để biết Việt Nam nên làm gì cho khỏi sml.
Chủ nghĩa Mác-Lênin: Cái gốc của vấn đề
Nói đơn giản, Mác-Lênin chia làm hai phần: kinh tế và chính trị.
Đối mặt khủng hoảng kinh tế và lòng tin, các nước ******** có 3 cách xử lý. Việt Nam chọn đường nào, tụi mày đoán xem?
- Chính trị: Chuyên chính vô sản, tức là Đảng ******** nắm hết quyền, kiểm soát nhà nước, quân đội, công an. Dân muốn nói gì? Câm mồm! Bầu cử chỉ là trò hề, đối lập thì bị cấm sạch.
- Kinh tế: Kinh tế tập thể, nhà nước sở hữu hết nhà máy, ruộng đất. Sản xuất cái gì, bao nhiêu, bán giá nào – nhà nước quyết tất. Kết quả? Dân đói meo, nghèo rớt mồng tơi. XHCN ở Việt Nam còn bị gọi là “xuống hố cả nước”! 😡
Cách 1: Cải cách toàn diện – Đông Âu và Liên Xô
Đây là kiểu từ bỏ cả kinh tế tập thể lẫn chuyên chính vô sản, chuyển sang kinh tế thị trường và dân chủ tự do. Kết quả thì tùy nước:
Cách 2: Không làm gì – Triều Tiên
- Thành công: Ba Lan, Hungary, Tiệp Khắc (giờ tách thành Czech và Slovakia), Latvia, Estonia, Lithuania. Tụi này chuyển sang dân chủ ôn hòa, có tổ chức, giới trí thức chuẩn bị kỹ. Kết quả? GDP bình quân đầu người giờ từ 23.000-31.000 USD, vượt xa trung bình thế giới (13.000 USD). Sướng vl!
- Đặc biệt:
- Đông Đức: Bỏ chuyên chính, nhưng ban đầu giữ kinh tế tập thể để “giữ độc lập”. Sau bầu cử tự do, dân biểu quyết sáp nhập Tây Đức. Giờ Đức thống nhất là nước mạnh nhất châu Âu.
- Romania: Tổng Bí thư Sesu ngoan cố, không cải cách. Dân biểu tình, ông ta ra lệnh bắn, chết cả đống. Cuối cùng quân đội đảo chính, xử bắn vợ chồng Sesu ngay Giáng sinh. Romania chuyển sang dân chủ, dù hơi lộn xộn, giờ GDP bình quân 19.000 USD, cũng tạm ổn.
- Thất bại: Nga, Belarus, Ukraine. Sau khi Liên Xô sụp, tụi này có bầu cử tự do, nhưng Putin và Lukashenko thâu tóm quyền lực, thành độc tài cá nhân. Ukraine thì lận đận qua hai cuộc cách mạng (Cam, Maidan), chết hàng trăm, thương hàng ngàn. Vì sao? Dân chủ không chuẩn bị kỹ, bối rối khi Liên Xô sụp đột ngột. Dù vậy, dân tụi này thà chết chứ đéo muốn quay lại thời xếp hàng mua bánh mì!
Triều Tiên chọn kiểu “đéo cải cách, giữ nguyên độc tài và kinh tế tập thể”. Kết quả? Đói nghèo, tối tăm, sống như địa ngục. Nhà họ Kim gây tội ác kinh khủng: chiến tranh Triều Tiên chết 3 triệu dân, đánh bom máy bay Korean Air giết 115 người. Nếu mở cửa, dân biết bị lừa, chắc lật đổ nhà Kim ngay. Đm, nước này đúng là thảm họa!
Cách 3: Cải cách nửa vời – Trung Quốc và Việt Nam
Trung Quốc và Việt Nam chọn cải cách kinh tế, nhưng giữ nguyên độc tài. Nhờ mở cửa kinh tế, đời sống dân khá lên:
Nhưng cả hai nước đều chạm giới hạn. Trung Quốc khủng hoảng bất động sản (chiếm 30% kinh tế), dân nghèo đi vì nợ ngân hàng, giảm phát nguy hiểm hơn lạm phát. Dân số già, GDP bình quân 13.000 USD, ngang trung bình thế giới. Việt Nam thì sao? Sau 40 năm đổi mới, vẫn dựa vào lao động giá rẻ. 38/53 triệu lao động không có bằng cấp. Bất động sản sụp, giáo dục lạc hậu, tham nhũng thì hết thuốc chữa. Chỉ 20 năm nữa, dân số Việt Nam sẽ già, sml luôn!
- Trung Quốc: Từ thời Mao chết đói hàng chục triệu, giờ thành cường quốc công nghiệp, dẫn đầu vài mảng công nghệ.
- Việt Nam: Từ đói ăn, giờ xuất khẩu nông sản top đầu.
Cả hai nước mắc kẹt ở bẫy thu nhập trung bình. Lúc đầu, tăng trưởng cao nhờ dân trẻ, lương thấp, tài nguyên dồi dào. Nhưng khi dân già, lương tăng, tài nguyên cạn, đầu tư nước ngoài giảm, kinh tế trì trệ. Muốn thoát bẫy, phải từ nước nông nghiệp (giai đoạn 1) qua công nghiệp kỹ thuật cao (giai đoạn 2), rồi thành kinh tế tri thức (dịch vụ chiếm 60% GDP). Trung Quốc đang ở giai đoạn 2, Việt Nam vẫn lẹt đẹt giai đoạn 1. Đm, chậm thế này thì bao giờ thoát?
Tô Lâm cải cách: Đùa tao à?
The Economist khen Tô Lâm là nhà cải cách, bảo đây là cơ hội cuối để Việt Nam thành nước thu nhập cao trước khi dân số già. Nhưng tao nói thẳng: Tô Lâm đéo phải nhà cải cách, kế hoạch của ông ta cũng sập tiệm cmn!
Làm sao thoát bẫy thu nhập trung bình?
- Nghị quyết 68: Kêu kinh tế tư nhân là động lực, nhưng chỉ là thay đổi nhỏ xíu. Chuyên chính vô sản vẫn giữ nguyên, cải cách kiểu này thì được cái đéo gì?
- Muốn kinh tế tư nhân phát triển? Cần hai thứ:
- Chống tham nhũng: Tham nhũng ở Việt Nam trầm trọng vl, tạo ra lũ tư bản phe cánh, làm giàu nhờ quan hệ chứ không phải cạnh tranh. Môi trường kinh doanh bị phá nát!
- Tư pháp độc lập: Thẩm phán phải công bằng, không bị chính quyền can thiệp. Nhưng ở Việt Nam, công an muốn bắt ai, khám xét ai thì tùy tiện. Ai dám đầu tư?
- Tô Lâm có thực tâm không? Đéo!
- Kêu tiết kiệm, chống lãng phí, nhưng chính ông ta ăn bò dát vàng khi dân đói vì Covid.
- Nói phát triển khoa học, hội nhập, nhưng cấm bài báo của The Economist.
- Kêu phân quyền, nhưng thâu tóm hết quyền lực, đưa người thân vào ghế ngon.
- Nói bỏ tư duy “không quản được thì cấm”, nhưng công an cấm Telegram.
- Kêu xây hệ thống pháp luật dân chủ, nhưng bắt giam người bất đồng như Trần Khắc Đức, Nguyễn Quốc Khang (tập hợp Dân chủ Đa nguyên).
Chương trình của Tô Lâm sẽ thất bại, vài tháng nữa tụi mày sẽ thấy. Muốn Việt Nam thành nước thu nhập cao, chỉ có một cách: từ bỏ chuyên chính vô sản, chuyển sang dân chủ như Ba Lan.
Chừng nào Đảng ******** còn chiếm đất nước làm của riêng, dân Việt Nam đéo thể cùng nhau xây dựng đất nước.
- Bước 1: Bỏ kiểm duyệt báo chí, dừng đàn áp đối lập, thả hết tù nhân lương tâm.
- Bước 2: Đối thoại giữa Đảng và các tổ chức dân chủ, tổ chức bầu cử tự do, công bằng, trong tinh thần hòa giải.
- Bước 3: Dù đảng nào thắng, dân chủ được thiết lập, cả nước thắng!
Tụi mày nghĩ sao?
- Cải cách của Tô Lâm có hy vọng gì không, hay chỉ là diễn trò?
- Việt Nam có nên dân chủ hóa như Ba Lan, hay cứ để Đảng nắm quyền?
- Thoát bẫy thu nhập trung bình thế nào khi tham nhũng và độc tài còn đó?
Không cho học thì lấy đâu ra bò đỏ để mà def mỗi khi Cảng làm điều ngu đéo chối cãi dc, phải xua bò đỏ ra dùng số lượng áp đảo cãi cùn cho trí thức nản 1 là đéo nói nữa, 2 là bỏ mẹ xứ mà điTại sao cái chủ nghĩa mac-Lê máu lồn nó thất bại toàn tập mà bọn lãnh đạo vẫn cố chấp để dùng. Rồi còn bắt sinh viên phải học.
ckótóm lại là có sập hay khum
Cái chết nào cũng có điềm báo trước. Gà chọi sắp thua chạy thì rung cánh. Các cụ sắp chết thường đòi tắm rửa sạch sẽ . hay đây là dấu hiệu của ***** ta.Đảng ******** đang rần rần hô hào cải cách thể chế, kiểu như muốn mở "kỷ nguyên mới" cho đất nước. Tô Lâm ba hoa thế nào cũng kệ mẹ, nhưng tao có mấy câu hỏi anh em cùng thảo luận:
- Sao giờ mới cải cách, đm chờ nước tới đít à?
- Chúng nó đang làm cái quái gì?
- Quan trọng nhất, cải cách hay chỉ là màn kịch rẻ tiền?
Sao phải cải cách bây giờ?
Hồi tháng 2/2025, Tô Lâm đứng trước Quốc hội kể chuyện Sài Gòn xưa là "Hòn ngọc Viễn Đông", tụi Singapore còn mơ sang đây chữa bệnh. Giờ thì ngược lại cmn! Ông ta còn so sánh, năm 1986 Việt Nam với Trung Quốc ngang cơ, nhưng giờ GDP bình quân đầu người của Trung Quốc gấp 3 lần Việt Nam. Đm, tụt hậu xa lắc thế mà giờ mới cuống lên!
Đảng liệt kê 4 nguy cơ đe dọa sự tồn tại: tụt hậu, tham nhũng, chệch hướng, tự diễn biến. Nghe thì nguy cơ tụt hậu là cái thúc đít chúng nó phải làm gì đó. Mục tiêu là tăng trưởng 8% năm nay, 10% trở lên mấy năm sau, đến 2030 đạt 8.500 USD GDP bình quân đầu người. Nghe hoành tráng vãi, nhưng làm được không hay chỉ sủa cho vui?
Chúng nó đang làm cái gì?
- Tụi nó bảo kinh tế tư nhân là động lực: Phạm Minh Chính chém gió là kinh tế tư nhân sẽ làm chủ đạo, ghi cả vào văn kiện Đại hội 14. Kêu gọi khởi nghiệp, làm giàu, tôn vinh doanh nhân, cho tư nhân tham gia dự án bự như hạ tầng, năng lượng, quốc phòng. Nghe thì ngon, nhưng kinh tế nhà nước với tập thể vẫn là "nòng cốt". Đm, nửa vời thế thì cải cách cái cc gì?
- Phân quyền, phân cấp: Kiểu "địa phương tự quyết, tự làm, tự chịu". Ví dụ, Bình Dương muốn xây metro nối Sài Gòn, giờ phải chờ Thủ tướng duyệt, rồi trình Quốc hội. Nếu phân quyền, hai tỉnh tự xử. Nhưng mà, phân quyền thế này đi ngược với cái bản chất độc tài tập trung quyền lực. Tụi nó dám thả quyền thật không, hay chỉ diễn?
- Khoa học công nghệ, đổi mới sáng tạo: Tô Lâm bảo đây là "con đường duy nhất". Ông ta kể chuyện nước ngoài có nhà máy, kho hàng "không đèn", toàn robot tự động hóa. Nhưng Việt Nam thì sao? Vẫn là nước gia công, lắp ráp, dựa vào lao động rẻ mạt. Năm 2024, 38/53 triệu lao động không có bằng cấp gì. Nếu robot thay hết, hàng triệu người thất nghiệp thì sao? Nhà nước phải đổ tiền vào an sinh, giáo dục, nhưng đm ngân sách cho công an gấp 15 lần giáo dục! Đùa tao à?
- Tinh gọn bộ máy: Tụi nó kêu cắt 100.000 biên chế, nhưng so với bộ máy cồng kềnh thì như muỗi đốt inox. Ban Tuyên giáo, dư luận viên, đám an ninh đàn áp dân vẫn sống khỏe. Tinh gọn cái kiểu này thì cải cách cái đéo gì!
Tham nhũng – Con voi trong phòng
Tham nhũng là cái nguy cơ thứ 2. Việt Nam thuộc top tham nhũng nhất thế giới, mỗi vụ ăn cắp cả triệu USD. Muốn chống tham nhũng, phải giới hạn quyền lực nhà nước. Nhưng chế độ độc tài thì đéo bao giờ muốn thế. Một chính quyền tham nhũng tự sửa để hết tham nhũng? Đm, mơ à! Chỉ có bầu cử tự do mới thay đổi được, nhưng tụi nó cho mày bầu tự do bao giờ?
Mâu thuẫn vl
Đảng liệt kê 4 nguy cơ, nhưng cải cách triệt để thì lại tự bắn vào chân.
- Bỏ kinh tế quốc doanh, đẩy kinh tế thị trường? Sợ chệch hướng xã hội chủ nghĩa.
- Giảm kiểm soát, khuyến khích sáng tạo, cắt ngân sách công an tăng cho giáo dục? Sợ tự diễn biến, tự chuyển hóa.
- Nhưng nếu vẫn ép học Mác-Lênin, đàn áp trí thức kêu gọi dân chủ, thì kinh _
Giống nhau 2 thằng là diệt tộc hếtViết lồn gì lắm thế hả mày, cải cách nhìn lịch sử rõ nhất là Vương Mãng nhà Tân với Dương Quảng nhà Tùy. Cầm đèn chạy trước ô tô sớm muộn cũng chết