chuyện thường mà, nỗi đau đéo ai muốn nhớ cảKhó viết vl nên nếu đéo cuốn thì chúng mày thông cảm nhé. Có lẽ tao điểm lại sự kiện thôi. Thực sự thì tao cũng trốn chạy cảm xúc và trốn chạy sự thật lúc ấy, nên có những thứ tao đã cố tình quên đi, giờ nhớ lại k nổi.
dm sau lần 2 thì nó lấy chồng thật, rồi quay lại địt phát cuối vs mày ah, giống phim jav ngoại tình vs tình củ lần cuối ahTao cũng đéo biết chỗ nào bán cháo cả, từ bé tao không thích ăn cháo. Mà đm cháo là ý tưởng của ông hiếu chứ tao có định đi ăn cháo đâu. Nhưng lúc đấy đầu tao lú vl. Nên tao đã dừng lại ở 1 cái quán nào đấy ở đầu 1 cái ngõ nào đấy dưới đường bạch đằng. họ có bán miến và cháo gà. Tao gọi cháo gà, và lúc bát cháo bê ra trước mặt rồi tao cũng đéo biết là ăn thế nào đây. Nỗi buồn bực dâng lên trong lòng đến nghẹn cả họng khiến tao chẳng muốn ăn. Tao cầm cái thìa vét vét một vòng tròn quanh viền bát cháo (chỗ đấy nó nhanh nguội) rồi lưỡng lự đưa lên miệng. Chẳng nhớ là vị gì, chỉ thấy đắng cay.
1 thìa, 2 thìa, 3 thìa, rồi nhiều thìa như thế. Chợt tao khựng lại. Có người đã đến ngồi cạnh tao từ bao giờ, ngồi quay ngang ra trên ghế và nhìn tao chăm chăm. Mắt người ấy đỏ hoe:
- nói chuyện được không.
Tao không đáp, cứ lẳng lặng xúc cháo, thổi nguội rồi cho vào mồm ăn tiếp. Nhưng tao không nuốt nổi:
+ tính tiền cho em đi chị.
(-) của em cháo gà không trứng 3 chục.
Nhung níu lấy tay tao trước khi tao đứng dậy:
- nói chuyện đi.
Nước mắt em lã chã thành từng giọt to lăn tròn trên má. Là chúng mày thì chúng mày có dửng dưng được không.
Bọn tao lững thững đi bộ lên đầu hàm tử quan rồi trèo lên một cái cầu thang vượt qua đê, tao ngồi mẹ xuống cái thành tường đê đấy, vắt vẻo ở ngay trên cái gọi là con đường gốm sứ. Gió mùa thu thổi mát rượi. Nhung ngồi xuống cạnh tao, rồi ngập ngừng một lúc lâu mới mở lời:
- em đợi anh ở đây từ hôm qua đấy. cho em nói, nghe em nói, đừng ngắt lời em.
Tao thấy bị chấn động mạnh. Đợi tao hẳn 1 ngày ở nhà anh hiếu? Nhưng tao cố tỏ ra bình thản:
- bố mẹ em chỉ bảo là em đi cùng bố mẹ, đến gặp bạn của bố mẹ ngày xưa. thế thôi.
+ ...
- em không biết được là anh đã nghe đã thấy những gì. nhưng chắc chắn em không có chủ ý làm quen với ai cả. chỉ là em lịch sự thôi. nếu bỏ về giữa chừng như thế ... khi người lớn đang giới thiệu .. thì rất mất lịch sự đúng không?
+ ... (nuốt nước bọt ... nghẹn)
- anh có thể yêu cầu em giải thích mà ... cho em nói .. nghe em nói ...
+ ...
- sao anh không làm như thế ...
+ ...
- (cầm lấy tay tao) tại sao, em làm gì sai à?
+ ... (đm tao khóc luôn, mím mồm để đéo bật ra tiếng khóc)
- (sán lại, gục đầu vào ngực tao nức nở) anh làm như thế em buồn lắm đấy nhé
+ ... (vòng tay qua ôm cổ) ...
- ... đừng bỏ em một mình như thế nữa nhé ... đừng bao giờ ...
Bàn tay tao ôm ghì lấy cổ Nhung và giữ cho đầu em ở ngực tao, để em không nhìn thấy tao đang khóc. Tao bị thao túng tâm lí hoàn toàn
lại quay về ks vs phá hoại thêm phát, tml đúng chó ác =]]]]]]]]]Bọn tao cứ ngồi ôm nhau trên bờ tường đê như thế tới hơn 11h thì tao nghĩ là nên đi về.
- anh đi về đâu. em đi theo.
Thực ra lúc đáy tao đã bị khuất phục rồi, nhưng con người cao ngạo và sĩ diện trong tao thì chưa cho phép tao yếu mềm ngay:
- anh về cất xe đã. xe mình vẫn để ở hàng cháo.
+ rồi sau đấy thì anh đi đâu?
- ... (thở dài) ...
+ em đi cùng với anh.
Nhung quả quyết. Nhưng tao nghĩ ra là có việc cần làm:
- đưa chìa khóa xe của em đây. Anh sẽ cất xe của anh đi, rồi quay lại đón em bằng xe của em.
+ ...
- em vẫn tin anh chứ?
Nhung khẽ gật rồi đưa chìa khóa cho tao. Tao quay đi, được một vài bước thì dừng lại và ngoái lại theo phản xạ. Thấy Nhung vẫn đứng trên cái lan can cầu thang vượt ở đê để nhìn theo tao.
Tao đi bộ trở lại quán cháo, quán mở xuyên đêm nên khách ra vào vẫn tấp nập bình thường. Chẳng ai để ý hay ý kiến về hai cái xe máy dựng ở chân cột điện mà khóa chung 1 cái khóa vòng móc vào nhau. Tao mở khóa xe tao rồi khóa lại càng xe Nhung, sau đó tao dong xe về nhà anh Hiếu:
- Anh hiếu ơi, địt mẹ em bảo?
+ ơi, ăn cháo lâu thế à?
- nó bảo em là nó đợi em ở đây 1 ngày?
+ đây là nhà tao á?
- chắc vậy.
+ ... (gãi gãi đầu)
- địt mẹ anh có giấu em chuyện gì không đấy?
+ không, mày hâm à?
Quả mặt ngáo chó với câu "không, mày hâm à" ngạc nhiên của anh Hiếu làm tao đéo thể đoán được thực hư như nào. tao hạ giọng:
- Anh ơi chuyện này quan trọng với em lắm. anh đừng giấu gì em, em xin.
+ mày hâm à?
- em lạy anh đấy - tao giả vờ khụy chân để quỳ mẹ nó xuống
Anh hiếu vội đỡ tao dậy, thề sống thề chết là nếu ông ấy có giấu gì tao hay làm gì khuât tất thì ông ấy cụt dái. Nghe thật sự nghiêm túc. Tao đành phải tin.
- thôi thế anh cho em gửi con xe ở nhà anh hnay đã. em đi có việc.
+ ừ thì gửi, mà là việc gì thế?
- anh địt cần biết
+ T ơi mày đừng làm gì dại dột nhé, địt con mẹ đừng dại em ơi
Tao kệ mẹ anh hiếu đứng ở cửa gào theo tao lúc tao bước đi, nhưng trong lòng lại thấy có chút bình yên. Tao quay lại lấy xe của Nhung rồi quay lại đón Nhung. Nhung vẫn đang chờ.
- giờ mình đi đâu? - tao hỏi
+ em muốn đi chỗ nào có anh ở đấy - Nhung quàng tay qua xiết quanh bụng tao và ôm thật chặt.
Khuya rồi, tao chẳng nghĩ ra phương án nào khả dĩ. Lại đành đưa Nhung về lại k/s. Đèn vẫn sáng nhưng khu lễ tân vắng tanh. Tao lắng tai nghe và nhận ra thấy tiếng pạch pạch pạch hớ hớ hớ quen thuộc đang văng vẳng ở gần đây. Tao đập mạnh vào cái chuông trên bàn lễ tân một phát cho nó kêu oang lên, rồi dắt Nhung vào thang máy. Tiếng phạch phạch hớ hớ vẫn đéo dừng lại, tài thật.
1 khi nó lừa thì làm đéo nào mày dễ phát hiện dc- mày có nghĩ là mày bị trap không - anh hiếu rót cho tao cốc nước vối với vẻ ân cần.
Tao ngạc nhiên nhìn lão, trong một phút giây tao tưởng tượng ra cảnh sẽ dúi đầu lão vào cái thùng nc gạo mà dân ng ta đổ ra đầu ngõ để cho ông lấy nc gạo và nuôi lợn ông ấy mỗi ngày một lần đến thu về. Nhưng đầu óc người nghiện thì ít khi mà tinh tường; thấy tao nhìn trân trân như thế thì lão hiếu thộn mặt ra, hai cái tai đón gió như căng ra hết sức để nghe xem tao có nói gì không trong khi rõ ràng là mồm tao không mấp máy:
+ ... mày không nghĩ thế à?
tao nhắm mắt lại hít sâu. thực sự thì là có khả năng đấy thật.
- em ... lún quá rồi. đầu óc em không nghĩ ra được ... nữa
+ ... mày thấy tao nói đúng đúng không?
- đúng con khẹt
+ ... là có khả năng như vậy thật.
- ... (im lặng)..
+ là thằng đàn ông phải luôn cảnh giác khi đàn bà đòi có con với mình em ạ. nhất là khi trước đấy chúng nó vẫn giữ gìn (ý ám chỉ trước đấy Nhung k cho tao xịt vào trong trong những ngày nguy hiểm). anh đây lày, cuộc đời anh chưa bao giờ bị con nào cho sập bẫy cả.
lão hiểu đc thể lại ba hoa chích chòe, khoe chiến tích địt bọp từ nam ra bắc của mình. địt trên tàu hỏa địt trên ô tô khách, địt gái dân tộc, địt gái học sinh, địt chị xồn xồn, địt con gái của thầy giáo, địt đứng địt nằm địt ngồi, vừa ăn vừa địt, v.v.. Tao vò đầu bứt tai:
- theo anh thì em làm gì bây giờ. Sống mà cứ lăn tăn âu lo em đéo thanh thản được.
+ đối mặt em ạ. nành nàm gáo vỡ làm muôi.
Tao biết câu đấy là thuận mồm nói ra thôi chứ đặt cái đầu lão hiếu vào tình huống của tao thì chắc còn rối hơn tao gấp vạn lần. Nhưng có lẽ chân thành - thành thật là chìa khóa tốt nhất và đơn giản nhất để có một mối quan hệ tốt. Tao lại hẹn Nhung - nhưng có lẽ tao nóng vội quá, không thể chờ đợi thêm được - nên buổi hẹn của bọn tao diễn ra ngay ở cái phòng VIP trên tầng thượng khách sạn đấy. Trong này toàn là kỉ niệm, bước vào phòng cái là chỉ thấy muốn dizz nhau. Nhung cũng tưởng thế thật, nên sà vào ôm tao ngay sau khi tao vặn chốt cửa.
- mình nói chuyện đã, được không?
+ được ... - Nhung trả lời khi tay vẫn đang choàng qua cổ tao, rồi cố rướn một nụ hôn nữa trước khi rời ra.
- anh không thể thấy thoải mái được khi vẫn còn những lăn tăn. anh sẽ nói hết những gì anh nghĩ, và em cũng thế. nhé.
+ được mà - Nhung trả lời rất thản nhiên, mắt vẫn nhìn vào mắt tao. Ánh mắt cực kỳ chân thành.
Không ổn rồi, có lẽ Nhung đã chuẩn bị kĩ hơn là tao tưởng. Mà khoan, tao không nên nghĩ xấu về Nhung ngay từ đầu như thế, khi mà còn chưa nói ra, chưa giãi bày cùng nhau.
Tao phải cực kì dè dặt trong việc lựa chọn từ ngữ để truyền tải dc mối âu lo của tao, mà không, hoặc hạn chế làm tổn thương Nhung ở mức tối thiểu. Nhung không chờ tao nói hết, em chìa điện thoại của em ra cho tao, tự tay em mở khóa:
- em không giấu gì anh cả.
Thế là tao bị đẩy vào thế bị động, tao hoang mang, tao không biết phải làm sao cả. Nếu giờ tao cố chấp cầm lấy cái đthoai và mở ra kiểm tra ngay, sau đó không thấy gì thật. Thì 1 là tổn thương Nhung cực kì, và 2 là tao sẽ không bao giờ còn có thể đứng ở vị thế cửa trên trong cái mối quan hệ này.
- anh kiểm tra đi. em không giận đâu.
+ ... (reluctant)
- em hiểu mà, anh kiểm tra đi. rồi anh sẽ thấy hết nghi ngờ. làm như thế để em cũng có thể chắc chắn là anh hoàn toàn không giận dỗi em.
+ ...
- nếu không như thế ... có thể rồi sau này anh sẽ luôn thấy khó chịu với em về những chuyện chẳng biết đến từ đâu. rồi mình sẽ thấy rất ngột ngạt.
Nhung nói chính xác hoàn toàn, và giờ tao thấy tao đang kê súng lên thái dương tao rồi. Bóp cò hay là không đây? Chắc chắn là không, một nghìn phần trăm không. Vì tao cảm nhận dc ánh mắt, lời nói, cử chỉ của Nhung, tất cả đều cực kì chân thành.
- anh tin em.
+ nhưng anh vẫn cần phải kiểm tra - Nhung quả quyết - có thể bây giờ anh thấy không cần, nhưng rồi về sau mình sẽ có những trục trặc, những cãi vã khác. Em không muốn tới lúc ấy mọi chuyện lại bị ảnh hưởng bởi cái vấn đề của chúng mình ngày hôm nay.
- vậy em có muốn xem điện thoại của anh? - tao lấy con N72 của tao ra.
+ không cần - Nhung chặn tay tao lại - em luôn tin anh.
Địt mẹ lần đầu tiên bước vào tình thế cân não và tao thua trắng dái luôn.