Dự báo kinh tế Trung Quốc chậm lại trong quý II, áp lực gia tăng lên chính sách kích thích

Don Jong Un

Xamer mới lớn
Vatican-City

Tăng trưởng GDP Trung Quốc quý II được dự báo giảm xuống 5.1%, kéo theo lo ngại về đà phục hồi yếu trong nửa cuối năm do xuất khẩu suy yếu, giảm phát và niềm tin tiêu dùng thấp. Dù Bắc Kinh đã tăng chi tiêu và nới lỏng tiền tệ, giới phân tích cho rằng các biện pháp hiện tại là chưa đủ. Cuộc họp Bộ Chính trị cuối tháng 7 được kỳ vọng sẽ mang lại định hướng mới, trong bối cảnh nền kinh tế đối mặt với áp lực giảm tốc dài hạn và thách thức cân bằng giữa ổn định việc làm và cải cách cung.​

BA6BMOFRGFMHREKYY5NAFRO2FM.jpg

Nền kinh tế Trung Quốc có thể đã giảm tốc trong quý hai sau khởi đầu tích cực hồi đầu năm, khi căng thẳng thương mại gia tăng và sự suy yếu kéo dài của thị trường bất động sản tiếp tục làm suy giảm nhu cầu trong nước. Những diễn biến này đang gia tăng áp lực buộc các nhà hoạch định chính sách phải đẩy mạnh các biện pháp kích thích để bảo vệ đà tăng trưởng.

Cho đến nay, nền kinh tế lớn thứ hai thế giới đã tránh được một đợt suy thoái sâu, một phần nhờ lệnh đình chiến thương mại tạm thời giữa Mỹ và Trung Quốc, cùng với các chính sách hỗ trợ vĩ mô. Tuy nhiên, giới đầu tư đang chuẩn bị cho một nửa cuối năm kém sôi động hơn, trong bối cảnh xuất khẩu chững lại, giá cả tiếp tục giảm và tâm lý tiêu dùng vẫn chưa phục hồi.

Theo một cuộc khảo sát của Reuters, dữ liệu dự kiến công bố vào thứ Ba sẽ cho thấy tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của Trung Quốc tăng trưởng 5.1% so với cùng kỳ năm ngoái trong giai đoạn tháng 4 đến tháng 6 – thấp hơn mức 5.4% trong quý đầu tiên, nhưng vẫn vượt mức dự báo 4.7% hồi tháng 4 và phù hợp với mục tiêu chính phủ là khoảng 5% cho cả năm.

“Dù tăng trưởng từ đầu năm tới nay nhìn chung ổn định, chúng tôi dự báo nó sẽ suy yếu trong nửa cuối năm do xuất khẩu đã đạt đỉnh, vòng xoáy giảm phát vẫn tiếp diễn và các tác động tiêu cực từ thuế quan đối với thương mại song phương với Mỹ lẫn chu kỳ toàn cầu,” các nhà phân tích tại Morgan Stanley nhận định trong một báo cáo. Họ dự báo tăng trưởng quý ba có thể giảm xuống dưới 4.5%, còn quý bốn sẽ bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng so sánh nền cao, khiến mục tiêu tăng trưởng cả năm gặp rủi ro. Bắc Kinh được kỳ vọng sẽ tung ra một gói ngân sách bổ sung trị giá từ 0.5 đến 1 nghìn tỷ nhân dân tệ (tương đương 69.7 đến 139.5 tỷ USD) vào cuối quý ba.

Kinh tế Trung Quốc đã có dấu hiệu phục hồi nhẹ trong tháng 6 khi nhập khẩu tăng trở lại và các nhà máy đẩy mạnh xuất khẩu, tận dụng khoảng thời gian trước khi lệnh đình chiến thuế quan với Mỹ hết hạn vào tháng 8. Tuy nhiên, dữ liệu hoạt động tháng 6 – cũng sẽ được công bố vào thứ Ba – dự kiến cho thấy sản lượng công nghiệp và doanh số bán lẻ đều chững lại.

Trên cơ sở quý, GDP Trung Quốc được dự báo tăng 0.9% trong quý hai, giảm từ mức 1.2% của quý đầu năm. Nhìn xa hơn, khảo sát của Reuters cho thấy tăng trưởng GDP năm 2025 có thể chỉ đạt 4.6% – dưới mục tiêu chính thức – và tiếp tục giảm về 4.2% trong năm 2026.

Thách thức trong điều hành chính sách

Các nhà đầu tư đang theo dõi sát các tín hiệu từ cuộc họp Bộ Chính trị vào cuối tháng 7 – một sự kiện thường định hướng chính sách kinh tế cho phần còn lại của năm. Các chuyên gia dự đoán sẽ có một đợt cắt giảm 10 bps đối với lãi suất repo ngược 7 ngày, là công cụ điều hành chính sách chính của Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc, trong quý tư; cùng với một điều chỉnh tương tự đối với Lãi suất cho vay cơ bản (LPR).

Chính phủ Trung Quốc đã tăng chi tiêu cho cơ sở hạ tầng, trợ cấp tiêu dùng và duy trì chính sách tiền tệ linh hoạt. Hồi tháng 5, Bắc Kinh đã cắt giảm lãi suất và bơm thanh khoản nhằm đối phó với ảnh hưởng từ các đòn thuế mới của Tổng thống Mỹ Donald Trump.

Tuy nhiên, nhiều chuyên gia cho rằng các biện pháp kích thích đơn lẻ sẽ khó giải quyết được những áp lực giảm phát sâu sắc – thể hiện qua chỉ số giá tiêu dùng tháng 6 ghi nhận mức giảm nhanh nhất trong gần hai năm.

Kỳ vọng ngày càng tăng rằng Trung Quốc có thể tăng tốc cải cách phía cung, nhằm cắt giảm công suất dư thừa trong sản xuất và kích thích nhu cầu nội địa một cách bền vững hơn. Đây là một nhiệm vụ đầy thách thức, khi các nhà lãnh đạo phải cân bằng giữa giảm sản xuất và đảm bảo ổn định việc làm – trong bối cảnh thị trường lao động đang trở nên khó khăn hơn.
 

Có thể bạn quan tâm

Top