Con dân Đông Lào sau mấy chục năm bị cọng sả nhồi sọ, giờ đã mất chất rồi, chỉ còn lại là hèn, vâng lời, và dễ sai bảo.
Hài! Thói đời vậy rồi biết làm sao được. Người thực sự có tính ngưỡng thì họ "Chắc Chắn Không Sợ Chết" vì họ tin vào tính nghưỡng của mình, tin rằng có linh hồn, có kiếp trước, kiếp sao, vvv. Nên họ không sợ gì hết như bên Islam họ sẻ lên gập Ala gập trinh nữ, theo họ thì chết còn tốt hơn, hoàn thành nhiệm vụ thì còn tốt hơn chết bình thường nửa, nên những người có tín ngưỡng điều vậy hết, chỉ có điều những người hồi giáo theo islam là quá cực đoan thôi(nói cho dể hiểu ai ai cũng phải theo đạo hồi, theo islam hết nếu không thì người đó phải chết) .
Nói trở lại dân mình thì quá buồn rồi, họ sợ nghèo, sợ chết, sợ đủ thứ vv. Không phải nói vậy là xấu, là không tốt mà trái nếu nhìn từ góc độ người tu luyện thì tính như vậy là quá tốt, là mầm móng tốt để tu luyện, tại vì quá nhẫn nhục, quá chụi khổ, lấy khổ làm vui vv. Còn nhìn theo góc cai trị thì lại quá tốt, quả là trời sinh trâu ngựa, nô lệ hoàn hảo chỉ là chưa đến lúc"tức nước vở bờ" hoặc "nước có thể năng thuyền cũng có thể lật thuyền". Nhìn với góc độ dân trí, trình độ nhận thức thì tao cũng không nói nhiều biết bao nhiêu anh em nói rồi, tao không nói thêm.
Giờ là nên đứng ở gốc độ nào để xét vắn đề thôi. Còn tao thì nói "chuyện gì phải tới thì sẻ tới chỉ là chưa đến lúc" có câu "khổ tận cam lai" ý tứ nó là thế. Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa, thiếu 1 thứ cũng không được, ngày giờ chưa tới, chưa đúng người, chưa đúng thời điểm, cũng chưa chụi đủ khổ nửa nên là chưa phải lúc... Vv
Điều là thể ngộ của ta.