Cảnh báo lừa đảo‼️ Đời tao quẩn quanh cái nghèo, tivi hỏng mà lòng cũng tã

Duckknightx

Con chim biết nói
Nepal
Nhà tao vừa tạch con Samsung, đm, tivi thời buổi này đúng kiểu rác công nghệ. Xài được 2-3 năm, vừa hết bảo hành là hỏng màn, như thể tụi nó cố tình thiết kế để ép mình mua mới. Chán vãi Lồn, muốn quăng luôn cái tivi ra đường cho rồi. Mà nói gì thì nói, giờ thất nghiệp, túi rỗng tuếch, tiền đâu mà sắm con tivi mới? Nghĩ tới cái cảnh ngồi coi Netflix trên máy tính bảng, thấy cũng tạm ổn, nhưng mà đéo, cái cảm giác loser nó cứ bám lấy, như kiểu mình không xứng đáng có cái tivi tử tế.

Tiền thì không có, cái gì cũng quẩn. Suất cơm trưa 40K mà ngồi lật đi lật lại cái ví, suy nghĩ cả buổi xem có nên ăn không. Đói bụng, đầu óc quay cuồng, cuối cùng quyết định chạy ra quán cơm thì đm, quán đóng cửa mẹ nó rồi. Thành ra làm cốc nước mía 10K cầm hơi, vừa uống vừa chửi đời. Ăn không dám ăn, nói không dám nói, sống mà như cái bóng, chả biết ngày mai có đổi khác được không. Ai có cách gì thoát cái kiếp khốn nạn này, chỉ tao với, chứ cứ thế này chắc tao điên mất.
 
mẹ kiếp nó còn có 40k để ăn trưa… :too_sad: :too_sad: :too_sad:


UiddGap.jpg
 
đời m khổ nhỉ, reset đi @xin đừng như thế
Tao mà reset được đời mình, tao reset mẹ nó lâu rồi, nhưng còn con nhỏ, còn bố mẹ già, làm sao mà bỏ được? Người chết thì chẳng thấy gì, nhưng người ở lại như tao đau lòng vãi Lồn, mày ơi. Mày đã rảnh mà cmt, thì cmt cái gì xây dựng chút, chứ đời tao khổ lắm rồi, đừng chọc thêm vết thương. Hàng ngày tao quanh quẩn trong 4 bức tường, căn phòng 15m2 dột nát, đồ đạc linh tinh chất như bãi rác. Mùa hè nóng như thiêu, mà cái điều hòa cũng đéo dám bật, sợ tiền điện tháng này lại bóp cổ.

Nhà này xây từ thời ông bà nội tao, đến đời tao vẫn ở, mục nát mà đéo có tiền sửa sang. U40, thất nghiệp, ăn bám bố mẹ, nhìn con nhỏ thiếu thốn, tao chỉ muốn đập đầu vô tường. Xã hội bất công, tiền thì không có, hy vọng cũng cạn. Tao sống mà như cái bóng, bất mãn với tất cả, nhưng vẫn phải bám víu để nuôi con, để bố mẹ già bớt đau lòng. Tao không biết mình cầm cự được bao lâu. Đừng phán xét, tao mệt lắm rồi.
 
Tao mà reset được đời mình, tao reset mẹ nó lâu rồi, nhưng còn con nhỏ, còn bố mẹ già, làm sao mà bỏ được? Người chết thì chẳng thấy gì, nhưng người ở lại như tao đau lòng vãi lồn, mày ơi. Mày đã rảnh mà cmt, thì cmt cái gì xây dựng chút, chứ đời tao khổ lắm rồi, đừng chọc thêm vết thương. Hàng ngày tao quanh quẩn trong 4 bức tường, căn phòng 15m2 dột nát, đồ đạc linh tinh chất như bãi rác. Mùa hè nóng như thiêu, mà cái điều hòa cũng đéo dám bật, sợ tiền điện tháng này lại bóp cổ.

Nhà này xây từ thời ông bà nội tao, đến đời tao vẫn ở, mục nát mà đéo có tiền sửa sang. U40, thất nghiệp, ăn bám bố mẹ, nhìn con nhỏ thiếu thốn, tao chỉ muốn đập đầu vô tường. Xã hội bất công, tiền thì không có, hy vọng cũng cạn. Tao sống mà như cái bóng, bất mãn với tất cả, nhưng vẫn phải bám víu để nuôi con, để bố mẹ già bớt đau lòng. Tao không biết mình cầm cự được bao lâu. Đừng phán xét, tao mệt lắm rồi.
Mệt mỏi nhỉ, sao m không vùng lên
 
Bạn bán xác cái tizi đi tối làm nồi lẩu bạng ạ
bán cái tivi đi nhìn cái phòng nó trống hơ trống hoác chỏng chơ toàn thứ linh ting lặt vặt. Địt mẹ cái phòng vừa là phòng khách vừa là phòng ngủ vừa là chỗ chất đồ chơi của con tao
 
Tao mà reset được đời mình, tao reset mẹ nó lâu rồi, nhưng còn con nhỏ, còn bố mẹ già, làm sao mà bỏ được? Người chết thì chẳng thấy gì, nhưng người ở lại như tao đau lòng vãi lồn, mày ơi. Mày đã rảnh mà cmt, thì cmt cái gì xây dựng chút, chứ đời tao khổ lắm rồi, đừng chọc thêm vết thương. Hàng ngày tao quanh quẩn trong 4 bức tường, căn phòng 15m2 dột nát, đồ đạc linh tinh chất như bãi rác. Mùa hè nóng như thiêu, mà cái điều hòa cũng đéo dám bật, sợ tiền điện tháng này lại bóp cổ.

Nhà này xây từ thời ông bà nội tao, đến đời tao vẫn ở, mục nát mà đéo có tiền sửa sang. U40, thất nghiệp, ăn bám bố mẹ, nhìn con nhỏ thiếu thốn, tao chỉ muốn đập đầu vô tường. Xã hội bất công, tiền thì không có, hy vọng cũng cạn. Tao sống mà như cái bóng, bất mãn với tất cả, nhưng vẫn phải bám víu để nuôi con, để bố mẹ già bớt đau lòng. Tao không biết mình cầm cự được bao lâu. Đừng phán xét, tao mệt lắm rồi.
đời ai cũng khổ nhỉ. vậy mình sinh ra đời để làm gì ??? tao lại thấy cuộc đời mình bị như Lồn là do chính xã hội đông lào gây ra, tụi da trắng nó thấy thành phố,đất nước nó như lồn là nó vác cặc bỏ chạy đến nơi làm được việc nuôi sống nó, cho nó 1 cuộc sống thoải mái hơn, còn đông lào lại bị ép buộc bởi cái gọi là quy tắt xã hội do chính xã hội 1000 năm ở đông lào này tạc lên, làm cho con người đi đâu cũng muốn về quê hương. quê hương là cái lồn gì khi chính nó là cái mồ chôn của chính mình.
 
nghèo hay sỉ
đã nghèo rồi còn cứ phải có ip tv xe xịn mới chịu
ạ tư duy lũ này
Điện thoại tao xài iPhone 7, thằng bạn thân thấy tao làm rơi cái điện thoại xuống biển, nó không dùng nữa nên gửi cho tao. Còn xe máy thì chạy con Attila, tuổi đời chắc hơn cả thằng con tao, mẹ tao truyền lại 5 năm trước khi tao thất nghiệp, đéo đủ tiền thuê trọ ở Hà Nội, đành khăn gói về quê.
Cái xe kêu như sắp sụp, cái điện thoại lag muốn đập, mà vẫn phải xài vì đéo có lựa chọn nào khác.
 
kiếm bốc vác công nhật làm đi, 1h hơn 100k lận. làm đỡ qua ngày.
Cũng ko hẳn đi bốc vác nhưng tao cũng kiếm mấy việc chân tay làm rồi. Nhưng sức khoẻ yếu, cơ thể còi cọc, người như bộ xương khô. tao làm được 3 buổi thì ốm mẹ mất 1 tuần. Tiền thuốc quá tiền công
 
Cũng ko hẳn đi bốc vác nhưng tao cũng kiếm mấy việc chân tay làm rồi. Nhưng sức khoẻ yếu, cơ thể còi cọc, người như bộ xương khô. tao làm được 3 buổi thì ốm mẹ mất 1 tuần. Tiền thuốc quá tiền công
làm bảo kê cho phò đi, nó bao nuôi m luôn
 
đời ai cũng khổ nhỉ. vậy mình sinh ra đời để làm gì ??? tao lại thấy cuộc đời mình bị như lồn là do chính xã hội đông lào gây ra, tụi da trắng nó thấy thành phố,đất nước nó như lồn là nó vác cặc bỏ chạy đến nơi làm được việc nuôi sống nó, cho nó 1 cuộc sống thoải mái hơn, còn đông lào lại bị ép buộc bởi cái gọi là quy tắt xã hội do chính xã hội 1000 năm ở đông lào này tạc lên, làm cho con người đi đâu cũng muốn về quê hương. quê hương là cái lồn gì khi chính nó là cái mồ chôn của chính mình.
Đm, mày nói đúng vãi Lồn. Bọn Tây lông sướng, tự do như chim, hộ chiếu đại bàng bay đâu thì bay, đất nước nào dễ sống là nhảy sang đó, chẳng ai ép buộc cái gì. Còn mình ở Đông Lào này, bị cái “quy tắc xã hội” trói chặt, quê hương thì nghe cao cả, nhưng thực ra là cái lồng giam mẹ nó mình lại. Tao cũng thấy đời mình như lồn, trại súc vật thì đúng hơn, quanh quẩn 4 bức tường, không tiền, không sức, không cả hy vọng. Muốn chạy trốn đi làm cu li cho tụi Nhật, Hàn thôi mà cũng phải mất một hai trăm triệu. Tiền ăn bữa cơm còn đéo có, đói meo bụng ra đéo có sức mà đứng dậy đi thì chạy với trốn kiểu gì???
 
Top