@Onizuka Eikichi - nam sinh 23 tuổi, sinh viên năm cuối Đại học Kinh tế, hiện vừa học vừa làm. Một phần thời gian
@Onizuka Eikichi làm thêm ở quán cà phê, phần còn lại chạy quảng cáo online, tổng thu nhập khoảng 8 triệu/tháng.
@Onizuka Eikichi quen bạn gái cũng cùng trường, bằng tuổi. Từ ngày yêu nhau,
@Onizuka Eikichi luôn cố gắng lo cho em trong khả năng: đi ăn thì trả, đi chơi thì gánh, thậm chí có lần em kẹt tiền học phí @Onizuka Eikich cũng cắn răng đưa 2 triệu để em xoay sở.
Nhưng cách đây vài hôm, em nói thẳng:
“Anh ơi, iPhone 17 mới ra rồi, em muốn có một cái. Nhìn bạn bè em ai cũng cầm máy xịn, còn em cầm cái iPhone 12 quê lắm. Em không muốn bị thua kém người ta.”
@Onizuka Eikichi ngập ngừng bảo:
“Anh đi làm cả tháng được 8 triệu, tiền ăn, tiền trọ, tiền học… cũng chẳng dư bao nhiêu. Máy em còn dùng tốt mà?”
Em liền lạnh giọng:
“Anh không hiểu đâu. Người ta nhìn vào người yêu mình cũng đánh giá. Người yêu em mà không mua nổi cho em cái điện thoại tử tế, em nói thật, sau này em cũng khó tin anh lo được cho gia đình. Người yêu cũ em hồi năm nhất đi làm có 5–6 triệu mà còn tặng em được con iPhone 13 kìa.”
Thú thật,
@Onizuka Eikichi nghe mà nghẹn. Không phủ nhận iPhone đẹp, xịn, nhưng cái giá gần 40 triệu đối với
@Onizuka Eikichi chẳng khác nào cả bầu trời. Ngày đi làm từ sáng đến tối, vừa học vừa cày, đổi lại em chỉ nhìn thấy cái điện thoại chứ không nhìn thấy những giọt mồ hôi.
@Onizuka Eikichi viết ra đây để hỏi thật: Có phải đàn ông bây giờ nếu không đủ tiền chiều chuộng, không chịu “đầu tư hình ảnh” cho người yêu thì coi như thất bại, không xứng đáng có tình yêu sao? Hay là nên dừng lại để khỏi bị biến thành “cái ví biết đi”?