Tao đánh giá qua 3 việc:
Việc thứ nhất, Nghệ Huệ Vương lao xuống sân ăn mừng vô địch Sea Games, xí xớn bắt tay HLV Thái Lan Mano Polking. Hành động này vừa phản cảm, vừa không có chính danh. Thân là tứ trụ nhưng Huệ Vương dấn thân hòa với một đám nói thẳng ra là ít học mà không có chuẩn bị. Đội bạn đang thua cay đỏ dái tự dưng Nghệ Huệ Vương lù lù xuất hiện như bố đời khệnh khạng. Từ việc ấy cho thấy Huệ là kẻ dân túy, hám danh, không ý thức được thân phận của mình và phải nếm trái đắng khi bị Mano Polking khinh khỉnh ra mặt.
Việc thứ hai, Vương sang Nigeria, nước có dân số đông đảo, đất đai màu mỡ nhưng vừa mở mồm đã tiếp thị bán gạo. Hành động này mới nghe có vẻ hợp lý nhưng nếu suy xét kĩ lại rất thiếu tế nhị. Nước họ thiên nhiên ưu đãi, lao động dồi dào vậy mà tiếp thị gạo cho họ chẳng phải chửi xéo họ vừa lười, vừa ngu, gạo cũng đéo có mà ăn? Kết quả không ngoài dự đoán là Nghệ Huệ Vương bị tủng thúng Nigeria chửi thẳng mặt. Từ việc này suy ra Vương là kẻ suy nghĩ đơn giản thiếu chín chắn.
Việc thứ ba, câu nói "nhà nước không dọa ai nhưng đừng ai dọa nhà nước" được đám bòa đỏa truyền tay nhau, nhưng nó vô tri, sai thực tế và thiếu tế nhị. Bản chất nhà nước là công cụ bảo vệ lợi ích của giai cấp thống trị nếu không có quyền lực răn đe (không dọa ai) thì quản lý xã hội thế nào. Nếu có ai đó dọa nhà nước thì ông cũng không nên oang oang trước truyền thông.
Tóm lại Nghệ Huệ Vương tài giỏi gì không biết nhưng đầu óc đơn giản, nông cạn, hành sự lỗ mãng thiếu suy xét.
Việc thứ nhất, Nghệ Huệ Vương lao xuống sân ăn mừng vô địch Sea Games, xí xớn bắt tay HLV Thái Lan Mano Polking. Hành động này vừa phản cảm, vừa không có chính danh. Thân là tứ trụ nhưng Huệ Vương dấn thân hòa với một đám nói thẳng ra là ít học mà không có chuẩn bị. Đội bạn đang thua cay đỏ dái tự dưng Nghệ Huệ Vương lù lù xuất hiện như bố đời khệnh khạng. Từ việc ấy cho thấy Huệ là kẻ dân túy, hám danh, không ý thức được thân phận của mình và phải nếm trái đắng khi bị Mano Polking khinh khỉnh ra mặt.
Việc thứ hai, Vương sang Nigeria, nước có dân số đông đảo, đất đai màu mỡ nhưng vừa mở mồm đã tiếp thị bán gạo. Hành động này mới nghe có vẻ hợp lý nhưng nếu suy xét kĩ lại rất thiếu tế nhị. Nước họ thiên nhiên ưu đãi, lao động dồi dào vậy mà tiếp thị gạo cho họ chẳng phải chửi xéo họ vừa lười, vừa ngu, gạo cũng đéo có mà ăn? Kết quả không ngoài dự đoán là Nghệ Huệ Vương bị tủng thúng Nigeria chửi thẳng mặt. Từ việc này suy ra Vương là kẻ suy nghĩ đơn giản thiếu chín chắn.
Việc thứ ba, câu nói "nhà nước không dọa ai nhưng đừng ai dọa nhà nước" được đám bòa đỏa truyền tay nhau, nhưng nó vô tri, sai thực tế và thiếu tế nhị. Bản chất nhà nước là công cụ bảo vệ lợi ích của giai cấp thống trị nếu không có quyền lực răn đe (không dọa ai) thì quản lý xã hội thế nào. Nếu có ai đó dọa nhà nước thì ông cũng không nên oang oang trước truyền thông.
Tóm lại Nghệ Huệ Vương tài giỏi gì không biết nhưng đầu óc đơn giản, nông cạn, hành sự lỗ mãng thiếu suy xét.
Sửa lần cuối: