Chỗ t có thằng hồi thanh niên bị tai nạn lao động, sau bị chập cheng, kiểu có vấn đề về thần kinh, suốt ngày lang thang khắp xóm, ai cho gì thì ăn, suốt ngày cười, ngta thương thỉnh thoảng vẫn bảo bốc gạch rồi cho ăn uống vì vẫn biết bốc vác và kbiet tiền là gì. Chả bao giờ nói, chỉ nghe rồi cười, hồi nhỏ bọn t cứ gặp là trêu bảo tụt quần ra, nó tụt rồi cười như gì. Thế mà dăm bữa nửa tháng lại phọt ra số gì đấy, ai đúng lúc ý nghe đc mà oánh đề là ăn. Cũng phải đc 3 4 lần.
Ngày xưa người nhà nghèo nên kệ cho đi lang thang ngủ bờ ngủ bụi. Sau có đkien thì cho đi trại tâm thần. Thế nào lại biết yêu, yêu 1 em trong trại ấy luôn mới vl, vl nữa là lại biết mà chịch nhau đến lúc con này có bầu ngta mới biết, mà 2 đứa thì cứ lơ ngơ cũng chả hiểu có bầu là gì. Đùng cái thằng này đột tử chết, thấy bảo trúng gió vỡ mạch máu não gì đó, lúc ấy cũng 4 mấy tuổi, t thì học c3. Con kia giờ thế nào t cũng k rõ vì lâu quá t k ở nhà rồi
Đời, chả biết thế nào. Đời mình cũng thế
Ngày xưa người nhà nghèo nên kệ cho đi lang thang ngủ bờ ngủ bụi. Sau có đkien thì cho đi trại tâm thần. Thế nào lại biết yêu, yêu 1 em trong trại ấy luôn mới vl, vl nữa là lại biết mà chịch nhau đến lúc con này có bầu ngta mới biết, mà 2 đứa thì cứ lơ ngơ cũng chả hiểu có bầu là gì. Đùng cái thằng này đột tử chết, thấy bảo trúng gió vỡ mạch máu não gì đó, lúc ấy cũng 4 mấy tuổi, t thì học c3. Con kia giờ thế nào t cũng k rõ vì lâu quá t k ở nhà rồi
Đời, chả biết thế nào. Đời mình cũng thế