Thỏ Trắng Ác Tâm
Địt mẹ đau lòng
Tao với ba trước giờ như chó với mèo, lúc thương lúc ghét. Dạo gần đây thì cũng đỡ rồi, nhưng lâu lâu cãi cái là nghỉ chơi mẹ cả tuần, có khi nửa tháng. Hôm nay tao nhắn cho ổng hỏi có muốn đi ăn tối chung với tao với con người yêu tao không. Lần đầu tiên ra mắt ba đó, nghiêm túc. Tao với nhỏ này quen cũng được hơn 1 năm rồi, ba thì suốt ngày hỏi “khi nào cho ba gặp”.
Tầm 2 tuần trước, tao đã chốt với ổng là Chủ Nhật này gặp nhau đi. Nhưng đúng cái kiểu chó đẻ, tụi tao lại có vụ cãi vã nhảm nhí, mà lỗi phần lớn là ba chứ không phải tao. Nói thẳng là tao thấy ổng làm cái gì đó quá bố láo, thiếu tôn trọng tao vãi Lồn. Nhưng dù sao tao cũng là thằng biết nghĩ, nên tao chủ động nhắn lại, vì tao biết cái vụ gặp bồ tao là ổng cũng muốn chứ không phải không.
Sáng tao nhắn thì im re, chiều tao nhắn thêm cái nữa kiểu: “Nếu mai ba không rep thì coi như khỏi gặp, đợi tới tháng 9 đi rồi gặp chung cả nhà.” Tháng 9 có tiệc gia đình lớn, bồ tao cũng có mặt. Tao méo hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra luôn. Không phải lần đầu ba tao bơ tin nhắn. Nhiều lúc tao thấy tao mới 22 tuổi mà phải làm người lớn giùm cho cái ông 57 tuổi kia. Thề luôn, ba tao kiểu lì lợm, sĩ diện, làm sai cũng đéo bao giờ nhận.
Ổng mà lơ tao như vậy, tao thấy đụ mẹ vừa trẻ con, vừa hèn vãi con cặc. Nói ra thì hơi quá, nhưng thật sự thiếu mẹ gì cách cư xử, tự dưng im mẹ đi. Cả tháng tao với ổng đéo nói chuyện, nhắn tin, gọi điện là bình thường.
Tao tức nhất là đây là con bồ đầu tiên tao đem về ra mắt. Việc này với tao là chuyện lớn, là nghiêm túc. Vì cái tôi hãm Lồn mà bỏ mẹ luôn cái kèo này. Tao chỉ muốn nói thẳng vô mặt ổng là: “Ba lớn mẹ nó rồi, làm ơn bớt hành xử kiểu trẻ trâu dùm cái.” Nhưng tao nhịn, vì tao không phải cái loại sống nhỏ nhen. Lúc nào cũng là tao chủ động, tao dĩ hòa vi quý.
Mà bực nhất là tao lỡ nói với con bồ rồi, nhỏ đang háo hức đợi ra mắt ba tao. Mà giờ ổng im mẹ vậy thì tao cũng méo biết ăn nói sao với nó. Cảm giác như mình là thằng hề. Đù má, ai đọc tới đây mà hiểu được ba tao kiểu gì thì chỉ tao với. Má mấy thằng già ở đây hay có cái tật kì cục lắm... Mà nói thật, tao thà một lần chửi nhau to mẹ nó rồi thôi.
Tầm 2 tuần trước, tao đã chốt với ổng là Chủ Nhật này gặp nhau đi. Nhưng đúng cái kiểu chó đẻ, tụi tao lại có vụ cãi vã nhảm nhí, mà lỗi phần lớn là ba chứ không phải tao. Nói thẳng là tao thấy ổng làm cái gì đó quá bố láo, thiếu tôn trọng tao vãi Lồn. Nhưng dù sao tao cũng là thằng biết nghĩ, nên tao chủ động nhắn lại, vì tao biết cái vụ gặp bồ tao là ổng cũng muốn chứ không phải không.
Sáng tao nhắn thì im re, chiều tao nhắn thêm cái nữa kiểu: “Nếu mai ba không rep thì coi như khỏi gặp, đợi tới tháng 9 đi rồi gặp chung cả nhà.” Tháng 9 có tiệc gia đình lớn, bồ tao cũng có mặt. Tao méo hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra luôn. Không phải lần đầu ba tao bơ tin nhắn. Nhiều lúc tao thấy tao mới 22 tuổi mà phải làm người lớn giùm cho cái ông 57 tuổi kia. Thề luôn, ba tao kiểu lì lợm, sĩ diện, làm sai cũng đéo bao giờ nhận.
Ổng mà lơ tao như vậy, tao thấy đụ mẹ vừa trẻ con, vừa hèn vãi con cặc. Nói ra thì hơi quá, nhưng thật sự thiếu mẹ gì cách cư xử, tự dưng im mẹ đi. Cả tháng tao với ổng đéo nói chuyện, nhắn tin, gọi điện là bình thường.
Tao tức nhất là đây là con bồ đầu tiên tao đem về ra mắt. Việc này với tao là chuyện lớn, là nghiêm túc. Vì cái tôi hãm Lồn mà bỏ mẹ luôn cái kèo này. Tao chỉ muốn nói thẳng vô mặt ổng là: “Ba lớn mẹ nó rồi, làm ơn bớt hành xử kiểu trẻ trâu dùm cái.” Nhưng tao nhịn, vì tao không phải cái loại sống nhỏ nhen. Lúc nào cũng là tao chủ động, tao dĩ hòa vi quý.
Mà bực nhất là tao lỡ nói với con bồ rồi, nhỏ đang háo hức đợi ra mắt ba tao. Mà giờ ổng im mẹ vậy thì tao cũng méo biết ăn nói sao với nó. Cảm giác như mình là thằng hề. Đù má, ai đọc tới đây mà hiểu được ba tao kiểu gì thì chỉ tao với. Má mấy thằng già ở đây hay có cái tật kì cục lắm... Mà nói thật, tao thà một lần chửi nhau to mẹ nó rồi thôi.




