YÊU CẦU XUẤT TRÌNH CĂN CƯỚC CÔNG DÂN KHI BÁN CHÈ, BÁN LỢN ?
Chuyên gia thuế phát biểu: “khi mua chè, mua lợn hơi hay mua đồ cũ của người dân, phía mua phải yêu cầu người bán xuất trình căn cước công dân để lập bảng kê”. Phát biểu này hiện đang gây nhiều phản ứng trái chiều.
Quy định “chống thất thu thuế”, thay vì cải cách hệ thống thu chi, chính sách thường chọn là cách đẩy gánh nặng sang những người yếu thế nhất trong chuỗi sản xuất.
Trong bối cảnh nông dân vốn đã đối diện đủ loại chi phí đầu vào tăng cao, đầu ra bấp bênh, việc phải trình CCCD mỗi khi bán vài chục ký chè, vài con lợn hay chiếc nồi cũ chỉ khiến đời sống thêm rối rắm.
Điều đáng nói hơn: quy định này không nhắm vào doanh nghiệp lớn, nơi thất thu thuế thực sự có thể xảy ra, mà lại siết vào giao dịch dân sinh nhỏ lẻ, nơi giá trị thuế gần như không đáng kể so với chi phí quản lý phát sinh.
Từ nhiều năm nay, Việt Nam liên tục nói về “đơn giản hóa thủ tục”, “giảm phiền hà cho người dân”, nhưng những đề xuất như thế cho thấy khoảng cách lớn giữa mục tiêu và thực thi. Thay vì hiện đại hóa quản trị thuế, mở rộng cơ sở dữ liệu tự động hay mô hình hóa theo chuẩn quốc tế, cơ quan tư vấn chính sách lại quay về cách quản lý thủ công, dựa trên giấy tờ và sự kiểm soát cá nhân.
Điều này khiến dư luận đặt câu hỏi: phải chăng trong hệ thống thuế, việc trông vào vài giao dịch nhỏ lẻ của nông dân lại được xem là giải pháp khả thi hơn việc kiểm soát những dòng tiền lớn?
Nếu một bó chè hay con lợn cũng phải kèm theo CCCD, thì rốt cuộc, ai mới là đối tượng mà chính sách thuế thực sự muốn nhắm đến? Và việc xuất trình căn cước này có ý nghĩa gì?
#chantroimoi