Đm, mày nói đúng vãi lồn. Bọn Tây lông sướng, tự do như chim, hộ chiếu đại bàng bay đâu thì bay, đất nước nào dễ sống là nhảy sang đó, chẳng ai ép buộc cái gì. Còn mình ở Đông Lào này, bị cái “quy tắc xã hội” trói chặt, quê hương thì nghe cao cả, nhưng thực ra là cái lồng giam mẹ nó mình lại. Tao cũng thấy đời mình như lồn, trại súc vật thì đúng hơn, quanh quẩn 4 bức tường, không tiền, không sức, không cả hy vọng. Muốn chạy trốn đi làm cu li cho tụi Nhật, Hàn thôi mà cũng phải mất một hai trăm triệu. Tiền ăn bữa cơm còn đéo có, đói meo bụng ra đéo có sức mà đứng dậy đi thì chạy với trốn kiểu gì???