Điện ảnh Nhật Bản bỏ xa Việt Nam bao nhiêu năm hả chúng mày?

Thật ra phim điện ảnh chất lượng thì cũng có đấy dăm ba cái phim nhà nước làm về bộ đội chống Mỹ các kiểu đấy hay lão hạc bản cũ các thứ nhưng đéo ai xem và cũng đéo đem lấy giải được thôi.
Ở VN bây giờ vì tính thương mại quan trọng nên ít nhà làm phim có tâm hoặc có tâm nhưng chưa đủ tầm như Victo Vũ, Ngô Thanh Vân hay Lý Hải. Nhưng t cũng ủng hộ dù 3 người này dù ko phải best để đem cạnh tranh ra nước ngoài nhưng cũng gọi là xứng đáng bỏ cái vé ra rạp coi. Coi như ủng hộ tinh thần để họ có thêm động lực vậy chứ bọn này mà bỏ cuộc luôn thì VN phim chất lượng chỉ còn mỗi phim của mấy cốp làm(còn đề tài gì thì tụi bây tử hiểu rồi đó cứ 30/4 2/9 là được xem:look_down:)

Thị hiếu của dân Việt Nam quá rẻ tiền, nên mới tống nổi đống rác của NTV, Lý Hải,.
 
Thị hiếu của dân Việt Nam quá rẻ tiền, nên mới tống nổi đống rác của NTV, Lý Hải,.

Mà cái series 水戸黄門 mày nói hình như tao cũng có xem vài lần,ông vương gia mày nói hình như thuộc dòng họ Tokugawa (Đức Xuyên) thì phải :)) =))
 
Mà tao thấy như bọn Hàn Quốc cũng bị tàn phá do chiến tranh, cả cái hoàng cung của Triều Tiên bị phá tan nát mà giờ nó xây lại được, chất thật
 
Văn hoá nó có nên phim nó hay và sâu sắc. Điện ảnh Việt Nam như cái đbrr mặc dù t là th làm trong lĩnh vực điện ảnh mà đm cái nền điện ảnh thối vcl
 
Tao thấy điện ảnh Nhật có ra hồn gì đâu. Điện ảnh Hàn Quốc mới thực sự là 1 trong top của châu Á.
 
Dm topic cũng ok mà mấy thằng xàm Lồn vào toàn comment tào lao. Dm nhất là thằng trâu đơ lói ngọng, rồi mấy thằng dở hơi đu theo comment của nó, làm loãng cả cái topic.

Tao thấy chúng mày phân tích chả ra đâu vào đâu. Ừ thì kiểm duyệt, uh thì văn hoá abcd này nọ. Nhưng vấn đề chính là do nhân tài éo có nên không làm ra được một kịch bản hay. Có được kịch bản hay là khó, và là quan trọng, nhất! Còn mặt, vú, Lồn, hay cơ bắp để làm diễn viên thì đầy. Kịch bản hay thì chấp hết các thiếu thốn khác, phim nó vẫn cứ hay.

Mặt bằng chung dân trí thấp nên phim như cc cũng lũ lĩ kéo nhau đi xem, để mấy thằng hề, ca sỹ, được lăng xê ảo nó dắt mũi. Tưởng tượng nếu bán thịt trâu giả thịt bò, mà chúng nó vẫn mua ầm ầm thì việc éo gì phải bán thịt bò thật. Thế cho nên cũng có thể nói là không phải là do không có nhân tài, mà là do "cầu" chưa thực sự "cầu" một cái gì hay ho nên "cung" cũng chưa cần phải đưa ra. Mà dm có khi làm phim hay vô cùng nhưng éo có mặt vú lon, mấy thằng bóng chúa đàn ông mà mặt trắng bóc như mông mấy con PG thì có khi lại cũng chê ỏng chê eo, éo thèm đi xem.

Muốn cải tiến thì thị trường phải có cạnh tranh khốc liệt. Vietnam bây giờ vẫn chủ yếu do một vài thằng thâu tóm thị trường nên cạnh tranh là không thực sự có, nên không có sự kích thích về sáng tạo hay đột phá.

Tao nghĩ bay giờ đang là thời kỳ quá độ. Càng làm ra nhiều phim thì các ngành liên quan sẽ có cơ hội phát triển (trang phục, kỹ xảo, xử lý sau khi quay, vv...). Khi các khâu đó nó có cơ hội được làm nhiều thì chúng mày sẽ thấy phim vn mang tính chuyên nghiệp hơn.
 
Sửa lần cuối:
Bọn chỗ tao mở phim này ra xem, tao thấy nhìn cũng hay hay, tưởng phim mới, hóa ra chúng nó bảo phim này từ 20 năm trước rồi (2001)...



Nhìn mà hãi, 20 năm trước mà bọn Nhật đã làm được cái phim xịn như này rồi, từ kiến trúc, trang phục, cốt truyện, xem sướng vl ra, mà bọn phòng tao nó bảo phim này cũng chỉ là bèo thôi, còn đầy phim cổ trang của Nhật xịn hơn nhiều.

Trong khi xem mấy phim cổ trang của VN thì vẫn chưa tới đâu, cái phim trường cổ trang thì xây nửa chừng rồi lại delay lên xuống... Nghe đâu bảo cũng chỉ là rửa tiền thôi...

Nhiều khi tao ước độ 20 năm nữa (tức là 2041) thì VN làm được cái phim ngon như Nhật làm hồi 2001 là tao mãn nguyện rồi.

Điện ảnh nhật bản từ những năm 50 thế kỉ trước đã được thế giới xem trọng rồi, nhiều bộ phim của các đạo diễn như Akira kurosawa, Ozu là hòn đá tảng trong kho tàng phim ảnh thế dái... Bọn nhật lùn tiếp xúc và học hỏi kĩ thuật điện ảnh phương tây rất sớm từ hồi đầu thế kỉ 20, với cái bản tính trau mài tỉ mẩn cùng khả năng cảm nhận nghệ thuật tinh tế thì người nhật đã khai tông lập phái ra nền điện ảnh của riêng mình, ghi dấu thêm vào kho tàng văn hóa nhân loại cùng với những nghệ thuật thành danh trước đó như thơ haiku, trà đạo, tranh shunga, phò geisha... Nói đến đây, hẳn các đồng dâm không khỏi buột miệng thốt lên: jav, hentai, maria ozawa, kimochi, iku!
 
Bọn chỗ tao mở phim này ra xem, tao thấy nhìn cũng hay hay, tưởng phim mới, hóa ra chúng nó bảo phim này từ 20 năm trước rồi (2001)...



Nhìn mà hãi, 20 năm trước mà bọn Nhật đã làm được cái phim xịn như này rồi, từ kiến trúc, trang phục, cốt truyện, xem sướng vl ra, mà bọn phòng tao nó bảo phim này cũng chỉ là bèo thôi, còn đầy phim cổ trang của Nhật xịn hơn nhiều.

Trong khi xem mấy phim cổ trang của VN thì vẫn chưa tới đâu, cái phim trường cổ trang thì xây nửa chừng rồi lại delay lên xuống... Nghe đâu bảo cũng chỉ là rửa tiền thôi...

Nhiều khi tao ước độ 20 năm nữa (tức là 2041) thì VN làm được cái phim ngon như Nhật làm hồi 2001 là tao mãn nguyện rồi.


T chỉ xem phim văn hóa đương đại của Nhật thôi m ơi. :big_smile:
 
T sống ở Nhật, xem nhiều phim Nhật, tự nhận xét thế này.
Nếu tính đơn vị là năm ánh sáng thì điện ảnh Việt Nam chỉ thua điện ảnh Nhật 1 tới 2 năm ánh sáng.

Một số lợi thế của phim cổ trang Nhật Bản.

1. Dân Nhật thu nhập cao, cực kì tôn trọng bản quyền. Nghệ sĩ sống được với nghề diễn, thậm chí có chút tiếng tăm thôi đã trở thành giàu có so với người bình thường.
2. Sử liệu đầy đủ. Các di tích, sách vở không bị chiến tranh tàn phá. Lúc cần là có thể phục dựng lại rõ ràng
3. Có phim trường để quay ( phim trường Toei ở Kyoto), chi phí dựng phim giảm đáng kể.
4.:- Khán giả quen thuộc và yêu thích các phim cổ trang. Một series nổi tiếng như 水戸黄門 cứ vài năm lại có phiên bản mới. Nội dung kể về ông vương gia đi vi hành, thưởng thiện phạt ác.
còn rất nhiều cái nữa

Phim cổ trang Việt Nam thì t thấy toàn bất lợi.

1. Dân Việt nghèo, không tôn trọng bản quyền. Nghệ sĩ muốn sống với nghề thì phải tụt váy, chổng mông.
2. Sử liệu nghèo nàn, chiến tranh phá sạch sẽ di tích sách vở. Lúc cần thì phải nhờ các nhà nghiên cứu phục dựng, thậm trí còn phải tra sử Tàu.
3. Phim trường đạo cự đều không có. Chi phí dựng phim lớn
4. Khán giả chưa hề quen thuộc và khá dè dặt với phim cổ trang. Một vật cản rất lớn là hai chữ thuần Việt, khán giả Việt Nam mặc dù ngu sử như lợn nhưng cứ thấy giống Tàu là chửi bới chê bai, tuyệt nhiên không có tinh thần cầu thị. Trong khi Việt Nam bị ảnh hưởng rất lớn từ văn hóa Tàu.

Muốn phim cổ trang Việt Nam phát triển thì phải đánh vào thị trường ngách.
Thị trường ngách của phim cổ trang chỉ có phim sex như những phim Cat 3 của Hồng Kông
Bây giờ phim sex toàn thể loại hiện đại như y tá, cô giáo, cảnh sát.
Cá nhân t cũng chan chán rồi, giờ chỉ mong có ngày sex Việt sánh ngang Mĩ Nhật trên trường thế giới.
M có link phim với sub việt ko. Cho t xin
 
Tao thấy điện ảnh Nhật có ra hồn gì đâu. Điện ảnh Hàn Quốc mới thực sự là 1 trong top của châu Á.
vì nó hướng tới thị trường nội địa là chính m ơi, văn hóa nó dị quá nên người ngoài muốn xem đc phim nó rất mất công, được cái dân nó ghiền phim nội nên làm nghệ thuật giàu to. Hàn quắc nó cho phim free vs quảng cáo nhiều nên m biết tới nó hơn, nhưng bọn Nhật nó cg chả thèm quan tâm, nó có thế giới của riêng nó, khi cả thế giới đổ nhau đi xem Avenger thì tại rạp phim Nhật cái vé bán chạy nhất là vé đi xem Pikachu :vozvn (16)::vozvn (16)::vozvn (16):
 
vì nó hướng tới thị trường nội địa là chính m ơi, văn hóa nó dị quá nên người ngoài muốn xem đc phim nó rất mất công, được cái dân nó ghiền phim nội nên làm nghệ thuật giàu to. Hàn quắc nó cho phim free vs quảng cáo nhiều nên m biết tới nó hơn, nhưng bọn Nhật nó cg chả thèm quan tâm, nó có thế giới của riêng nó, khi cả thế giới đổ nhau đi xem Avenger thì tại rạp phim Nhật cái vé bán chạy nhất là vé đi xem Pikachu :vozvn (16)::vozvn (16)::vozvn (16):
Đúng vậy, phim Nhật nó bản quyền khá cao, lại không quen đối với người Việt Nam. Thực ra tao thấy chủ yếu người Việt Nam xem phim Nhật thường là mấy phim chuyển thể từ truyện tranh, vì với người VN truyện tranh Nhật Bản khá có chỗ đứng (ngược lại với bọn Hàn Quốc).
 
Đúng vậy, phim Nhật nó bản quyền khá cao, lại không quen đối với người Việt Nam. Thực ra tao thấy chủ yếu người Việt Nam xem phim Nhật thường là mấy phim chuyển thể từ truyện tranh, vì với người VN truyện tranh Nhật Bản khá có chỗ đứng (ngược lại với bọn Hàn Quốc).
Tao nghĩ do bọn Hàn, bọn Tàu nó cho VN miễn phí nhiều phim nên các kênh cứ chiếu, dần dần dẫn tới dân xem nhiều thành quen, đến khi xem phim Nhật thấy khó xem
Ngày xưa chưa xem phim Hàn, phim Tàu nhiều tao nhớ có cái phim gì của Nhật mà có câu "cố lên Chiaki, cố lên Chiaki" đấy, nhà nào cũng xem, ra đường toàn thấy nói câu đấy. Mà cũng phải gần hai chục năm rồi
 
Và tao cũng có thắc mắc tai sao Nhật có một số phim chọn nữ đóng vai nam chính, ngay cả kịch nghệ cũng vậy :vozvn (25):
 
Đúng vậy, phim Nhật nó bản quyền khá cao, lại không quen đối với người Việt Nam. Thực ra tao thấy chủ yếu người Việt Nam xem phim Nhật thường là mấy phim chuyển thể từ truyện tranh, vì với người VN truyện tranh Nhật Bản khá có chỗ đứng (ngược lại với bọn Hàn Quốc).
Anime của Nhật thì là best của best rồi, bọn nó viết tâm huyết vl, mình cũng học được nhiều kiến thức vô giá từ nó, những thứ trong sách vở nhà trường hay trên mxh cũng không dễ gì gặp
 
Mà mày nói làm tao thấy có cái vấn đề hài hước là dân Việt Nam làm cái gì liên quan tới cổ trang, truyền thống, lịch sử đều gắn cái áo dài vào... Trong khi lịch sử nói rất rõ là mãi tới thế kỉ 17 dạng sơ khai của áo dài mới xuất hiện ở Đàng Trong...

Địt mẹ mấy thằng làm tượng Trần Hưng Đạo cũng cho ông ý mặc áo dài đội khăn như đồ thời Nguyễn, trong khi ông ý sống ở thế kỷ 12

Tượng Lê Lợi cũng áo dài...

Mà cái áo dài bây giờ gọi là áo dài truyền thống bọn nữ sinh hay mặc thực ra nó cũng rất khác so với cái áo dài thế kỉ 19-20 chứ đừng nói là thế kỷ 17, đặc biệt người xưa đéo mặc đồ chít eo như dân bây giờ
Phim sử, quần áo, trang phục, đạo cụ cứ làm hoành tráng lên, diễn viên đẹp, thì mới có người xem.
Thằng tàu nó cũng vậy, xưa đánh nhau có cặc giáp, với toàn đi chân đất, làm phim miễn sao không chế lại lịch sử, còn đạo cụ, hình ảnh cứ hoành tráng lên
 
Điện ảnh nó thuộc lĩnh vực nghệ thuật, mà nghệ thuật là thứ được giới trí thức quan tâm,
Trong khi đó VN thì là do phỉ lãnh đạo, chúng bần hóa người dân, chúng tiêu diệt tri thức,
Vậy thì làm sao VN có được những sản phẩm nghệ thuật hay được.
 
Tìm hiểu lại lịch sử thì thực ra bọn Nhật nó cũng có cái ưu thế hơn Việt Nam và cũng có cái thiệt thòi hơn. Tuy nhiên như mày nói, chúng nó tận dụng triệt để cái ưu thế của chúng nó nên nó thịnh vượng thôi.

Mà bọn Nhật thực ra nó chỉ học Tàu đến giai đoạn đầu thời Tống thôi, về sau nó khinh không thèm học luôn (ngoại giao thì vẫn ngoại giao).
Nhật nó có bất lợi hơn VN là đất nước nó toàn đảo, ít tài nguyên, nhưng nó lại tạo lợi thế là chính vì ít tài nguyên, nên nó phải đi giao thương rất sớm và liên tục, nên tư duy nó về sau ít ảnh hưởng bọn khổng, nho.
Cái VN khác Nhật chính là cái khổng, nho kìm kẹp cái tư duy.
 
Khó lắm, muốn đóng cổ trang tốn kém tiền của mà bọn làm phim mỳ gói ở mình ngu gì vừa khó, vừa tốn tiền. Khó ăn nên bọn nó ko làm đâu, tụi nghệ sĩ giờ mê tiền, mê danh hơn tài với đức
 

Có thể bạn quan tâm

Top