Đây là topic cuối của tao… tao không làm phò tiền tao kiếm vô cùng vất vả nhưng sạch sẽ

  • Tạo bởi Tạo bởi HaVyy
  • Start date Start date
Lúc tao đăng ký thành viên xàm là lúc tao gặp những trải nghiệm giấc mơ kì lạ mà tao không thể hiểu nổi tại sao tao nghe nhìn thấy những sự việc đó trong mơ. Tao vô tình seach google ra topic nguyennghia6666 có rất nhiều chuyện trong đó liên quan tới những giấc mơ của tao nên tao rất nhanh đăng ký thành viên để comment cho tiện. Sau 13 cái topic tao đọc xong thì tao cũng mới biết 4r này chuyên về sex, phò, rau… Tao là một đứa đàn bà nhưng tư duy tao rất tôn trọng bản năng và sở thích của người khác trừ chuyện ép buộc lừa đảo ấu dâm còn lại tao thấy tình dục là một bản năng của con người nó đáng được tôn trọng chứ không có gì đáng sợ và bẩn thỉu như mấy thằng mấy con mang tín ngưỡng vào sạo lol khinh rẻ. Ngoài ra tao bị cuốn hút vào 4r không bỏ acc dù topic nguyenghia6666 đã dừng lại. Không phải vì tao làm phò tìm khách hay nứng lol già xấu đéo có trai địt vào gạ trai như chúng mày định nghĩa gái vào Xàm 100% là phải vậy. Tao có một công việc tử tế và tao không có sở thích địt dạo hoặc mơi trai. Cái giữ tao lại đó là cái chất đời thường của Xàm. Trong này có đủ loại người, đủ tính cách, đủ câu chuyện,…có rất nhiều thứ khiến cho 1 đứa chướng ngại tâm lý như tao thấy đây như một xã hội thu nhỏ tuyệt vời nơi tao có thể thoải mái sống cùng nó mà không sợ phải tiếp xúc trực tiếp với người lạ với đám đông. Nơi đây mỗi người có một câu chuyện khiến tao có thể vui cùng họ, buồn cùng họ, tức giận thay họ, hạnh phúc cùng họ,… có những người rất ấm áp tử tế nhưng cũng có người chưa trưởng thành để đủ tử tế, có những người giàu và những người nghèo nhưng họ đều có những nỗi buồn và những niềm vui riêng rất đời thường chân thật, có những người sống bằng bản năng nhiều hơn trách nhiệm nhưng có những người vì trách nhiệm mà sẵn lòng hy sinh rất nhiều,…. Nếu ai đó nói họ bị Xàm hấp dẫn bởi Sex thì tao lại bị Xàm hấp dẫn bởi cả Sex lẫn cái đám đông ảo nhưng đời thường như chúng mày. Cảm ơn chúng mày từ những thằng làm tao chửi tới những thằng tôn trọng tao không coi thường 1 đứa đàn bà vào xàm như tao. Chúng mày đã để lại cho tao những kỉ niệm những niềm vui những cung bậc cảm xúc ảo nhưng rất có ý nghĩa với cuộc sống tẻ nhạt của tao. Nhưng cuộc chơi nào cũng phải dừng. Dù tao đã rất cẩn trọng bảo mật thông tin riêng tư nhưng chẳng sự thật nào giấu diếm mãi được cả. Tao chọn lựa rời bỏ để yên bình vì với tao yên ổn của gia đình luôn được đặt lên hàng đầu không gì thay thế được. Trước khi rời đi tao muốn kể cho chúng mày câu chuyện khởi nghiệp của tao dù những cái tao làm được chỉ là hạt cát trong mắt nhiều người nhưng tao tin với một ai không có gì trong tay cần một câu chuyện để cố gắng thì đây sẽ là câu chuyện truyền cho chúng mày ít động lực để cố gắng. Vì là một câu chuyện dài nên tao coppy bài viết cũ tao từng viết chia sẻ với những bạn trong hội người khuyết tật của tao. Rất nhiều người khuyết tật tìm được việc làm hoặc khởi nghiệp thành công thì tao tin với sự nỗ lực quyết tâm và may mắn sức khỏe tốt hơn tao chúng mày sẽ sớm thành công thoát khỏi những chướng ngại tâm lý lẫn thành công trong sự nghiệp để sớm ổn định cuộc sống lo được cho vợ con hay những người chúng mày yêu thương.

Bài viết với đối tượng là người khuyết tật nên chúng mày cứ đọc rồi tìm ra cho mình cái bổ ích chứ không phải tao dạy đời chúng mày hoặc bất kì ý nghĩ xấu xa nào khác. Mỗi người đều có cơ hội của riêng mình quan trọng mình nắm bắt và trân trọng nỗ lực vì nó hay không. Tình yêu cũng thế sự nghiệp cũng vậy chúng mày đừng tự ti chúng mày nghèo chúng mày học dốt hay không được học cao những thứ đó đều thay thế bằng sự cố gắng của bản thân chúng mày được.

Thân gửi những bạn đang cần một động lực khởi nghiệp

Rất nhiều bạn nt hỏi mình làm gì. Tại sao có thể kiếm được tiền mua được nhà Hà Nội. Mình sẽ dùng kiến thức ngôn từ cũng như kinh nghiệm hạn hẹp để chia sẻ. Mong mọi người theo dõi và góp ý để tạo được niềm tin cho nhiều bạn khuyết tật tìm được cách tự tin vào chính mình làm công việc mình yêu thích.

8 năm một ngôi nhà Hà Nội.

- Người ngoài hành tinh, ném đá chết nó đi
- Con Lệ nó rồi chết sớm thôi. Nó có đỗ đại học cũng chẳng để làm gì
-Cháu thông cảm đón dâu em nó cháu đừng đi. Nhà cô sợ cháu như thế này ảnh hưởng tới em nó.
- Em đừng cố làm những gì quá tầm của mình những việc đó nên để cho nhà trường đứng ra lo. Em thi vào đây điểm cũng không cao đâu, nên phải học chứ đừng nghĩ sang chuyện khác.
- Đũa mốc chòi mâm son mày định ăn bám con trai nhà tao. Làm bạn thì được tình yêu thì không.
...
32 năm cuộc đời những điều đáng sợ nhất với tôi không phải tôi là người khuyết tật. Việc tôi phải đón nhận những lời nói kì thị của người khỏe mạnh dựa trên khiếm khuyết cơ thể tôi mới là thứ khiến tôi vừa sợ hãi vừa giận dữ. Tôi vô tội, tôi sẽ không cho phép bất kì ai tổn thương tôi vì sự khiến khuyết của tôi.

Tôi không gào khóc hay viết một cuốn tự truyện cuộc đời đầy sự đau khổ để gom nhặt lòng thương hại. Cách tôi đáp trả tất cả những kì thị là 8 năm cật lực làm việc của một người con gái khuyết tật từ vay vốn 5 triệu khởi nghiệp âm thầm đã mua đã 29m vuông nhà Hà Nội giá trị 2,6 tỷ đồng. Sự đáp trả của tôi chỉ đơn giản là sự nỗ lực hết mình vào công việc và tạo ra giá trị của bản thân dựa trên sự tự tin và thành công trong cuộc sống của chính mình.

Cú shock đầu đời khi nhận ra hiện thực cuộc sống này thực sự quá khó khăn với người khuyết tật.

Năm cuối đại học khi đi xin thực tập tại một số công ty thiết kế đồ hoạ không ngoài dự kiến không công ty nào nhận tôi, kể cả một cửa hàng nhỏ dù tôi xin làm không lương vì lý do “không đi được xe máy”.
Bao tự tin, hoài bão, cố gắng 5 năm đại học của tôi đã đổ ụp chỉ vì những khác biệt yếu kém về sức khỏe khiến tôi không thể tìm cho mình một lối thoát. Lúc đó tôi nhận ra thà rằng họ như những đứa trẻ ném đá tôi, như bạn thân nói xấu sau lưng tôi, hay như cả họ hàng nhà người yêu cũ tôi lăng mạ tôi thẳng mặt thì tốt quá. Đây là chẳng có một cơ hội nào xã hội ban tặng cho bản thân tôi. Nhận ra hiện thực quá khó khăn cho mình tưởng chừng tôi đã bắt đầu nghĩ tới bước tiêu cực cùng đường là khăn gói về quê ăn bán bố mẹ sống như một cái bóng vô dụng trong nhà. Nhiều năm sau khi nghĩ về quãng thời gian mới ra trường tôi vẫn chưa hết ám ảnh bởi sự tuyệt vọng. Nên những bạn sinh viên lành lặn đang tuyệt vọng vì không tìm được việc với bất cứ lý do gì xin đừng vội từ bỏ. Bởi mỗi người đều có trong mình những sức mạnh mà chỉ khi tuyệt vọng nhất, khi nhìn ánh mắt buồn bã vừa thương vừa lo lắng của bố mẹ thì chúng ta mới thực sự bùng nổ và tìm ra lối đi cho riêng mình. Và bởi sức khỏe các bạn tốt hơn người khuyết tật ít nhất các bạn xin đi rửa bát thuê người ta sẽ thuê còn người khuyết tật như tôi lúc đó tới công việc đơn giản nhất như vậy cũng không được cho cơ hội.

Nếu xã hội này không ai ban tặng cho mình cơ hội thì mình sẽ tạo ra cơ hội cho chính mình.

Ngày đầu khởi nghiệp
Tôi khởi nghiệp đầu tiên từ làm thuê không công cho một cơ sở đồ ăn.

Lúc tôi nhận ra mình đang tự làm mình chết đuối trong bể nước chán nản, thất vọng. Tôi tỉnh ngộ và bắt đầu học cách bơi vào bờ tìm cho mình một chỗ neo đậu thật tốt và học cách làm chiếc thuyền cho riêng mình. Tôi ngồi thấu hiểu lại chính bản thân mình, sở thích, năng lực, niềm đam mê, giám đánh đổi vào việc gì nhất. Thực sự con người tôi cũng có chút đơn giản mà nói hơi khó nghe là vô dụng tôi chỉ có niềm đam mê ăn rồi ngủ. Tôi đã hơi luống cuống một chút nhưng tôi tin vào bản thân mình tôi yêu thích cái gì nhất định tôi sẽ đủ tình cảm thời gian dành cho tìm ra rồi thấu hiểu và thực hiện nó thật bình tĩnh nhưng tràn đầy quyết tâm. Vậy nên tôi chọn ngành ăn để phát triển sự nghiệp.

Sau này tôi nhận ra rất nhiều sinh viên mới ra trường hoặc người khuyết tật thường sợ hãi không xin được việc đúng ngành nghề mình học. Hoặc sợ hãi mình phát triển công việc đơn giản tầm thường sẽ khó thành công . Đáng ra các bạn nên sợ mình không có giá trị với cuộc đời này nhiều hơn là nỗi sợ xa xôi kia. Phương thức tạo ra giá trị bản thân mỗi người một nét khác nhau. Nhưng dễ nhất là các bạn nhận ra tình yêu thực sự của mình với một công việc. Giống như tình yêu đôi lứa bạn chẳng thể đi tới hôn nhân hạnh phúc tới cuối đời cùng nhau nếu không yêu người chồng người vợ của mình. Khi bạn nhận ra công việc bạn yêu thích bạn mới có thể dùng tâm huyết ăn cùng nó, ngủ cùng nó nghiên cứu nó, hiểu nó, tăng giá trị cho nó.

Tôi không nói với bất kì ai về tính toán của mình. Có thể do tính cách tôi cũng luôn độc lập, cũng có thể tôi không còn muốn bám víu vào gia đình mình nữa. Với tôi 26 năm vậy là đủ để mình cần tự mình vẽ ra câu chuyện cuộc đời của riêng mình rồi. Sau thời gian 1 năm làm thuê không công cho một xưởng đồ ăn tôi vay cô tôi 5 triệu và khởi nghiệp với quyết tâm rất lớn nhất định không thể để thất bại vì tôi không có cơ hội lần 2 để làm lại.

Nhưng tôi không khuyến khích các bạn liều và độc lập thoái quá như tôi. Cuộc sống này những người thành công là những người có tập thể hỗ trợ, mọi giám đốc đều cần phải có nhân viên hoặc sự trợ giúp tư vấn của gia đình bạn bè. Ban đầu sẽ rất khó khăn với người khuyết tật đặc biệt với các bạn khuyết tật nặng vì sự thiếu tin tưởng của tất cả mọi người. Những người khác đều nhìn vào năng lực sức khỏe để đánh giá sự thành công của một con người đầu tiên. Dù họ yêu mến bạn như thế nào nhưng nhìn hình hài các bạn họ đều có sự thiếu tin tưởng nhất định.

Mình đưa ra lời khuyên cho các bạn nếu các bạn có khả năng vận động hãy đi học nghề tại các trung tâm, hoặc giống mình làm thuê không công cho một cơ sở hoặc xưởng nghề để học hỏi kinh nghiệm, cách thức làm ra sản phẩm cũng như tiêu thụ nó như thế nào. Còn các bạn thực sự khuyết tật quá nặng các bạn hãy dùng trí tuệ và sự cần cù bù đôi chân của các bạn để bước vào ngành công nghiệp 4.0 hiện nay. Khi đã hiểu, thành thạo, tự tin hãy làm những công việc nhỏ bé tích lũy vốn trước. Để sau này dù cả thế giới không ai tin, không ai cho bạn tiền để làm công việc bạn yêu thích thì chính bạn có thể giúp đỡ công việc của mình.
Người sử dụng phương pháp này rất tốt trong diễn đàn mà mình biết là Ông Chủ Nhỏ. Nên bước từ bước nhỏ rồi hãn phát triển nó lên to. Không khuyến khích liều và đốt cháy giai đoạn như tôi vì tôi là gặp may mắn thời điểm đó không có cạnh tranh chứ với công việc đó mà giờ tôi bắt đầu khởi nghiệp thì chắc đang ở quê chăn gà trả nợ cho cô tôi rồi.

Tôi rất thích những tình yêu công việc đơn giản một số bạn chia sẻ: trồng nấm, nuôi bò, nuôi chim, trồng cây ăn quả, trồng sầu riêng, trồng bạch đàn, ....
Tình yêu với thiên nhiên, dựa vào thiên nhiên để sống là cách an toàn nhất để khởi nghiệp.

Nói tới công việc của tôi nó không hề màu hồng. Tôi đã đánh đổi rất nhiều vì lợi ích nó mang lại. Trầm cảm vì áp lực tiền bạc và khách hàng, tay bị cong các đốt vì tiếp xúc quá nhiều đồ lạnh, một năm chỉ nghỉ 6 ngày Tết âm, ... có hàng ngàn lần tôi cắt dao khi đóng hàng phải tay chân, có hàng ngàn lần tôi bật khóc vì công việc áp lực, có hàng ngàn những câu chuyện từ việc ko nhập hàng, làm hàng, xuất hàng, shipper, khách hàng,... Chẳng có cái gì là tự dưng cả, chẳng có gì là miễn phí trong cuộc đời trừ tình thương.

Tôi nhớ những ngày đầu 2014 bắt đầu làm và bán hàng tôi phải nhờ em tôi chở tôi đi shiper. Đi từ trưa bảo giao hàng xong thì ăn cơm. Đi lạc quanh Hà Nội xong tìm được nhà khách giao hàng cho người ta thì tối rồi. Tính ra tiền xăng xe thì hoà cả lãi đơn hàng đã thế về lạnh ốm tiền thuốc gấp đôi tiền hàng luôn. Nếu 2015 bạn nào hay đi đoạn Trường Trinh - Giải Phóng hay thấy một con nhái ôm cái thùng xốp 60cm*40cm ngồi sau xe Air thì chính là mình và em gái mình đang đi shiper hàng ra bến xe đó. Hồi đó nghĩ lại vừa hài vừa liều chỉ cần một cú ngã thôi thì cái thùng 50kg hàng đó nó cũng đè cho mình bẹp dí. Sau này khi các em học hành có công việc ổn định mình không phải hỗ trợ các em nữa thì mình tìm thuê shiper và các dịch vụ giao hàng. Khi thuê shiper mình cố gắng trả họ tiền lương xứng đáng cũng như sự tôn trọng nhất định. Có trải qua công việc mới biết vất vả của công việc đó.

Mình rất cảm phục những người thành công nhờ trí tuệ nhưng cũng luôn nể phục những người dám nghĩ dám làm và thành công nhờ công việc nuôi trồng chế biến.

Xin lưu ý bài viết không dạy đời hay dạy khôn ai. Đây là những gì sơ lược một phần những kinh nghiệm mình trải qua có thể gửi tới các bạn. Thực hiện hoá công việc yêu thích của mình lại nhờ 100% vào ý chí nghị lực của chính các bạn. Xin gửi lời chúc vạn sự may mắn và sức khỏe lâu dài cho tất cả chúng ta để thực hiện thành công công việc mình yêu thích

Cuộc đời người khuyết tật vốn chẳng dài hãy sống để lúc nằm xuống mỉm cười tôi đã sống một cuộc đời đáng sống ☘️❤️


Ps: cảm ơn chúng m đọc tới cuối topic này dù thời gian qua tao có gây sự với ai và ai gây sự với tao cũng xin lỗi và cảm ơn chúng mày. Chúc chúng mày hạnh phúc và may mắn. Hãy trân trọng cuộc sống của chính chúng mày dù nó như thế nào thì chỉ cần được sống khỏe mạnh là chúng mày may mắn hơn nhiều người rồi. Nhất là Nhị Gia tao mong mày sẽ có ai giúp đỡ thoát ra khỏi những suy nghĩ tối tăm. Cố gắng lên nhé!

Chào chúng mày tao té đây :))
 
Lúc tao đăng ký thành viên xàm là lúc tao gặp những trải nghiệm giấc mơ kì lạ mà tao không thể hiểu nổi tại sao tao nghe nhìn thấy những sự việc đó trong mơ. Tao vô tình seach google ra topic nguyennghia6666 có rất nhiều chuyện trong đó liên quan tới những giấc mơ của tao nên tao rất nhanh đăng ký thành viên để comment cho tiện. Sau 13 cái topic tao đọc xong thì tao cũng mới biết 4r này chuyên về sex, phò, rau… Tao là một đứa đàn bà nhưng tư duy tao rất tôn trọng bản năng và sở thích của người khác trừ chuyện ép buộc lừa đảo ấu dâm còn lại tao thấy tình dục là một bản năng của con người nó đáng được tôn trọng chứ không có gì đáng sợ và bẩn thỉu như mấy thằng mấy con mang tín ngưỡng vào sạo lol khinh rẻ. Ngoài ra tao bị cuốn hút vào 4r không bỏ acc dù topic nguyenghia6666 đã dừng lại. Không phải vì tao làm phò tìm khách hay nứng lol già xấu đéo có trai địt vào gạ trai như chúng mày định nghĩa gái vào Xàm 100% vậy. Cái giữ tao lại đó là cái chất đời thường của Xàm. Trong này có đủ loại người, đủ tính cách, đủ câu chuyện,…có rất nhiều thứ khiến cho 1 đứa chướng ngại tâm lý như tao thấy đây như một xã hội thu nhỏ tuyệt vời nơi tao có thể thoải mái sống cùng nó mà không sợ phải tiếp xúc trực tiếp với người lạ với đám đông. Nơi đây mỗi người có một câu chuyện khiến tao có thể vui cùng họ, buồn cùng họ, tức giận thay họ, hạnh phúc cùng họ,… có những người rất ấm áp tử tế nhưng cũng có người chưa trưởng thành để đủ tử tế, có những người giàu và những người nghèo nhưng họ đều có những nỗi buồn và những niềm vui riêng rất đời thường chân thật, có những người sống bằng bản năng nhiều hơn trách nhiệm nhưng có những người vì trách nhiệm mà sẵn lòng hy sinh rất nhiều,…. Nếu ai đó nói họ bị Xàm hấp dẫn bởi Sex thì tao lại bị Xàm hấp dẫn bởi cả Sex lẫn cái đám đông ảo nhưng đời thường như chúng mày. Cảm ơn chúng mày từ những thằng làm tao chửi tới những thằng tôn trọng tao không coi thường 1 đứa đàn bà vào xàm như tao. Chúng mày đã để lại cho tao những kỉ niệm những niềm vui những cung bậc cảm xúc ảo nhưng rất có ý nghĩa với cuộc sống tẻ nhạt của tao. Nhưng cuộc chơi nào cũng phải dừng. Dù tao đã rất cẩn trọng bảo mật thông tin riêng tư nhưng chẳng sự thật nào giấu diếm mãi được cả. Tao chọn lựa rời bỏ để yên bình vì với tao yên ổn của gia đình luôn được đặt lên hàng đầu không gì thay thế được. Trước khi rời đi tao muốn kể cho chúng mày câu chuyện khởi nghiệp của tao dù những cái tao làm được chỉ là hạt cát trong mắt nhiều người nhưng tao tin với một ai không có gì trong tay cần một câu chuyện để cố gắng thì đây sẽ là câu chuyện truyền cho chúng mày ít động lực để cố gắng. Vì là một câu chuyện dài nên tao coppy bài viết cũ tao từng viết chia sẻ với những bạn trong hội người khuyết tật của tao. Rất nhiều người khuyết tật tìm được việc làm hoặc khởi nghiệp thành công thì tao tin với sự nỗ lực quyết tâm và may mắn sức khỏe tốt hơn tao chúng mày sẽ sớm thành công thoát khỏi những chướng ngại tâm lý lẫn thành công trong sự nghiệp để sớm ổn định cuộc sống lo được cho vợ con hay những người chúng mày yêu thương.

Bài viết với đối tượng là người khuyết tật nên chúng mày cứ đọc rồi tìm ra cho mình cái bổ ích chứ không phải tao dạy đời chúng mày hoặc bất kì ý nghĩ xấu xa nào khác. Mỗi người đều có cơ hội của riêng mình quan trọng mình nắm bắt và trân trọng nỗ lực vì nó hay không. Tình yêu cũng thế sự nghiệp cũng vậy chúng mày đừng tự ti chúng mày nghèo chúng mày học dốt hay không được học cao những thứ đó đều thay thế bằng sự cố gắng của bản thân chúng mày được.

Thân gửi những bạn đang cần một động lực khởi nghiệp

Rất nhiều bạn nt hỏi mình làm gì. Tại sao có thể kiếm được tiền mua được nhà Hà Nội. Mình sẽ dùng kiến thức ngôn từ cũng như kinh nghiệm hạn hẹp để chia sẻ. Mong mọi người theo dõi và góp ý để tạo được niềm tin cho nhiều bạn khuyết tật tìm được cách tự tin vào chính mình làm công việc mình yêu thích.

8 năm một ngôi nhà Hà Nội.

- Người ngoài hành tinh, ném đá chết nó đi
- Con Lệ nó rồi chết sớm thôi. Nó có đỗ đại học cũng chẳng để làm gì
-Cháu thông cảm đón dâu em nó cháu đừng đi. Nhà cô sợ cháu như thế này ảnh hưởng tới em nó.
- Em đừng cố làm những gì quá tầm của mình những việc đó nên để cho nhà trường đứng ra lo. Em thi vào đây điểm cũng không cao đâu, nên phải học chứ đừng nghĩ sang chuyện khác.
- Đũa mốc chòi mâm son mày định ăn bám con trai nhà tao. Làm bạn thì được tình yêu thì không.
...
32 năm cuộc đời những điều đáng sợ nhất với tôi không phải tôi là người khuyết tật. Việc tôi phải đón nhận những lời nói kì thị của người khỏe mạnh dựa trên khiếm khuyết cơ thể tôi mới là thứ khiến tôi vừa sợ hãi vừa giận dữ. Tôi vô tội, tôi sẽ không cho phép bất kì ai tổn thương tôi vì sự khiến khuyết của tôi.

Tôi không gào khóc hay viết một cuốn tự truyện cuộc đời đầy sự đau khổ để gom nhặt lòng thương hại. Cách tôi đáp trả tất cả những kì thị là 8 năm cật lực làm việc của một người con gái khuyết tật từ vay vốn 5 triệu khởi nghiệp âm thầm đã mua đã 29m vuông nhà Hà Nội giá trị 2,6 tỷ đồng. Sự đáp trả của tôi chỉ đơn giản là sự nỗ lực hết mình vào công việc và tạo ra giá trị của bản thân dựa trên sự tự tin và thành công trong cuộc sống của chính mình.

Cú shock đầu đời khi nhận ra hiện thực cuộc sống này thực sự quá khó khăn với người khuyết tật.

Năm cuối đại học khi đi xin thực tập tại một số công ty thiết kế đồ hoạ không ngoài dự kiến không công ty nào nhận tôi, kể cả một cửa hàng nhỏ dù tôi xin làm không lương vì lý do “không đi được xe máy”.
Bao tự tin, hoài bão, cố gắng 5 năm đại học của tôi đã đổ ụp chỉ vì những khác biệt yếu kém về sức khỏe khiến tôi không thể tìm cho mình một lối thoát. Lúc đó tôi nhận ra thà rằng họ như những đứa trẻ ném đá tôi, như bạn thân nói xấu sau lưng tôi, hay như cả họ hàng nhà người yêu cũ tôi lăng mạ tôi thẳng mặt thì tốt quá. Đây là chẳng có một cơ hội nào xã hội ban tặng cho bản thân tôi. Nhận ra hiện thực quá khó khăn cho mình tưởng chừng tôi đã bắt đầu nghĩ tới bước tiêu cực cùng đường là khăn gói về quê ăn bán bố mẹ sống như một cái bóng vô dụng trong nhà. Nhiều năm sau khi nghĩ về quãng thời gian mới ra trường tôi vẫn chưa hết ám ảnh bởi sự tuyệt vọng. Nên những bạn sinh viên lành lặn đang tuyệt vọng vì không tìm được việc với bất cứ lý do gì xin đừng vội từ bỏ. Bởi mỗi người đều có trong mình những sức mạnh mà chỉ khi tuyệt vọng nhất, khi nhìn ánh mắt buồn bã vừa thương vừa lo lắng của bố mẹ thì chúng ta mới thực sự bùng nổ và tìm ra lối đi cho riêng mình. Và bởi sức khỏe các bạn tốt hơn người khuyết tật ít nhất các bạn xin đi rửa bát thuê người ta sẽ thuê còn người khuyết tật như tôi lúc đó tới công việc đơn giản nhất như vậy cũng không được cho cơ hội.

Nếu xã hội này không ai ban tặng cho mình cơ hội thì mình sẽ tạo ra cơ hội cho chính mình.

Ngày đầu khởi nghiệp
Tôi khởi nghiệp đầu tiên từ làm thuê không công cho một cơ sở đồ ăn.

Lúc tôi nhận ra mình đang tự làm mình chết đuối trong bể nước chán nản, thất vọng. Tôi tỉnh ngộ và bắt đầu học cách bơi vào bờ tìm cho mình một chỗ neo đậu thật tốt và học cách làm chiếc thuyền cho riêng mình. Tôi ngồi thấu hiểu lại chính bản thân mình, sở thích, năng lực, niềm đam mê, giám đánh đổi vào việc gì nhất. Thực sự con người tôi cũng có chút đơn giản mà nói hơi khó nghe là vô dụng tôi chỉ có niềm đam mê ăn rồi ngủ. Tôi đã hơi luống cuống một chút nhưng tôi tin vào bản thân mình tôi yêu thích cái gì nhất định tôi sẽ đủ tình cảm thời gian dành cho tìm ra rồi thấu hiểu và thực hiện nó thật bình tĩnh nhưng tràn đầy quyết tâm. Vậy nên tôi chọn ngành ăn để phát triển sự nghiệp.

Sau này tôi nhận ra rất nhiều sinh viên mới ra trường hoặc người khuyết tật thường sợ hãi không xin được việc đúng ngành nghề mình học. Hoặc sợ hãi mình phát triển công việc đơn giản tầm thường sẽ khó thành công . Đáng ra các bạn nên sợ mình không có giá trị với cuộc đời này nhiều hơn là nỗi sợ xa xôi kia. Phương thức tạo ra giá trị bản thân mỗi người một nét khác nhau. Nhưng dễ nhất là các bạn nhận ra tình yêu thực sự của mình với một công việc. Giống như tình yêu đôi lứa bạn chẳng thể đi tới hôn nhân hạnh phúc tới cuối đời cùng nhau nếu không yêu người chồng người vợ của mình. Khi bạn nhận ra công việc bạn yêu thích bạn mới có thể dùng tâm huyết ăn cùng nó, ngủ cùng nó nghiên cứu nó, hiểu nó, tăng giá trị cho nó.

Tôi không nói với bất kì ai về tính toán của mình. Có thể do tính cách tôi cũng luôn độc lập, cũng có thể tôi không còn muốn bám víu vào gia đình mình nữa. Với tôi 26 năm vậy là đủ để mình cần tự mình vẽ ra câu chuyện cuộc đời của riêng mình rồi. Sau thời gian 1 năm làm thuê không công cho một xưởng đồ ăn tôi vay cô tôi 5 triệu và khởi nghiệp với quyết tâm rất lớn nhất định không thể để thất bại vì tôi không có cơ hội lần 2 để làm lại.

Nhưng tôi không khuyến khích các bạn liều và độc lập thoái quá như tôi. Cuộc sống này những người thành công là những người có tập thể hỗ trợ, mọi giám đốc đều cần phải có nhân viên hoặc sự trợ giúp tư vấn của gia đình bạn bè. Ban đầu sẽ rất khó khăn với người khuyết tật đặc biệt với các bạn khuyết tật nặng vì sự thiếu tin tưởng của tất cả mọi người. Những người khác đều nhìn vào năng lực sức khỏe để đánh giá sự thành công của một con người đầu tiên. Dù họ yêu mến bạn như thế nào nhưng nhìn hình hài các bạn họ đều có sự thiếu tin tưởng nhất định.

Mình đưa ra lời khuyên cho các bạn nếu các bạn có khả năng vận động hãy đi học nghề tại các trung tâm, hoặc giống mình làm thuê không công cho một cơ sở hoặc xưởng nghề để học hỏi kinh nghiệm, cách thức làm ra sản phẩm cũng như tiêu thụ nó như thế nào. Còn các bạn thực sự khuyết tật quá nặng các bạn hãy dùng trí tuệ và sự cần cù bù đôi chân của các bạn để bước vào ngành công nghiệp 4.0 hiện nay. Khi đã hiểu, thành thạo, tự tin hãy làm những công việc nhỏ bé tích lũy vốn trước. Để sau này dù cả thế giới không ai tin, không ai cho bạn tiền để làm công việc bạn yêu thích thì chính bạn có thể giúp đỡ công việc của mình.
Người sử dụng phương pháp này rất tốt trong diễn đàn mà mình biết là Ông Chủ Nhỏ. Nên bước từ bước nhỏ rồi hãn phát triển nó lên to. Không khuyến khích liều và đốt cháy giai đoạn như tôi vì tôi là gặp may mắn thời điểm đó không có cạnh tranh chứ với công việc đó mà giờ tôi bắt đầu khởi nghiệp thì chắc đang ở quê chăn gà trả nợ cho cô tôi rồi.

Tôi rất thích những tình yêu công việc đơn giản một số bạn chia sẻ: trồng nấm, nuôi bò, nuôi chim, trồng cây ăn quả, trồng sầu riêng, trồng bạch đàn, ....
Tình yêu với thiên nhiên, dựa vào thiên nhiên để sống là cách an toàn nhất để khởi nghiệp.

Nói tới công việc của tôi nó không hề màu hồng. Tôi đã đánh đổi rất nhiều vì lợi ích nó mang lại. Trầm cảm vì áp lực tiền bạc và khách hàng, tay bị cong các đốt vì tiếp xúc quá nhiều đồ lạnh, một năm chỉ nghỉ 6 ngày Tết âm, ... có hàng ngàn lần tôi cắt dao khi đóng hàng phải tay chân, có hàng ngàn lần tôi bật khóc vì công việc áp lực, có hàng ngàn những câu chuyện từ việc ko nhập hàng, làm hàng, xuất hàng, shipper, khách hàng,... Chẳng có cái gì là tự dưng cả, chẳng có gì là miễn phí trong cuộc đời trừ tình thương.

Tôi nhớ những ngày đầu 2014 bắt đầu làm và bán hàng tôi phải nhờ em tôi chở tôi đi shiper. Đi từ trưa bảo giao hàng xong thì ăn cơm. Đi lạc quanh Hà Nội xong tìm được nhà khách giao hàng cho người ta thì tối rồi. Tính ra tiền xăng xe thì hoà cả lãi đơn hàng đã thế về lạnh ốm tiền thuốc gấp đôi tiền hàng luôn. Nếu 2015 bạn nào hay đi đoạn Trường Trinh - Giải Phóng hay thấy một con nhái ôm cái thùng xốp 60cm*40cm ngồi sau xe Air thì chính là mình và em gái mình đang đi shiper hàng ra bến xe đó. Hồi đó nghĩ lại vừa hài vừa liều chỉ cần một cú ngã thôi thì cái thùng 50kg hàng đó nó cũng đè cho mình bẹp dí. Sau này khi các em học hành có công việc ổn định mình không phải hỗ trợ các em nữa thì mình tìm thuê shiper và các dịch vụ giao hàng. Khi thuê shiper mình cố gắng trả họ tiền lương xứng đáng cũng như sự tôn trọng nhất định. Có trải qua công việc mới biết vất vả của công việc đó.

Mình rất cảm phục những người thành công nhờ trí tuệ nhưng cũng luôn nể phục những người dám nghĩ dám làm và thành công nhờ công việc nuôi trồng chế biến.

Xin lưu ý bài viết không dạy đời hay dạy khôn ai. Đây là những gì sơ lược một phần những kinh nghiệm mình trải qua có thể gửi tới các bạn. Thực hiện hoá công việc yêu thích của mình lại nhờ 100% vào ý chí nghị lực của chính các bạn. Xin gửi lời chúc vạn sự may mắn và sức khỏe lâu dài cho tất cả chúng ta để thực hiện thành công công việc mình yêu thích

Cuộc đời người khuyết tật vốn chẳng dài hãy sống để lúc nằm xuống mỉm cười tôi đã sống một cuộc đời đáng sống ☘️❤️


Ps: cảm ơn chúng m đọc tới cuối topic này dù thời gian qua tao có gây sự với ai và ai gây sự với tao cũng xin lỗi và cảm ơn chúng mày. Chúc chúng mày hạnh phúc và may mắn. Hãy trân trọng cuộc sống của chính chúng mày dù nó như thế nào thì chỉ cần được sống khỏe mạnh là chúng mày may mắn hơn nhiều người rồi. Nhất là Nhị Gia tao mong mày sẽ có ai giúp đỡ thoát ra khỏi những suy nghĩ tối tăm. Cố gắng lên nhé!

Chào chúng mày tao té đây :))
M viết thật à ??? Còn vụ m đi chân đất đợi t lên hn cho đôi dép đâu ??? Hay vụ có nhà mặt tiền ngoài hn nữa ??? Rồi việc tìm vk giàu cho t nữa
 
Respect m, bài viết khá tâm huyết, cảm ơn sự đóng góp của m, chúc m tìm được hạnh phúc trong cuộc sống...
 
M viết thật à ??? Còn vụ m đi chân đất đợi t lên hn cho đôi dép đâu ??? Hay vụ có nhà mặt tiền ngoài hn nữa ??? Rồi việc tìm vk giàu cho t nữa
Đéo hiểu thằng lol nào lấy được thông tin cá nhân của tao . Hôm qua cô tao gọi tao sang nói chuyện hỏi tao có tham gia diễn đàn sex không? Tao thừa nhận có thì cô tao khuyên dừng lại vì có người gọi cho cô tao bảo tao làm phò trên này. Dù sao công việc làm ăn của tao với yên ổn gđ quan trọng hơn nên tao dừng lại tại đây tránh đi xa quá. Nếu có duyên vào sg tao sẽ tìm tiệm bột chiên nhà mày ăn :)) Haaa chúc m sớm lấy vk nhé kén ít thôi phiên phiến đi cuộc đời tính kĩ quá cũng không tot đâu.
 
Nhưng em đú đởn xăm mình và biện minh đó là sở thích.
Tao nói thật m thuộc loại người tao đéo ưa nhất dê vk bạn cướp vk của bạn thân r con đó bỏ m như từng bỏ bạn m thì mày cay cú đổ do nó đi xăm hình mới đú đớn bỏ mày. M là thằng không có tư cách nhất để nói về việc xăm hình của tao.
 
bye chế. Em thích mấy bài chế chửi vì vui :)) Chúc cuộc sống bên ngoài của chế vạn sự may mắn và theo ý muốn.
 
Đéo hiểu thằng lol nào lấy được thông tin cá nhân của tao . Hôm qua cô tao gọi tao sang nói chuyện hỏi tao có tham gia diễn đàn sex không? Tao thừa nhận có thì cô tao khuyên dừng lại vì có người gọi cho cô tao bảo tao làm phò trên này. Dù sao công việc làm ăn của tao với yên ổn gđ quan trọng hơn nên tao dừng lại tại đây tránh đi xa quá. Nếu có duyên vào sg tao sẽ tìm tiệm bột chiên nhà mày ăn :)) Haaa chúc m sớm lấy vk nhé kén ít thôi phiên phiến đi cuộc đời tính kĩ quá cũng không tot đâu.
Vẫn lên đây cm cho vui đi, sợ cô m nói thì tạo nick khác.giống @Mars4321 là byby nè :))
 
Tôi Ít Cmt Ai Chỉ Tôi Nút Tố Cáo Bài Này Với Viết Dài Quá Đọc Biết Bao Lâu
 
giàu vậy à... thông cảm cho mày lắm đó... quý mày lắm đó nha... thôi cho tau xin cái card
 
Viết hay thế mà không tham gia Bề Đề cao khảo phí hoài vl vậy con thớt hehe
 
Lúc tao đăng ký thành viên xàm là lúc tao gặp những trải nghiệm giấc mơ kì lạ mà tao không thể hiểu nổi tại sao tao nghe nhìn thấy những sự việc đó trong mơ. Tao vô tình seach google ra topic nguyennghia6666 có rất nhiều chuyện trong đó liên quan tới những giấc mơ của tao nên tao rất nhanh đăng ký thành viên để comment cho tiện. Sau 13 cái topic tao đọc xong thì tao cũng mới biết 4r này chuyên về sex, phò, rau… Tao là một đứa đàn bà nhưng tư duy tao rất tôn trọng bản năng và sở thích của người khác trừ chuyện ép buộc lừa đảo ấu dâm còn lại tao thấy tình dục là một bản năng của con người nó đáng được tôn trọng chứ không có gì đáng sợ và bẩn thỉu như mấy thằng mấy con mang tín ngưỡng vào sạo lol khinh rẻ. Ngoài ra tao bị cuốn hút vào 4r không bỏ acc dù topic nguyenghia6666 đã dừng lại. Không phải vì tao làm phò tìm khách hay nứng lol già xấu đéo có trai địt vào gạ trai như chúng mày định nghĩa gái vào Xàm 100% là phải vậy. Tao có một công việc tử tế và tao không có sở thích địt dạo hoặc mơi trai. Cái giữ tao lại đó là cái chất đời thường của Xàm. Trong này có đủ loại người, đủ tính cách, đủ câu chuyện,…có rất nhiều thứ khiến cho 1 đứa chướng ngại tâm lý như tao thấy đây như một xã hội thu nhỏ tuyệt vời nơi tao có thể thoải mái sống cùng nó mà không sợ phải tiếp xúc trực tiếp với người lạ với đám đông. Nơi đây mỗi người có một câu chuyện khiến tao có thể vui cùng họ, buồn cùng họ, tức giận thay họ, hạnh phúc cùng họ,… có những người rất ấm áp tử tế nhưng cũng có người chưa trưởng thành để đủ tử tế, có những người giàu và những người nghèo nhưng họ đều có những nỗi buồn và những niềm vui riêng rất đời thường chân thật, có những người sống bằng bản năng nhiều hơn trách nhiệm nhưng có những người vì trách nhiệm mà sẵn lòng hy sinh rất nhiều,…. Nếu ai đó nói họ bị Xàm hấp dẫn bởi Sex thì tao lại bị Xàm hấp dẫn bởi cả Sex lẫn cái đám đông ảo nhưng đời thường như chúng mày. Cảm ơn chúng mày từ những thằng làm tao chửi tới những thằng tôn trọng tao không coi thường 1 đứa đàn bà vào xàm như tao. Chúng mày đã để lại cho tao những kỉ niệm những niềm vui những cung bậc cảm xúc ảo nhưng rất có ý nghĩa với cuộc sống tẻ nhạt của tao. Nhưng cuộc chơi nào cũng phải dừng. Dù tao đã rất cẩn trọng bảo mật thông tin riêng tư nhưng chẳng sự thật nào giấu diếm mãi được cả. Tao chọn lựa rời bỏ để yên bình vì với tao yên ổn của gia đình luôn được đặt lên hàng đầu không gì thay thế được. Trước khi rời đi tao muốn kể cho chúng mày câu chuyện khởi nghiệp của tao dù những cái tao làm được chỉ là hạt cát trong mắt nhiều người nhưng tao tin với một ai không có gì trong tay cần một câu chuyện để cố gắng thì đây sẽ là câu chuyện truyền cho chúng mày ít động lực để cố gắng. Vì là một câu chuyện dài nên tao coppy bài viết cũ tao từng viết chia sẻ với những bạn trong hội người khuyết tật của tao. Rất nhiều người khuyết tật tìm được việc làm hoặc khởi nghiệp thành công thì tao tin với sự nỗ lực quyết tâm và may mắn sức khỏe tốt hơn tao chúng mày sẽ sớm thành công thoát khỏi những chướng ngại tâm lý lẫn thành công trong sự nghiệp để sớm ổn định cuộc sống lo được cho vợ con hay những người chúng mày yêu thương.

Bài viết với đối tượng là người khuyết tật nên chúng mày cứ đọc rồi tìm ra cho mình cái bổ ích chứ không phải tao dạy đời chúng mày hoặc bất kì ý nghĩ xấu xa nào khác. Mỗi người đều có cơ hội của riêng mình quan trọng mình nắm bắt và trân trọng nỗ lực vì nó hay không. Tình yêu cũng thế sự nghiệp cũng vậy chúng mày đừng tự ti chúng mày nghèo chúng mày học dốt hay không được học cao những thứ đó đều thay thế bằng sự cố gắng của bản thân chúng mày được.

Thân gửi những bạn đang cần một động lực khởi nghiệp

Rất nhiều bạn nt hỏi mình làm gì. Tại sao có thể kiếm được tiền mua được nhà Hà Nội. Mình sẽ dùng kiến thức ngôn từ cũng như kinh nghiệm hạn hẹp để chia sẻ. Mong mọi người theo dõi và góp ý để tạo được niềm tin cho nhiều bạn khuyết tật tìm được cách tự tin vào chính mình làm công việc mình yêu thích.

8 năm một ngôi nhà Hà Nội.

- Người ngoài hành tinh, ném đá chết nó đi
- Con Lệ nó rồi chết sớm thôi. Nó có đỗ đại học cũng chẳng để làm gì
-Cháu thông cảm đón dâu em nó cháu đừng đi. Nhà cô sợ cháu như thế này ảnh hưởng tới em nó.
- Em đừng cố làm những gì quá tầm của mình những việc đó nên để cho nhà trường đứng ra lo. Em thi vào đây điểm cũng không cao đâu, nên phải học chứ đừng nghĩ sang chuyện khác.
- Đũa mốc chòi mâm son mày định ăn bám con trai nhà tao. Làm bạn thì được tình yêu thì không.
...
32 năm cuộc đời những điều đáng sợ nhất với tôi không phải tôi là người khuyết tật. Việc tôi phải đón nhận những lời nói kì thị của người khỏe mạnh dựa trên khiếm khuyết cơ thể tôi mới là thứ khiến tôi vừa sợ hãi vừa giận dữ. Tôi vô tội, tôi sẽ không cho phép bất kì ai tổn thương tôi vì sự khiến khuyết của tôi.

Tôi không gào khóc hay viết một cuốn tự truyện cuộc đời đầy sự đau khổ để gom nhặt lòng thương hại. Cách tôi đáp trả tất cả những kì thị là 8 năm cật lực làm việc của một người con gái khuyết tật từ vay vốn 5 triệu khởi nghiệp âm thầm đã mua đã 29m vuông nhà Hà Nội giá trị 2,6 tỷ đồng. Sự đáp trả của tôi chỉ đơn giản là sự nỗ lực hết mình vào công việc và tạo ra giá trị của bản thân dựa trên sự tự tin và thành công trong cuộc sống của chính mình.

Cú shock đầu đời khi nhận ra hiện thực cuộc sống này thực sự quá khó khăn với người khuyết tật.

Năm cuối đại học khi đi xin thực tập tại một số công ty thiết kế đồ hoạ không ngoài dự kiến không công ty nào nhận tôi, kể cả một cửa hàng nhỏ dù tôi xin làm không lương vì lý do “không đi được xe máy”.
Bao tự tin, hoài bão, cố gắng 5 năm đại học của tôi đã đổ ụp chỉ vì những khác biệt yếu kém về sức khỏe khiến tôi không thể tìm cho mình một lối thoát. Lúc đó tôi nhận ra thà rằng họ như những đứa trẻ ném đá tôi, như bạn thân nói xấu sau lưng tôi, hay như cả họ hàng nhà người yêu cũ tôi lăng mạ tôi thẳng mặt thì tốt quá. Đây là chẳng có một cơ hội nào xã hội ban tặng cho bản thân tôi. Nhận ra hiện thực quá khó khăn cho mình tưởng chừng tôi đã bắt đầu nghĩ tới bước tiêu cực cùng đường là khăn gói về quê ăn bán bố mẹ sống như một cái bóng vô dụng trong nhà. Nhiều năm sau khi nghĩ về quãng thời gian mới ra trường tôi vẫn chưa hết ám ảnh bởi sự tuyệt vọng. Nên những bạn sinh viên lành lặn đang tuyệt vọng vì không tìm được việc với bất cứ lý do gì xin đừng vội từ bỏ. Bởi mỗi người đều có trong mình những sức mạnh mà chỉ khi tuyệt vọng nhất, khi nhìn ánh mắt buồn bã vừa thương vừa lo lắng của bố mẹ thì chúng ta mới thực sự bùng nổ và tìm ra lối đi cho riêng mình. Và bởi sức khỏe các bạn tốt hơn người khuyết tật ít nhất các bạn xin đi rửa bát thuê người ta sẽ thuê còn người khuyết tật như tôi lúc đó tới công việc đơn giản nhất như vậy cũng không được cho cơ hội.

Nếu xã hội này không ai ban tặng cho mình cơ hội thì mình sẽ tạo ra cơ hội cho chính mình.

Ngày đầu khởi nghiệp
Tôi khởi nghiệp đầu tiên từ làm thuê không công cho một cơ sở đồ ăn.

Lúc tôi nhận ra mình đang tự làm mình chết đuối trong bể nước chán nản, thất vọng. Tôi tỉnh ngộ và bắt đầu học cách bơi vào bờ tìm cho mình một chỗ neo đậu thật tốt và học cách làm chiếc thuyền cho riêng mình. Tôi ngồi thấu hiểu lại chính bản thân mình, sở thích, năng lực, niềm đam mê, giám đánh đổi vào việc gì nhất. Thực sự con người tôi cũng có chút đơn giản mà nói hơi khó nghe là vô dụng tôi chỉ có niềm đam mê ăn rồi ngủ. Tôi đã hơi luống cuống một chút nhưng tôi tin vào bản thân mình tôi yêu thích cái gì nhất định tôi sẽ đủ tình cảm thời gian dành cho tìm ra rồi thấu hiểu và thực hiện nó thật bình tĩnh nhưng tràn đầy quyết tâm. Vậy nên tôi chọn ngành ăn để phát triển sự nghiệp.

Sau này tôi nhận ra rất nhiều sinh viên mới ra trường hoặc người khuyết tật thường sợ hãi không xin được việc đúng ngành nghề mình học. Hoặc sợ hãi mình phát triển công việc đơn giản tầm thường sẽ khó thành công . Đáng ra các bạn nên sợ mình không có giá trị với cuộc đời này nhiều hơn là nỗi sợ xa xôi kia. Phương thức tạo ra giá trị bản thân mỗi người một nét khác nhau. Nhưng dễ nhất là các bạn nhận ra tình yêu thực sự của mình với một công việc. Giống như tình yêu đôi lứa bạn chẳng thể đi tới hôn nhân hạnh phúc tới cuối đời cùng nhau nếu không yêu người chồng người vợ của mình. Khi bạn nhận ra công việc bạn yêu thích bạn mới có thể dùng tâm huyết ăn cùng nó, ngủ cùng nó nghiên cứu nó, hiểu nó, tăng giá trị cho nó.

Tôi không nói với bất kì ai về tính toán của mình. Có thể do tính cách tôi cũng luôn độc lập, cũng có thể tôi không còn muốn bám víu vào gia đình mình nữa. Với tôi 26 năm vậy là đủ để mình cần tự mình vẽ ra câu chuyện cuộc đời của riêng mình rồi. Sau thời gian 1 năm làm thuê không công cho một xưởng đồ ăn tôi vay cô tôi 5 triệu và khởi nghiệp với quyết tâm rất lớn nhất định không thể để thất bại vì tôi không có cơ hội lần 2 để làm lại.

Nhưng tôi không khuyến khích các bạn liều và độc lập thoái quá như tôi. Cuộc sống này những người thành công là những người có tập thể hỗ trợ, mọi giám đốc đều cần phải có nhân viên hoặc sự trợ giúp tư vấn của gia đình bạn bè. Ban đầu sẽ rất khó khăn với người khuyết tật đặc biệt với các bạn khuyết tật nặng vì sự thiếu tin tưởng của tất cả mọi người. Những người khác đều nhìn vào năng lực sức khỏe để đánh giá sự thành công của một con người đầu tiên. Dù họ yêu mến bạn như thế nào nhưng nhìn hình hài các bạn họ đều có sự thiếu tin tưởng nhất định.

Mình đưa ra lời khuyên cho các bạn nếu các bạn có khả năng vận động hãy đi học nghề tại các trung tâm, hoặc giống mình làm thuê không công cho một cơ sở hoặc xưởng nghề để học hỏi kinh nghiệm, cách thức làm ra sản phẩm cũng như tiêu thụ nó như thế nào. Còn các bạn thực sự khuyết tật quá nặng các bạn hãy dùng trí tuệ và sự cần cù bù đôi chân của các bạn để bước vào ngành công nghiệp 4.0 hiện nay. Khi đã hiểu, thành thạo, tự tin hãy làm những công việc nhỏ bé tích lũy vốn trước. Để sau này dù cả thế giới không ai tin, không ai cho bạn tiền để làm công việc bạn yêu thích thì chính bạn có thể giúp đỡ công việc của mình.
Người sử dụng phương pháp này rất tốt trong diễn đàn mà mình biết là Ông Chủ Nhỏ. Nên bước từ bước nhỏ rồi hãn phát triển nó lên to. Không khuyến khích liều và đốt cháy giai đoạn như tôi vì tôi là gặp may mắn thời điểm đó không có cạnh tranh chứ với công việc đó mà giờ tôi bắt đầu khởi nghiệp thì chắc đang ở quê chăn gà trả nợ cho cô tôi rồi.

Tôi rất thích những tình yêu công việc đơn giản một số bạn chia sẻ: trồng nấm, nuôi bò, nuôi chim, trồng cây ăn quả, trồng sầu riêng, trồng bạch đàn, ....
Tình yêu với thiên nhiên, dựa vào thiên nhiên để sống là cách an toàn nhất để khởi nghiệp.

Nói tới công việc của tôi nó không hề màu hồng. Tôi đã đánh đổi rất nhiều vì lợi ích nó mang lại. Trầm cảm vì áp lực tiền bạc và khách hàng, tay bị cong các đốt vì tiếp xúc quá nhiều đồ lạnh, một năm chỉ nghỉ 6 ngày Tết âm, ... có hàng ngàn lần tôi cắt dao khi đóng hàng phải tay chân, có hàng ngàn lần tôi bật khóc vì công việc áp lực, có hàng ngàn những câu chuyện từ việc ko nhập hàng, làm hàng, xuất hàng, shipper, khách hàng,... Chẳng có cái gì là tự dưng cả, chẳng có gì là miễn phí trong cuộc đời trừ tình thương.

Tôi nhớ những ngày đầu 2014 bắt đầu làm và bán hàng tôi phải nhờ em tôi chở tôi đi shiper. Đi từ trưa bảo giao hàng xong thì ăn cơm. Đi lạc quanh Hà Nội xong tìm được nhà khách giao hàng cho người ta thì tối rồi. Tính ra tiền xăng xe thì hoà cả lãi đơn hàng đã thế về lạnh ốm tiền thuốc gấp đôi tiền hàng luôn. Nếu 2015 bạn nào hay đi đoạn Trường Trinh - Giải Phóng hay thấy một con nhái ôm cái thùng xốp 60cm*40cm ngồi sau xe Air thì chính là mình và em gái mình đang đi shiper hàng ra bến xe đó. Hồi đó nghĩ lại vừa hài vừa liều chỉ cần một cú ngã thôi thì cái thùng 50kg hàng đó nó cũng đè cho mình bẹp dí. Sau này khi các em học hành có công việc ổn định mình không phải hỗ trợ các em nữa thì mình tìm thuê shiper và các dịch vụ giao hàng. Khi thuê shiper mình cố gắng trả họ tiền lương xứng đáng cũng như sự tôn trọng nhất định. Có trải qua công việc mới biết vất vả của công việc đó.

Mình rất cảm phục những người thành công nhờ trí tuệ nhưng cũng luôn nể phục những người dám nghĩ dám làm và thành công nhờ công việc nuôi trồng chế biến.

Xin lưu ý bài viết không dạy đời hay dạy khôn ai. Đây là những gì sơ lược một phần những kinh nghiệm mình trải qua có thể gửi tới các bạn. Thực hiện hoá công việc yêu thích của mình lại nhờ 100% vào ý chí nghị lực của chính các bạn. Xin gửi lời chúc vạn sự may mắn và sức khỏe lâu dài cho tất cả chúng ta để thực hiện thành công công việc mình yêu thích

Cuộc đời người khuyết tật vốn chẳng dài hãy sống để lúc nằm xuống mỉm cười tôi đã sống một cuộc đời đáng sống ☘️❤️


Ps: cảm ơn chúng m đọc tới cuối topic này dù thời gian qua tao có gây sự với ai và ai gây sự với tao cũng xin lỗi và cảm ơn chúng mày. Chúc chúng mày hạnh phúc và may mắn. Hãy trân trọng cuộc sống của chính chúng mày dù nó như thế nào thì chỉ cần được sống khỏe mạnh là chúng mày may mắn hơn nhiều người rồi. Nhất là Nhị Gia tao mong mày sẽ có ai giúp đỡ thoát ra khỏi những suy nghĩ tối tăm. Cố gắng lên nhé!

Chào chúng mày tao té đây :))
Viết dài vãi lol ,chúc con dẩm lol lúc nào cũng thèm buồi
 
Viết dài vãi lol ,chúc con dẩm lol lúc nào cũng thèm buồi


Yên tâm tao chưa từng để mình đói nếu mình thích ăn thịt :)) Chỉ là nhiều thằng auto suy nghĩ tao phải lên đây tìm trai địt dạo hoặc tao xấu gái già nên thèm hơi trai thì không phải tao chỉ sở thích trai hiền lành, học thức và gu tao là tình dục chất lượng chứ không phải số lượng. Đàn bà nứng tới cổ nhưng có những người không phải ng họ yêu thì họ lại nuốt xuống cục nứng thôi không phải ai cũng tới tuổi tiền mãn kinh đều dực lên tìm giống đực phối giống như ngựa. Chúng mày có thể tin hoặc không tin dù sao cũng không quan trọng nữa. Dù sao cuộc sống này chẳng ai ép được người khác phải tin mình.
 

Attachments

  • 3527FE4D-226D-4E6D-994D-AC6B8469ED03.jpeg
    3527FE4D-226D-4E6D-994D-AC6B8469ED03.jpeg
    292.4 KB · Lượt xem: 184
Sửa lần cuối:
Câu chuyện sau 8 năm mua được mảnh đất ở Hà Nội giá 2,6 tỷ, khởi nghiệp bằng lấy lỗ làm lãi...
 

Có thể bạn quan tâm

Top