Ăn chơi Đi ăn tiệc nhóm bạn của bố, những người công an, khác xa với nhóm bạn Chùa yếu đuối và ưa gây sự.

  • Tạo bởi Tạo bởi Tudini
  • Start date Start date

Tudini

Chúa tể đa cấp
Mẹ không nấu cơm nên bố đành dẫn đi, bố chưa từng dẫn đi như vậy, chỉ là muốn tôi có một bữa tối tốt lành
Những người bạn của bố, có người lớn tuổi, có người rất trẻ, ra dáng thanh niên, có người còn cơ bắp đẹp trai, nhưng họ đều có một cái nét đàng hoàng, chững chạc, và không đùa giỡn gì quá lố, họ khác xa với nhóm bạn lui tới ở Chùa, họ không chú ý những điều lặt vặt, họ sạch sẽ, thơm, và họ không có những hành vi xấn xổ như nhóm bạn ở Chùa

Nhóm bạn lui tới chùa

Nhóm bạn ở Chùa của tôi tôi có kể những lần trước, già có, trẻ có, nhưng người nào già thì toàn là phụ nữ, không có nam, và họ đều rất lố lăng, giỡn điều gì cũng cười rất to và hay sờ, đụng vào vai của nhau, xô đẩy, và họ thường có móng tay rất dài, họ đeo trang sức nhẫn, kiềng có trang trí rất sắc nhọn và dễ cào xước da.

Nhóm bạn ở Chùa luôn cố tỏ ra thanh cao và lịch sự với nhau cực độ, họ nói họ từ bi, nhưng hễ ai mang 1 khuôn mặt không cười là hôm sau họ sẽ tìm cách để tẩy chay người đó ra khỏi Hội Chùa, họ không trò chuyện, họ kick ra khỏi nhóm chat, nhóm zlao, nhóm facebook nếu người đó có một chút xíu gì đó không giả tạo giống như họ. Tôi không được phép buồn khi lên Chùa sao? Thật vô lý, tôi không được nói "xê ra, đừng sà vào người tôi với cái trang sức nhọn hoắc đó" sao? Và nếu tôi có ý kiến theo diện bắt bẻ, họ sẽ khai trừ tôi ra khỏi "hội chùa".



Nhóm bạn là công an
Nhóm bạn công an của bố thì không như vậy, bàn tay của họ thô ráp nhưng không có đeo bất kì một nhẫn vàng gì cả, một người đã choàng bờ vai của tôi, tay họ ấm áp và không làm xước da tôi, họ đụng ly của họ vào chiếc cốc của tôi, họ kề cái bụng mềm mại của họ vào mặt tôi, tôi cảm thấy tôi như được bảo vệ, mềm mại nhưng rất to lớn và an toàn

Nhóm bạn đó khác xa với nhóm bạn ở Chùa, tôi nói rằng 'tay của anh sao có một vết lõm khô khan và sần sùi vậy, liệu nó có làm lây HIV không" tôi sợ rằng anh ấy sẽ tự ái và chửi tôi, nhưng anh ấy đã không chửi, anh ấy vẫn cười tít mắt và giải thích 'đây là do anh bị cào tay vào hàng rào thép gai, lúc đó chảy máu nhiều lắm, nhưng lành rồi, chỉ là sẹo thôi' tôi còn hỏi dò kỹ càng 'lâu chưa', anh ấy trả lời '3 năm rồi, làm gì có cái gì nữa mà lây!!!' tôi nghe mà yên tâm lắm, sao anh ko tự ái một chút nào mà trả lời đầy đủ từng câu của tôi như vậy, nếu nãy giờ là bạn Chùa, họ sẽ nói tôi là đồ ích kỷ, họ nói tôi kì thỵ họ, có mỗi một vết thương lành sẹo mà cũng bày vẽ là nghi ngờ sợ lây HIV, họ sẽ phán xét tôi, họ bọn Chùa đó quá xấu xa' . Còn các anh công an thì không như vậy, gần như các anh ấy không biết buồn không biết giận.

Những gười lớn tuổi khác cũng đều có vẻ rất trẻ họ không hề chậm chạp hay trầm ngâm, họ vẫn rất năng nổ.

Tôi hoàn toàn yên tâm và thả lỏng cơ thể khi tham gia bữa tiệc nhỏ với nhóm bạn công an này, tôi nghĩ tôi không bao giờ nên giao du với người nào là Phật Tử hay Bạn Chùa nhỏ nhen ích kỷ và đầy thù địch nữa.
 

Có thể bạn quan tâm

Top