Có Hình Em trợ lý, vợ thằng nhân viên

Nay rảnh rỗi cào phím tí cho bọn mày đọc chơi, nói chung đây có thể là 1 câu chuyện cảnh báo cho bọn trẻ nghiện game thời nay

Tao với ông anh, và vài người nữa hùn hạp mở cty, nhỏ thôi, và nhờ trời nên cũng ăn nên làm ra, từ công việc lặt vặt kiểu đụng gì làm đó những ngày ban đầu, cho đến việc có kinh nghiệm rồi đào tạo người mới, đi ký hợp đồng. Gái qua tay thì cũng k ít, nhưng chỉ em này để lại ấn tượng và kỷ niệm đẹp.

Quá trình hình thành phát triển k nói, tao hiện tại cũng là vai trò quản lý, đào tạo người mới, rồi đi ký hợp đồng, nên ăn nhậu cũng nhiều, nhưng có cái là tao uống kém, rồi hôm sau đau đầu nên lão sếp bảo tuyển 1 trợ lý, giúp trông coi tao =)
Loanh quanh thế nào thằng bảo vệ, thằng này cũng 9x, nó bảo vợ nó đang thất nghiệp, nên xin vào làm được không. Nói sơ thì ku em này mập, cận, nghiện game, thích ngồi 1 chỗ vừa game vừa ăn nên cho nó bảo vệ là đúng bài. Lão sếp bảo tuyển em nào nhậu được ấy, để hỗ trợ tao, nó bảo thấy vợ em ngày trước uống cũng ổn, vậy là hẹn nộp hồ sơ rồi phỏng vấn. Trong lúc ấy chị kế toán trưởng bảo thiếu kế toán, tao bảo đâu được đào tạo nó làm đi, chứ kêu đi theo em chi, thằng kia nó đánh em chết. Chị ấy bảo mày mà sợ ai ở đó giả chết, để xem nó bằng cấp thế nào đã.
Chiều hôm sau em ghé cty nộp hồ sơ, thằng chồng chỉ thẳng lên phòng tao, tao đang in đống hợp đồng nên đéo nói nhiều, em sang gặp hành chánh mà nộp. Em dạ rồi đóng cửa phòng tao lại, đọng lại mùi nc hoa. Tao cũng đéo nhìn rõ mặt vì nó bịt khẩu trang.
In xong, tao mang lão sếp ký, rồi đi gửi đối tác, nói chung tao thích tự mình làm. Nên cả chiều đó nó đéo gặp dc tao. 2 3 ngày sau thì tao lo chạy tung tăng mấy chi nhánh, đối tác, nên quên mịa nó luôn. Đến tận tuần sau, vừa ló đầu vô cty là nghe lão sếp gào lên: tao tuyển người cho mày mà mày chạy đâu mất tích vậy. Nói thế thôi chứ biết thừa tao đi đâu, làm gì rồi. Tao giật mình bảo ai? Ủa sao chị kế toán bảo tuyển qua kế toán, đi hỏi em chi. Bà hành chánh quăng cái hồ sơ lý lịch cái phạch trên bàn, bảo em coi hướng dẫn đi, nó có bằng cấp gì kế toán đâu mà qua kế toán. Tao nói có lộn k, chỉ nó đi, em đi miết kêu em chi. Cãi qua cãi lại hồi lão sếp bảo cho nó đi theo hỗ trợ mày, học việc 1 thời gian coi sao, rồi có qua đâu thì qua. Tao ok xong hỏi nó đâu? Chị hành chánh xuống gọi lên, nó lân la với bọn kinh doanh, dù bọn kinh doanh dưới quyền tao nhưng thực sự là lão sếp nắm, tao chỉ chơi đơn độc với khách hàng đối tác.
Đập vào mắt là dáng ng nhỏ nhắn, tóc đen dài, môi đỏ cong, bọn mày gg xem diễn viên jav momo sakura sao thì con này cũng tương tự vậy. Lão sếp nhìn xem ý tao sao, rồi nói sao mày k có ý kiến gì hết vậy. Tao nói em vô làm 1 tuần rồi hả? Em nhỏ nhẹ dạ. Tao bảo tuần nay em biết quy mô cơ cấu cty mình chưa? Em bảo biết rồi anh. Tao bảo uh, vậy em uống dc k? đi công tác có khi qua đêm hay dài ngày, em đi dc k? Em ấp úng bảo dc anh, có gì anh chỉ dạy em. Tao bảo mai vô cty rồi anh dẫn đi gặp khách hàng, giao tiếp xem sao. Em dạ nhẹ nhàng, rồi đứng đó. Tao quay qua lấy đống hợp đồng chuẩn bị cho lão ký, cũng chả để ý nó đứng đó làm gì, chị hành chánh bảo vậy mai em liên hệ anh này rồi theo chỉ đạo ảnh nhé. Em dạ rồi bảo anh cho em số điện thoại được không? Lão sếp cười té ghế, bảo thằng này nó chảnh, tao đưa hẳn dt tao cho em, bảo em tự nhá máy, tự kb zalo đi, rồi mai giờ làm việc đợi anh ở cty, có thể anh vô trễ.
Lần đầu tiên gặp mặt, em bảo thấy anh bơ em, dù ai cũng nói em có nét xinh, duyên dáng, em ghét anh!
Hôm sau, à mà làm đéo gì có hôm sau, tận chiều đó em gọi tao, bảo anh ơi, nay anh k vô cty hả? Tao bảo chết quên mất, quen độc cô cầu bại nên ngủ mịa từ sáng tới trưa, nên bảo em tí anh vào. Vào cũng chả có gì, vi tính em k biết, dm, nên phải chỉ. Rồi hỏi sơ thì 2 đứa, em và chồng em là bạn học, cha mẹ 2 bên biết nhau, rồi thế nào đó cưới nhau, cạp đất ăn tới giờ mới chịu mò đi làm, nên cái gì cũng k biết. Thằng kia nghiện game nữa.
Loanh quanh cũng được tầm tháng, tao bảo nay đi ký hợp đồng, mai về nha, mang đồ theo. Trưa hôm đó tao chở em đi, chiều ghé cty đối tác bàn ký, gửi hợp đồng, rồi đi nhậu. Nhậu mới lòi ra, dm em uống còn yếu hơn tao, 3 lon đã ngà ngà, 5 lon là gục. Tao dìu em ra khỏi quán nhậu, vất lên xe chở vô ks. Tao mướn phòng tầng cao nhất, vác 2 cái balo của em và của tao lên phòng, vác thêm em lên, vừa vào phòng là em chạy ào vào wc ói xối xả. Xong quay qua giường lật ngửa ra nằm, mặc kệ vết ói dính hẳn vào áo quần em, à em mặc sơ mi trắng ngắn tay, quần tây dài. Phòng máy lạnh nên mùi nó lên nồng, tao mở balo em ra xem thì thấy có mỗi bộ đồ tây đi làm, đéo có đồ bộ ngủ luôn, với 1 đống son phấn nước hoa xà phòng. Nên k còn cách nào khác, tao thay đồ, lau người cho em rồi mặc cho em cái áo sơ mi tay ngắn của tao mang theo. Lột ra mới thấy, người em trắng, dù tao bật đèn sáng choang, em vẫn trắng sáng. Cái áo ngực cũng bị em ói dơ, tao tháo ra vất đi luôn, còn cái quần lót là k tháo ra. Núm vú em chưa nhú, tụt hẳn vào trong, và hồng hào sáng bóng, bầu ngực be bé xinh xinh. Nhưng thôi, hôi chết mẹ, nó mới ói xong.
Mặc cho em cái áo sơ mi của tao, tao cũng thay đồ rồi ngủ, em cũng nằm cạnh ngủ, mà con bé này nết ngủ xấu, nó gác chân lên bụng tao mới chịu, lấy ra nó vẫn gác lên.
Tầm 3 4h sáng nó giật mình tỉnh giấc đi tiểu, mới đầu nó còn chưa biết gì, cứ mở mắt ra nhìn rồi vào wc, xong nó chạy ra, bảo ủa anh, mình ở đâu vậy? TAo bảo ks. Nó nói em k nhớ gì luôn, tao bảo uhm, ngủ đi, còn sớm. Nó nhìn nhìn người nó rồi nhìn tao, thấy tao áo quần đàng hoàng, tao bảo em ói dơ, anh gửi ks giặt ủi rồi, mai lấy. Em dạ rồi lấy khăn tắm, vào wc.
Tầm 15p sau em mở cửa wc ra, thơm ngào ngạt, em mới tắm gội xong. Em vẫn mặc cái áo sơ mi của tao, vẫn đéo có áo ngực, chỉ có thay quần lót. Rồi em ngồi bảo anh lấy máy sấy sấy tóc giùm em. Tao mở máy sấy, em ngồi lấy khăn lau. Hàng nút áo phía trên em cố tình k cài kín, hở ra bầu ngực. Bầu ngực như hình, núm chưa nhú, nhìn từ trên xuống k thấy núm đâu luôn....
 
Nay mày rảnh hay gì đi like dạo vậy
Hôm qua đi Suối Tiên tao lội bộ nhiều quá nên mỏi giò, tối về còn phải trừng trị nóc nhà tội cưỡng ép làm phó nháy. Kết quả thì như mày đã viết: sốc và mỏi hông kg dạy nổi, thiện tai, thiện tai.
Mấy tml nói truyện mày hư cấu và xạo lìn là do chưa từng trải. Vì bản thân trải rồi nên tao tin cốt truyện thật, có chăng là mày thêm mắm dặm ớt vài tình tiết nhằm tăng sinh động, còn phần nội dung chính vẫn kg thay đổi, siêu thực.
 
mùa mưa bão năm đó, sau vụ Rào Trăng 3, thì khi nói đến hỗ trợ, cứu trợ, gần như có 1 bóng ma phủ lên mọi người
thường thì cái gì mày né, thì nó sẽ đến một cách bất ngờ nhất
tao xài dt 2 cái, 1 cái là số gia đình, 1 cái là cơ quan, cái cơ quan là gần như sạc đầy pin, vì đéo xài hay gọi bao giờ
cơ quan cũng có 2 số, 1 số là hành chính, gọi cho những việc linh tinh như lương thưởng hay nhiệm vụ
còn 1 số, khi đã hiện lên là có chuyện, mà là chuyện lớn
đâu 9 10h đêm hôm đó, trong cơn mưa trắng trời, tao và em đang nằm ôm nhau ở nhà tao, thì cái dt bỗng reo vang, tao liếc nhìn số thì thấy số khẩn, vừa alo thì trực ban nó đéo thèm xác nhận đúng ng nghe hay k, mà nói thẳng đồng chí về cơ quan gấp họp khẩn trước ...h hôm nay
cái dm giờ là gần 10h đêm rồi, ngoài kia gió gào thét, mưa trắng trời
tao rõ xong lấy xe đi
thường thì bọn tao có 1 balo khẩn cấp tại cơ quan, đựng sẵn những đồ dùng thiết yếu, lương thực để khi cần là vác và đi đéo cần soạn đồ
nên lúc tao đi, em cũng ngơ ngác khi thấy tao đi mình k, ở nhà cũng hỏi là đi đâu, tao bảo cơ quan có việc, rồi cứ thế mình không mà đi
em hỏi anh đi nào về, tao bảo k biết nữa, có gì anh cho hay
chưa đến cơ quan, từ xa tao đã biết k ổn
đèn sáng như ban ngày
cổng thì mở toang ra
ngoài cổng thì kiểm soát ra tận bên ngoài để đứng
tao lủi xe vô, vừa hạ kính xe thì kiểm soát bảo vào ngay đi, hội trường lầu 3, sắp họp rồi
tao phóng ào vô, thấy cơ bản đông đủ rồi
vì chỉ có mỗi tao là ở xa nhất thôi, còn mấy lão kia toàn ở lại đơn vị hay ở gần đó
lão sếp nói vắn tắt, tình hình bên... cần hỗ trợ, mất liên lạc rồi, khả năng k có sóng dt luôn, chưa có thông tin từ trưa nay tới giờ
lão cũng nói đừng để như Rào Trăng 3 là dc, nói thế chứ số trời, ai cãi dc
ngồi bàn bạc vắn tắt, rồi cũng quyết định cử ra 1 nhóm đi trước, còn lại đợi sáng mai tiếp ứng
tao im như thóc, cắm đầu nhìn bản đồ, địa đồ, điểm đánh dấu
rất nhanh, 1 xe đi trc tiền trạm lao ra khỏi cơ quan
tao bảo 1 chiếc tải, lấy theo máy phát cao tần, máy phát điện theo
bọn hậu cần giờ mới phát huy thực lực
dm bình thường nước đong từng ly, gạo đếm từng hạt
giờ thì vào thẳng kho mà lấy đéo kiểm đếm, còn bảo chất thêm lên
thông tin liên lạc thấy tao mang theo cả cao tần thì tự nhảy lên mỗi xe mà thiết lập đàm
nói chung đéo cần chỉ huy, tự nó vào việc
30p sau tao dẫn 1 đoàn, đi theo hỗ trợ
sáng hôm sau thì hậu cần đi sau
đoàn xe đi trong đêm mưa trắng trời, gió gào thét điên cuồng chỉ nghe đc tiếng còi hụ và tiếng gió, ngồi trong xe ai cũng cố ngủ nhưng vẫn tỉnh táo, tao quên hẳn việc gọi cho em, vì đàm liên tục có tin tức truyền về
tao lờ mờ ngủ, bản năng của 1 thằng qua chinh chiến thì ngủ khi có cơ hội, có khi là 2 3 ngày sau mày đéo dc ngủ
đang nằm bỗng tim tao nhói lên, đâu gần 2h sáng
mà tao k hề biết, em bảo em đang ngủ, cũng giật mình thức, lo lắm k biết có chuyện gì nên gọi cho tao, mà lúc này tao đã đi vào vùng mất sóng nên em k gọi dc, sau này khớp nhau thì đúng vào giờ phút đó, như linh cảm, như kiểu 2 đứa cùng chung mạng sống
giật mình thức, ngoài kia ngoài mưa và gió đéo có gì để nhìn
qua tia chớp lóe lên, bỗng tao linh cảm k ổn, nhìn lên lưng chừng đồi, 2 tia chớp cách nhau vài giây, nhưng tao thấy rõ ràng ngọn cây mà vô tình lọt vào mắt tao nó di động
dm tỉnh như sáo ngay, chụp bộ đàm hét lên
"đồi sạt, bên trái, hết tốc độ vượt qua"
lão tài xế đầy kinh nghiệm với trường sơn, vừa nghe tao hét lên là lão nhấn lút ga, chiếc xe chồm lên phóng vút tới mặc kệ đèo quanh co
mấy xe sau cũng bừng tỉnh sau vài giây, tiếng động cơ xe gầm rú át tiếng mưa rơi, át luôn tiếng chớp giật bên ngoài
xe chạy qua khúc quanh thì cảm nhận đất rung chuyển, cả sườn đồi sạt xuống vực, đoạn đường vừa đi qua giờ là cái vực hun hút, đoàn xe vẫn lao đi
cầm bộ đàm, tao hỏi xe cuối đâu, xe cuối trả lời vẫn ổn, đang bám theo xe trc mặt, cả đoàn xe nín lặng, nghe rõ tiếng tim đập của vài ng trẻ tuổi trên xe
"tiếp tục đi"
tao nói vào đàm và đoàn xe lại tiến tới...
sáng, em vào cơ quan, k khí k giống ngày thường, mưa bão nên vắng, giờ càng vắng lặng
em hỏi trực ban, trực thông tin, ai cũng nói mất liên lạc từ nửa đêm
tin cuối cùng mà trực thông tin ghi nhận dc lại là tin dở
"đồi sạt, bên trái, hết tốc độ vượt qua"
dù k ai nói ra, nhưng rồi bức tường nào kín cũng lọt gió, chả biết ai nghe dc, hay ai nói ra, tin cuối cùng truyền về dc rỉ tai nhau lại thành tin chính thức, tin ngọn đồi nơi bọn tao bắt buộc đi qua sạt lở thành tin cuối, vì sáng ra đoàn hậu cần đến đó là ngưng, nên báo về
trong cơ quan đã bắt đầu có tiếng khóc, dù tự an ủi nhau, nhưng cái ám ảnh Rào Trăng 3 còn đó
lão sếp rất nhanh, đéo cần lệnh, bảo công binh mở đường cho hậu cần, hậu quả tính sau
nhưng có 1 việc mà đéo ai biết ngoài mấy lão chóp bu
1 toán trinh sát đặc công dc huy động, men theo khe vực mò xuống đáy, xem có xe phe tao rơi k
lúc đầu tiên thì kín tiếng, nhưng k biết do ai hở ra, "đặc công đc điều mò xuống khe vớt xác rồi"
cả cơ quan chìm trong im lặng bỗng vang lên tiếng khóc, mới đầu ít, từ từ lan dần ra ai cũng khóc, dù là hành chánh, hay chỉ là ng thân, thậm chí hậu cần cũng im lặng ngồi khóc
cũng k biết tự bao giờ, mẹ, vợ, con của những ng đi chung đoàn tao, tự mò vào, lão cũng mặc kệ, cho vào hội trường, căn tin, mà đợi tin tức, lão chỉ bảo nếu chưa xác nhận thì bọn nó còn sống
thông tin liên lạc chả cần lệnh, tự thiết lập 1 đài đàm ngay tại hội trường và căn tin, bọn nó tự tính toán, tự bảo nhau là nếu tao mở cao tần, dù k trả lời dc nhưng ở đây vẫn nghe dc
rồi thì tần số im bặt
em ngồi đó thẫn thờ nhìn cái đài
đến tận chiều tối, công binh tao mang theo mò ra cái trạm bts của vịt teo bị nghiêng ngả trên đồi
còn cao tần đã bật, nhưng dưới sấm chớp và đồi núi, cao tần k thoát tín hiệu dc
hội ý ngay trong đêm, tao chỉ hỏi công binh và kỹ thuật có thể sửa k, sửa khi nào xong?
con nhà lính, tính nhà quan
bọn nó trả lời gọn lỏn, sửa dc, mà khả năng là mình dùng xong rút đi thì bọn vịt teo phải thay 1 mớ thiết bị mới điều tần sử dụng lại dc
tao bảo kệ mịa nó
cái ăng ten này xem như hỏng rồi, rơi xuống vực rồi
bọn lính nhìn tao cười tươi rói, trả lời bảo tối đa 2 tiếng nữa có sóng nếu mấy bts xung quanh k liệt hết
tao cười bảo chơi đi đợi cái gì, bọn nó bỏ cơm cắm đầu vào sửa, nhìn mấy cái lương khô, nc suối vất la liệt vì bọn nó đéo quan tâm, chỉ lo sửa, kiểm soát cũng mặc kệ, bọn tao cũng mặc kệ
tml nào vịt teo tao cấm ho he vụ này
như 1 điều diệu kỳ, đâu đó 1h sáng, tức là khoảng 24h từ khi bọn tao ra khỏi cổng cơ quan, kỹ thuật gào rú trong đàm sửa xong rồi, có tín hiệu vịt teo rồi, cái dm đang ngủ mà ai cũng tỉnh như sáo chạy ra mặc kệ mưa
rồi thì ai có dt sóng vịt teo tự chia nhau mà gọi
hết tiền hả, hét vô dt kêu hành chánh nạp tiền ngay
tức thì thằng nào vịt teo dc bắn ngay 1 triệu vô tk, tha hồ mà nói, vịt teo nhắn tin liên tục miễn cước
nửa đêm, ở cơ quan, trong hội trường và căn tin, trừ trẻ em và mấy ng mỏi mệt ngủ mê, còn lại mọi ng cắm mắt vô đài, thì loa nội bộ phát lên thông tin là nhận dc dt từ đội đi trc, cả đoàn an toàn, đang tiếp cận điểm hỗ trợ
mọi ng òa khóc vì mừng
em cũng khóc
rồi thì chả biết thằng nào cắm mịa cái loa cạnh cái dt, kiểm soát và chính ủy báo cáo cơ bản, quân số đủ, k thiệt hại, k thương vong, hiện tại đang đợi trời sáng tiếp cận
mọi ng lại vừa khóc vừa cười tại cơ quan, lão cũng thở phào nhẹ nhõm
em thì ngồi yên lặng, em bấm số dt cơ quan của tao cầu may
chuông reo, mà thật sự tao cũng quên mịa nó gọi cho em, sóng vừa kết nối là phải điều phối cuộc gọi, phân tích nên cứu hộ ở đâu, nên dt trong xe chứ đéo cầm, vì lúc xuống xe là k có sóng nên tao quên mịa nó cái dt luôn
lái xe thấy, cầm dt hối hả đi tìm tao, tao với vài lão đang phân công nhau mai tiến hành thế nào thì nó đạp mịa cái lều chỉ huy tiến vào, nói dt anh nè
tao thấy em gọi nên nghe
em chỉ hỏi anh có sao k
rồi khóc nức nở...

chiếm đoạt thể xác dễ
chiếm đoạt tâm hồn khó
và khó nhất là để cho 1 ng con gái toàn tâm toàn ý vì mày
có những lúc mày sẽ mặc kệ đúng sai, chỉ cần làm cho ng đó vui
và có những ng con gái, dù biết mày sai, nhưng thuyền theo lái gái theo chồng, vẫn ủng hộ mày
Mé thành truyện ngôn tình cmnr
 
Hôm qua đi Suối Tiên tao lội bộ nhiều quá nên mỏi giò, tối về còn phải trừng trị nóc nhà tội cưỡng ép làm phó nháy. Kết quả thì như mày đã viết: sốc và mỏi hông kg dạy nổi, thiện tai, thiện tai.
Mấy tml nói truyện mày hư cấu và xạo lìn là do chưa từng trải. Vì bản thân trải rồi nên tao tin cốt truyện thật, có chăng là mày thêm mắm dặm ớt vài tình tiết nhằm tăng sinh động, còn phần nội dung chính vẫn kg thay đổi, siêu thực.
Mày nghe câu chuyện tôn hành giả, giả hành tôn chưa, thực thực giả giả nó mới gay

Hết luôn chưa hay còn viết tiếp để t hóng m
Rảnh thì tao viết còn nào tao im là đi xin đô nát nha tml

Truyện hay, kết truyện có thêm đứa con là mãn nguyện.

Truyện hay, kết truyện có thêm đứa con là mãn nguyện.
Bềnh tễnh đi, cứ từ từ, cái gì cũng phải từ từ
 
hôm nay k có chịch:
những chuyện vừa qua như 1 gợn sóng nhỏ trên mặt biển đầy giông tố của cuộc đời tao, nên tao dễ dàng cho vào lãng quên
bẵng đi 1 thời gian, có lẽ cũng gần năm, tao với em vẫn như thế, cứ bình thản trôi qua những ngày bình dị đó
sáng hôm tao đi cày bừa
trưa về ăn bát canh rau
chui vào hang đá ngủ trưa
chiều lại đi cày cấy
tối thì ngồi viết nhật ký ngoài tù
nhưng có những việc, số phận sẽ k cho ta đứng ngoài, mà bắt buộc ta phải vào trong vòng xoáy đó
một lần cũng vào dịp noel, khi từng hồi chuông nhà thờ vang lên khắp nơi, tao và em cũng lang thang trong những giáo đường
2 đứa k theo đạo chúa, nhưng với em thì cứ chỗ nào đẹp, đông ng là đi chụp hình, đi ngắm nên tao cũng quen rồi, kiểu như thằng @.Allison. nó bảo làm thợ chụp hình k lương ấy
lang thang hồi đến 1 nhà thờ lớn, kiểu rảnh thì đi ngó chứ chả có mục đích, tình cờ tao thấy chị ở đó, điều này kể cũng lạ, vì chị hay đi chùa hơn, còn việc chụp hình nhà thờ thì từ hồi tao biết chị thì hầu như k có tiết mục này
tao chỉ em, bảo chị kìa, em định gọi, tao bảo khoan, coi bả đi với ai cái
giữa dòng ng qua lại, 1 bên núp nhìn 1 bên thì ngơ ngác, nên chị k hề phát hiện 2 đứa tao
mà nói tao mới nhớ, cũng lâu k có liên hệ hay hỏi han chị
tao hỏi em, em cũng nói k có anh, từ lúc anh nói như tát vào mặt chị, em với chị cũng lâu lâu nhắn tin hỏi khỏe k rồi thôi à chứ k có nói gì hết
tao ậm ừ bảo có khi bả có bồ, bà nội này làm gì theo đạo chúa
em nhéo tao bảo hay quá he, biết rõ quá he
tao cười chứ k nói gì
lát sau quả thực có 1 anh chàng, tao thấy cũng ổn ngoài việc cái mặt có chữ gian viết rõ trên mặt
nhìn cái cách anh ta nhìn chị, cười đểu, tao cảm thấy k ổn, nhưng có lẽ quá quen với việc thói đời, tao cũng bảo em thôi mặc kệ bả, mình đi chơi tiếp
em cũng k nhiều tâm tư lắm, chỉ dạ rồi cùng tao đi tiếp
ghé vào 1 nhà hàng, đông thì thôi đừng nói tới, em bảo thích hải sản nên tao đưa vào, chứ đông kiểu này ngày thường thì tao mua về nhà ăn cho khỏe
vừa trống 1 bàn trong góc, nhân viên mau chóng dọn rồi mời tao và em vào
gọi vài món, tao và em ngồi 8 đủ chuyện thì thấy chị cùng anh chàng ban nãy đi vào
và cái gọi là định mệnh ấy sắp cho chị ngồi quay lưng lại với 2 đứa tao, tao ra dấu em im lặng, tao nhìn bóng lưng chị sau lưng mình, thì anh chàng này kiểu như bạn gái mình đẹp, có trai nhìn nên cười càng đểu
tao và em móc dt ra bấm chữ thay cho nói chuyện
bên chị gọi món, bên này 2 đứa tao ăn trong im lặng, bấm chữ thôi
thì nghe dc kiểu như cha này nói đại khái như sau
"dc quen anh, dc anh chọn là em may mắn lắm đấy, bao nhiêu ng làm quen mà anh còn k thèm đấy"
chị im lặng k nói gì
bằng kinh nghiệm bao năm lăn lộn cùng đám ăn cơm thiên hạ, tao đoán ngay ông này pikachu, nên gõ chữ cho em, mà sau này đúng thật
em hỏi sao anh biết, tao gõ lại nói chuyện mất dạy kiểu này ngoài pikachu ra thì đéo có ai nữa
em ngồi cười ngặt nghẽo
nghe lén câu dc câu mất thì kiểu như bên nhà chị có ng lấy số dt chị cho cha này làm quen
nghe ra thì chị 1 đời chồng, còn cha này cũng li dị rồi, kiểu xứng đôi vừa lứa
nhưng nghe cách chị nc thì thấy có vẻ chị cũng chả ưa cha này, tao nghe còn muốn đập nói chi chị
có lẽ cha này cũng nhanh nhạy, thấy 2 đứa tao k nói câu nào cứ ngồi ăn rồi cười thì cũng đòi đổi bàn, nghe nhân viên nó nài nỉ kiểu có bàn em cho anh chị đổi ngay, mà giờ khách vừa vào là sắp bàn ngay nên em k còn bàn trống
tao nghe biết cha này đoán dc thân phận tao nên đòi đổi chỗ
tao với em vẫn đùa và ăn
lát sau nghe chị nói nhỏ, anh xem giúp giùm em, chứ bên em mấy nay cứ bị bắt xe miết, trễ nãi công việc khó xử lắm anh
tao nghe dc nên đoán dc trọng tâm rồi, lấy dt bấm bấm gửi tin nhắn, em liếc coi, tao đưa em coi
nghe anh chàng đó nói là việc kiểm tra ngẫu nhiên trên đường, do nhiều đội khác nhau thực hiện, anh cũng k có quyền em ơi
với lại nghe nói mấy nay có lệnh, đâu để anh về xin sếp anh, có gì coi bên em có vi phạm gì thì có thể tha nhẹ cho
chị nói lại, bên em có vi phạm gì đâu, gì mà cứ chặn xe xét giấy tờ hoài, chiếc nào cũng bị, vừa ra khỏi cửa là bị, phiền quá
anh ta nói để anh về xem lại coi sao, em cứ yên tâm, sau này em cứ nói em quen với anh, thì anh nghĩ k ai làm khó em đâu
dt tao rung lên, có tin nhắn phản hồi, tao đọc xong đưa em đọc, em tròn mắt nhìn, tao ra dấu im lặng, tin nhắn đó là mấy ngày nay nghe báo lại là có ng bên pikachu đang giở trò với phía cty chị
ngồi nghe cha đó nói nữa, kiểu như là nếu em k an tâm, thì anh sẵn sàng hùn vốn vào với em, 100 200 triệu với anh là bình thường, có tên anh, k ai dám làm phiền em đâu
chị bảo với ông ta là bên em có 1 mình em làm đó giờ thôi nên quen rồi anh
ông ta nói cái này là anh thương tình, anh hỗ trợ em, chứ anh có đòi hỏi gì đâu
chị nhẹ giọng bảo dạ em cảm ơn, khi nào em thấy kẹt quá em sẽ nhờ anh, chứ giờ công việc nhỏ lẻ, cũng k có gì cần nhiều vốn anh à, chỉ là việc bị xét giấy anh xem giúp chứ như này hoài trễ giờ bên em bị khách phàn nàn
ông ta vẫn điệu cười đó, bảo anh nói thật với em là mình sống thì vui vẻ là chính, anh thấy cũng thích em nên mới giúp em, còn việc kia thì nào về cơ quan anh hỏi lại anh em, nhờ anh em hỗ trợ xem xét cho em thôi chứ có gì đâu
đúng kiểu trả lời của băng cướp cột điện
tao thấy em ăn cũng xong rồi, mà bên này cà kê mãi, chị vẫn chả có ăn dc nhiêu, chưa kể cái noel gần tàn, mà ngồi với cha nhảm nhí này nữa, nên bấm vào dt cho em coi, em cười ngặt nghẽo
tao bảo em đứng lên về, gọi tính tiền rồi làm bộ thấy chị, bảo chị trả tiền, để cho ông kia gánh nợ
em gật đầu đứng lên, đi lại chỗ nhân viên bảo cho thêm vài bọc cua tôm mang về, làm sẵn món này món nọ, rồi tính chung luôn
lại ngồi xuống đợi, quán đông nên cũng tầm 30p mới xong, nhân viên ra tính tiền, tao vừa lên tiếng nhiêu em để anh trả thì chị quay đầu sang vì nghe giọng tao
chị ủa lên rồi mừng rỡ
tao bảo ủa chị đi với bạn trai nha, noel k ở nhà nha
chị cười nói thằng quỷ, mày đi với vợ dc tao k đc đi hả
rồi tao bảo nhân viên xem bàn bên này nhiêu tính luôn đi
chị k cho, chị bảo để chị trả hết
tao nói thôi dc rồi, noel lủng túi tiền à
chị cười nói k sao, để chị trả
thằng cha này ngồi im lặng chứ k hề nhúc nhích kiểu để anh trả cho hay gì
thấy em xách 1 đống bọc, chị hỏi định về ăn hay gì vậy
tao nói nay sinh nhật vợ em, chị lo đi chơi với bồ chả nhớ gì cả, chị tròn mắt, em nháy nhẹ k để ông kia thấy
chị à lên rồi nói nay chị lỡ hẹn với bạn chị rồi
tao bảo k sao, chị đừng để ngta buồn nha
chị kéo tao ra xa xa nói chị có việc định nhờ ổng thôi
tao với em nhìn chị cười, tao nói nhỏ vào tai chị, vụ bị xét giấy em nhờ xong rồi, tay này đang thả dê
chị gật đầu nói chị biết chứ, mà em biêt hay vậy
cái em lấy tin nhắn đưa chị coi, chị à lên, rồi quay sang nói anh ơi hay mình về nha, em đi ăn mừng sinh nhật em gái em
anh ta ok nói nào em suy nghĩ xong cho anh hay nha rồi vác đít đi, gọi tính tiền cái bàn của chị mà chị bảo thôi để em trả, cái ổng đi luôn
3 đứa lết về nhà riêng của em, bày đống đồ ra ăn, tao chỉ gọi về nhà nói nay đi bụi rồi
chị kể lại từ đầu, rồi nói lúc nc thấy k ổn rồi, mà kiểu như cũng k muốn mất lòng sợ sau này lại phiền
em cười nói sao chị k kêu ổng
chị nói chị k thích phiền ng khác
tao ngồi lột cua cho em và chị ăn, ngước nhìn chị nói em là ng lạ với chị à
chị nói tại giờ em cũng có cuộc sống riêng rồi, nên chị cũng phải tự giải quyết
tao vẫn ngồi lột cua và tôm, chỉ nói là có rắc rối thì kêu em, chứ nãy cha này mà hùn vốn, là nuốt luôn
chị bảo chị biết chứ, nên k chịu đó
ăn xong mớ cua tôm, chị bảo về, em giữ chị ở lại ngủ chung, tao thì k ý kiến
chị nói thôi 2 đứa ngủ đi, chị về nhà chị kẻo cha chị chờ, tao bảo vậy em đưa chị về
chị k chịu nói em ở lại đây ngủ đi
em thì giữ chị lại nói tối nay ngủ chung với chị, cho ổng ngủ 1 mình đi chị
tao cười nói chị coi k có gì thì ở đây chơi, chứ về làm gì cũng ngủ thôi
chị nói vậy có phiền 2 đứa k
tao mặc kệ nói đi đánh răng đi ngủ, rồi cứ cả bộ đồ đi làm mà nằm salon ngủ
chị thì đi vệ sinh, mượn đồ em mặc, dáng em ốm hơn, nên đồ em chị mặc vào gần như muốn bung ra, nhất là ngực, nên phải lấy áo thun cho chị mặc, mà áo thun thì 2 cái núm nó lộ rõ do áo em size nhỏ hơn chị
2 chị em thay đồ xong hết, ra ngó tao ngoài salon, thấy tao đồ chỉnh tề, nằm ngay ngắn ngủ, chị bảo sao k thay đồ ngủ cho khỏe
em cười nói kệ ổng, ổng có đồ k có đồ ngủ dc hết á chị đừng lo
tao mở mắt nói thì ngủ có liên quan gì tới đồ, 2 chị em ngủ đi
tao liếc nhìn chị, bên dưới vẫn là minijuyp, chắc do k có quần đủ rộng
khúc trên là cái áo thun của em bị bộ ngực chị đẩy lên tới hở rún
bộ ngực như muốn nhảy ra ngoài, chị vội lấy tay che cái núm lại như 1 phản xạ
tao nói em coi lấy tổ yến cho chị ăn kìa, bên nhà này em cũng ôm 1 mớ tổ yến má tao cho mang để đây, có gì là ăn liền
chị nói thôi chị k ăn, để 2 đứa ăn cho bổ
tao nói chị ăn đi, nhìn hơi xanh rồi, rồi đi ra tủ lạnh lấy cho chị và em ăn, em cũng ép tao ăn
chị bảo em có phước
tao bảo định mệnh rồi, kệ nó đi, ăn đi rồi ngủ
em liếc liếc tao nói anh ngủ ngoài này 1 mình nha, k có vô phòng nha
tao uhm rồi nói em với chị ngủ đi
chị nhìn tao, nói em cứ vô phòng ngủ đi, chứ nằm đây sao ngủ dc
em thì nói chị lo quá, ổng ăn bờ ngủ bụi quen rồi
tao cười, nói k sao đâu, rồi nhắm mắt ngủ
đèn ngủ bật lên, trong phòng em và chị vẫn trò chuyện, còn tao lấy dt chuyển qua rung rồi bấm bấm
tin nhắn gửi đi chưa bao lâu đã có cuộc gọi đến
tao nói ngắn gọn kiểu em nghe báo cáo có 1 ng bên anh, abcd vầy vầy đó
anh coi coi sao chứ đừng để có đơn thưa mệt lắm
bên kia trả lời ok để mai vô xem sao có gì chuyển công tác
tao cảm ơn rồi cúp máy nằm nhắm mắt
chị và em thò đầu ra khỏi phòng, nhìn tao, hỏi nc với ai đó
tao nói nói mớ
em cười haha nói xạo quá, ai mới gọi anh vậy
tao nói ông kẹ đó, đi ngủ đi
chị lại ngồi cạnh tao, hỏi em nói giùm chị rồi hả
tao uhm rồi nói hồi đó em có hứa lo cho chị, chị nhớ k
chị uhm rồi nói lúc đó em chưa có vợ mà, giờ có vợ rồi lo vợ đi
tao nói 2 việc đó khác nhau, công việc thì có hay k có con bé này vẫn vậy
em ngồi cạnh tao nói chị có việc cứ nói, ổng giúp dc thì giúp có gì đâu
tao nhìn chị nói, còn việc này nữa, để dành tiền lo làm ăn đi, vết xăm đó xóa hay k cũng chả thay đổi dc gì
chị tròn mắt nhìn tao hỏi sao em biết chị định xóa xăm
tao cười khẩy k trả lời
em hỏi chị xăm ở đâu, chị chỉ ngay ngực
em nhìn hình xăm trên ngực chị, nhìn ngực chị rồi nhìn ngực mình, nói với tao
anh, em cũng muốn bự vậy
tao quay mặt vô ghế salon mà ngủ k thèm trả lời
 
Hôm nay nóc nhà đi ăn đám giỗ bên cồn nên tao mới được onl xàm giờ này.
Tình cảm là điều gì đó rất khó để phân tích đúng sai fen ơi. Như chuyện gần đây tao bị con bồ cũ nhắn tin đòi gặp lia chia làm ví dụ.
Nó li dị hồi tháng 3, thấy nó li dị mà bị bên kia ngăn cấm gặp con thì tao vừa tội vừa thương nên củng nhắn tin động viên an ủi hằng ngày. Thề với mày là ngôn ngữ rất chừng mực nhưng nó vẫn cứ đòi gặp nhau trong khi tao ợ con đuề huề rồi.
Tưởng đòi gặp vài lần mà mình từ chối là nó sẽ bỏ ý định nhưng từ hôm thứ 7 đến giờ nó nhắn liên tục. "mai gặp nhé" "kg, mai anh bận rồi" "vậy mốt gặp nhé" "mốt ko tiện em ơi" "vậy ngày kia, ngày kỉa gặp nhé"
Đù má, vợ tao mà biết thì nó cắt ku tao chứ đéo đùa, hãi thật.
 
8t3NI73I.jpeg

Toàn xạo Lồn!
 
Top