
Tao nhớ Nhung quá. ĐM.
Có lẽ nhiều thằng chúng mày trên này như tao, rất ghét bánh trung thu truyền thống đúng không? Mứt dừa mứt bí thịt mỡ lạp xưởng lá chanh. Ăn ngọt quéo lưỡi vào. Bánh dẻo thì thôi, phế phẩm hẳn. Có lẽ từ ngày bọn kinh đô mang trend bánh trung thu nhân trứng nhân trà xanh vào VN thì tao mới ăn bánh trung thu nhiều hơn, và tất nhiên là k chọn vị thập cẩm. Cứ lạp xưởng bát bảo, xá xíu, trứng muối, trà xanh mà giã. Bố mẹ tao thì lại ghét thể loại ấy, bảo thôi chúng mày ăn đi.
Trung thu của năm 2010 đấy, thời điểm mà tao đang thấy yêu Nhung nhất, em dạy tao cách ăn bánh trung thu. Đúng rồi, là dạy cách ăn.
- Này là hương vị thời đói khổ, thiếu thốn, chả có gì ăn, mút được viên đường vào mồm thấy là cực phẩm. Nên cứ nhớ mãi. Chứ có ngon lành gì đâu - tao kết luận.
+ Mày không thích bánh trung thu à?
- Nếu là nhân trứng muối hay trà xanh thì tao thích.
+ Mỗi cái có kiểu ngon riêng chứ.
- Ừ đấy, khẩu vị khác nhau thôi. Do lần đầu tiên dc ăn cái gì thì cho cái ấy là ngon. Tao chẳng thấy mê nổi gu các ông bà già, mồm thì kêu tiểu đường mà ăn cái bánh ngọt thụt lưỡi vào.
+ Nầu. Mày so sánh thế thì ... không công bằng. Nó cũng xứng đáng để đặt lên bàn cân với nhân trứng muối của mày ấy.
- Không công bằng á?
+ Vì thiếu trà. Mày đang so sánh bánh truyền thống thập cẩm với bánh trứng muối trà xanh rồi kết luận là truyền thống thua. Trong khi chính xác phải là (bánh truyền thống + trà) so với (bánh trứng muối trà xanh).
Tao hơi chưng hửng. Đúng là tao thấy ông bà già uống trà khi ăn bánh trung thu thật. Nhưng ngày ấy phần lớn trà vẫn là trà loại đóng túi giấy bóng và nó đắng nghét, trà kim anh gì đấy, tao ghét cay ghét đắng.
- Ngọt với đắng à?
+ Trà có phải mỗi trà đắng đâu.
- Nhưng tao thấy phần lớn các nhà toàn uống cái loại trà đắng đáy, uống như uống thuốc. Chẳng ngon lành gì.
+ Tại vì là vị giác của mày chống lại nó cực đoan quá, cũng như mày ghét ăn mướp đắng ý. Chứ ng ta ăn được sẽ thấy nó đắng rồi lại ngọt. Trà đắng cũng thế.
- Thế uống trà để cho đỡ ngọt à?
+ Gần đúng. Nó sẽ làm dịu vị ngọt gắt đi và cảm giác miệng sạch hơn, fresh hơn, để ăn miếng bánh tiếp theo vẫn cảm thấy ngon như miếng đầu tiên. Chứ ví dụ uống nước lọc thì nó sẽ không tẩy được hết vị bánh còn đọng lại sau miếng thứ nhất, dẫn tới miếng thứ hai sẽ kém ngon đi.
Tao thấy hơi hơi bị thuyết phục.
- mày biết làm bánh trung thu không?
+ có .. biết .. muốn ăn không?
- có chứ - tao cười sung sướng -tao muốn ăn bánh mày nướng cho tao.
+ được. mà chỉ bánh nướng thôi á?
- bánh dẻo ngọt lắm, dẻo dẻo dính dính, tao không thích.
+ thế để tao làm cả hai cho, mày ăn xong rồi chê một thể cũng được.
- ầy, sao lại chê. tao thích mà - tao cầm tay Nhung đung đưa, lúc đấy tao cũng đang ngồi trên cái ghế xoay
Có lẽ nhiều thằng chúng mày trên này như tao, rất ghét bánh trung thu truyền thống đúng không? Mứt dừa mứt bí thịt mỡ lạp xưởng lá chanh. Ăn ngọt quéo lưỡi vào. Bánh dẻo thì thôi, phế phẩm hẳn. Có lẽ từ ngày bọn kinh đô mang trend bánh trung thu nhân trứng nhân trà xanh vào VN thì tao mới ăn bánh trung thu nhiều hơn, và tất nhiên là k chọn vị thập cẩm. Cứ lạp xưởng bát bảo, xá xíu, trứng muối, trà xanh mà giã. Bố mẹ tao thì lại ghét thể loại ấy, bảo thôi chúng mày ăn đi.
Trung thu của năm 2010 đấy, thời điểm mà tao đang thấy yêu Nhung nhất, em dạy tao cách ăn bánh trung thu. Đúng rồi, là dạy cách ăn.
- Này là hương vị thời đói khổ, thiếu thốn, chả có gì ăn, mút được viên đường vào mồm thấy là cực phẩm. Nên cứ nhớ mãi. Chứ có ngon lành gì đâu - tao kết luận.
+ Mày không thích bánh trung thu à?
- Nếu là nhân trứng muối hay trà xanh thì tao thích.
+ Mỗi cái có kiểu ngon riêng chứ.
- Ừ đấy, khẩu vị khác nhau thôi. Do lần đầu tiên dc ăn cái gì thì cho cái ấy là ngon. Tao chẳng thấy mê nổi gu các ông bà già, mồm thì kêu tiểu đường mà ăn cái bánh ngọt thụt lưỡi vào.
+ Nầu. Mày so sánh thế thì ... không công bằng. Nó cũng xứng đáng để đặt lên bàn cân với nhân trứng muối của mày ấy.
- Không công bằng á?
+ Vì thiếu trà. Mày đang so sánh bánh truyền thống thập cẩm với bánh trứng muối trà xanh rồi kết luận là truyền thống thua. Trong khi chính xác phải là (bánh truyền thống + trà) so với (bánh trứng muối trà xanh).
Tao hơi chưng hửng. Đúng là tao thấy ông bà già uống trà khi ăn bánh trung thu thật. Nhưng ngày ấy phần lớn trà vẫn là trà loại đóng túi giấy bóng và nó đắng nghét, trà kim anh gì đấy, tao ghét cay ghét đắng.
- Ngọt với đắng à?
+ Trà có phải mỗi trà đắng đâu.
- Nhưng tao thấy phần lớn các nhà toàn uống cái loại trà đắng đáy, uống như uống thuốc. Chẳng ngon lành gì.
+ Tại vì là vị giác của mày chống lại nó cực đoan quá, cũng như mày ghét ăn mướp đắng ý. Chứ ng ta ăn được sẽ thấy nó đắng rồi lại ngọt. Trà đắng cũng thế.
- Thế uống trà để cho đỡ ngọt à?
+ Gần đúng. Nó sẽ làm dịu vị ngọt gắt đi và cảm giác miệng sạch hơn, fresh hơn, để ăn miếng bánh tiếp theo vẫn cảm thấy ngon như miếng đầu tiên. Chứ ví dụ uống nước lọc thì nó sẽ không tẩy được hết vị bánh còn đọng lại sau miếng thứ nhất, dẫn tới miếng thứ hai sẽ kém ngon đi.
Tao thấy hơi hơi bị thuyết phục.
- mày biết làm bánh trung thu không?
+ có .. biết .. muốn ăn không?
- có chứ - tao cười sung sướng -tao muốn ăn bánh mày nướng cho tao.
+ được. mà chỉ bánh nướng thôi á?
- bánh dẻo ngọt lắm, dẻo dẻo dính dính, tao không thích.
+ thế để tao làm cả hai cho, mày ăn xong rồi chê một thể cũng được.
- ầy, sao lại chê. tao thích mà - tao cầm tay Nhung đung đưa, lúc đấy tao cũng đang ngồi trên cái ghế xoay