Gia Tài Của Mẹ – Khúc ca tha thiết về nỗi đau và tình thương của dân tộc Việt Nam

Về chính trị không bàn, thời đó dám nói cũng đã là giỏi
Đây là lý lịch của Sơn do ty cảnh sát Huế lưu trữ
Lý lịch ghi nhận tại cơ quan CSQG Huế



Sinh ngày 28/2/1939.

Học lực: Tú tài I, tức lớp 11. Chương trình Pháp.

Tốt nghiệp trường sư phạm Quy Nhơn.

Giáo viên Tiểu học.

Nghiện rượu và thuốc lá nặng.

Sức khỏe trung bình.

Bị bệnh xuất tinh sớm, sau đó đến 1974 hoàn toàn bất lực.

Bản chất: Trầm lặng, kín đáo, khôn ngoan, giỏi che đậy ý nghĩ của mình.

Xem trọng tiền bạc, có tính phản bội, trọng phú khinh bần, sẵn sàng quay lưng với bạn bè hay ân nhân của mình trước kia, nếu như họ sa cơ lỡ vận.



Gia đình:

Phụ thân của TCS là một quân nhân phục vụ trong quân đội Pháp, nghành tình báo, phòng 2. Ông bị tử nạn xe hơi do xe của quân đội Pháp gây ra.



TCS có một người cậu ruột tên là Lê Văn Tông, một thương gia giàu có tại đường Phan Bội Châu, Huế. Ông nầy có vợ lai Pháp hiện định cư tại Pháp. Ông ta là võ sư Nhu Đạo Judo Club Huế. Thật ra TCS không học nhu đạo ngày nào cả. Có lẽ Trịnh Cung không biết, nên đã viết TCS có tập nhu đạo. Trịnh Công Hà, em TCS mới học nhu đạo. Hà là người từng gây chấn thương cho Trịnh Công Sơn khi Trịnh Công Hà dùng một thế võ khóa chặt TCS giữa sàn nhà, trong lúc hai anh em giỡn chơi với nhau.



TCS là anh đầu trong một gia đình đông con.



Các em trai là:

1- Trịnh Công Hà. Sĩ Quan Quân Lực VNCH. Cấp bậc cuối cùng: Đại úy.

2- Trịnh Xuân Tịnh. Trốn quân dịch.



Các em gái:

1- Trịnh Vĩnh Thúy. Chồng là giáo sư Ngô Kha.

2- Trịnh Vĩnh Tâm. Chồng là Đại úy QLVNCH Hoàng Tá Thích. Hoàng Tá Thích có anh ruột là Hoàng Xuân Tùy cấp bậc Đại Tá, Chính ủy Sư Đoàn Điện Biên Việt Cộng. Sau 1975 làm Thứ Trưởng Bộ Đại Học.

3- Trịnh Thị Hồng Diệu. Không có gì đặt biệt.

4- Trịnh Thị Vĩnh Ngân. Không có gì đặc biệt.

5- Trịnh Vĩnh Trinh, em út… (TVTS bỏ 14 chữ).
 
Về chính trị không bàn, thời đó dám nói cũng đã là giỏi
Sơn dám sáng tác nhạc phản chiến vì sơn có giấy bảo kê của Liên Thành trùm tình báo và phản gián VNCH và trưởng ty cảnh sát Huế.
tôi quyết định móc nối, ép TCS làm tình báo viên xâm nhập trong tổ chức trí vận và tổ chức học sinh, sinh viên giải phóng của cơ quan Thành Ủy VC Huế.



Công việc nầy không khó. Vì đã nắm rất vững vàng và có đầy đủ bằng cớ là TCS hoạt động CS, nên khi tôi bí mật tiếp xúc với TCS tại nhà an toàn của cơ quan tình báo Thừa Thiên-Huế, trong khoảng thời gian gần 4 tiếng đồng hồ, TCS, không còn cách nào khác, buộc phải cộng tác.



Và tôi có tin TCS không? Theo bản tính nghề nghiệp, dĩ nhiên, tôi phải nói chữ không. Ngay sau đó, tôi cài thêm một nhân viên tình báo xâm nhập tiếp cận vói TCS và những bạn bè cơ sở nội thành VC của TCS để có thể theo dõi và phối kiểm một số tin tức mà TCS cung cấp cho chúng tôi, cho đến tận ngày 29 tháng tư 1975.



Nhân viên này chính là một nhân chứng sống, để có thể xác nhận cho những ai còn thắc mắc rằng có phải TCS là nhân viên tình báo xâm nhập của lực lượng CSĐB thuộc BCH/ CSQG/ Thừa Thiên-Huế, gài trong tổ chức cơ quan trí vận của thành ủy VC Huế hay không. Chính anh ta là người mà tôi đã giao cho ba giấy chứng nhận để đưa tận tay cho ba người: TCS và 2 người khác, xin tạm dấu tên.



Đó là ba “sự vụ lệnh công tác đặt biệt’ do tôi, với tư cách là Chỉ Huy Trưởng BCH/ CSQG/ Thừa Thiên-Huế và là Tổng Thư Ký điều hành Ủy Ban Phượng Hoàng Tỉnh Thừa Thiên và Thị Xã Huế, “yêu cầu mọi cơ quan Quân, Dân Chính, giúp đỡ người cầm giấy này đang thi hành phận sự”.



Sự Vụ Lệnh đặc biệt mà tôi cấp cho Trịnh Công Sơn là một lá bùa hộ mạng cực mạnh, bao bọc cho anh ta trong suốt nhiều năm. Nó đã giúp anh ta trốn quân dịch, khỏi bị bắt trong các cuộc ca hát phản chiến, hoặc biểu tình chống chiến tranh, chống chính phủ VNCH.



Vậy mà trong nhiều năm qua tại hải ngoại có một vài bài viết nói rằng trong thời gian chiến tranh, TCS phải trốn tránh cực khổ, nhọc nhằn để khỏi bị bắt đi quân dịch. Rõ là họ chỉ viết theo trí tưởng tượng, những hiểu biết mù mờ, hoặc theo lời kể vu vơ mơ hồ đâu đó.



Nhân viên giao sự vụ lệnh đặc biệt của tôi cho Trịnh Công Sơn hiện đang định cư tại vùng ngoại ô Washington D.C. Hoa Kỳ. Anh ta là một nhân chứng sống về vụ nầy.

Chính tôi đã tổ chức TCS làm tình báo viên cho ngành Cảnh Sát Đặc Biệt thuộc Bộ Chỉ Huy Cảnh Sát Quốc Gia Tỉnh Thừa Thiên và Thị Xã Huế. Mặc dầu trong khoảng thời gian từ 1966 đến ngày 28 tháng 4 năm 1975 cũng có lúc gián đoạn tạm thời vì anh ta không ở Huế. Nhưng chung chung thì anh ta đã hợp tác với chúng tôi trong khoảng thời gian không phải là ngắn.



Có người sẽ đặt câu hỏi, cái gì đã làm cho Trịnh Công Sơn hợp tác với Liên Thành, hay nói thẳng ra là chấp nhận làm tình báo viên cho CSĐB/ thuộc BCH/ CSQG/ Thừa Thiên- Huế:



1- Vì có máu phiêu lưu ưa mạo hiểm nuốn thành điệp viên?

Câu Trả lời: Không phải.



2- Vì tình cảm cá nhân giữa Liên Thành và Trịnh Công Sơn? Vì hai người quen biết với nhau từ lâu?

Câu trả lời: Cũng không phải.



3- Vì tinh thần ái quốc, tinh thần trách nhiệm của người quốc gia, tinh thần trách nhiệm của một người trẻ đối với hiện tình đất nước vào thời điểm đó?

Câu trả lời: Lại càng không phải.



4- Vì quyền lợi bản thân, vì an ninh bản thân?

Câu trả lời: Đúng. Hoàn toàn đúng!



Khi tổ chức TCS, tôi đã dùng chiến thuật “Cây gậy và Củ rà rốt”:

Tôi đã đưa ra những bằng chứng rành rành hành động tiếp tay của TCS trong việc đào thoát của hai anh em Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, do cơ quan B5 và thành ủy Huế trực tiếp tổ chức. Rồi việc một số cơ sở nội thành VC trong giới trí thức, sinh viên tiếp xúc thường xuyên với TCS, và nhất hạng là việc cán bộ Thành Ủy Việt Cộng Huế Lê Khắc Cầm, đã nhiều lần tiếp xúc vói TCS.



Tôi đã nói với TCS:

“Với chừng đó sự việc đủ cho tôi có thể ký lệnh bắt giữ anh, cho thẩm vấn, thiết lập hồ sơ, không đưa ra tòa, mà trong quyền hạn và chức vụ của tôi, ngoài Chỉ huy Trưởng CSQG, Tổng Thư Ký điều hành Ủy Ban Phượng Hoàng Tỉnh, tôi còn giữ chức vụ là Tổng Thư Ký Hội Đồng An Ninh Tỉnh, tôi có thể đề nghị vì tình hình an ninh, giữ anh hai năm tại Phú Quốc và sau hai năm lại tái xét. Cứ như vậy mỗi đợt 2 năm. Có bao nhiều lần hai năm tại đảo Phú Quốc trong đời người, Anh có chịu nổi không?”



Đó là cây gậy mà tôi dùng làm áp lực với TCS.

Vậy còn củ cà rốt?



Ngoài những giúp đỡ, phe lờ những việc không tiện nói ra, để gia đình TCS có thể kiếm sống, củ cà rốt rất ngọt là một Sự Vụ Lệnh đặt biệt đại khái:



“ Họ và tên…….

Người mang giấy nầy là Viên Chức Đặc Biệt thuộc BCH/ CSQG Thừa Thiên-Huế. Yêu cầu các cơ quan Quân, Dân, Chính giúp đỡ, trong khi thừa hành phận sự.

Huế, ngày….

Chỉ Huy Truởng CSQG TT-Huế

Kiêm Tổng Thư Ký Ủy Ban Phượng Hoàng Tỉnh.

Thiếu Tá Liên Thành.”



Bề mặt và bề trái của tấm giấy này chỉ để bảo vệ cho TCS trốn lính.



Để đổi lại, TCS cung cấp những tin tức địch mà chúng tôi cần. Tỷ như:

Danh tánh tổ chức, cá nhân các cơ sở nội thành VC trong các tổ chức trí vận, dân vận, tôn giáo vận của Thành Ủy VC. Các đường dây các trạm liên lạc nội thành của bọn chúng, kế hoạch hành động của bọn chúng v.v… Tóm lại những gì mà TCS biết được.



Nhưng những gì áp lực, những gì gượng ép, bắt buộc, thường kết quả không như mình mong muốn. Những gì TCS cung cấp cho chúng tôi chỉ là 1/10 những sự việc mà TSC biết được. Có nhiều việc rất quan trọng mà TCS đã tham gia, biết rõ ràng, tường tận, nhưng y vẫn giữ im lặng, không hề báo cáo. Trong khi đó, thì một đường dây nội tuyến khác của chúng tôi đã phúc trình sự việc lại cho chúng tôi. Xin đơn cử một vài trường hợp sau đây:



1- Tại bờ sông Hương thuộc vùng Gia Hội, đoạn đối diện với rạp Ciné Châu Tinh có một bến đò, thường xuyên có một chiếc đò neo tại đó, của một cặp vợ chồng nghèo, bán chè cháo độ nhật trên sông Hương về đêm. Người chồng là cơ sở nội thành của VC, nhưng thật ra lại là người của chúng tôi.



Chiếc đò đó chúng tôi đã bỏ tiền ra mua và giao cho cơ sở sử dụng làm trạm liên lạc gặp mặt của cán bộ nội thành VC. Rất nhiều cán bộ, cở sở việt cộng trong tổ chức học sinh, sinh viên giải phóng thành phố Huế đến đó để hội họp, như: Bửu Chỉ, Ngô Kha, Trần Hoài, Hoàng Thị Thọ, Phạm Thị Xuân Quế… và ngay cả đương sự là TCS cũng đã đến đó hội họp một đôi lần. Nhưng tuyệt đối không bao giờ TCS cho chúng tôi biết trạm liên lạc này.



2- Cũng như vậy, trạm thứ hai là một quán café gần nhà Thượng Nghị Sĩ Trần Điền. Đây cũng là trạm liên lạc hội họp nội thành của bọn chúng. Chính TCS đã đi cùng Ngô Kha đến đây nhiều lần, nhưng đương sự vẫn tuyệt đối không báo cáo lên.



Chúng tôi cũng phát hiện rất nhiều thư từ, tài liệu VC từ nội thành Huế chuyển vào Saigon do TCS giao cho Nguyễn Hữu Đống chuyển đi. Lợi dụng những chuyến bay quân sự của một số bạn bè Không Quân, nên không bị ai soát hỏi.
 
Đây là lý lịch của Sơn do ty cảnh sát Huế lưu trữ
Lý lịch ghi nhận tại cơ quan CSQG Huế



Sinh ngày 28/2/1939.

Học lực: Tú tài I, tức lớp 11. Chương trình Pháp.

Tốt nghiệp trường sư phạm Quy Nhơn.

Giáo viên Tiểu học.

Nghiện rượu và thuốc lá nặng.

Sức khỏe trung bình.

Bị bệnh xuất tinh sớm, sau đó đến 1974 hoàn toàn bất lực.

Bản chất: Trầm lặng, kín đáo, khôn ngoan, giỏi che đậy ý nghĩ của mình.

Xem trọng tiền bạc, có tính phản bội, trọng phú khinh bần, sẵn sàng quay lưng với bạn bè hay ân nhân của mình trước kia, nếu như họ sa cơ lỡ vận.



Gia đình:

Phụ thân của TCS là một quân nhân phục vụ trong quân đội Pháp, nghành tình báo, phòng 2. Ông bị tử nạn xe hơi do xe của quân đội Pháp gây ra.



TCS có một người cậu ruột tên là Lê Văn Tông, một thương gia giàu có tại đường Phan Bội Châu, Huế. Ông nầy có vợ lai Pháp hiện định cư tại Pháp. Ông ta là võ sư Nhu Đạo Judo Club Huế. Thật ra TCS không học nhu đạo ngày nào cả. Có lẽ Trịnh Cung không biết, nên đã viết TCS có tập nhu đạo. Trịnh Công Hà, em TCS mới học nhu đạo. Hà là người từng gây chấn thương cho Trịnh Công Sơn khi Trịnh Công Hà dùng một thế võ khóa chặt TCS giữa sàn nhà, trong lúc hai anh em giỡn chơi với nhau.



TCS là anh đầu trong một gia đình đông con.



Các em trai là:

1- Trịnh Công Hà. Sĩ Quan Quân Lực VNCH. Cấp bậc cuối cùng: Đại úy.

2- Trịnh Xuân Tịnh. Trốn quân dịch.



Các em gái:

1- Trịnh Vĩnh Thúy. Chồng là giáo sư Ngô Kha.

2- Trịnh Vĩnh Tâm. Chồng là Đại úy QLVNCH Hoàng Tá Thích. Hoàng Tá Thích có anh ruột là Hoàng Xuân Tùy cấp bậc Đại Tá, Chính ủy Sư Đoàn Điện Biên Việt Cộng. Sau 1975 làm Thứ Trưởng Bộ Đại Học.

3- Trịnh Thị Hồng Diệu. Không có gì đặt biệt.

4- Trịnh Thị Vĩnh Ngân. Không có gì đặc biệt.

5- Trịnh Vĩnh Trinh, em út… (TVTS bỏ 14 chữ).
? làm sao biết cả bị xts với liệt dương v
 
? làm sao biết cả bị xts với liệt dương v
Tình báo nó biết rõ hết
Có thể nó cho gái dụ anh sơn
Cái này giải thích tại sao sơn không vợ con và những bóng hồng theo sơn đều không ghi nhận sơn có quan hệ gì ngoài tri kỷ
 
Về chính trị không bàn, thời đó dám nói cũng đã là giỏi
nó nói đúng đó m.
tml sơn này cũng thuộc nhóm tội đồ với ng dân huế sau trận mậu thân 68 đó.
đéo biết sau này trước khi nhắm mắt có sáng mắt sáng lòng ko :vozvn (32):
hài dón nhất là bài nối vòng tay lớn.
t ko phủ nhận tài năng của ổng nha, nhưng việc ổng gián tiếp tạo thương vong cho ng dân huế thì dm cả ngàn bài hát của ổng cũng đéo bù đắp dc.
 
nó nói đúng đó m.
tml sơn này cũng thuộc nhóm tội đồ với ng dân huế sau trận mậu thân 68 đó.
đéo biết sau này trước khi nhắm mắt có sáng mắt sáng lòng ko :vozvn (32):
hài dón nhất là bài nối vòng tay lớn.
t ko phủ nhận tài năng của ổng nha, nhưng việc ổng gián tiếp tạo thương vong cho ng dân huế thì dm cả ngàn bài hát của ổng cũng đéo bù đắp dc.
Nói rõ hơn đi m
 
Ông già t vẫn hay ngân nga bài này.
Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ, một rừng xương khô
Gia tài của mẹ, một núi đầy mồ
 
bài này miền nam sáng tác chứ sáng tác ở miền bắc bị bắt tội ủng hộ cổ vũ tư hữu tư sản mại sản địa chủ chống lại chánh quyền nhơn dơn , nhà nước xhcn
 
tàu không phải là giặc họ chỉ lãnh đạo và giao phối cho gen người giao chỉ đỡ hạ đẳng - tifosi
 

Có thể bạn quan tâm

Top