Có Hình Em trợ lý, vợ thằng nhân viên

Nay rảnh rỗi cào phím tí cho bọn mày đọc chơi, nói chung đây có thể là 1 câu chuyện cảnh báo cho bọn trẻ nghiện game thời nay

Tao với ông anh, và vài người nữa hùn hạp mở cty, nhỏ thôi, và nhờ trời nên cũng ăn nên làm ra, từ công việc lặt vặt kiểu đụng gì làm đó những ngày ban đầu, cho đến việc có kinh nghiệm rồi đào tạo người mới, đi ký hợp đồng. Gái qua tay thì cũng k ít, nhưng chỉ em này để lại ấn tượng và kỷ niệm đẹp.

Quá trình hình thành phát triển k nói, tao hiện tại cũng là vai trò quản lý, đào tạo người mới, rồi đi ký hợp đồng, nên ăn nhậu cũng nhiều, nhưng có cái là tao uống kém, rồi hôm sau đau đầu nên lão sếp bảo tuyển 1 trợ lý, giúp trông coi tao =)
Loanh quanh thế nào thằng bảo vệ, thằng này cũng 9x, nó bảo vợ nó đang thất nghiệp, nên xin vào làm được không. Nói sơ thì ku em này mập, cận, nghiện game, thích ngồi 1 chỗ vừa game vừa ăn nên cho nó bảo vệ là đúng bài. Lão sếp bảo tuyển em nào nhậu được ấy, để hỗ trợ tao, nó bảo thấy vợ em ngày trước uống cũng ổn, vậy là hẹn nộp hồ sơ rồi phỏng vấn. Trong lúc ấy chị kế toán trưởng bảo thiếu kế toán, tao bảo đâu được đào tạo nó làm đi, chứ kêu đi theo em chi, thằng kia nó đánh em chết. Chị ấy bảo mày mà sợ ai ở đó giả chết, để xem nó bằng cấp thế nào đã.
Chiều hôm sau em ghé cty nộp hồ sơ, thằng chồng chỉ thẳng lên phòng tao, tao đang in đống hợp đồng nên đéo nói nhiều, em sang gặp hành chánh mà nộp. Em dạ rồi đóng cửa phòng tao lại, đọng lại mùi nc hoa. Tao cũng đéo nhìn rõ mặt vì nó bịt khẩu trang.
In xong, tao mang lão sếp ký, rồi đi gửi đối tác, nói chung tao thích tự mình làm. Nên cả chiều đó nó đéo gặp dc tao. 2 3 ngày sau thì tao lo chạy tung tăng mấy chi nhánh, đối tác, nên quên mịa nó luôn. Đến tận tuần sau, vừa ló đầu vô cty là nghe lão sếp gào lên: tao tuyển người cho mày mà mày chạy đâu mất tích vậy. Nói thế thôi chứ biết thừa tao đi đâu, làm gì rồi. Tao giật mình bảo ai? Ủa sao chị kế toán bảo tuyển qua kế toán, đi hỏi em chi. Bà hành chánh quăng cái hồ sơ lý lịch cái phạch trên bàn, bảo em coi hướng dẫn đi, nó có bằng cấp gì kế toán đâu mà qua kế toán. Tao nói có lộn k, chỉ nó đi, em đi miết kêu em chi. Cãi qua cãi lại hồi lão sếp bảo cho nó đi theo hỗ trợ mày, học việc 1 thời gian coi sao, rồi có qua đâu thì qua. Tao ok xong hỏi nó đâu? Chị hành chánh xuống gọi lên, nó lân la với bọn kinh doanh, dù bọn kinh doanh dưới quyền tao nhưng thực sự là lão sếp nắm, tao chỉ chơi đơn độc với khách hàng đối tác.
Đập vào mắt là dáng ng nhỏ nhắn, tóc đen dài, môi đỏ cong, bọn mày gg xem diễn viên jav momo sakura sao thì con này cũng tương tự vậy. Lão sếp nhìn xem ý tao sao, rồi nói sao mày k có ý kiến gì hết vậy. Tao nói em vô làm 1 tuần rồi hả? Em nhỏ nhẹ dạ. Tao bảo tuần nay em biết quy mô cơ cấu cty mình chưa? Em bảo biết rồi anh. Tao bảo uh, vậy em uống dc k? đi công tác có khi qua đêm hay dài ngày, em đi dc k? Em ấp úng bảo dc anh, có gì anh chỉ dạy em. Tao bảo mai vô cty rồi anh dẫn đi gặp khách hàng, giao tiếp xem sao. Em dạ nhẹ nhàng, rồi đứng đó. Tao quay qua lấy đống hợp đồng chuẩn bị cho lão ký, cũng chả để ý nó đứng đó làm gì, chị hành chánh bảo vậy mai em liên hệ anh này rồi theo chỉ đạo ảnh nhé. Em dạ rồi bảo anh cho em số điện thoại được không? Lão sếp cười té ghế, bảo thằng này nó chảnh, tao đưa hẳn dt tao cho em, bảo em tự nhá máy, tự kb zalo đi, rồi mai giờ làm việc đợi anh ở cty, có thể anh vô trễ.
Lần đầu tiên gặp mặt, em bảo thấy anh bơ em, dù ai cũng nói em có nét xinh, duyên dáng, em ghét anh!
Hôm sau, à mà làm đéo gì có hôm sau, tận chiều đó em gọi tao, bảo anh ơi, nay anh k vô cty hả? Tao bảo chết quên mất, quen độc cô cầu bại nên ngủ mịa từ sáng tới trưa, nên bảo em tí anh vào. Vào cũng chả có gì, vi tính em k biết, dm, nên phải chỉ. Rồi hỏi sơ thì 2 đứa, em và chồng em là bạn học, cha mẹ 2 bên biết nhau, rồi thế nào đó cưới nhau, cạp đất ăn tới giờ mới chịu mò đi làm, nên cái gì cũng k biết. Thằng kia nghiện game nữa.
Loanh quanh cũng được tầm tháng, tao bảo nay đi ký hợp đồng, mai về nha, mang đồ theo. Trưa hôm đó tao chở em đi, chiều ghé cty đối tác bàn ký, gửi hợp đồng, rồi đi nhậu. Nhậu mới lòi ra, dm em uống còn yếu hơn tao, 3 lon đã ngà ngà, 5 lon là gục. Tao dìu em ra khỏi quán nhậu, vất lên xe chở vô ks. Tao mướn phòng tầng cao nhất, vác 2 cái balo của em và của tao lên phòng, vác thêm em lên, vừa vào phòng là em chạy ào vào wc ói xối xả. Xong quay qua giường lật ngửa ra nằm, mặc kệ vết ói dính hẳn vào áo quần em, à em mặc sơ mi trắng ngắn tay, quần tây dài. Phòng máy lạnh nên mùi nó lên nồng, tao mở balo em ra xem thì thấy có mỗi bộ đồ tây đi làm, đéo có đồ bộ ngủ luôn, với 1 đống son phấn nước hoa xà phòng. Nên k còn cách nào khác, tao thay đồ, lau người cho em rồi mặc cho em cái áo sơ mi tay ngắn của tao mang theo. Lột ra mới thấy, người em trắng, dù tao bật đèn sáng choang, em vẫn trắng sáng. Cái áo ngực cũng bị em ói dơ, tao tháo ra vất đi luôn, còn cái quần lót là k tháo ra. Núm vú em chưa nhú, tụt hẳn vào trong, và hồng hào sáng bóng, bầu ngực be bé xinh xinh. Nhưng thôi, hôi chết mẹ, nó mới ói xong.
Mặc cho em cái áo sơ mi của tao, tao cũng thay đồ rồi ngủ, em cũng nằm cạnh ngủ, mà con bé này nết ngủ xấu, nó gác chân lên bụng tao mới chịu, lấy ra nó vẫn gác lên.
Tầm 3 4h sáng nó giật mình tỉnh giấc đi tiểu, mới đầu nó còn chưa biết gì, cứ mở mắt ra nhìn rồi vào wc, xong nó chạy ra, bảo ủa anh, mình ở đâu vậy? TAo bảo ks. Nó nói em k nhớ gì luôn, tao bảo uhm, ngủ đi, còn sớm. Nó nhìn nhìn người nó rồi nhìn tao, thấy tao áo quần đàng hoàng, tao bảo em ói dơ, anh gửi ks giặt ủi rồi, mai lấy. Em dạ rồi lấy khăn tắm, vào wc.
Tầm 15p sau em mở cửa wc ra, thơm ngào ngạt, em mới tắm gội xong. Em vẫn mặc cái áo sơ mi của tao, vẫn đéo có áo ngực, chỉ có thay quần lót. Rồi em ngồi bảo anh lấy máy sấy sấy tóc giùm em. Tao mở máy sấy, em ngồi lấy khăn lau. Hàng nút áo phía trên em cố tình k cài kín, hở ra bầu ngực. Bầu ngực như hình, núm chưa nhú, nhìn từ trên xuống k thấy núm đâu luôn....
 
trc khi em vào chỗ tao làm, thì có 1 tml tên hải dưới xin vào...
hải là con của 1 quan chức cao cấp thành phố, ông già nó còn tại vị, lão cũng dạng xám xám chứ k trắng k đen, nên cũng dc nhiều ng nể nang, còn thằng con thì ối dồi ôi, ngày nào cũng bar bủng, nhậu nhẹt, nó nhậu thần sầu luôn, mà nhậu xong nó xỉn quậy tưng bừng, sáng tỉnh lại hỏi mày nhớ gì k, thì nó chỉ nhớ lúc lon thứ 14 15 gì đó, rồi sau đó là nó mất bộ nhớ
trong những lần quậy đó, có vài lần đánh nhau, đua xe lạng lách,... ông bô nó can thiệp thả ra, ông bô nó với lão sếp tao thì ná ní từ ngàn xưa, từ cái hồi đu cành cây trong trường sơn ra sì gòn, nên khi có việc nếu ổng k đón nó dc thì hú tao sang đó hốt thằng đó ra giùm cái
vậy là tao biết nó
biết thôi chứ cũng đéo có quen
cho đến 1 lần, mấy thằng bên tao bữa đó ngồi nhậu, trời nóng quá nên ra ngồi chứ chả uống nhiều, thì thấy ông con cùng đám bạn cũng chén chú chén anh bàn gần đó, bên nó vô trc lâu rồi, bên tao vô sau, hải thấy tao nên lững thững cầm ly sang mời, xã giao
tao với bọn này ok uống, chả có gì quan trọng
lát sau thì nghe cãi nhau, kiểu bên hải nó hơi xỉn, rồi bọn nào gần đó bảo nhìn đểu, cái lý do vớ vẩn, rồi nhào vào loạn lên
bảo vệ quán đến rất nhanh, nhưng trong lúc hỗn loạn đó, bên kia nó rút súng bắn luôn, nghe tiếng là biết đạn cao su rồi, nên mấy thằng bên tao ào lên khóa tay luôn
cu hải thì sợ xanh mặt, lúc súng vừa vang lên thì đéo hiểu nó chạy kiểu gì đến gần tao, tao vừa nghe tiếng súng thì phản xạ lật cái bàn inox ra che, nhấn đầu nó xuống
đợi yên rồi, tao lôi nó ra xe chở về, bảo lát nữa ông già mày gọi sếp tao kêu tao đi chở mày về cũng vậy, cút về cho tao

sau vụ đó, chả hiểu nó thần tượng hay sao đó, nên bảo ông già nó xin qua bên tao làm, ông già nó vừa nghe xong buông tay rơi chén cơm bể nát, lặng người nhìn nó, dm thằng con phá gia, k đi làm toàn đi phá giờ tự giác xin đi làm là thế nào?
ổng hỏi mày quen con nào bên đó à? nó cười bảo k có, tại bên đó có anh x ổng cũng chở về mấy lần, thấy bên đó cũng hay hay nên xin vô làm cùng
ông già nó bảo mày suy nghĩ cho kỹ, k phải làm vài bữa rồi nghỉ mất mặt nhau, thà mày ở nhà cho rồi
cu con ngẫm ngẫm rồi bảo ba nói với ông bên đó, cho con làm chung với ông x đi
ông già nó ngồi nhìn hỏi mày bê đê à, rồi mới gọi cho sếp tao

hôm sau ổng dắt nó vô, rồi lão sếp gọi tao vô phòng lão, 4 thằng đàn ông ngồi nhìn nhau
trình bày các kiểu, rồi lão sếp bảo tao xem bố trí cho em hải nó làm đâu đc k
đúng ra là chuyện của ổng, này hỏi tao
tao bảo giờ cũng chả biết năng lực hay gì, thôi cứ trước mắt cứ vô làm hành chánh, lái xe thử, rồi coi hỗ trợ kho bãi, từ từ coi cái nào phù hợp thì báo lên qua đó làm, chứ giờ biết có khả năng gì mà cho làm?
cha con nó gật đầu như bổ củi
nó đéo có thử việc luôn, vô làm là lương chính thức luôn
mà thằng này dc cái là lương tháng chục củ, chứ ăn nhậu là mấy chục củ 1 chầu, tháng mấy chầu nó bao hết, nên mấy anh em làm chung mắt nhắm mắt mở, kệ bà nó, nhà nước trả lương chứ có phải mình trả đâu

nó vô làm cũng hơn năm mới tới em vô

.....
rất nhanh sau đó, 1 cô bé tên thy được điều động về hỗ trợ giám sát mảng thu chi này, cô bé này tóc dài chấm gót chân khi xõa tóc, dáng ng thanh mảnh gọn gàng, giọng nói thì ngọt ngào, mắt thì lúc nào cũng mơ màng, khuôn mặt ăn ảnh như ng mẫu, trên các bài báo chuyên đề nội bộ hay hình ảnh quảng bá bên ngoài, hình ảnh cô bé này xuất hiện thường xuyên, lol có thâm k thì chưa biết
tao thì biết thy lâu rồi, thy vô làm cũng 5 6 năm, chủ yếu ở chỗ lão sếp lớn, mỗi năm 2 lần nó về bên tao là đợt cuối năm và đầu năm, gặp chỉ gật đầu chào chứ cũng méo có xin số dt dù làm cùng
thy dc mấy anh chàng đeo đuổi ghê lắm, mà em nó chưa chọn ai, thy là cháu bên lão sếp lớn, chứ k phải như phụng cháu bên vợ lão sếp lớn
ngày đầu tiên thy về, lão sếp tao tổ chức họp ra mắt, phổ biến vầy vầy, gọi là hỗ trợ tao, chứ thực ra ai cũng biết là đi giám sát tao, nhưng cái thy này có cái giỏi là nó làm dc việc thật, chứ k phải kiểu ăn ngủ đụ ỉa như em, nên tao cũng coi như có ng hỗ trợ
do bị vụ kiểm tra nội bộ, rồi mất lòng các bên tá lả, nên lão sếp bảo tao với mày phải rủ ngta ăn nhậu xã giao lại kẻo mang tiếng, vậy là dưới sự xin xỏ của thằng hải, tao báo sếp hỗ trợ thy và em 1 xe, 1 tài xế, hỗ trợ việc của tao, còn tao với lão đi quậy ăn nhậu
hải mừng rơn, thy thì nó nắm việc rất nhanh, nó tỏ ý là k có tao thì nó cũng k thể hoàn thành, vì nhiệm vụ là giám sát tao
lão sếp bảo giám sát con mắt, nó đi miết ai chả biết mà giám với sát nó
vậy là coi như xong, em và thy tự bơi đi, thêm thằng hải lái xe riêng cho em nữa
khi nào có tao thì tao chở thy và em
còn k có tao thì hải nó chở 2 chị em đi

tầm nửa tháng sau, 2 vợ chồng lão sếp lớn về họp tiếp, nội dung cuộc họp cũng chỉ loanh quanh việc thy nó nắm việc chưa, tao phải hỗ trợ thy, để lỡ tao có nghỉ còn thy thay thế dc, vâng vâng mây mây...
túm lại là đào tạo con thy để nó thế ghế tao, hết
thy nó cũng báo cáo là công việc nửa tháng qua cơ bản thì anh có hỗ trợ, nhưng đa phần em tự làm, anh với sếp đi miết à
mụ bảo ủa kỳ vậy, rồi chậm trễ sao
thy bảo k có chậm trễ, việc rất ổn, chỉ là anh hay đi k có cơ quan nên em cũng thay mặt anh xử lý luôn, cái nào k biết em hỏi thì anh chỉ hay anh xử lý rồi cũng xong à
mụ à lên rồi bảo vậy thì tốt, dc đó
đang ngồi nói nhảm nhảm thì dt tao rung lên, coi thì 1 bên cũng thân, họ gọi bảo tí nữa ra cafe nói chuyện xíu, bên mày có con bé bén quá mà sao k thấy mặt mày luôn, tính rút hả
tao ngồi phòng họp nên ờ ờ rồi hỏi ông muốn gặp tui hay gặp thy
bên kia cười hì hì bảo gặp cả 2
tao bảo để em báo thy nó sang
rồi tao nói thy đi đi
hải nó ra dấu, bảo xe từ sáng giờ đi đăng kiểm chưa về, tao đưa xe tao bảo lấy xe tao đi đi, rồi em với thy, hải cùng đi xe tao
tiếp tục ngồi nhảm, chừng 30p sau hải nó gọi về, tao vừa nghe máy thì tưởng nó giỡn, nó bảo anh ơi em bị đâm, nó kiếm anh đâm đó, bảo lộn rồi k phải thằng x rồi bỏ chạy
đang ngồi phòng họp tao ngớ người, mấy lão bất tử ngồi cạnh nghe cũng ngớ ng ra, vụ gì nữa
tao bảo bị ở đâu, nó bảo đâm ở quán cafe xyz đường...
tao nói dmm, tao hỏi nó đâm mày chỗ nào trên ng
hải nó bảo đâm 1 nhát đùi 1 nhát sượt bụng, tao bảo kêu taxi qua bv gần đó, tao alo trc cho
lão sếp nghe tao nc với thằng hải cũng hét lên thằng nào gần đó qua coi coi sao
thy nó gọi về báo là lúc tới quán, 2 chị em xuống xe trc, hải nó đậu xe rồi vừa mở cửa là có thằng chạy lại lụi, hải nó cũng na ná tao thôi, chỉ khác mặt, nên bị lụi tới nhát thứ 2 mới nghe thằng xe 2 bánh gần đó la nhầm rồi, k phải thằng x, rồi nó vọt lên xe bỏ chạy
em thì hoảng sợ k còn giọt máu, đứng run
thy nó còn bình tĩnh gọi về, gọi cấp cứu, nhờ chuyển xe các kiểu
hải thì nó quen rồi, nên tự rago rồi leo lên xe đi cấp cứu
vết thương may ở chỗ là đéo vào mạch máu nào cả, 1 vết ngay bụng thì sượt, tao bảo do mỡ bụng dày quá
1 vết ngay đùi thì dao cắm vào, mà lúc đó cu con định thần lại nên xô ra, vậy là dính dao trên ng nó, k ngay mạch máu nào luôn, trời độ thằng này
lúc lấy lời khai, nó khống lên là nghe la còn thằng x nữa, đâm 2 thằng luôn
nên ông già nó với đám kia tái mặt, phen này chơi hơi lớn rồi
tao nhìn nó lắc đầu, biết thằng này muốn gì, vụ pikachu nó biết, cũng nổi nóng nhưng tao k cho làm gì hết, vụ này dùng cu nghĩ cũng biết thằng đó rồi
thy thì ngưỡng mộ cu em, tình thế đó mà vẫn bình tĩnh xử lý, chứ thy méo biết ông trời này đánh đấm đua xe gì cũng có tên rồi
vậy là mấy ngày nằm viện, tao lại thành lái xe chở mấy anh em, chở thy vô thăm nó
mấy ngày sau thì nghe bảo điều tra k có kết quả, biển số giả, 2 thằng đâm thì chạy vô đoạn hẻm k cam rồi mất dấu
tao biết thừa khi vợ lão sếp lớn bóng gió bảo may mà k sao, coi như xui xẻo bỏ đi
ông già thằng hải k chịu, dù đâm tao hay đâm cục vàng ổng cũng như nhau, vì nó kể vụ tao hất bàn đè đầu nó tránh đạn ổng nghe rồi
ổng quậy tưng, bắt mò cho ra, nên tao gặp riêng ổng bảo con biết thằng nào sau lưng, nhưng giờ chưa phải lúc, chú đừng làm lớn chuyện ra
ổng nghe xong mới thôi
trong lúc đó, hải nó cũng lên tiên với việc con thy đi thăm nom, nhắn tin hỏi han, khoe tá lả với tao, nên hễ rảnh là tao tạo điều kiện cho đôi trẻ sớm có chửa, ba thằng hải thấy vậy cũng tủm tỉm cười
 
đám cưới phụng diễn ra, rồi sau đó là đám cưới của 1 lão làm chung, lão này chu bá thông, 50 tuổi mới lấy vợ lần đầu, vợ cũng 40 42 rồi, tiến sĩ luật, tao ngồi bảo nữa li dị khỏi mướn luật sư, nó chia sẵn cho ông miếng đất ngang 1m dài 2m luôn
làm chung với cha này thì tao bảo cha này thuộc loại mèo mù vớ cá rán, kiểu tính ổng chậm chạp lắm, rồi chả hiểu sao quen dc bà này
lão nhờ bọn tao đi bưng mâm, đi rước dâu, hên ngay chủ nhật
mới đầu hỏi nhà cô dâu ở đâu, địa chỉ thì ghi rõ ràng rồi đó, mà thấy quãng đường cũng tầm 150km, hơi ngán ngán rồi, em phì cười bảo anh này, ngta giúp mình thì mình giúp ngta, nên tao mắt nhắm mắt mở cho qua
dự kiến là 4h sáng bắt đầu đi, qua bên kia làm lễ trình bày là 9h, rồi về đây ăn mâm nhà hàng 12h trưa
nghe hợp lý đó nhỉ
cho đến khi có 1 cu em nó rảnh háng lấy google map ra tra địa chỉ nhà cô dâu, rồi hỏi lại chú rể phải chỗ đó k, chú rể bảo phải, đúng rồi đó, nó đưa gmap cho cả đám coi, méo có đường vô bà con ơi
lúc đó là 8h tối
dm đang ngồi ăn nhậu ngà ngà, thằng nào thằng nấy nghe xong tỉnh ráo
mắt mở to tròn hơn đèn pha ô tô
hỏi chú rể thì ổng mới khai là đi 4 bánh tới cách nhà cô dâu cỡ 20km bỏ xe, đi xe 2 bánh, trc giờ ổng đi vậy
cái dm tao bảo giải tán về ngủ, cả đám cười cái ầm, bảo đâu nghe kỹ coi đi sao, mà sao k nói sớm, chú rể nói là nói sớm tụi bây về hết có đứa nào thèm đi giúp tao
tới nước này thì tao ạ lão
kêu 2 thằng còn tỉnh táo nhất, bảo 2 thằng mày lấy 2 bánh 3 bánh 4 bánh gì tao đéo cần biết, đi trc mò đường coi sao
chú rể bảo đó giờ quen ở bên nhà trọ, xuống nhà đám giỗ dc 1 2 lần à, rồi cưới k rành đường, tao nghe xong biết tới nữa rồi
lão sếp vỗ vỗ vai tao, bảo tao thấy mày kêu 2 thằng kia về, mày đi mò đường đi đúng hơn
em cười ha hả như dc mùa, mấy ng kia cười ầm ầm rạp cưới
hỏi kỹ lại chú rể lần nữa, tao bảo thôi ngủ đi mai đi sớm, 2h đi dc rồi, mấy lão ngớ ng ra gọi dt tá lả, hỏi bên này bên kia rồi tự giác đi ngủ
đúng 2h sáng, réo nhau dậy thay đồ đi, tầm 2h30 là xuất phát, quãng đường 150km nghe thì k xa đâu, uh cũng k có xa đâu, ra khỏi thành phố là đi vô đường nhỏ, đường nhỏ xong qua phà, qua phà xong lên bê tông nông thôn, đi tới hết đường luôn là 5h sáng còn 20km cuối cùng
bên nhà gái thuê hẳn mấy chiếc đò, vỏ lãi gì đó, cho cả đám đi, tao vừa mới nhìn là nghi nghi rồi, lấy cái balo quần áo với đồ ăn dự phòng trên xe theo, bọc thêm cái túi nilon cho balo, buộc kín lại, dt cũng bỏ vô luôn, lên cái vỏ lãi ngồi rung đùi
em thì bảo hơi sợ, tao bảo chắc k sao đâu đừng lo
rồi thì đi, tao cố tình ngồi đuôi tàu để bớt tạt nước, mà thế đéo nào nước nó tạt 1 hồi cái hội phụ nữ đuổi tao ra trước, giành chỗ, vậy là tao cùng mấy anh em ra trước ngồi, đoàn này đi tận 4 chiếc vừa vỏ lãi vừa ghe máy
đang ngồi bỗng nghe lão lái bảo ghe trc đi nhầm đường rồi, tao bảo dm gì nữa rồi
hét lên, ghe trc ngừng lại, hội ý cái rồi đổi đường, ghe dẫn đường sáng sớm mắt mũi tèm nhèm đi nhầm, vòng lại
trên vỏ lãi này thì có tao với thằng hải, em và thy, cùng mấy anh chị em khác, mấy lão cớm kẹ thì đi cái ghe to hơn
thằng hải cứ lâu lâu bắt chuyện với thy, tao thì ngồi nhìn mây trên trời, hừng đông rồi, em ngồi tuốt sau nên k nói chuyện dc
tao nhìn mây chứ lo bỏ mẹ, thấy càng ngày càng đen là sao cà, đúng ra bình mình ló dạng, trời xanh mây trắng chim ca líu lo, này thấy mờ mờ sáng từ xa, thì nhìn càng rõ trên đầu mình mây đen, gió thì càng ngày càng to, chim hả, đéo nghe chim nào kêu ngoài con chim trong quần đòi bay ra thôi
tao ra dấu cho thằng hải với mấy thằng kia, bảo dt
tụi nó tự hiểu, tự moi móc bọc nilon bọc dt lại, hải nó kêu thy đưa dt cho nó luôn để nó bọc lại, k ổn rồi
hỏi lão lái thì lão bảo nãy giờ nửa đường, tao nghe xong đánh lô tô trong bụng, phen này uống nước mưa rồi
mưa lâm râm bắt đầu rơi, gió càng to hơn, tiếng gió rít qua lá dừa càng ghê rợn
gọi qua gọi lại bảo hay tấp vào đâu đó, nhờ bên cô dâu cho xe 2 bánh đi đón, tao nhìn cái bầy đàn này, bảo 1 chiếc 2 bánh chở 3 4 ng, cũng chục vòng k hết, mà xe cả xóm cũng k đủ, thôi thì cứ tới đâu hay tới đó, nên lại chạy tiếp
may sao trời độ, lão lái bảo qua đoạn này là tới rồi, hú hồn con chồn
bến đò nhà cô dâu đã thấy, mấy ghe trc đang xoay để cập bờ thì gió lốc đến, mém lật cả bầy, tao hét lên kêu lão lái ủi bờ đi, mấy ghe kia nghe dc cũng bảo ngồi sát xuống, rồ máy kole ủi bờ luôn chứ k cần bến nữa
chiếc nào ngay bùn còn đỡ, chiếc nào ủi xéo, như chiếc tao đang ngồi, mém lật, nên tao bảo mấy thằng đó nhảy đỡ mạn ghe, xúm nhau nhảy ào xuống hết, còn nữ ngồi trên ghe, nó nhẹ hẫng lên nên ủi vào sâu, k lật, nhưng bù lại mấy thằng này tắm sông rồi bò lên, lóp ngóp nước và sình lầy
trừ cái ghe lão sếp là ghe lớn nên ổn định, 2 chiếc kia cũng có mấy ông hy sinh nhảy cho nhẹ mũi, ủi vào sâu
kéo nhau lên, chuyển đồ lên, y như đoàn quân trộm cướp bò về
mấy lão lái đò bảo nhờ mấy thằng này nhanh, chứ k là lật mệt mấy cô rồi, gió ghê lắm
tao đứng dưới sình dìu em vô, thằng hải thấy vậy cũng học theo, dìu bé thy vô luôn, mặt y ngẩng lên trời như hãnh diện lắm, làm tao cười muốn đau ruột, hỏi chân mày lành chưa hải, hay để tao đâm vài nhát nữa, thy nghe xong cũng phì cười, cô nàng cũng động lòng với anh chàng này
vô nhà cô dâu, chia nhau ra đi tẩy bùn, đi mượn máy sấy sấy quần áo, phải có thằng ngó ổ điện kẻo lại "đấu điện sai quy định dẫn đến cháy xe hãng v đặt gần đó"
tao thì thay đồ luôn vì balo có, thằng hải ngó ngó với mấy ông cùng 1 cỡ ng ào lại giựt, chia đồ
lão sếp với mấy bô lão thì bảo xét balo nó coi có gì ăn k, đói rồi, tức thì nhà gái bưng đồ ra mời, mà toàn bánh ngọt sương sa, mấy lão này thì huyết áp tiểu đường nên botay, lục balo tao lấy afc, lấy bánh trái ra ăn ngon lành, kéo em lại ăn bảo em ăn đi k nó chửi tụi tao
rước dâu về, lật ngược lộ trình như ban nãy, rồi đi nhà hàng ăn nhậu, trong lúc đó, tao cũng bảo dt hết pin rồi nha, nên đừng gọi nha
ăn nhậu linh đình, thy nó say luôn, em thì khỏi nói rồi, gần như gục vào vai tao mà ngủ, mà lão sếp có tha đứa nào đâu, bắt tiếp tục tăng 2 karaoke, lão bảo tăng 2 lão, tăng 3 chú rể lo, nên kéo luôn cô dâu chú rể đi luôn, bỏ lại hậu quả cho ng nhà 2 bên tự dọn
vô karaoke, hải nó kéo thy song ca, tao thì ngồi ngắm, vì em ngủ dựa tao nên tao ngồi im, mấy ổng cứ dô dô nên tao cứ đưa ly cụng uống rồi để xuống, tự khắc có ng rót tiếp lại uống, em thì thoát nạn ngủ ngon lành trên ng tao
lão sếp bảo k dc, lay em dậy, cụng ly, em mắt nhắm mắt mở cụng, ực ực uống dù chả biết gì
thy nó lôi em ra nhảy, vừa hát vừa nhảy, mấy ng kia cũng tham gia, vui lắm
hát hò chán chê, say bí tỉ rồi, nên lão bảo thôi nghỉ về, mai ai vô nổi thì vô
hải nó lờ đờ khều, bảo anh, đi bar với em
tao nhìn thy, nó gật đầu, tao cũng gật đầu
kiểu này cậu chàng định bày trò chén em thy rồi
vào bar, tiếng nhạc, tiếng ng đinh tai làm em và thy tỉnh lại, nhưng với bao nhiêu men bia trong ng, 2 cô gái cũng nhanh chóng lờ đờ theo
trong cái ánh đèn loang loáng chớp nháy đó, trong cái tiếng gào rú điên cuồng, em xoay qua hôn tao, mặc kệ ngta nhìn
2 cô gái ở giữa 2 thằng, nên khi em xoay qua tao, thy cũng nhìn theo, thấy tao và em nấu cháo lưỡi nhiệt tình, tao vừa hôn em, vừa khẽ liếm vành tai em, liếm từ cổ em dài lên tới gáy, em khẽ rên trong tiếng nhạc vọng ầm ầm
thy tựa vào vai hải mà nhìn rồi cười, mắt nhắm mơ màng, hải nó tận dụng cơ hội, nhẹ kéo lên hôn
dc 1 lúc, nó ra dấu bảo tao đi về, lúc này thy đã mơ màng ôm tay nó rồi
tao cười kêu taxi cho nó đi, còn tao chở em về
chở em về đến nhà, em ngủ mê mệt, tao lột đồ em ra đặt lên giường rồi nằm vật xuống, cuộc sống mệt mỏi thật, đâu có sung sướng như thằng @Chủ Trại Hòm cứ bán hòm đều đều làm giàu trên những xác người
thay đồ vệ sinh xong, vừa ngồi lên giường chưa kịp nằm thì em đã ôm tao từ phía sau, em hỏi tao, em với thy thì ai đẹp hơn
tao trả lời thẳng là thy đẹp hơn
em bảo anh cũng thích bé thy đúng k
tao uhm, bảo con đó nó cũng dễ chịu
em cười nói tiếc chứ gì
tao hỏi tiếc gì nữa
em bảo k có em thì anh hốt nó chứ gì
tao nói hốt con này muốn cạn tinh rồi, mệt quá ngủ đi
rồi em còn lảm nhảm gì nữa, nhưng tao rất nhanh đè em ra hôn k cho nói nữa, em nằm mơ màng, nhưng khi tao vừa ấn hết khúc thịt đó vào ng thì em ớ lên rồi tỉnh táo lại, em mở mắt ra hỏi anh k mệt hả
tao cười nói làm cái cho mệt rồi ngủ
em kéo tao lại mà hôn
tao kéo hết ra, rồi nhẹ nhàng đẩy từ từ vào, cứ thế, em bấu chặt lưng tao bảo anh đừng chọc em nữa
tao hỏi chọc gì nữa
em nói anh đụ đàng hoàng coi, chứ làm vậy ai chịu nổi
tao cười, từ từ tăng tốc độ rồi dọng ầm ầm vào người em, em trân mình lên sung sướng rồi run lẩy bẩy khi lên đỉnh
đợi em ra xong, tao lặng lẽ nằm cạnh em, ai đúng ai sai có lẽ chả quan trọng, quan trọng là sống vui vẻ là dc

sau đó k bao lâu là thy và hải báo đám cưới, vì lỡ có bầu, tao thì thoát dc vụ đeo bám
cùng hôm đám cưới, chả biết vì sao, nghe kể lại là thằng pikachu đang đi trên đường, bỗng có ng đi xe đạp băng qua đường nên nó va chạm phải, nó vừa xuống xe chửi ngta thì bỗng đâu có thằng chạy lại chửi rồi lụi 2 nhát y hệt thằng hải xong biến mất, ng đi xe đạp cũng hoảng quá vác xe lên vai chạy mất hút, nên méo điều tra dc gì luôn
nhưng hôm đó tao say, dt hết pin, cả cơ quan say ai cũng biết, nên mọi ng chỉ nghi ngờ thằng hải
khi đám cưới thằng hải mới lòi ra cái tin đồn, con thy xót chồng nên ra tay xử
đó là chuyện của ngta, tò mò làm gì, lo làm ăn đi con, mẹ tao nói vậy

sau nhà em có mảnh đất trống, em bảo muốn có hồ bơi hay bồn tắm lâu rồi, nên rảnh rỗi tao kêu ng đến xây cái bể chứa nước mưa nổi trên mặt đất, sẵn làm hồ bơi luôn
tốn mớ tiền làm mái che, kẻo bọn ác nó thả uav ghi trên cao xuống, hồ bơi cặp vách sau nhà em, chỉ cao tầm 1m6, nước thì tới miệng hồ là tràn, tao dẫn ống máng xối nước mưa vào, lấy nc mưa làm nc hồ
hồ k to lắm, ngang tầm 2m dài cũng tầm 2m, cao tầm 1m6, tao làm hồ nổi vì biết em lười, nếu làm hồ chìm thì tao dọn vệ sinh đáy hồ thấy mẹ, này chỉ cần tháo nút đáy thì nước tự xả ra
mái che thì tao làm che khuất hồ, nhưng vẫn chừa đủ sáng cho nhà và hồ
cạnh hồ bơi là cái phòng phơi đồ, trước đây chỉ có mái che, kiểu tao với em toàn đi biệt, nên quăng đó tự khô, giờ làm hẳn thành phòng, tao cũng dự tính rồi, tắm hồ xong nước ướt mem, vô nhà té gạch lộn cổ, nên làm cái nhà đó vừa để lau người thay đồ, vừa để núp lùm cũng dc, nên lót bằng thảm cỏ nhựa, ghế giường toàn bằng hơi cho nhanh khô, nói chung là ngủ lại vẫn dc
làm xong cũng lâu rồi, từ cái hồi bà tóc tém mới xuống thanh tra, mà k dám tắm vì đợi xi măng nó nhả độc ra bớt
cả tháng trời cứ mưa tích nước ngâm rồi xả, rồi tích nước như vậy
giờ rảnh rỗi, em hỏi tắm dc chưa anh, hay để nuôi cá luôn, tao bảo dc rồi, em hẹn chị chủ nhật sang ăn đồ nướng, khai trương cái hồ bơi
nước tao thay từ mấy ngày rồi, chủ nhật đón chị sang, 2 chị em tất bật chuẩn bị đồ nướng sau nhà, em và chị hỏi tao tắm mặc đồ hay k, tao botay với 2 bà này, thoát y triền miên giờ hỏi có mặc đồ tắm k
nên vội vã alo hỏi đám @Dâm dê dô dáo dục @Ncox @Trần Thiên Minh @Tô Đại Công @334433 @Bigcup @Thích Vét Máng @Thích Liếm Lồn @.Allison. @venson @9Dragon @LING-LING @chó đen chó đỏ chó vàng @Nora Rilm @Hà Đinh92 @raviclee @vuhaanh234qwe @soporaeternuz @Chủ Trại Hòm @Gã Họ Lê @namtao6 @Thợ săn 🏹 coi nên mặc đồ k mà k thấy đứa nào nghe máy cả
 
đám cưới phụng diễn ra, rồi sau đó là đám cưới của 1 lão làm chung, lão này chu bá thông, 50 tuổi mới lấy vợ lần đầu, vợ cũng 40 42 rồi, tiến sĩ luật, tao ngồi bảo nữa li dị khỏi mướn luật sư, nó chia sẵn cho ông miếng đất ngang 1m dài 2m luôn
làm chung với cha này thì tao bảo cha này thuộc loại mèo mù vớ cá rán, kiểu tính ổng chậm chạp lắm, rồi chả hiểu sao quen dc bà này
lão nhờ bọn tao đi bưng mâm, đi rước dâu, hên ngay chủ nhật
mới đầu hỏi nhà cô dâu ở đâu, địa chỉ thì ghi rõ ràng rồi đó, mà thấy quãng đường cũng tầm 150km, hơi ngán ngán rồi, em phì cười bảo anh này, ngta giúp mình thì mình giúp ngta, nên tao mắt nhắm mắt mở cho qua
dự kiến là 4h sáng bắt đầu đi, qua bên kia làm lễ trình bày là 9h, rồi về đây ăn mâm nhà hàng 12h trưa
nghe hợp lý đó nhỉ
cho đến khi có 1 cu em nó rảnh háng lấy google map ra tra địa chỉ nhà cô dâu, rồi hỏi lại chú rể phải chỗ đó k, chú rể bảo phải, đúng rồi đó, nó đưa gmap cho cả đám coi, méo có đường vô bà con ơi
lúc đó là 8h tối
dm đang ngồi ăn nhậu ngà ngà, thằng nào thằng nấy nghe xong tỉnh ráo
mắt mở to tròn hơn đèn pha ô tô
hỏi chú rể thì ổng mới khai là đi 4 bánh tới cách nhà cô dâu cỡ 20km bỏ xe, đi xe 2 bánh, trc giờ ổng đi vậy
cái dm tao bảo giải tán về ngủ, cả đám cười cái ầm, bảo đâu nghe kỹ coi đi sao, mà sao k nói sớm, chú rể nói là nói sớm tụi bây về hết có đứa nào thèm đi giúp tao
tới nước này thì tao ạ lão
kêu 2 thằng còn tỉnh táo nhất, bảo 2 thằng mày lấy 2 bánh 3 bánh 4 bánh gì tao đéo cần biết, đi trc mò đường coi sao
chú rể bảo đó giờ quen ở bên nhà trọ, xuống nhà đám giỗ dc 1 2 lần à, rồi cưới k rành đường, tao nghe xong biết tới nữa rồi
lão sếp vỗ vỗ vai tao, bảo tao thấy mày kêu 2 thằng kia về, mày đi mò đường đi đúng hơn
em cười ha hả như dc mùa, mấy ng kia cười ầm ầm rạp cưới
hỏi kỹ lại chú rể lần nữa, tao bảo thôi ngủ đi mai đi sớm, 2h đi dc rồi, mấy lão ngớ ng ra gọi dt tá lả, hỏi bên này bên kia rồi tự giác đi ngủ
đúng 2h sáng, réo nhau dậy thay đồ đi, tầm 2h30 là xuất phát, quãng đường 150km nghe thì k xa đâu, uh cũng k có xa đâu, ra khỏi thành phố là đi vô đường nhỏ, đường nhỏ xong qua phà, qua phà xong lên bê tông nông thôn, đi tới hết đường luôn là 5h sáng còn 20km cuối cùng
bên nhà gái thuê hẳn mấy chiếc đò, vỏ lãi gì đó, cho cả đám đi, tao vừa mới nhìn là nghi nghi rồi, lấy cái balo quần áo với đồ ăn dự phòng trên xe theo, bọc thêm cái túi nilon cho balo, buộc kín lại, dt cũng bỏ vô luôn, lên cái vỏ lãi ngồi rung đùi
em thì bảo hơi sợ, tao bảo chắc k sao đâu đừng lo
rồi thì đi, tao cố tình ngồi đuôi tàu để bớt tạt nước, mà thế đéo nào nước nó tạt 1 hồi cái hội phụ nữ đuổi tao ra trước, giành chỗ, vậy là tao cùng mấy anh em ra trước ngồi, đoàn này đi tận 4 chiếc vừa vỏ lãi vừa ghe máy
đang ngồi bỗng nghe lão lái bảo ghe trc đi nhầm đường rồi, tao bảo dm gì nữa rồi
hét lên, ghe trc ngừng lại, hội ý cái rồi đổi đường, ghe dẫn đường sáng sớm mắt mũi tèm nhèm đi nhầm, vòng lại
trên vỏ lãi này thì có tao với thằng hải, em và thy, cùng mấy anh chị em khác, mấy lão cớm kẹ thì đi cái ghe to hơn
thằng hải cứ lâu lâu bắt chuyện với thy, tao thì ngồi nhìn mây trên trời, hừng đông rồi, em ngồi tuốt sau nên k nói chuyện dc
tao nhìn mây chứ lo bỏ mẹ, thấy càng ngày càng đen là sao cà, đúng ra bình mình ló dạng, trời xanh mây trắng chim ca líu lo, này thấy mờ mờ sáng từ xa, thì nhìn càng rõ trên đầu mình mây đen, gió thì càng ngày càng to, chim hả, đéo nghe chim nào kêu ngoài con chim trong quần đòi bay ra thôi
tao ra dấu cho thằng hải với mấy thằng kia, bảo dt
tụi nó tự hiểu, tự moi móc bọc nilon bọc dt lại, hải nó kêu thy đưa dt cho nó luôn để nó bọc lại, k ổn rồi
hỏi lão lái thì lão bảo nãy giờ nửa đường, tao nghe xong đánh lô tô trong bụng, phen này uống nước mưa rồi
mưa lâm râm bắt đầu rơi, gió càng to hơn, tiếng gió rít qua lá dừa càng ghê rợn
gọi qua gọi lại bảo hay tấp vào đâu đó, nhờ bên cô dâu cho xe 2 bánh đi đón, tao nhìn cái bầy đàn này, bảo 1 chiếc 2 bánh chở 3 4 ng, cũng chục vòng k hết, mà xe cả xóm cũng k đủ, thôi thì cứ tới đâu hay tới đó, nên lại chạy tiếp
may sao trời độ, lão lái bảo qua đoạn này là tới rồi, hú hồn con chồn
bến đò nhà cô dâu đã thấy, mấy ghe trc đang xoay để cập bờ thì gió lốc đến, mém lật cả bầy, tao hét lên kêu lão lái ủi bờ đi, mấy ghe kia nghe dc cũng bảo ngồi sát xuống, rồ máy kole ủi bờ luôn chứ k cần bến nữa
chiếc nào ngay bùn còn đỡ, chiếc nào ủi xéo, như chiếc tao đang ngồi, mém lật, nên tao bảo mấy thằng đó nhảy đỡ mạn ghe, xúm nhau nhảy ào xuống hết, còn nữ ngồi trên ghe, nó nhẹ hẫng lên nên ủi vào sâu, k lật, nhưng bù lại mấy thằng này tắm sông rồi bò lên, lóp ngóp nước và sình lầy
trừ cái ghe lão sếp là ghe lớn nên ổn định, 2 chiếc kia cũng có mấy ông hy sinh nhảy cho nhẹ mũi, ủi vào sâu
kéo nhau lên, chuyển đồ lên, y như đoàn quân trộm cướp bò về
mấy lão lái đò bảo nhờ mấy thằng này nhanh, chứ k là lật mệt mấy cô rồi, gió ghê lắm
tao đứng dưới sình dìu em vô, thằng hải thấy vậy cũng học theo, dìu bé thy vô luôn, mặt y ngẩng lên trời như hãnh diện lắm, làm tao cười muốn đau ruột, hỏi chân mày lành chưa hải, hay để tao đâm vài nhát nữa, thy nghe xong cũng phì cười, cô nàng cũng động lòng với anh chàng này
vô nhà cô dâu, chia nhau ra đi tẩy bùn, đi mượn máy sấy sấy quần áo, phải có thằng ngó ổ điện kẻo lại "đấu điện sai quy định dẫn đến cháy xe hãng v đặt gần đó"
tao thì thay đồ luôn vì balo có, thằng hải ngó ngó với mấy ông cùng 1 cỡ ng ào lại giựt, chia đồ
lão sếp với mấy bô lão thì bảo xét balo nó coi có gì ăn k, đói rồi, tức thì nhà gái bưng đồ ra mời, mà toàn bánh ngọt sương sa, mấy lão này thì huyết áp tiểu đường nên botay, lục balo tao lấy afc, lấy bánh trái ra ăn ngon lành, kéo em lại ăn bảo em ăn đi k nó chửi tụi tao
rước dâu về, lật ngược lộ trình như ban nãy, rồi đi nhà hàng ăn nhậu, trong lúc đó, tao cũng bảo dt hết pin rồi nha, nên đừng gọi nha
ăn nhậu linh đình, thy nó say luôn, em thì khỏi nói rồi, gần như gục vào vai tao mà ngủ, mà lão sếp có tha đứa nào đâu, bắt tiếp tục tăng 2 karaoke, lão bảo tăng 2 lão, tăng 3 chú rể lo, nên kéo luôn cô dâu chú rể đi luôn, bỏ lại hậu quả cho ng nhà 2 bên tự dọn
vô karaoke, hải nó kéo thy song ca, tao thì ngồi ngắm, vì em ngủ dựa tao nên tao ngồi im, mấy ổng cứ dô dô nên tao cứ đưa ly cụng uống rồi để xuống, tự khắc có ng rót tiếp lại uống, em thì thoát nạn ngủ ngon lành trên ng tao
lão sếp bảo k dc, lay em dậy, cụng ly, em mắt nhắm mắt mở cụng, ực ực uống dù chả biết gì
thy nó lôi em ra nhảy, vừa hát vừa nhảy, mấy ng kia cũng tham gia, vui lắm
hát hò chán chê, say bí tỉ rồi, nên lão bảo thôi nghỉ về, mai ai vô nổi thì vô
hải nó lờ đờ khều, bảo anh, đi bar với em
tao nhìn thy, nó gật đầu, tao cũng gật đầu
kiểu này cậu chàng định bày trò chén em thy rồi
vào bar, tiếng nhạc, tiếng ng đinh tai làm em và thy tỉnh lại, nhưng với bao nhiêu men bia trong ng, 2 cô gái cũng nhanh chóng lờ đờ theo
trong cái ánh đèn loang loáng chớp nháy đó, trong cái tiếng gào rú điên cuồng, em xoay qua hôn tao, mặc kệ ngta nhìn
2 cô gái ở giữa 2 thằng, nên khi em xoay qua tao, thy cũng nhìn theo, thấy tao và em nấu cháo lưỡi nhiệt tình, tao vừa hôn em, vừa khẽ liếm vành tai em, liếm từ cổ em dài lên tới gáy, em khẽ rên trong tiếng nhạc vọng ầm ầm
thy tựa vào vai hải mà nhìn rồi cười, mắt nhắm mơ màng, hải nó tận dụng cơ hội, nhẹ kéo lên hôn
dc 1 lúc, nó ra dấu bảo tao đi về, lúc này thy đã mơ màng ôm tay nó rồi
tao cười kêu taxi cho nó đi, còn tao chở em về
chở em về đến nhà, em ngủ mê mệt, tao lột đồ em ra đặt lên giường rồi nằm vật xuống, cuộc sống mệt mỏi thật, đâu có sung sướng như thằng @Chủ Trại Hòm cứ bán hòm đều đều làm giàu trên những xác người
thay đồ vệ sinh xong, vừa ngồi lên giường chưa kịp nằm thì em đã ôm tao từ phía sau, em hỏi tao, em với thy thì ai đẹp hơn
tao trả lời thẳng là thy đẹp hơn
em bảo anh cũng thích bé thy đúng k
tao uhm, bảo con đó nó cũng dễ chịu
em cười nói tiếc chứ gì
tao hỏi tiếc gì nữa
em bảo k có em thì anh hốt nó chứ gì
tao nói hốt con này muốn cạn tinh rồi, mệt quá ngủ đi
rồi em còn lảm nhảm gì nữa, nhưng tao rất nhanh đè em ra hôn k cho nói nữa, em nằm mơ màng, nhưng khi tao vừa ấn hết khúc thịt đó vào ng thì em ớ lên rồi tỉnh táo lại, em mở mắt ra hỏi anh k mệt hả
tao cười nói làm cái cho mệt rồi ngủ
em kéo tao lại mà hôn
tao kéo hết ra, rồi nhẹ nhàng đẩy từ từ vào, cứ thế, em bấu chặt lưng tao bảo anh đừng chọc em nữa
tao hỏi chọc gì nữa
em nói anh đụ đàng hoàng coi, chứ làm vậy ai chịu nổi
tao cười, từ từ tăng tốc độ rồi dọng ầm ầm vào người em, em trân mình lên sung sướng rồi run lẩy bẩy khi lên đỉnh
đợi em ra xong, tao lặng lẽ nằm cạnh em, ai đúng ai sai có lẽ chả quan trọng, quan trọng là sống vui vẻ là dc

sau đó k bao lâu là thy và hải báo đám cưới, vì lỡ có bầu, tao thì thoát dc vụ đeo bám
cùng hôm đám cưới, chả biết vì sao, nghe kể lại là thằng pikachu đang đi trên đường, bỗng có ng đi xe đạp băng qua đường nên nó va chạm phải, nó vừa xuống xe chửi ngta thì bỗng đâu có thằng chạy lại chửi rồi lụi 2 nhát y hệt thằng hải xong biến mất, ng đi xe đạp cũng hoảng quá vác xe lên vai chạy mất hút, nên méo điều tra dc gì luôn
nhưng hôm đó tao say, dt hết pin, cả cơ quan say ai cũng biết, nên mọi ng chỉ nghi ngờ thằng hải
khi đám cưới thằng hải mới lòi ra cái tin đồn, con thy xót chồng nên ra tay xử
đó là chuyện của ngta, tò mò làm gì, lo làm ăn đi con, mẹ tao nói vậy

sau nhà em có mảnh đất trống, em bảo muốn có hồ bơi hay bồn tắm lâu rồi, nên rảnh rỗi tao kêu ng đến xây cái bể chứa nước mưa nổi trên mặt đất, sẵn làm hồ bơi luôn
tốn mớ tiền làm mái che, kẻo bọn ác nó thả uav ghi trên cao xuống, hồ bơi cặp vách sau nhà em, chỉ cao tầm 1m6, nước thì tới miệng hồ là tràn, tao dẫn ống máng xối nước mưa vào, lấy nc mưa làm nc hồ
hồ k to lắm, ngang tầm 2m dài cũng tầm 2m, cao tầm 1m6, tao làm hồ nổi vì biết em lười, nếu làm hồ chìm thì tao dọn vệ sinh đáy hồ thấy mẹ, này chỉ cần tháo nút đáy thì nước tự xả ra
mái che thì tao làm che khuất hồ, nhưng vẫn chừa đủ sáng cho nhà và hồ
cạnh hồ bơi là cái phòng phơi đồ, trước đây chỉ có mái che, kiểu tao với em toàn đi biệt, nên quăng đó tự khô, giờ làm hẳn thành phòng, tao cũng dự tính rồi, tắm hồ xong nước ướt mem, vô nhà té gạch lộn cổ, nên làm cái nhà đó vừa để lau người thay đồ, vừa để núp lùm cũng dc, nên lót bằng thảm cỏ nhựa, ghế giường toàn bằng hơi cho nhanh khô, nói chung là ngủ lại vẫn dc
làm xong cũng lâu rồi, từ cái hồi bà tóc tém mới xuống thanh tra, mà k dám tắm vì đợi xi măng nó nhả độc ra bớt
cả tháng trời cứ mưa tích nước ngâm rồi xả, rồi tích nước như vậy
giờ rảnh rỗi, em hỏi tắm dc chưa anh, hay để nuôi cá luôn, tao bảo dc rồi, em hẹn chị chủ nhật sang ăn đồ nướng, khai trương cái hồ bơi
nước tao thay từ mấy ngày rồi, chủ nhật đón chị sang, 2 chị em tất bật chuẩn bị đồ nướng sau nhà, em và chị hỏi tao tắm mặc đồ hay k, tao botay với 2 bà này, thoát y triền miên giờ hỏi có mặc đồ tắm k
nên vội vã alo hỏi đám @Dâm dê dô dáo dục @Ncox @Trần Thiên Minh @Tô Đại Công @334433 @Bigcup @Thích Vét Máng @Thích Liếm Lồn @.Allison. @venson @9Dragon @LING-LING @chó đen chó đỏ chó vàng @Nora Rilm @Hà Đinh92 @raviclee @vuhaanh234qwe @soporaeternuz @Chủ Trại Hòm @Gã Họ Lê @namtao6 @Thợ săn 🏹 coi nên mặc đồ k mà k thấy đứa nào nghe máy cả
Viết hay quá tml ạ
 
đợi em ra xong, tao lặng lẽ nằm cạnh em, ai đúng ai sai có lẽ chả quan trọng, quan trọng là sống vui vẻ là dc
@HoangGia88
Đời tìm được người đồng điệu thế này coi như là tri kỷ mày ạ.
Trừ vợ ra thì tao cũng vớ được vài em như thế rồi, cũng đụ cho nhấc người thì bất chấp hết, có em sút cả tml vịt kìu @nontrau mỗi tháng chu cấp 3k$ chỉ để được tao đụ mỗi tuần 1 vài nháy (vì tao có gđ rồi đéo thường xuyên đi đêm được). Có em mới ra trường tương lai ngời sáng được lót sẵn ổ đại bàng cho vào đẻ vẫn chấp nhận làm tình hờ khi biết tao đã có vk.
Nhưng tất cả cũng chỉ là những cuộc chơi, sau những cú nhấp đê mê đó, những bất chấp đánh đổi đó, họ quay lại với đòi hỏi danh phận, vật chất, người cha cho những đứa trẻ…
Tao bảo, đụ sướng là được, nhưng không, PN đôi khi họ muốn nhiều hơn thế, sau mỗi cuộc ân ái khi tao mặc quần đứng lên là những cái nắm tay kéo lại, anh ở đây đêm nay với em.
Nhưng không, tao phải về, còn sạc đầy cục pin xe điện v ngày mai còn bào cuốc. Xin lỗi các em, anh thề sẽ chung thuỷ với các em mãi đời này.
 
Đời là bể khổ, có nhiều khi nằm im cũng bị đạn bắn trúng

Trước khi hải cưới thy, có 1 lần bên nhà em có đám giỗ, nhà em cũng bà con lê tuấn khang, nên 1 năm đám giỗ chắc 300 ngày thôi

Lần đám giỗ đó, ngay ngày lễ, nên đương nhiên tao và em về rồi, thy thì nó cũng rảnh nên hải nó gạ đi cùng, bọn mày cũng biết kiếm cớ đi chơi xa cùng gái mà

Vậy là tao chở em, hải chở thy, đi 2 xe vì ăn đám chơi 1 ngày xong hải đưa thy về nhà thy, rồi đợi đi làm lên đón, chứ k có la cà như tao dc

Đám giỗ thì cũng như bao đám ở quê, ăn nhậu xong kéo cái loa ra hát hò, 8 chuyện đủ thứ, nhưng lần này khác là ngoài em thì còn có thy xinh đẹp xuất hiện, nên hút ánh mắt mấy anh chàng ở đó

Gần nhà em, gọi là gần vì ở quê, chứ cũng cách mấy công đất, có 1 nhà đó có 2 anh em trai, anh trai bằng tuổi em, thằng nhỏ nhỏ hơn em 2 tuổi, em kể bảo ngày xưa đi học cũng đi chung, nó cũng thích em, nhưng lớn dần thì cha mẹ em k thích nhà đó do vấn đề nhân phẩm, nên em cũng lánh dần

Giờ anh trai lớn đi làm thành phố, nghe đâu làm cho 1 cơ quan lớn, cũng có sự nghiệp, đang quen và sắp cưới 1 cô gái đồng nghiệp làm cùng, cô gái người thành phố

Nên hôm đám giỗ bên nhà em, cha mẹ anh ta có qua chơi, kiểu ở quê đám giỗ có khi kéo cả họ hàng qua chứ k phải 1 2 ng

Trong lúc vui say đó, bỗng có ng hỏi thằng con bà lễ có về k, thì bả bảo là nó ở thành phố chơi với vợ sắp cưới nó mai mốt mới về

Nên bà con xúm nhau tụ hỏi, nó quen ai, thế nào v.v… kiểu tò mò thôi

Bà này hãnh diện, bảo nó đang quen 1 con bé nào đó ở chỗ làm chung, nhà ở thành phố luôn, nghe bảo cũng định cưới, nên nó ở lại chơi bên đó

Bà con xúm nhau hỏi sao nó k đưa về đây chơi cho biết

Bả bảo ngta con gái thành phố, đâu phải như mình

Rồi kể lể tự hào lắm, nào là vô làm chưa bao lâu mà dc thưởng tết nhiêu đây nè, rồi vầy vầy nè

Có 1 bà hỏi con bà làm chỗ nào?

Bả bảo chỗ nó làm là cơ quan abc lớn lắm, lúc vô phải xin xỏ hơn trăm triệu mới dc vô làm đó, nhờ ng quen, giảm giá, còn phải lo lót cho giám đốc nữa mới dc làm, chứ khơi khơi xin sao dc

Tao với thằng hải vừa nghe xong ngớ ng, tao hỏi chỗ cơ quan abc phải chỗ đường… đó k cô

Bả nói phải rồi, con cũng biết nữa hả, chỗ đó lớn lắm, làm ở đó k phải ai cũng vô làm được đâu

Tao dạ rồi bảo chỗ đó nghe nói cũng ổn ha, rồi quay qua hỏi thằng hải, hải sao mày k xin vô đó làm ?

Thằng hải nhe răng cười, nói ai nhận em?

Bả thì được nước lấn tới, đúng rồi, k phải ai cũng nhận, con cô nè, giỏi vậy, mà còn phải lo lót, nhờ người gửi giám đốc cả trăm triệu mới dc vô đó làm đó

Thằng hải nghe xong vẫn còn bình tĩnh, hỏi cô đưa tận tay giám đốc hay sao? Chứ bên đó tuyển ng thì nhiều à

Bả nói k, tại có ng quen làm trước rồi, nên mai mối dẫn đường cho, ng đó bảo phải lót tay giám đốc chứ k nhận đâu, có nhận cũng k bao lâu đuổi à

Hải nó à lên rồi hỏi con cô làm lâu chưa, thì bả bảo cũng gần 2 năm rồi, rồi bả quay qua hỏi 2 đứa tao làm ở đâu

Hải nó bảo 2 đứa con làm gần đó à

Công việc của tao và em, cũng k nói rõ ra, chỉ mập mờ kiểu như làm cơ quan vậy thôi, chứ k tiện nói rõ cho ng ngoài

Bả nói hồi xưa con trai cô thích con bé này, chỉ em, mà k thành nên thôi, chứ phải nó chịu, thì giờ chắc cũng lên thành phố ở rồi, chứ đâu có đi đi về về bám cha mẹ như này

Tao nghe xong kéo kéo tay em, thy thì nó ngồi bụm miệng cười

Hải nó bảo ng giới thiệu tên gì cô, cô có số dt k, có gì con xin hỏi xin qua đó làm

Bả tưởng thiệt lấy dt gọi rồi nói với ng kia, tao đang đám giỗ, có mấy đứa thanh niên nó hỏi xin vô chỗ mày làm, nên tao cho số mày cho nó gọi nhe, rồi đưa số cho thằng hải

Hải nó lấy số chạy ra ngoài gọi, lát sau nó vô bảo ổng nói giờ lên giá rồi, kiểu như k có tuyển, nên nếu muốn vô làm phải lo lót chạy chọt, chắc cũng 200 300 triệu chứ k còn giá cũ nữa, giám đốc làm căng lắm

Tao ngồi ráng nín cười, thy cũng đỏ mặt nín cười, em thì ngồi cười haha, tính em k nhịn dc

Chỗ cơ quan abc gì đó là của ba thằng hải làm giám đốc, mà nói ba thằng hải ăn hôi tiền tuyển ng mới vô là k có khả năng, ông này tao biết thừa ổng k có đói nhiêu đó, nên khả năng cao thằng này ăn chặn, phen này no đòn rồi, chưa kể ông con bà này khả năng thằng hải nó thịt luôn

Tao đang ngồi nhậu chứ vuốt mặt liên tục, bảo giá cao quá hải ơi, anh theo k nổi

Em ngồi cười lăn lộn

Bả nghe dc bảo thấy mấy chú cũng có xe, coi nhờ ng nhà gom góp đi, có tương lai, chứ nếu con bé này con dâu cô thì giờ cô cũng kêu con cô ráng mua xe cho nó rồi

Tao bảo em, để anh gom mớ xin qua đó làm được k

Em chưa nói gì thì bả cũng nói là giờ con cô ở đó tương lai, giờ kêu nó về quê cưới vợ chắc gì nó chịu, giờ quen gái thành phố thôi. Rồi bả hỏi thy, chịu làm dâu cô k, cô còn thằng út cũng định xin vô đó làm, nữa tương lai…

Thy nó chỉ cười, hải thì nó bị tao đạp chân muốn bay khỏi ghế nên cũng k dám manh động

Ba em thấy tình hình hơi nhảm, cầm ly bia qua kêu tao với hải với mấy ng cùng bàn uống, vừa đưa vô miệng nghe bả nói câu đó, em cười cái phì phun nước, hải nó phun luôn ly bia, tao thì ráng trấn tĩnh, uống từ từ, em ngồi kế bên cứ cố lên, cố lên, cố lên anh, làm tao buông ly phun ra cười luôn

Hải nó bảo thôi để em ráng hỏi xin, 2 anh em mình vô đó làm cho có anh có em

Em nắm tay tao, bảo xin cho em luôn anh

Tao ngồi nhẩm nhẩm, bảo kèo này căng nha, 3 đứa cũng hơn nửa tỷ rồi đó

Mẹ em bảo tụi mày đang làm bên kia xin qua đó làm gì

Hải nó bảo trải nghiệm

Ba em thì bảo thôi coi chỗ nào làm ổn được rồi con, chứ qua chỗ mới chắc gì hơn chỗ cũ

Tao với em dạ dạ cho có, chứ ai đâu mà đi, mà đi thì ba thằng hải nhận ngay

Nói chung là bả cứ xỉa xói vụ em từ chối con trai bả, nên có cơ hội là mang em ra xỉa, lâu lâu xỉa tao, bảo con cô đi làm, mà bên kia nó mua k thiếu thứ gì, thiếu gì nó mua cho cái đó

Rồi nói tới thằng nhỏ, bảo là nó cũng định vô làm, mà giờ lo lót trăm triệu hơi căng, thằng anh nó nói lo dc, mà nghĩ lo xong hơi kẹt tiền nên chậm đã

Tao hỏi bả chứ thằng nhỏ có bằng cấp gì k, mà xin vô đó

Bả nói cần gì bằng cấp, chỉ cần lo tiền vô ngồi ăn lương là dc, thằng anh nó cũng vậy thôi, chứ làm thì từ từ cũng biết à

Tao vỗ vỗ vai thằng hải, thấy anh em ngta chưa

Hải nó cười nói anh em tốt, hảo hán, rồi nó lấy ly cụng với tao

Ba em đứng nghe 2 thằng nói nhảm, tưởng thiệt, nên bảo hồi bữa bán trái cây, với ba có để dành dc ít, coi con có cần thì ba đưa, kiếm chỗ nào làm ổn định thì làm con

Em nói ba em là con làm ở đây dc rồi ba, thì ba em nói tao nói nó chứ có nói mày đâu, mày thì ở nhà đi, tao nghe xong cười muốn té ghế, em thì nhéo tao

Hải nó nghe xong bảo khỏi đâu chú, ổng muốn qua bên chỗ đó làm là k tốn đồng nào đâu

Bà kia nghe dc bảo làm gì có chuyện miễn phí, nãy nó nói lo lót giám đốc mấy trăm triệu mà

Hải nó bảo giám đốc nào cầm tiền của ổng, ổng ăn đó

Bả nói mấy đứa lo tiền nổi thì lo, lo k nổi thì nhờ ng nhà hay nói ngta sao đó, chứ đừng nói vu oan ngta

Hải nó bảo chả ai rảnh đi vu oan, mà ổng nói giám đốc ăn tiền k đúng

Lúc nó gọi ông kia xong, nó lấy số dt ra thông tin rồi gửi cho ba nó rồi, nên đại khái tao nghĩ ba nó cũng nắm dc 1 phần rồi

Mà nể cái là ba em tưởng thiệt định đưa tiền tao lo lót mới ghê

Em bảo ba có tiền hả, đưa con đi, con giữ cho nào cần xài thì xài

Mẹ em bảo k có đưa, mày xài phung phí

Em nhăn mặt bảo con có xài gì đâu, tiền còn đó mà

Ngồi nói nhảm 1 hồi rồi cũng tan tiệc, ngủ 1 giấc hải nó chở thy về, sau lễ vô làm nghe nói bên cơ quan ba nó trảm vài tên, còn tên nào tao méo biết, hỏi nhiều mệt

Chỉ biết cuộc đời, là bể khổ, qua dc bể khổ, là qua đời

Hải nó chỉ nói với tao là về em có hỏi ba, rốt cuộc ba có lấy tiền đó k, ba em bảo k, rồi ba em nói đừng nói là 2 thằng bây nghĩ tao ôm tiền đó

Hải nó bảo k, lúc mới nghe ổng cũng nói tiền đó dính răng, ba k rảnh ăn nhiêu đó, nó bảo ba nó nghe xong cười, nói nó già đời hơn mày nhiều
 
Đời là bể khổ, có nhiều khi nằm im cũng bị đạn bắn trúng

Trước khi hải cưới thy, có 1 lần bên nhà em có đám giỗ, nhà em cũng bà con lê tuấn khang, nên 1 năm đám giỗ chắc 300 ngày thôi

Lần đám giỗ đó, ngay ngày lễ, nên đương nhiên tao và em về rồi, thy thì nó cũng rảnh nên hải nó gạ đi cùng, bọn mày cũng biết kiếm cớ đi chơi xa cùng gái mà

Vậy là tao chở em, hải chở thy, đi 2 xe vì ăn đám chơi 1 ngày xong hải đưa thy về nhà thy, rồi đợi đi làm lên đón, chứ k có la cà như tao dc

Đám giỗ thì cũng như bao đám ở quê, ăn nhậu xong kéo cái loa ra hát hò, 8 chuyện đủ thứ, nhưng lần này khác là ngoài em thì còn có thy xinh đẹp xuất hiện, nên hút ánh mắt mấy anh chàng ở đó

Gần nhà em, gọi là gần vì ở quê, chứ cũng cách mấy công đất, có 1 nhà đó có 2 anh em trai, anh trai bằng tuổi em, thằng nhỏ nhỏ hơn em 2 tuổi, em kể bảo ngày xưa đi học cũng đi chung, nó cũng thích em, nhưng lớn dần thì cha mẹ em k thích nhà đó do vấn đề nhân phẩm, nên em cũng lánh dần

Giờ anh trai lớn đi làm thành phố, nghe đâu làm cho 1 cơ quan lớn, cũng có sự nghiệp, đang quen và sắp cưới 1 cô gái đồng nghiệp làm cùng, cô gái người thành phố

Nên hôm đám giỗ bên nhà em, cha mẹ anh ta có qua chơi, kiểu ở quê đám giỗ có khi kéo cả họ hàng qua chứ k phải 1 2 ng

Trong lúc vui say đó, bỗng có ng hỏi thằng con bà lễ có về k, thì bả bảo là nó ở thành phố chơi với vợ sắp cưới nó mai mốt mới về

Nên bà con xúm nhau tụ hỏi, nó quen ai, thế nào v.v… kiểu tò mò thôi

Bà này hãnh diện, bảo nó đang quen 1 con bé nào đó ở chỗ làm chung, nhà ở thành phố luôn, nghe bảo cũng định cưới, nên nó ở lại chơi bên đó

Bà con xúm nhau hỏi sao nó k đưa về đây chơi cho biết

Bả bảo ngta con gái thành phố, đâu phải như mình

Rồi kể lể tự hào lắm, nào là vô làm chưa bao lâu mà dc thưởng tết nhiêu đây nè, rồi vầy vầy nè

Có 1 bà hỏi con bà làm chỗ nào?

Bả bảo chỗ nó làm là cơ quan abc lớn lắm, lúc vô phải xin xỏ hơn trăm triệu mới dc vô làm đó, nhờ ng quen, giảm giá, còn phải lo lót cho giám đốc nữa mới dc làm, chứ khơi khơi xin sao dc

Tao với thằng hải vừa nghe xong ngớ ng, tao hỏi chỗ cơ quan abc phải chỗ đường… đó k cô

Bả nói phải rồi, con cũng biết nữa hả, chỗ đó lớn lắm, làm ở đó k phải ai cũng vô làm được đâu

Tao dạ rồi bảo chỗ đó nghe nói cũng ổn ha, rồi quay qua hỏi thằng hải, hải sao mày k xin vô đó làm ?

Thằng hải nhe răng cười, nói ai nhận em?

Bả thì được nước lấn tới, đúng rồi, k phải ai cũng nhận, con cô nè, giỏi vậy, mà còn phải lo lót, nhờ người gửi giám đốc cả trăm triệu mới dc vô đó làm đó

Thằng hải nghe xong vẫn còn bình tĩnh, hỏi cô đưa tận tay giám đốc hay sao? Chứ bên đó tuyển ng thì nhiều à

Bả nói k, tại có ng quen làm trước rồi, nên mai mối dẫn đường cho, ng đó bảo phải lót tay giám đốc chứ k nhận đâu, có nhận cũng k bao lâu đuổi à

Hải nó à lên rồi hỏi con cô làm lâu chưa, thì bả bảo cũng gần 2 năm rồi, rồi bả quay qua hỏi 2 đứa tao làm ở đâu

Hải nó bảo 2 đứa con làm gần đó à

Công việc của tao và em, cũng k nói rõ ra, chỉ mập mờ kiểu như làm cơ quan vậy thôi, chứ k tiện nói rõ cho ng ngoài

Bả nói hồi xưa con trai cô thích con bé này, chỉ em, mà k thành nên thôi, chứ phải nó chịu, thì giờ chắc cũng lên thành phố ở rồi, chứ đâu có đi đi về về bám cha mẹ như này

Tao nghe xong kéo kéo tay em, thy thì nó ngồi bụm miệng cười

Hải nó bảo ng giới thiệu tên gì cô, cô có số dt k, có gì con xin hỏi xin qua đó làm

Bả tưởng thiệt lấy dt gọi rồi nói với ng kia, tao đang đám giỗ, có mấy đứa thanh niên nó hỏi xin vô chỗ mày làm, nên tao cho số mày cho nó gọi nhe, rồi đưa số cho thằng hải

Hải nó lấy số chạy ra ngoài gọi, lát sau nó vô bảo ổng nói giờ lên giá rồi, kiểu như k có tuyển, nên nếu muốn vô làm phải lo lót chạy chọt, chắc cũng 200 300 triệu chứ k còn giá cũ nữa, giám đốc làm căng lắm

Tao ngồi ráng nín cười, thy cũng đỏ mặt nín cười, em thì ngồi cười haha, tính em k nhịn dc

Chỗ cơ quan abc gì đó là của ba thằng hải làm giám đốc, mà nói ba thằng hải ăn hôi tiền tuyển ng mới vô là k có khả năng, ông này tao biết thừa ổng k có đói nhiêu đó, nên khả năng cao thằng này ăn chặn, phen này no đòn rồi, chưa kể ông con bà này khả năng thằng hải nó thịt luôn

Tao đang ngồi nhậu chứ vuốt mặt liên tục, bảo giá cao quá hải ơi, anh theo k nổi

Em ngồi cười lăn lộn

Bả nghe dc bảo thấy mấy chú cũng có xe, coi nhờ ng nhà gom góp đi, có tương lai, chứ nếu con bé này con dâu cô thì giờ cô cũng kêu con cô ráng mua xe cho nó rồi

Tao bảo em, để anh gom mớ xin qua đó làm được k

Em chưa nói gì thì bả cũng nói là giờ con cô ở đó tương lai, giờ kêu nó về quê cưới vợ chắc gì nó chịu, giờ quen gái thành phố thôi. Rồi bả hỏi thy, chịu làm dâu cô k, cô còn thằng út cũng định xin vô đó làm, nữa tương lai…

Thy nó chỉ cười, hải thì nó bị tao đạp chân muốn bay khỏi ghế nên cũng k dám manh động

Ba em thấy tình hình hơi nhảm, cầm ly bia qua kêu tao với hải với mấy ng cùng bàn uống, vừa đưa vô miệng nghe bả nói câu đó, em cười cái phì phun nước, hải nó phun luôn ly bia, tao thì ráng trấn tĩnh, uống từ từ, em ngồi kế bên cứ cố lên, cố lên, cố lên anh, làm tao buông ly phun ra cười luôn

Hải nó bảo thôi để em ráng hỏi xin, 2 anh em mình vô đó làm cho có anh có em

Em nắm tay tao, bảo xin cho em luôn anh

Tao ngồi nhẩm nhẩm, bảo kèo này căng nha, 3 đứa cũng hơn nửa tỷ rồi đó

Mẹ em bảo tụi mày đang làm bên kia xin qua đó làm gì

Hải nó bảo trải nghiệm

Ba em thì bảo thôi coi chỗ nào làm ổn được rồi con, chứ qua chỗ mới chắc gì hơn chỗ cũ

Tao với em dạ dạ cho có, chứ ai đâu mà đi, mà đi thì ba thằng hải nhận ngay

Nói chung là bả cứ xỉa xói vụ em từ chối con trai bả, nên có cơ hội là mang em ra xỉa, lâu lâu xỉa tao, bảo con cô đi làm, mà bên kia nó mua k thiếu thứ gì, thiếu gì nó mua cho cái đó

Rồi nói tới thằng nhỏ, bảo là nó cũng định vô làm, mà giờ lo lót trăm triệu hơi căng, thằng anh nó nói lo dc, mà nghĩ lo xong hơi kẹt tiền nên chậm đã

Tao hỏi bả chứ thằng nhỏ có bằng cấp gì k, mà xin vô đó

Bả nói cần gì bằng cấp, chỉ cần lo tiền vô ngồi ăn lương là dc, thằng anh nó cũng vậy thôi, chứ làm thì từ từ cũng biết à

Tao vỗ vỗ vai thằng hải, thấy anh em ngta chưa

Hải nó cười nói anh em tốt, hảo hán, rồi nó lấy ly cụng với tao

Ba em đứng nghe 2 thằng nói nhảm, tưởng thiệt, nên bảo hồi bữa bán trái cây, với ba có để dành dc ít, coi con có cần thì ba đưa, kiếm chỗ nào làm ổn định thì làm con

Em nói ba em là con làm ở đây dc rồi ba, thì ba em nói tao nói nó chứ có nói mày đâu, mày thì ở nhà đi, tao nghe xong cười muốn té ghế, em thì nhéo tao

Hải nó nghe xong bảo khỏi đâu chú, ổng muốn qua bên chỗ đó làm là k tốn đồng nào đâu

Bà kia nghe dc bảo làm gì có chuyện miễn phí, nãy nó nói lo lót giám đốc mấy trăm triệu mà

Hải nó bảo giám đốc nào cầm tiền của ổng, ổng ăn đó

Bả nói mấy đứa lo tiền nổi thì lo, lo k nổi thì nhờ ng nhà hay nói ngta sao đó, chứ đừng nói vu oan ngta

Hải nó bảo chả ai rảnh đi vu oan, mà ổng nói giám đốc ăn tiền k đúng

Lúc nó gọi ông kia xong, nó lấy số dt ra thông tin rồi gửi cho ba nó rồi, nên đại khái tao nghĩ ba nó cũng nắm dc 1 phần rồi

Mà nể cái là ba em tưởng thiệt định đưa tiền tao lo lót mới ghê

Em bảo ba có tiền hả, đưa con đi, con giữ cho nào cần xài thì xài

Mẹ em bảo k có đưa, mày xài phung phí

Em nhăn mặt bảo con có xài gì đâu, tiền còn đó mà

Ngồi nói nhảm 1 hồi rồi cũng tan tiệc, ngủ 1 giấc hải nó chở thy về, sau lễ vô làm nghe nói bên cơ quan ba nó trảm vài tên, còn tên nào tao méo biết, hỏi nhiều mệt

Chỉ biết cuộc đời, là bể khổ, qua dc bể khổ, là qua đời

Hải nó chỉ nói với tao là về em có hỏi ba, rốt cuộc ba có lấy tiền đó k, ba em bảo k, rồi ba em nói đừng nói là 2 thằng bây nghĩ tao ôm tiền đó

Hải nó bảo k, lúc mới nghe ổng cũng nói tiền đó dính răng, ba k rảnh ăn nhiêu đó, nó bảo ba nó nghe xong cười, nói nó già đời hơn mày nhiều
Đọc mỏi cả mồm chẳng thấy zú lol đâu cạ
 
Bú ngay cho nó nóng
L6Bu7eQg.jpg
Lồn này bú thay cơm
 
Đời là bể khổ, có nhiều khi nằm im cũng bị đạn bắn trúng

Trước khi hải cưới thy, có 1 lần bên nhà em có đám giỗ, nhà em cũng bà con lê tuấn khang, nên 1 năm đám giỗ chắc 300 ngày thôi

Lần đám giỗ đó, ngay ngày lễ, nên đương nhiên tao và em về rồi, thy thì nó cũng rảnh nên hải nó gạ đi cùng, bọn mày cũng biết kiếm cớ đi chơi xa cùng gái mà

Vậy là tao chở em, hải chở thy, đi 2 xe vì ăn đám chơi 1 ngày xong hải đưa thy về nhà thy, rồi đợi đi làm lên đón, chứ k có la cà như tao dc

Đám giỗ thì cũng như bao đám ở quê, ăn nhậu xong kéo cái loa ra hát hò, 8 chuyện đủ thứ, nhưng lần này khác là ngoài em thì còn có thy xinh đẹp xuất hiện, nên hút ánh mắt mấy anh chàng ở đó

Gần nhà em, gọi là gần vì ở quê, chứ cũng cách mấy công đất, có 1 nhà đó có 2 anh em trai, anh trai bằng tuổi em, thằng nhỏ nhỏ hơn em 2 tuổi, em kể bảo ngày xưa đi học cũng đi chung, nó cũng thích em, nhưng lớn dần thì cha mẹ em k thích nhà đó do vấn đề nhân phẩm, nên em cũng lánh dần

Giờ anh trai lớn đi làm thành phố, nghe đâu làm cho 1 cơ quan lớn, cũng có sự nghiệp, đang quen và sắp cưới 1 cô gái đồng nghiệp làm cùng, cô gái người thành phố

Nên hôm đám giỗ bên nhà em, cha mẹ anh ta có qua chơi, kiểu ở quê đám giỗ có khi kéo cả họ hàng qua chứ k phải 1 2 ng

Trong lúc vui say đó, bỗng có ng hỏi thằng con bà lễ có về k, thì bả bảo là nó ở thành phố chơi với vợ sắp cưới nó mai mốt mới về

Nên bà con xúm nhau tụ hỏi, nó quen ai, thế nào v.v… kiểu tò mò thôi

Bà này hãnh diện, bảo nó đang quen 1 con bé nào đó ở chỗ làm chung, nhà ở thành phố luôn, nghe bảo cũng định cưới, nên nó ở lại chơi bên đó

Bà con xúm nhau hỏi sao nó k đưa về đây chơi cho biết

Bả bảo ngta con gái thành phố, đâu phải như mình

Rồi kể lể tự hào lắm, nào là vô làm chưa bao lâu mà dc thưởng tết nhiêu đây nè, rồi vầy vầy nè

Có 1 bà hỏi con bà làm chỗ nào?

Bả bảo chỗ nó làm là cơ quan abc lớn lắm, lúc vô phải xin xỏ hơn trăm triệu mới dc vô làm đó, nhờ ng quen, giảm giá, còn phải lo lót cho giám đốc nữa mới dc làm, chứ khơi khơi xin sao dc

Tao với thằng hải vừa nghe xong ngớ ng, tao hỏi chỗ cơ quan abc phải chỗ đường… đó k cô

Bả nói phải rồi, con cũng biết nữa hả, chỗ đó lớn lắm, làm ở đó k phải ai cũng vô làm được đâu

Tao dạ rồi bảo chỗ đó nghe nói cũng ổn ha, rồi quay qua hỏi thằng hải, hải sao mày k xin vô đó làm ?

Thằng hải nhe răng cười, nói ai nhận em?

Bả thì được nước lấn tới, đúng rồi, k phải ai cũng nhận, con cô nè, giỏi vậy, mà còn phải lo lót, nhờ người gửi giám đốc cả trăm triệu mới dc vô đó làm đó

Thằng hải nghe xong vẫn còn bình tĩnh, hỏi cô đưa tận tay giám đốc hay sao? Chứ bên đó tuyển ng thì nhiều à

Bả nói k, tại có ng quen làm trước rồi, nên mai mối dẫn đường cho, ng đó bảo phải lót tay giám đốc chứ k nhận đâu, có nhận cũng k bao lâu đuổi à

Hải nó à lên rồi hỏi con cô làm lâu chưa, thì bả bảo cũng gần 2 năm rồi, rồi bả quay qua hỏi 2 đứa tao làm ở đâu

Hải nó bảo 2 đứa con làm gần đó à

Công việc của tao và em, cũng k nói rõ ra, chỉ mập mờ kiểu như làm cơ quan vậy thôi, chứ k tiện nói rõ cho ng ngoài

Bả nói hồi xưa con trai cô thích con bé này, chỉ em, mà k thành nên thôi, chứ phải nó chịu, thì giờ chắc cũng lên thành phố ở rồi, chứ đâu có đi đi về về bám cha mẹ như này

Tao nghe xong kéo kéo tay em, thy thì nó ngồi bụm miệng cười

Hải nó bảo ng giới thiệu tên gì cô, cô có số dt k, có gì con xin hỏi xin qua đó làm

Bả tưởng thiệt lấy dt gọi rồi nói với ng kia, tao đang đám giỗ, có mấy đứa thanh niên nó hỏi xin vô chỗ mày làm, nên tao cho số mày cho nó gọi nhe, rồi đưa số cho thằng hải

Hải nó lấy số chạy ra ngoài gọi, lát sau nó vô bảo ổng nói giờ lên giá rồi, kiểu như k có tuyển, nên nếu muốn vô làm phải lo lót chạy chọt, chắc cũng 200 300 triệu chứ k còn giá cũ nữa, giám đốc làm căng lắm

Tao ngồi ráng nín cười, thy cũng đỏ mặt nín cười, em thì ngồi cười haha, tính em k nhịn dc

Chỗ cơ quan abc gì đó là của ba thằng hải làm giám đốc, mà nói ba thằng hải ăn hôi tiền tuyển ng mới vô là k có khả năng, ông này tao biết thừa ổng k có đói nhiêu đó, nên khả năng cao thằng này ăn chặn, phen này no đòn rồi, chưa kể ông con bà này khả năng thằng hải nó thịt luôn

Tao đang ngồi nhậu chứ vuốt mặt liên tục, bảo giá cao quá hải ơi, anh theo k nổi

Em ngồi cười lăn lộn

Bả nghe dc bảo thấy mấy chú cũng có xe, coi nhờ ng nhà gom góp đi, có tương lai, chứ nếu con bé này con dâu cô thì giờ cô cũng kêu con cô ráng mua xe cho nó rồi

Tao bảo em, để anh gom mớ xin qua đó làm được k

Em chưa nói gì thì bả cũng nói là giờ con cô ở đó tương lai, giờ kêu nó về quê cưới vợ chắc gì nó chịu, giờ quen gái thành phố thôi. Rồi bả hỏi thy, chịu làm dâu cô k, cô còn thằng út cũng định xin vô đó làm, nữa tương lai…

Thy nó chỉ cười, hải thì nó bị tao đạp chân muốn bay khỏi ghế nên cũng k dám manh động

Ba em thấy tình hình hơi nhảm, cầm ly bia qua kêu tao với hải với mấy ng cùng bàn uống, vừa đưa vô miệng nghe bả nói câu đó, em cười cái phì phun nước, hải nó phun luôn ly bia, tao thì ráng trấn tĩnh, uống từ từ, em ngồi kế bên cứ cố lên, cố lên, cố lên anh, làm tao buông ly phun ra cười luôn

Hải nó bảo thôi để em ráng hỏi xin, 2 anh em mình vô đó làm cho có anh có em

Em nắm tay tao, bảo xin cho em luôn anh

Tao ngồi nhẩm nhẩm, bảo kèo này căng nha, 3 đứa cũng hơn nửa tỷ rồi đó

Mẹ em bảo tụi mày đang làm bên kia xin qua đó làm gì

Hải nó bảo trải nghiệm

Ba em thì bảo thôi coi chỗ nào làm ổn được rồi con, chứ qua chỗ mới chắc gì hơn chỗ cũ

Tao với em dạ dạ cho có, chứ ai đâu mà đi, mà đi thì ba thằng hải nhận ngay

Nói chung là bả cứ xỉa xói vụ em từ chối con trai bả, nên có cơ hội là mang em ra xỉa, lâu lâu xỉa tao, bảo con cô đi làm, mà bên kia nó mua k thiếu thứ gì, thiếu gì nó mua cho cái đó

Rồi nói tới thằng nhỏ, bảo là nó cũng định vô làm, mà giờ lo lót trăm triệu hơi căng, thằng anh nó nói lo dc, mà nghĩ lo xong hơi kẹt tiền nên chậm đã

Tao hỏi bả chứ thằng nhỏ có bằng cấp gì k, mà xin vô đó

Bả nói cần gì bằng cấp, chỉ cần lo tiền vô ngồi ăn lương là dc, thằng anh nó cũng vậy thôi, chứ làm thì từ từ cũng biết à

Tao vỗ vỗ vai thằng hải, thấy anh em ngta chưa

Hải nó cười nói anh em tốt, hảo hán, rồi nó lấy ly cụng với tao

Ba em đứng nghe 2 thằng nói nhảm, tưởng thiệt, nên bảo hồi bữa bán trái cây, với ba có để dành dc ít, coi con có cần thì ba đưa, kiếm chỗ nào làm ổn định thì làm con

Em nói ba em là con làm ở đây dc rồi ba, thì ba em nói tao nói nó chứ có nói mày đâu, mày thì ở nhà đi, tao nghe xong cười muốn té ghế, em thì nhéo tao

Hải nó nghe xong bảo khỏi đâu chú, ổng muốn qua bên chỗ đó làm là k tốn đồng nào đâu

Bà kia nghe dc bảo làm gì có chuyện miễn phí, nãy nó nói lo lót giám đốc mấy trăm triệu mà

Hải nó bảo giám đốc nào cầm tiền của ổng, ổng ăn đó

Bả nói mấy đứa lo tiền nổi thì lo, lo k nổi thì nhờ ng nhà hay nói ngta sao đó, chứ đừng nói vu oan ngta

Hải nó bảo chả ai rảnh đi vu oan, mà ổng nói giám đốc ăn tiền k đúng

Lúc nó gọi ông kia xong, nó lấy số dt ra thông tin rồi gửi cho ba nó rồi, nên đại khái tao nghĩ ba nó cũng nắm dc 1 phần rồi

Mà nể cái là ba em tưởng thiệt định đưa tiền tao lo lót mới ghê

Em bảo ba có tiền hả, đưa con đi, con giữ cho nào cần xài thì xài

Mẹ em bảo k có đưa, mày xài phung phí

Em nhăn mặt bảo con có xài gì đâu, tiền còn đó mà

Ngồi nói nhảm 1 hồi rồi cũng tan tiệc, ngủ 1 giấc hải nó chở thy về, sau lễ vô làm nghe nói bên cơ quan ba nó trảm vài tên, còn tên nào tao méo biết, hỏi nhiều mệt

Chỉ biết cuộc đời, là bể khổ, qua dc bể khổ, là qua đời

Hải nó chỉ nói với tao là về em có hỏi ba, rốt cuộc ba có lấy tiền đó k, ba em bảo k, rồi ba em nói đừng nói là 2 thằng bây nghĩ tao ôm tiền đó

Hải nó bảo k, lúc mới nghe ổng cũng nói tiền đó dính răng, ba k rảnh ăn nhiêu đó, nó bảo ba nó nghe xong cười, nói nó già đời hơn mày nhiều
Vụ này hải xử lý hơi dở.
Cấm ăn thì cấm ngay từ đầu. Còn ko thì ae nó cũng cần có cái mà kiếm chứ.
 

Phát hiện vợ ngoại tình, chồng lịch thiệp đến tàn nhẫn khiến đối phương sống trong sợ hãi, sụp đổ từng ngày​


Có những vết thương không cần dao kéo, nhưng đủ sức khiến một người phụ nữ như tôi chết lặng mỗi ngày. Và đau nhất không phải khi anh nổi giận, mà là khi anh nhẹ nhàng đến lạnh lẽo.

Tôi phát hiện chồng biết chuyện tôi ngoại tình vào một chiều thứ Hai, rất bình thường. Anh vẫn về nhà đúng giờ, vẫn thay quần áo gọn gàng, vào bếp nấu cơm như mọi khi. Tôi không thấy dấu hiệu gì bất thường. Cho đến khi đang ăn, anh đặt lên bàn một phong bì.

Không phải tiền. Là ảnh chụp tôi và người kia. Rõ ràng, không chối vào đâu được. Tôi sững sờ, tim đập như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Nhưng anh không mắng, không hỏi, không nổi cáu. Chỉ nhẹ nhàng gắp cho tôi miếng cá, nói bằng giọng bình thản đến rợn người:
"Em ăn đi, nguội rồi."

Tôi không biết có cảm giác gì đau hơn việc bị người chồng mình từng thương yêu đến tận xương tủy nhìn thẳng vào mắt và vẫn giữ thái độ lịch thiệp như thể chuyện xảy ra chẳng có gì to tát. Anh không tra hỏi. Không làm ầm lên. Không chất vấn tôi câu nào.

Nhưng kể từ hôm đó, anh thay đổi. Một cách âm thầm, kiên quyết và… vô cùng văn minh.

Anh vẫn đi làm đúng giờ, vẫn gửi tiền sinh hoạt như cũ. Vẫn gọi tôi dậy mỗi sáng bằng một cốc cà phê quen thuộc. Chỉ là không còn ánh mắt ấm áp. Không còn cái chạm tay vô tình. Không còn cả tiếng cười vang trong nhà như trước.

Anh ứng xử với tôi như một người bạn cùng phòng lịch sự. Mọi thứ chỉn chu, đúng mực đến mức tôi phát sợ. Tôi thà anh hét lên, tát tôi một cái, hay ném đồ đạc vỡ vụn – tôi sẵn sàng đón nhận. Nhưng anh chọn cách làm tôi tự tan rã mỗi ngày bằng sự tử tế lạnh lẽo ấy.

Tôi nhớ có lần anh đi công tác về, mua đúng loại bánh tôi thích. Đặt lên bàn, ghi chú nhỏ: "Còn hạn 3 ngày, em ăn sớm nhé." Không phải lời yêu thương. Chỉ là một lời nhắc nhở mang tính… đồng nghiệp.

Lần khác, tôi ốm. Sốt mê man. Anh vẫn đưa tôi đi viện, làm thủ tục, chăm sóc đầy đủ. Nhưng ánh mắt anh không hề dao động. Như đang chăm cho một người dưng vô tình mắc bệnh.

Khi tôi tỉnh lại, nhìn thấy anh ngồi bên cạnh, mắt tôi cay xè. Tôi cố bấu víu chút gì đó: “Anh còn thương em không?”


Anh quay sang, nở nụ cười nhẹ tênh, không đáp. Rồi đứng dậy: “Em nghỉ đi. Mai anh có cuộc họp sớm.”

Tôi bắt đầu hoảng. Người đàn ông tôi từng phản bội không trả thù. Anh đơn giản là... rút hết cảm xúc ra khỏi mối quan hệ này. Tôi không biết anh sẽ rời đi lúc nào. Không biết ly hôn sẽ được gửi đến vào ngày nào. Nhưng tôi hiểu rõ: mình không còn vị trí trong tim anh nữa.

Tôi cố níu kéo, cố làm lại từ đầu. Tôi viết thư xin lỗi. Tôi quỳ xuống khóc. Tôi hứa sẽ chấm dứt mọi thứ. Nhưng anh chỉ nhìn tôi, im lặng.

Và rồi, một tối nọ, anh đưa cho tôi một tập tài liệu. Đơn ly hôn đã ký sẵn. Phần tài sản, anh chia rành mạch. Không giữ lại gì cho bản thân, ngoài căn phòng nhỏ nhất trong căn nhà – cũng là phòng làm việc của anh.

“Anh nghĩ chúng ta nên kết thúc một cách văn minh,” – anh nói, mắt không chớp.

Tôi ký, nước mắt giàn giụa. Nhưng anh không lau nước mắt cho tôi nữa. Không hỏi han. Không nán lại. Anh bước ra khỏi nhà, nhẹ nhàng như một người khách vừa kết thúc một buổi thăm.

Có những người đàn ông chọn tha thứ bằng sự nổi giận, chọn trả đũa bằng những cơn ghen mù quáng. Nhưng chồng tôi thì không. Anh lịch thiệp đến tận cùng – và cũng tàn nhẫn đến tận đáy.

Tôi đã mất anh theo cách tàn nhẫn nhất: anh không giận, không đánh, không xúc phạm. Anh chỉ lặng lẽ bước đi, mang theo cả tình yêu đã từng sâu nặng, để lại tôi với căn nhà lạnh ngắt – và trái tim rỗng hoác vì ăn năn.

Sau tất cả, tôi hiểu: sự im lặng của một người từng yêu mình sâu đậm chính là hình phạt nặng nề nhất.

nay vô tình đọc được bài này, y hệt hình ảnh của tao năm đó, chắc chắn ng viết k phải cô gái tao đã quen, nhưng cách hành xử của ông chồng thì y hệt tao ngày đó
 

Phát hiện vợ ngoại tình, chồng lịch thiệp đến tàn nhẫn khiến đối phương sống trong sợ hãi, sụp đổ từng ngày​


Có những vết thương không cần dao kéo, nhưng đủ sức khiến một người phụ nữ như tôi chết lặng mỗi ngày. Và đau nhất không phải khi anh nổi giận, mà là khi anh nhẹ nhàng đến lạnh lẽo.

Tôi phát hiện chồng biết chuyện tôi ngoại tình vào một chiều thứ Hai, rất bình thường. Anh vẫn về nhà đúng giờ, vẫn thay quần áo gọn gàng, vào bếp nấu cơm như mọi khi. Tôi không thấy dấu hiệu gì bất thường. Cho đến khi đang ăn, anh đặt lên bàn một phong bì.

Không phải tiền. Là ảnh chụp tôi và người kia. Rõ ràng, không chối vào đâu được. Tôi sững sờ, tim đập như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Nhưng anh không mắng, không hỏi, không nổi cáu. Chỉ nhẹ nhàng gắp cho tôi miếng cá, nói bằng giọng bình thản đến rợn người:
"Em ăn đi, nguội rồi."

Tôi không biết có cảm giác gì đau hơn việc bị người chồng mình từng thương yêu đến tận xương tủy nhìn thẳng vào mắt và vẫn giữ thái độ lịch thiệp như thể chuyện xảy ra chẳng có gì to tát. Anh không tra hỏi. Không làm ầm lên. Không chất vấn tôi câu nào.

Nhưng kể từ hôm đó, anh thay đổi. Một cách âm thầm, kiên quyết và… vô cùng văn minh.

Anh vẫn đi làm đúng giờ, vẫn gửi tiền sinh hoạt như cũ. Vẫn gọi tôi dậy mỗi sáng bằng một cốc cà phê quen thuộc. Chỉ là không còn ánh mắt ấm áp. Không còn cái chạm tay vô tình. Không còn cả tiếng cười vang trong nhà như trước.

Anh ứng xử với tôi như một người bạn cùng phòng lịch sự. Mọi thứ chỉn chu, đúng mực đến mức tôi phát sợ. Tôi thà anh hét lên, tát tôi một cái, hay ném đồ đạc vỡ vụn – tôi sẵn sàng đón nhận. Nhưng anh chọn cách làm tôi tự tan rã mỗi ngày bằng sự tử tế lạnh lẽo ấy.

Tôi nhớ có lần anh đi công tác về, mua đúng loại bánh tôi thích. Đặt lên bàn, ghi chú nhỏ: "Còn hạn 3 ngày, em ăn sớm nhé." Không phải lời yêu thương. Chỉ là một lời nhắc nhở mang tính… đồng nghiệp.

Lần khác, tôi ốm. Sốt mê man. Anh vẫn đưa tôi đi viện, làm thủ tục, chăm sóc đầy đủ. Nhưng ánh mắt anh không hề dao động. Như đang chăm cho một người dưng vô tình mắc bệnh.

Khi tôi tỉnh lại, nhìn thấy anh ngồi bên cạnh, mắt tôi cay xè. Tôi cố bấu víu chút gì đó: “Anh còn thương em không?”


Anh quay sang, nở nụ cười nhẹ tênh, không đáp. Rồi đứng dậy: “Em nghỉ đi. Mai anh có cuộc họp sớm.”

Tôi bắt đầu hoảng. Người đàn ông tôi từng phản bội không trả thù. Anh đơn giản là... rút hết cảm xúc ra khỏi mối quan hệ này. Tôi không biết anh sẽ rời đi lúc nào. Không biết ly hôn sẽ được gửi đến vào ngày nào. Nhưng tôi hiểu rõ: mình không còn vị trí trong tim anh nữa.

Tôi cố níu kéo, cố làm lại từ đầu. Tôi viết thư xin lỗi. Tôi quỳ xuống khóc. Tôi hứa sẽ chấm dứt mọi thứ. Nhưng anh chỉ nhìn tôi, im lặng.

Và rồi, một tối nọ, anh đưa cho tôi một tập tài liệu. Đơn ly hôn đã ký sẵn. Phần tài sản, anh chia rành mạch. Không giữ lại gì cho bản thân, ngoài căn phòng nhỏ nhất trong căn nhà – cũng là phòng làm việc của anh.

“Anh nghĩ chúng ta nên kết thúc một cách văn minh,” – anh nói, mắt không chớp.

Tôi ký, nước mắt giàn giụa. Nhưng anh không lau nước mắt cho tôi nữa. Không hỏi han. Không nán lại. Anh bước ra khỏi nhà, nhẹ nhàng như một người khách vừa kết thúc một buổi thăm.

Có những người đàn ông chọn tha thứ bằng sự nổi giận, chọn trả đũa bằng những cơn ghen mù quáng. Nhưng chồng tôi thì không. Anh lịch thiệp đến tận cùng – và cũng tàn nhẫn đến tận đáy.

Tôi đã mất anh theo cách tàn nhẫn nhất: anh không giận, không đánh, không xúc phạm. Anh chỉ lặng lẽ bước đi, mang theo cả tình yêu đã từng sâu nặng, để lại tôi với căn nhà lạnh ngắt – và trái tim rỗng hoác vì ăn năn.

Sau tất cả, tôi hiểu: sự im lặng của một người từng yêu mình sâu đậm chính là hình phạt nặng nề nhất.

nay vô tình đọc được bài này, y hệt hình ảnh của tao năm đó, chắc chắn ng viết k phải cô gái tao đã quen, nhưng cách hành xử của ông chồng thì y hệt tao ngày đó
Ngắn quá kắn buệ ơi

@Chủ Trại Hòm @Thích Vét Máng @Hà Đinh92
 

Phát hiện vợ ngoại tình, chồng lịch thiệp đến tàn nhẫn khiến đối phương sống trong sợ hãi, sụp đổ từng ngày​


Có những vết thương không cần dao kéo, nhưng đủ sức khiến một người phụ nữ như tôi chết lặng mỗi ngày. Và đau nhất không phải khi anh nổi giận, mà là khi anh nhẹ nhàng đến lạnh lẽo.

Tôi phát hiện chồng biết chuyện tôi ngoại tình vào một chiều thứ Hai, rất bình thường. Anh vẫn về nhà đúng giờ, vẫn thay quần áo gọn gàng, vào bếp nấu cơm như mọi khi. Tôi không thấy dấu hiệu gì bất thường. Cho đến khi đang ăn, anh đặt lên bàn một phong bì.

Không phải tiền. Là ảnh chụp tôi và người kia. Rõ ràng, không chối vào đâu được. Tôi sững sờ, tim đập như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Nhưng anh không mắng, không hỏi, không nổi cáu. Chỉ nhẹ nhàng gắp cho tôi miếng cá, nói bằng giọng bình thản đến rợn người:
"Em ăn đi, nguội rồi."

Tôi không biết có cảm giác gì đau hơn việc bị người chồng mình từng thương yêu đến tận xương tủy nhìn thẳng vào mắt và vẫn giữ thái độ lịch thiệp như thể chuyện xảy ra chẳng có gì to tát. Anh không tra hỏi. Không làm ầm lên. Không chất vấn tôi câu nào.

Nhưng kể từ hôm đó, anh thay đổi. Một cách âm thầm, kiên quyết và… vô cùng văn minh.

Anh vẫn đi làm đúng giờ, vẫn gửi tiền sinh hoạt như cũ. Vẫn gọi tôi dậy mỗi sáng bằng một cốc cà phê quen thuộc. Chỉ là không còn ánh mắt ấm áp. Không còn cái chạm tay vô tình. Không còn cả tiếng cười vang trong nhà như trước.

Anh ứng xử với tôi như một người bạn cùng phòng lịch sự. Mọi thứ chỉn chu, đúng mực đến mức tôi phát sợ. Tôi thà anh hét lên, tát tôi một cái, hay ném đồ đạc vỡ vụn – tôi sẵn sàng đón nhận. Nhưng anh chọn cách làm tôi tự tan rã mỗi ngày bằng sự tử tế lạnh lẽo ấy.

Tôi nhớ có lần anh đi công tác về, mua đúng loại bánh tôi thích. Đặt lên bàn, ghi chú nhỏ: "Còn hạn 3 ngày, em ăn sớm nhé." Không phải lời yêu thương. Chỉ là một lời nhắc nhở mang tính… đồng nghiệp.

Lần khác, tôi ốm. Sốt mê man. Anh vẫn đưa tôi đi viện, làm thủ tục, chăm sóc đầy đủ. Nhưng ánh mắt anh không hề dao động. Như đang chăm cho một người dưng vô tình mắc bệnh.

Khi tôi tỉnh lại, nhìn thấy anh ngồi bên cạnh, mắt tôi cay xè. Tôi cố bấu víu chút gì đó: “Anh còn thương em không?”


Anh quay sang, nở nụ cười nhẹ tênh, không đáp. Rồi đứng dậy: “Em nghỉ đi. Mai anh có cuộc họp sớm.”

Tôi bắt đầu hoảng. Người đàn ông tôi từng phản bội không trả thù. Anh đơn giản là... rút hết cảm xúc ra khỏi mối quan hệ này. Tôi không biết anh sẽ rời đi lúc nào. Không biết ly hôn sẽ được gửi đến vào ngày nào. Nhưng tôi hiểu rõ: mình không còn vị trí trong tim anh nữa.

Tôi cố níu kéo, cố làm lại từ đầu. Tôi viết thư xin lỗi. Tôi quỳ xuống khóc. Tôi hứa sẽ chấm dứt mọi thứ. Nhưng anh chỉ nhìn tôi, im lặng.

Và rồi, một tối nọ, anh đưa cho tôi một tập tài liệu. Đơn ly hôn đã ký sẵn. Phần tài sản, anh chia rành mạch. Không giữ lại gì cho bản thân, ngoài căn phòng nhỏ nhất trong căn nhà – cũng là phòng làm việc của anh.

“Anh nghĩ chúng ta nên kết thúc một cách văn minh,” – anh nói, mắt không chớp.

Tôi ký, nước mắt giàn giụa. Nhưng anh không lau nước mắt cho tôi nữa. Không hỏi han. Không nán lại. Anh bước ra khỏi nhà, nhẹ nhàng như một người khách vừa kết thúc một buổi thăm.

Có những người đàn ông chọn tha thứ bằng sự nổi giận, chọn trả đũa bằng những cơn ghen mù quáng. Nhưng chồng tôi thì không. Anh lịch thiệp đến tận cùng – và cũng tàn nhẫn đến tận đáy.

Tôi đã mất anh theo cách tàn nhẫn nhất: anh không giận, không đánh, không xúc phạm. Anh chỉ lặng lẽ bước đi, mang theo cả tình yêu đã từng sâu nặng, để lại tôi với căn nhà lạnh ngắt – và trái tim rỗng hoác vì ăn năn.

Sau tất cả, tôi hiểu: sự im lặng của một người từng yêu mình sâu đậm chính là hình phạt nặng nề nhất.

nay vô tình đọc được bài này, y hệt hình ảnh của tao năm đó, chắc chắn ng viết k phải cô gái tao đã quen, nhưng cách hành xử của ông chồng thì y hệt tao ngày đó
Tinh tế!
 
Tao thích đọc truyện của mày không hẳn vì chuyện có nội dung sex. Tao thích cách mày làm việc và xử lý các tình huống ngoài đời. Chắc mày cũng kha khá tuổi như tao rồi. Chúc mày luôn vui vẻ, mạnh khoẻ và gặp may mắn trong cuộc sống nhé!
 
Tao thích đọc truyện của mày không hẳn vì chuyện có nội dung sex. Tao thích cách mày làm việc và xử lý các tình huống ngoài đời. Chắc mày cũng kha khá tuổi như tao rồi. Chúc mày luôn vui vẻ, mạnh khoẻ và gặp may mắn trong cuộc sống nhé!
Vậy mà tụi nó nói tao 3 gai, 36, oan cho tao lắm
 
hơn 10 năm trước, tao cũng quen rồi yêu 1 cô gái, mang nét đẹp nhẹ nhàng trong sáng
chắc cũng được vài năm thì phát hiện cô ta ngoại tình, k phải 1 lần mà là rất nhiều lần, thường xuyên, dù rằng 2 bên đã định giáp mặt bàn chuyện cưới hỏi
tao k làm to chuyện, vẫn ở bên xem như 1 ng bạn khác giới tính, dù cô ta van nài, thà anh đánh, anh chửi em, chứ anh đừng như vậy, em đau lắm
sau này cô ta cũng vào viện như cô gái ở bài trên, tao vẫn đi nuôi, cô ta bảo nhìn vào ánh mắt k chút gợn sóng của anh, em biết, em mất anh thật rồi
niềm tin là thứ dễ cho, cũng là thứ dễ mất
thay vì tao nhắn tin, thời gian đó cô ta mỗi ngày đều nhắn vài tin hay gọi cho tao, dù tao k thèm trả lời hay nghe máy, mong làm lại từ đầu mối quan hệ với tao, thứ cô ta bám víu vào là do 2 bên đã định giáp mặt bàn chuyện cưới hỏi, và cô ta nghĩ dù gì tao cũng là ng xem trọng danh dự ng khác, sẽ bảo vệ danh dự cho cô ta, sẽ k rút lui dù cô ta sai, cô ta bảo cưới xong, anh cứ giữ tiền vàng, em chỉ cần bộ quần áo rồi đi theo ng kia
nhà cô ta chờ mãi k thấy bên tao qua
nhà tao thì đợi tao phát tín hiệu
cho đến tận cùng của sự chờ đợi, cô ta hẹn gặp tao, bảo nếu anh k có ý định tiến tới, thì em sẽ tự tử
tao chỉ nhẹ vỗ vai cô ta, bảo em bảo trọng, rồi bỏ về mặc cho em khóc lóc gào thét, em bảo em cắt hoàn toàn với anh ta rồi
tao quay lại nhẹ giọng, bảo nếu muốn kết thúc, hãy nhớ lý do mình bắt đầu, k ai ép em đâu

đọc bài báo đó, hình ảnh năm xưa hiện về, ông chồng trong bài báo cư xử quá giống tao, em cũng từng nói từ ngày anh phát hiện ra sự thật, em thấy 1 sự im lặng đáng sợ, k còn những tiếng vui đùa, k còn sự đùa cợt trêu ghẹo của anh nữa, căn nhà, giờ chỉ còn là 4 bức tường vô hồn giam giữ em mà mỗi tối em phải đối mặt
nhưng đau đớn hơn là tao biết từ lâu, nhưng tao vẫn cố lừa mình, lừa em là mình k biết, để cho em vui vẻ, để xem em diễn tuồng này được bao lâu, vì tao cứ nghĩ gia đình em đứng ở phía sau
k ngờ, 1 cô gái quê với khuôn mặt ngây thơ lại có thể đạo diễn 1 màn tài tình như vậy
tình yêu thì k có lỗi
chỉ có lỗi là những kẻ mang danh nghĩa tình yêu, để che lấp cho tội lỗi bản thân mình
thành phố to lớn với hơn 10 triệu người, thế nhưng vẫn rất nhỏ bé, em làm vợ, làm mẹ, và vô tình giữa thành phố đông đúc, tao và em lại gặp nhau
em giật mình thảng thốt rồi tránh đi, mà mắt em đỏ lên rất nhanh
tao cũng nghe tim nhói đau, nhan sắc năm xưa giờ in sâu dấu vết thời gian, nhưng em vẫn làm tim tao đau mỗi khi gặp nhau dù là vô tình
liệu rằng, có 1 ngày nào đó, em còn nhớ, em bảo anh tha thứ cho em 1 lần này nữa thôi
mà em k biết rằng, rất nhiều lần trc đó, tao tự lừa bản thân mình, để tự tha thứ cho em, mong em có ngày quay đầu lại
rốt cuộc, em cũng quay đầu lại, chỉ tiếc là quá muộn màng
chỉ cần em dừng bước trc đó 1 lần thôi, thì giờ có lẽ ... ai biết dc
 
hơn 10 năm trước, tao cũng quen rồi yêu 1 cô gái, mang nét đẹp nhẹ nhàng trong sáng
chắc cũng được vài năm thì phát hiện cô ta ngoại tình, k phải 1 lần mà là rất nhiều lần, thường xuyên, dù rằng 2 bên đã định giáp mặt bàn chuyện cưới hỏi
tao k làm to chuyện, vẫn ở bên xem như 1 ng bạn khác giới tính, dù cô ta van nài, thà anh đánh, anh chửi em, chứ anh đừng như vậy, em đau lắm
sau này cô ta cũng vào viện như cô gái ở bài trên, tao vẫn đi nuôi, cô ta bảo nhìn vào ánh mắt k chút gợn sóng của anh, em biết, em mất anh thật rồi
niềm tin là thứ dễ cho, cũng là thứ dễ mất
thay vì tao nhắn tin, thời gian đó cô ta mỗi ngày đều nhắn vài tin hay gọi cho tao, dù tao k thèm trả lời hay nghe máy, mong làm lại từ đầu mối quan hệ với tao, thứ cô ta bám víu vào là do 2 bên đã định giáp mặt bàn chuyện cưới hỏi, và cô ta nghĩ dù gì tao cũng là ng xem trọng danh dự ng khác, sẽ bảo vệ danh dự cho cô ta, sẽ k rút lui dù cô ta sai, cô ta bảo cưới xong, anh cứ giữ tiền vàng, em chỉ cần bộ quần áo rồi đi theo ng kia
nhà cô ta chờ mãi k thấy bên tao qua
nhà tao thì đợi tao phát tín hiệu
cho đến tận cùng của sự chờ đợi, cô ta hẹn gặp tao, bảo nếu anh k có ý định tiến tới, thì em sẽ tự tử
tao chỉ nhẹ vỗ vai cô ta, bảo em bảo trọng, rồi bỏ về mặc cho em khóc lóc gào thét, em bảo em cắt hoàn toàn với anh ta rồi
tao quay lại nhẹ giọng, bảo nếu muốn kết thúc, hãy nhớ lý do mình bắt đầu, k ai ép em đâu

đọc bài báo đó, hình ảnh năm xưa hiện về, ông chồng trong bài báo cư xử quá giống tao, em cũng từng nói từ ngày anh phát hiện ra sự thật, em thấy 1 sự im lặng đáng sợ, k còn những tiếng vui đùa, k còn sự đùa cợt trêu ghẹo của anh nữa, căn nhà, giờ chỉ còn là 4 bức tường vô hồn giam giữ em mà mỗi tối em phải đối mặt
nhưng đau đớn hơn là tao biết từ lâu, nhưng tao vẫn cố lừa mình, lừa em là mình k biết, để cho em vui vẻ, để xem em diễn tuồng này được bao lâu, vì tao cứ nghĩ gia đình em đứng ở phía sau
k ngờ, 1 cô gái quê với khuôn mặt ngây thơ lại có thể đạo diễn 1 màn tài tình như vậy
tình yêu thì k có lỗi
chỉ có lỗi là những kẻ mang danh nghĩa tình yêu, để che lấp cho tội lỗi bản thân mình
thành phố to lớn với hơn 10 triệu người, thế nhưng vẫn rất nhỏ bé, em làm vợ, làm mẹ, và vô tình giữa thành phố đông đúc, tao và em lại gặp nhau
em giật mình thảng thốt rồi tránh đi, mà mắt em đỏ lên rất nhanh
tao cũng nghe tim nhói đau, nhan sắc năm xưa giờ in sâu dấu vết thời gian, nhưng em vẫn làm tim tao đau mỗi khi gặp nhau dù là vô tình
liệu rằng, có 1 ngày nào đó, em còn nhớ, em bảo anh tha thứ cho em 1 lần này nữa thôi
mà em k biết rằng, rất nhiều lần trc đó, tao tự lừa bản thân mình, để tự tha thứ cho em, mong em có ngày quay đầu lại
rốt cuộc, em cũng quay đầu lại, chỉ tiếc là quá muộn màng
chỉ cần em dừng bước trc đó 1 lần thôi, thì giờ có lẽ ... ai biết dc
T xưa cũng như m .. nhưng t không bao giờ chấp nhận bất cứ 1 lời xl nào cho tới giờ gặp mặt cũng xem như người xa lạ... T thà chấp nhận 1 cô gái có quá khứ không đẹp... Chứ gặp kiểu đứng núi này trông núi kia thì dẹo mẹ đi.. đúng không @.Allison. @Chủ Trại Hòm @Thích Vét Máng
 
hơn 10 năm trước, tao cũng quen rồi yêu 1 cô gái, mang nét đẹp nhẹ nhàng trong sáng
chắc cũng được vài năm thì phát hiện cô ta ngoại tình, k phải 1 lần mà là rất nhiều lần, thường xuyên, dù rằng 2 bên đã định giáp mặt bàn chuyện cưới hỏi
tao k làm to chuyện, vẫn ở bên xem như 1 ng bạn khác giới tính, dù cô ta van nài, thà anh đánh, anh chửi em, chứ anh đừng như vậy, em đau lắm
sau này cô ta cũng vào viện như cô gái ở bài trên, tao vẫn đi nuôi, cô ta bảo nhìn vào ánh mắt k chút gợn sóng của anh, em biết, em mất anh thật rồi
niềm tin là thứ dễ cho, cũng là thứ dễ mất
thay vì tao nhắn tin, thời gian đó cô ta mỗi ngày đều nhắn vài tin hay gọi cho tao, dù tao k thèm trả lời hay nghe máy, mong làm lại từ đầu mối quan hệ với tao, thứ cô ta bám víu vào là do 2 bên đã định giáp mặt bàn chuyện cưới hỏi, và cô ta nghĩ dù gì tao cũng là ng xem trọng danh dự ng khác, sẽ bảo vệ danh dự cho cô ta, sẽ k rút lui dù cô ta sai, cô ta bảo cưới xong, anh cứ giữ tiền vàng, em chỉ cần bộ quần áo rồi đi theo ng kia
nhà cô ta chờ mãi k thấy bên tao qua
nhà tao thì đợi tao phát tín hiệu
cho đến tận cùng của sự chờ đợi, cô ta hẹn gặp tao, bảo nếu anh k có ý định tiến tới, thì em sẽ tự tử
tao chỉ nhẹ vỗ vai cô ta, bảo em bảo trọng, rồi bỏ về mặc cho em khóc lóc gào thét, em bảo em cắt hoàn toàn với anh ta rồi
tao quay lại nhẹ giọng, bảo nếu muốn kết thúc, hãy nhớ lý do mình bắt đầu, k ai ép em đâu

đọc bài báo đó, hình ảnh năm xưa hiện về, ông chồng trong bài báo cư xử quá giống tao, em cũng từng nói từ ngày anh phát hiện ra sự thật, em thấy 1 sự im lặng đáng sợ, k còn những tiếng vui đùa, k còn sự đùa cợt trêu ghẹo của anh nữa, căn nhà, giờ chỉ còn là 4 bức tường vô hồn giam giữ em mà mỗi tối em phải đối mặt
nhưng đau đớn hơn là tao biết từ lâu, nhưng tao vẫn cố lừa mình, lừa em là mình k biết, để cho em vui vẻ, để xem em diễn tuồng này được bao lâu, vì tao cứ nghĩ gia đình em đứng ở phía sau
k ngờ, 1 cô gái quê với khuôn mặt ngây thơ lại có thể đạo diễn 1 màn tài tình như vậy
tình yêu thì k có lỗi
chỉ có lỗi là những kẻ mang danh nghĩa tình yêu, để che lấp cho tội lỗi bản thân mình
thành phố to lớn với hơn 10 triệu người, thế nhưng vẫn rất nhỏ bé, em làm vợ, làm mẹ, và vô tình giữa thành phố đông đúc, tao và em lại gặp nhau
em giật mình thảng thốt rồi tránh đi, mà mắt em đỏ lên rất nhanh
tao cũng nghe tim nhói đau, nhan sắc năm xưa giờ in sâu dấu vết thời gian, nhưng em vẫn làm tim tao đau mỗi khi gặp nhau dù là vô tình
liệu rằng, có 1 ngày nào đó, em còn nhớ, em bảo anh tha thứ cho em 1 lần này nữa thôi
mà em k biết rằng, rất nhiều lần trc đó, tao tự lừa bản thân mình, để tự tha thứ cho em, mong em có ngày quay đầu lại
rốt cuộc, em cũng quay đầu lại, chỉ tiếc là quá muộn màng
chỉ cần em dừng bước trc đó 1 lần thôi, thì giờ có lẽ ... ai biết dc
Có một câu nói khiến tôi tỉnh ra sau nhiều lần yêu sai cách: “Đừng yêu ai hơn chính mình, vì người ở lại lâu nhất vẫn là bạn.” Trước đây, tôi từng nghĩ chỉ cần yêu là đủ. Từng gồng mình níu kéo, từng hy sinh mọi thứ để giữ một người không còn muốn ở lại. Nhưng rồi tôi nhận ra, không phải cứ chân thành là sẽ được đáp lại. Cũng không phải ai mình thương cũng sẽ thương lại mình theo cách mình cần.
Tình yêu không có lỗi, chỉ là chúng ta đặt nó lên cao hơn cả chính mình. Ta quên mất mình từng vui vẻ ra sao, từng sống rực rỡ thế nào, chỉ vì một người. Và khi họ rời đi, ta ngỡ như cả thế giới sụp đổ. Nhưng thật ra, thế giới vẫn quay. Chỉ là ta cần học lại cách sống – mà không cần ai bên cạnh để thấy mình có giá trị.
Tôi đã học được một điều: Buông tay không phải là thất bại. Đó là hành động của người biết trân trọng chính mình. Một mối quan hệ đúng nghĩa sẽ không khiến bạn phải năn nỉ để được ở lại. Một người thật lòng sẽ không bắt bạn phải đánh đổi sự bình yên.
Và bạn biết không? Cuối cùng, người ở lại với bạn sau mọi tổn thương, mọi chia ly, mọi lần gục ngã… vẫn là chính bạn. Nên hãy yêu mình như từng yêu một người khác – một cách dịu dàng, đủ đầy, và không cần điều kiện.
Trân trọng!
RCkE7ax.jpg
 
Top